Chương 24: Chính điện

Chương 24: Cung điện

Trần Dạ bước chân vào Lăng Hà thành, một cỗ tang thương xông vào đầu khiến hắn thoáng thất thần, lại nhìn xung quanh, Trần Dạ phát hiện mọi người cũng giống như hắn, tuy nhiên cũng chỉ là trong chớp mắt, nhanh đến nỗi không mấy người nhận ra được điều này.

Trong thành vô cùng rộng lớn, lầu các, đình viện, nhà cửa,...tất cả đều một mảnh hoang tàn, liếc mắt không tìm thấy một nơi nào nguyên vẹn, đây cũng không phải do thời gian phai mờ, bởi vì khắp nơi đều có thể dễ dàng phát hiện vết tích chiến đấu để lại, dù vậy nơi này ngay cả một chi xương người hài cốt cũng không có, điều này càng làm cho Trần Dạ âm thầm nghi hoặc.

“A...là linh binh, ta tìm thấy một thanh tàn phá linh binh đế cấp, ha ha...A.”

Một tiếng hoan hô vang lên, chính là một tên Hồn sư thất tinh, hắn vừa từ trong đống đổ nát tìm thấy một kiện tàn phá binh khí, sau khi xem xét kỹ lưỡng phát hiện đây chính là đế cấp linh binh, bởi vì quá vui mừng lớn tiếng hô to, dứt lời hắn mới biết mình quá đường đột, mồ hôi lạnh chảy ròng, đang định xoay người bỏ chạy đã bị một đạo thủy tiễn bắn xuyên qua đầu, chết không nhắm mắt.

“Của ta…”, mọi người cũng không ngạc nhiên, lập tức có người nhảy lên tranh đoạt thanh linh binh, người này bàn tay còn chưa chạm đến lại bị một hỏa cầu đánh thẳng vào ngực, bị hỏa diễm thiêu chết.

Lập tức không còn ai dám tiến lên, linh binh tuy quý giá, cũng không quý bằng cái mạng nhỏ của mình, hơn nữa nơi này vừa tiến vào đã gặp được linh binh đế cấp, sâu bên trong bảo vật sẽ còn kinh người, chẳng ai dại dột vì một kiện tàn binh mà bán mạng.

“Hừ…”, cảm thấy mọi người không còn ai dám tiến lên tranh đoạt, một trung niên trong đám người hừ lạnh một tiếng bước ra, nhanh như tia chớp lướt đến thu linh binh vào trong trữ vật, sau đó lập tức thả người đi mất.

Những người vây quanh cũng không dám ngăn cản người này, vừa rồi trung niên nhân kia phát ra khí tức ít nhất đã đạt Thất tinh Hồn hoàng, không phải người bọn hắn có thể đắc tội, bọn họ cũng không bao nhiêu tiếc nuối, rất nhanh tản ra xung quanh, riêng phần mình bắt đầu tìm kiếm bảo vật, đã có tên hồn sư xấu số kia làm tấm gương, về sau những người may mắn tìm được bảo vật một lời cũng không dám nói, lập tức bỏ vào túi trữ vật, sau đó cẩn thận đề phòng xung quanh, ngay cả đồng bạn bên cạnh bọn họ cũng không hé môi một tiếng.

Dù vậy, giấy trắng không thể gói được lửa, bảo vật càng tốt khí tức phát ra càng mạnh, chỉ cần một tia dị động rất nhỏ cũng dễ dàng khiến người khác chú ý, từ đó dẫn phát không ngừng chém giết tranh đoạt, tử thương vô số, tuy nhiên người sống sót sau cùng chưa hẳn đã giành được bảo vật, bởi vì trong bóng tối luôn có chim sẻ xảo trá bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng cho ngươi một kích trí mạng.

Trần Dạ động một chút cũng không, hắn trầm ngâm ngước mắt nhìn phía xa, hắn muốn tìm kiếm một ít manh mối, mà nơi dễ dàng cho hắn đáp án nhất chính là trung tâm tòa thành này, nói đúng hơn chính là hoàng cung Lăng Hà đế quốc, lại nói Trần Dạ đối với cái gì bảo vật một chút hứng thú cũng không, cho nên hắn rất nhanh làm ra quyết định, lập tức kéo tay Bạch Yến Nhu tiến sâu vào bên trong tìm kiếm.

Bạch Yến Nhu không một chút do dự đi theo Trần Dạ, không phải nói nơi này bảo vật đối với nàng không có hứng thú, mà bởi vì Trần Dạ từng cho nàng nhẫn trữ vật của hắn, bên trong tài phú cả đời nàng nằm mơ cũng không gặp được, chính vì thế nàng đối với nơi này bảo vật cũng không quá để tâm.

Từ khi đột phá Hồn tướng đến nay, Trần Dạ tốc độ đề cao không chỉ một cấp độ đơn giản như người bình thường, lấy tốc độ của hắn hiện giờ, cùng một tên Hồn hoàng chạy đua vẫn dư sức, vì thế rất nhanh hắn đã bỏ xa đám người, vòng vèo khắp nơi, cuối cùng cũng đến nơi cần đến, hoàng cung.

