Chương 8: Chương 8

“Kim”, “Mộc”, “Hỏa”, “Thủy”. Theo sau những mốc thời gian bí ẩn kia là những kí tự cũng kì lạ không kém, nhưng cũng chẳng khó hiểu khi nhìn kĩ thì có thể nhận ra là 4 nguyên tố trong Ngũ hành.

“Này, anh đang viết thứ gì đấy? Sao chúng tôi không hiểu gì cả?”

Tùng Quân đến gần, ngồi nhìn nhưng kí tự được Trường Thắng vẽ nguệch ngoạc trên nền đất thì không khỏi chú ý, liền hỏi thăm. Nhưng đáp lại, Trường Thắng không những không trả lời mà còn ra hiệu im lặng về phía Trường Thắng.

“Mọi người mau chóng dọn dẹp hiện trường, đưa nạn nhân về đội để khám nghiệm.”

Mất kiên nhẫn với Trường Thắng, Tùng Quân đưa cả đội khảo cổ cùng thi thể của ông Năm Tín về đội để tiếp tục điều tra, chỉ còn lại Trường Thắng vẫn tiếp tục ngồi đó cùng với những kí tự bí ẩn ở trên nền đất mà thôi.

Tối hôm ấy.

Tùng Quân cùng cả đội Hình sự vẫn miệt mài lấy khẩu cung từ đội Khảo cổ cùng những người xung quanh hiện trường vụ án và xâu chuỗi chúng để tìm ra bằng chứng hữu ích cho việc phá án thì từ bên ngoài, Trường Thắng hớt ha hớt hải xông vào bên trong và đưa cho Tùng Quân một tờ giấy.

“Đội trưởng Tùng Quân, tôi tìm ra rồi, tôi tìm ra rồi.”

Tùng Quân cầm tờ giấy trên tay, lại xuất hiện thêm nhiều kí tự kì la nữa. Nét mặt ngơ ngác, chẳng hiểu chuyện gì của Tùng Quân khiến cho tất cả bắt đầu tò mò về những gì xuất hiện ở tờ giấy.

“Đây là ý gì? Tôi nhìn chẳng hiểu gì cả?”

Trường Thắng bắt đầu giải thích về điều mà mình đã tìm ra từ tờ giấy trên tay Tùng Quân và dường như bên trong đó đang ẩn giấu một bí mật động trời nào đó, có lẽ là một vụ án liên hoàn được Trường Thắng xâu chuỗi lại được.

“Vụ án mới nhất diễn ra ở Dak Lak, trên rẫy cà phê này và sau đầu nạn nhân chúng ta thấy một chữ Thủy được viết bằng máu. Mọi người xem thứ này đi.”

Trường Thắng đưa ra thêm một số hình ảnh mà anh tìm được và bất ngờ thay, trong những hình ảnh đó là những nạn nhân khác và họ đều có một điểm chung như cái chết bí ẩn của ông Năm Tín, phía sau đầu đều có những kí tự các nguyên tố Ngũ hành như “Kim”, “Mộc”, “Hỏa”.

Nạn nhân đầu tiên là một người phụ nữ khoảng từ 35-40 tuổi, chết do bị một thanh sắt đâm xuyên qua người. Phía sau đầu nạn nhân, cảnh sát tìm thấy chữ “Kim” được hung thủ nung nóng kim loại rồi đổ lên mà tạo thành. Vụ án này diễn ra cách đây 2 tháng, ở Quy Nhơn và người phụ nữ trên là chủ của một xưởng kim loại có tiếng ở đây.

Nạn nhân thứ hai là một người đàn ông trẻ tuổi ở Đồng Nai, suy đoán cái chết là do tai nạn khi bị thanh gỗ đè lên người, nhưng khu khám nghiệm cảnh sát lại phát hiện rằng y chết là do ngộp thở và thanh gỗ kia cũng chỉ để dàn dựng thành một vụ tai nạn mà thôi.

Và đương nhiên, phía sau đầu của hắn ta vẫn có một chữ Mộc bằng gỗ. Nạn nhân cuối cùng là một nạn nhân ở Nha Trang, chết trong một đám cháy, và vết bỏng phía sau đầu nhìn kĩ sẽ thấy một chữ Hỏa rõ ràng.

“Vậy vẫn còn thiếu “Thổ”, tức là vẫn còn một nạn nhân nữa? Anh có tìm được bằng chứng nào cho chuyện này hay không?”

“Đây, mọi người xem tiếp chỗ này.”

Tất cả bây giờ dường như đã bị Trường Thắng cuốn vào câu chuyện của chính bản thân mình mà không thấy lối thoát. Tất cả đều chăm chú lắng nghe những gì mà chàng thanh niên ấy nói.

“Đây là tấm ảnh tôi vô tình tìm thấy được tháng trước, sau khi vụ án ở Đồng Nai. Mọi người có thấy điều gì không?”

Nhìn kĩ thì tất cả dường như đã biết điều mà Trường Thắng nhắc đến ở đây là gì. Tất cả nạn nhân của 4 vụ án trên, kể cả ông Năm Tín và một người bí ẩn đều xuất hiện trong tấm ảnh mà Trường Thắng tìm thấy.

“Sao lại có thể trùng hợp như vậy? Anh có tấm ảnh này từ đâu ra?”

Thùy Linh - con gái ông Năm Tín nhìn thấy bức ảnh của bố mình từ thời niên thiếu liền kinh ngạc, tấm ảnh này tuổi đời của nó chắc phải hơn tuổi đời của cô. Dường như tất cả đã hiểu vấn đề mà Trường Thắng nhắc đến là gì?

Cả 4 vụ án đều hướng về chuyến đi của 5 người cách đây 30 năm. Và bây giờ, mọi sự chú ý đều hướng đến hướng đến người thứ 5 cũng là người còn lại xuất hiện bên trong bức ảnh này.

Chưa hết, Trường Thắng cũng phát hiện ra, cứ 15 ngày thì một vụ án tương tự sẽ xảy ra với người thứ 5 kia, và họ chỉ còn 15 ngày để tìm ra người đàn ông kia và ngăn cản thảm kịch sẽ xảy ra với ông ấy.

“Nhưng người đàn ông này là ai?”

Thắc mắc của Tùng Quân cũng là thắc mắc của tất cả mọi người. Không dễ để tìm một người cách đây 30 năm, huống hồ chi bây giờ ông ta ra sao, ở chỗ nào và làm gì thì việc tìm kiếm ông ta chẳng khác nào là “mò kim đáy biển”.

“Ộng ta tên Nhật Thành, chủ một công ty chăn nuôi. Tôi không biết ông ta đang sống ở đâu nhưng tôi biết vụ án sắp tới sẽ diễn ra ở đâu? Và chắc chắn ông ta sẽ đến đó.”

Nhưng lúc này một câu hỏi liền xuất hiện trong đầu Thùy Linh và câu hỏi đó ngay sau đó được thốt ra khiến cho tất cả phải “khựng” lại một giây mới chợt nhận ra câu hỏi đó cũng chính là thắc mắc của mình.

“Thực sự anh là ai? Tại sao lại có thể biết được những chuyện như thế này?”

Quả thật là Trường Thắng đã biết quá nhiều thứ nhưng những điều mà anh biết đó lại khiến cho tất cả thực sự khó hiểu thân phận thực sự của anh là gì hay chỉ đơn giản là sự trùng hợp mà thôi?

Vụ án liên hoàn? Tấm ảnh tuổi đời hơn 30 năm và những lập luận logic sắc bén? Tại sao lại có thể xuất hiện bên trong một người thanh niên mới chỉ ngoài 20 như Trường Thắng.