Editor: SCvitao
Tên thật của tài khoản ‘Tròn tròn tròn tròn’ là Quý Đàm, cái tên này làm cô bị cười nhạo từ nhỏ đến lớn, bất quá cô là một cô gái lạc quan, chưa bao giờ để mấy thứ này ở trong lòng, ngược lại rất thích tên của mình, hoa quỳnh, thật tốt, chỉ là những người đó không biết thưởng thức mà thôi.
Lấy tên trên mạng là ‘Tròn tròn’ là bởi vì dáng người cô rất mượt mà, nhưng cô cảm thấy bản thân thực đáng yêu, nhiều thịt núng nính.
Từ nhỏ đến lớn cô đã thích ăn, ba mẹ không bao giờ cần lo lắng chuyện cô không ăn được, ngược lại lo lắng cô ăn quá nhiều.
Mấu chốt là cô không kén ăn, chỉ cần có thể ăn cô đều ăn, chuyện này cũng dẫn tới chuyện cpp hoàn toàn không thể giảm cân nổi.
Tuy như vậy cô vẫn thích ăn, một người mê ăn uống, hoàn toàn không phản kháng bản năng được, ngẫm lại nhiều món ngon như vậy, nếu không ăn được, thật sự quá tiếc nuối.
Hiện tại Quý Đàm là một người làm công ăn lương, mỗi ngày đều phải tăng ca, làm cô căn bản không có thời gian đi ra ngoài tìm kiếm món ngon, đã rất lâu cô không ăn cơm ở bên ngoài, mỗi ngày đều giải quyết trong nhà ăn, bữa sáng ở nhà ăn, bữa trưa ở nhà ăn, bữa tối ở nhà ăn, có đôi khi còn ăn khuya luôn ở nhà ăn, bất quá đồ ở nhà ăn vẫn nuôi cô rất khá, nhìn cân nặng vẫn giữ nguyên không hao hụt là biết, trông còn có vẻ tăng một chút.
Quý Đàm rất vừa lòng với chỗ thịt trên người mình, đều là do cô nỗ lực ăn mà có, một cân cũng không thể giảm, bằng không cô sẽ thiệt.
Cũng may, cái gì cô cũng ăn được, miễn là ngon.
Hôm nay, cô xem được một vlog, nội dung chính là thành phố W của cô.
Món ăn trong video thoạt nhìn cực kỳ mê người, làm cô thèm, đồng thời có chút ảo não, làm một người thành phố W chính cống, thế nhưng cô cũng không biết cửa tiệm này.
Mặc kệ, cô quyết định hôm nay tan tầm xong sẽ đi ăn thử, coi như khen thưởng cho bản thân đã chăm chỉ tăng ca mỗi ngày thời gian qua.
Người tính không bằng trời tới, khi Quý Đàm tan tầm thì đã sắp 8 giờ, cô cho rằng bản thân vẫn có thể tới kịp lúc, kết quả khi cô tới đã thấy bà chủ đang đóng cửa rồi.
Quý Đàm:
“Đừng đừng đừng, tôi còn muốn ăn.”
La Cẩm Bình đang đóng cửa, đột nhiên có một thanh âm vang lên, quay đầu nhìn lại, là một cô gái có chút mập mạp.
Quý Đàm lấy một tốc độ chưa từng có trong đời, chạy đến trước mặt bà chủ.
La Cẩm Bình nhìn cô gái trước mặt, có chút ngây ngốc: “Cô, muốn làm gì?” Tư thế có điểm dọa người.
“Tôi, tôi tới ăn cơm, tôi vừa mới tan tầm, nghe nói nơi này có món rất ngon.” Quý Đàm mang vẻ mặt khẩn cầu nhìn về phía La Cẩm Bình.
“Nhưng mà tiệm đã không còn nguyên liệu nấu ăn, đã dùng gần hết rồi.” La Cẩm Bình nghĩ nghĩ vẫn từ chối, nguyên liệu nấu ăn trong tiệm cơ bản đã hết rồi.
“Vậy sao?” Quý Đàm khóc hu hu, nhìn bà chủ gật đầu, cô chỉ có thể xoay người, mang theo thân ảnh cô đơn rời đi.
La Cẩm Bình nhìn thân ảnh Quý Đàm rời đi có chút không đành lòng: “Kỳ thật còn có chút canh gà, cô có muốn ăn không?”
Thân ảnh kia lập tức dừng lại, kinh hỉ xoay người, thanh âm có chút bén nhọn: “Thật sao?”
Cuối cùng Quý Đàm đi theo La Cẩm Bình vào tiệm cơm nhỏ, đi theo thẳng tới phòng bếp, bất quá bị La Cẩm Bình ngăn lại.
Dù chỉ có một vị khách thì cũng không thể chậm trễ, đây là nguyên tắc nghề nghiệp của La Cẩm Bình.
Bây giờ nguyên liệu chỉ còn lại canh gà cùng cơm rang cô để lại cho chính mình, vốn dĩ để lại cơm rang cho bữa sáng ngày mai, xem ra hiện tại không được rồi.
Cơm rang là dùng gạo nếp, phải ngâm nước từ trước, sau đó phơi khô, khi rang thì phải dùng lửa nhỏ chậm rãi rang, trong quá trình nấu không thể nóng vội.
Rang tới khi cơm hơi hơi vỡ ra, hạt cơm chuyển thành màu, mùi hương phác mũi.
Kỳ thật cơm rang có thể phối hợp với rất nhiều kiểu nguyên liệu nấu ăn, thích ăn ngọt thì có thể trực tiếp thêm nước đường nấu, còn có thể thêm một cái trứng tráng bao.
Muốn ăn mặn thì cũng có thể thêm rất nhiều nguyên liệu, La Cẩm Bình thích thêm canh gà.
Ninh canh gà thì phải chọn gà mái già, để lửa nhỏ hầm đến khi thịt gà mềm tới rũ xương thì mới được, ninh canh xong sẽ xuất hiện một tầng mỡ mỏng màu vàng phía trên, vớt hết mỡ ra, phần còn lại mới là phần La Cẩm Bình cần.
Canh gà thơm ngon, cơm rang mềm xốp xốp giòn, kết hợp hai thứ này, làm người ta ăn vào muốn ngừng mà không được.