Hoàng cung Lăng Hà đế quốc, chữ viết như thiên, nét bút tao nhã nhưng hùng hồn, uy nghiêm khiến người ta không một chút do dự lựa chọn thuần phục, Trần Dạ từ xa đã trông thấy cổng vào nguy nga tráng lệ, cũng không phải chỉ hai người bọn hắn tiến đến nơi này, từ sớm đã có người tụ tập đến đây, nhân số bất quá chỉ hơn trăm người, tuy nhiên bất kỳ người nào khí tức cũng vô cùng khủng bố, bọn họ đều là cường giả Hồn đế, ngay cả hai vị trưởng lão Tinh Vân học viện cùng các học viện khác cũng nằm trong số này.

"Hử?", mấy vị cao thủ Hồn đế ở đây vừa liếc mắt qua Trần Dạ thì kinh ngạc không thôi, vốn dĩ Trần Dạ cùng Bạch Yến Nhu chỉ là cấp bậc Hồn tướng, đối với bọn hắn không đáng giá để ý, tuy nhiên ánh mắt mọi người hiện tại lại tập trung lên người Trần Dạ, bởi vì hồn lực của hắn vô cùng kỳ quái, bọn hắn cũng là lần đầu tiên trông thấy chuyện này.

"Là ngươi…", Người khác không biết Trần Dạ là ai, tuy nhiên hai vị trưởng lão Xích Yên học viện và Hoàng Xà học viện trước đây từng thấy qua hắn, lần trước cũng bởi vì Vân trưởng lão tay chân quá nhanh nhẹn, bọn hắn cũng không kịp nhận ra điều này.

Trần Dạ nhìn bao quát mọi người một lần, tâm tình trầm ổn như nước, ngược lại Bạch Yến Nhu bên cạnh sớm đã bị khí tức Hồn đế chèn ép, gương mặt đỏ hồng, hơi thở có chút khó khăn.

Trần Dạ kéo nàng ra phía sau, kiễng chân bước lên che chắn ở phía trước, lúc này Bạch Yến Nhu cảm giác chèn ép mới giảm đi một ít, Trần Dạ lúc này mới yên lòng dời lực chú ý, vừa rồi hắn phát hiện khí tức chèn ép chính là do có người cố ý phát ra, theo linh giác nhạy bén, Trần Dạ nheo mắt nhìn về phía Từ Du Sinh cùng với Mạc Đăng, hai tên này cũng nhìn về phía hắn, ánh mắt sát ý hiện rõ.

"Hừ...hai tên khốn các ngươi đừng khinh người quá đáng, đường đường trưởng lão học viện lớn của một đế quốc lại đối với tiểu bối động sát tâm, ngươi cho Tinh Vân học viện chúng ta là trái hồng mềm, muốn như thế nào thì như thế ấy sao…", Vân trưởng lão cũng phát hiện tình huống, lập tức nổi giận đùng đùng, ngón tay chỉ thẳng vào mặt Từ Du Sinh cùng Mạc Đăng mắng lớn, nước bọt thậm chí văn tung tóe khắp nơi, nào có phong phạm của một vị trưởng lão.

"Hắn cũng không phải người Tinh Vân học viện các ngươi…", Mạc Đăng có chút đuối ý, tuy nhiên ngoài mặt vẫn không nhượng bộ.

"Hừ...đừng tưởng ta không biết các ngươi đánh cái gì chủ ý, ta đã nhận hắn vào Tinh Vân học viện, kẻ nào muốn ỷ mạnh hiếp yếu, dám động đến học sinh Tinh Vân học viện, chúng ta tuyệt đối không bỏ qua…", Nhị trưởng lão một bên cũng tỏ rõ thái độ, mấy năm nay Tinh Vân học viện bởi vì thi đấu đội sổ liên tục ba kỳ, khí thế cũng bị người ta liên tục áp đảo, hiện tại còn trước mặt hắn đối với học sinh động sát tâm, hắn làm sao có thể nhẫn nhịn, cho dù cá chết lưới rách cũng phải vùng lên, nếu không về sau chẳng phải tạo cơ hội cho người khác khi dễ.

"Các vị sư huynh có thể vì sư muội tạm dừng đối đầu được không, phía trước vẫn còn chuyện trọng yếu hơn đâu này…", một âm thanh cười cợt trong trẻo vang lên, Trần Dạ liếc mắt trông thấy một mỹ phụ vô cùng xinh đẹp đang hướng nơi này đi đến, nàng dáng người yểu điệu thướt tha, vòng eo bó sát, bộ ngực lực lưỡng cất cao, đồn bộ săn chắc, bước đi vô cùng uyển chuyển nhẹ nhàng,mái tóc tùy ý buông dài, ôm sát ngang vai, theo tiếng gió nhẹ nhàng bay múa.

Gương mặt tinh xảo như ngọc, hoàn mỹ không một chút tì vết, đôi môi đỏ mọng lúc nào cũng treo lên một nụ cười vũ mị, làn da sáng bóng, mịn màng như tơ, ánh mắt trong trẻo ẩn ẩn nhu tình chỉ cần lướt qua sẽ khiến người ta không thể nào dời mắt.

Mỹ phụ nhìn Trần Dạ ngẩn ngơ thì cười rộ lên, còn không quên quăng cho hắn một cái mị nhãn, sau đó hướng Vân trưởng lão bên cạnh thở dài một cái, bộ mặt tiếc nuối nói:

"Vị tiểu đệ đệ này thiên phú không tệ, hồn lực lại biến dị khác thường, hơn nữa tính tình trầm ổn, nếu không phải Vân Cương sư huynh vừa nói xong hắn là người của Tinh Vân học viện, muội tử còn muốn mang hắn về Hoa Cơ học viện bồi dưỡng đâu này...hi hi."

"Hồng tiên tử thật biết nói đùa, Hoa Cơ học viện các người không phải chỉ thu nữ sinh sao, từ khi nào thu nhận nam sinh rồi…", Vân trưởng lão cười nhẹ đáp lễ, vị này không ai khác chính là Hồng Y, tam trưởng lão Hoa Cơ học viện, đừng nhìn nàng bề ngoài dáng vẻ nhu hòa đánh lừa, chỉ có người từng thấy qua nàng ra tay mới biết, thủ đoạn vô cùng ác độc, giết người không toàn thây, ngươi nếu là nam nhân dám dùng cử chỉ vô lễ với nàng, chắc chắn sống không thọ mệnh.

"Hi hi, muội tử quên mất, hay là thế này đi, tiểu đệ đệ ngươi nhận thức ta làm tỷ tỷ như thế nào?", Hồng Y lười biếng vươn người một cái, ánh mắt nhìn Trần Dạ đầy tình ý, khóe miệng nhếch lên nụ cười bá mị nhẹ nhàng.

"Ta…", Trần Dạ sững sờ, lời cũng không nói ra được, không chỉ hắn, người ở đây đều ngây người sợ hãi, nghĩ thầm đây là cái gì tình huống, mỹ nữ ác ma này chẳng lẽ đầu óc có vấn đề, ngày thường chỉ cần một nam nhân tìm cách tiếp cận nàng sẽ bị nàng đánh đập cho đến dở sống dở chết, hiện tại lại chủ động nhận Trần Dạ làm đệ đệ, chắc chắn bên trong có ẩn tình, cho nên bọn họ cũng âm thầm đánh giá kỹ Trần Dạ thêm một lần nữa.

"Tiểu Dạ…", Bạch Yến Nhu nội tâm sinh ra cảm giác không ổn, đưa tay kéo áo Trần Dạ, nàng nhìn mỹ phụ Hồng Y phong tình vạn chủng trước mặt, nghĩ thầm cái gì cũng kém người ta, nàng thực sợ Trần Dạ có cái gì ý nghĩ xấu.

Trần Dạ không biết nên nói cái gì, hắn cũng chỉ đối với dung mạo mỹ miều của Hồng Y thoáng một chút ngẩn người, chưa nói đến cái gì yêu thích, hơn nữa cũng chỉ là nhận thức tỷ đệ mà thôi, làm thế nào mọi người đều dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn, cảm giác có chút khác thường, Trần Dạ quyết định từ chối, hắn thi lễ một cái nói:

"Đa tạ vị này tiền bối hảo ý, ta…"

"Hi hi, tiểu đệ đệ, tỷ biết ngay đệ nhất định sẽ đồng ý…"

"Tiền bối hiểu nhầm, ta chính là muốn…"

"Hi hi, tỷ biết tiểu đệ đệ xấu hổ, đợi đến lúc xung quanh không có người ngoài ,chúng ta cùng nhau hảo hảo tâm sự...hi hi."

Trần Dạ một lời cũng không nói ra hết đã bị Hồng Y liên tục lên tiếng cắt đứt, nhìn dáng vẻ cười cợt của nàng hắn thầm kêu không ổn, ánh mắt cầu cứu nhìn sang hai vị trưởng lão, hai người này lập tức làm như không thấy, mặc kệ Trần Dạ.

Cũng không phải nói hai vị trưởng lão không muốn giúp hắn, Hồng Y nổi danh khắp mấy đế quốc, không chỉ dung mạo tuyệt luân, nàng được nhiều người biết đến bởi biệt danh mỹ nữ ác ma, chính là khác tinh của nam nhân, nam nhân qua tay nàng không bị cắt chi cũng bị trêu đùa đến chết.

Ngay lúc Trần Dạ không biết làm sao, cung điện nguy nga bỗng nhiên ầm ầm rung động, áp lực lại vô thanh vô tức biến mất, cổng vào ầm ầm mở ra, mọi người lập tức bị kéo dời lực chú ý, vẻ mặt vô cùng sung sướng vụt một tiếng lao vào bên trong.

…...