Chương 22: Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà

Vài ngày trước Hannah đã nói muốn cho Mễ Hòa học chữ, bắt đầu giáo dục mầm non cho cô, nhưng vì công việc của cô ấy bận rộn đành tạm gác lại việc này. Nguyên nhân chính là vì một người định hướng như cô ấy hoàn toàn không cảm thấy giáo dục mầm non có bao nhiêu khó khăn cả nên trễ chút cũng không sao, ai ngờ đâu Mễ Hòa lại mắc kẹt ở đây.

Hannah nhìn thấy vợ của Thượng tá đến, hơn nữa cô ta còn có thể phụ đạo cho Mộc Thần, thế là lập tức nhờ vợ của thượng tá tiện thể dạy luôn Mễ Hòa.

Nói giúp vậy thôi chứ thực ra vợ của Thượng tá không cần tốn quá nhiều công sức, bởi đế quốc đã đăng tải công khai giáo trình giáo dục mầm non cho trẻ lên Tinh Võng, hơn nữa còn miễn phí toàn vũ trụ, bất kỳ đứa trẻ nào đến tuổi học mẫu giáo cũng có thể học theo giáo trình này qua thiết bị đầu cuối.

Vợ của Thượng tá đương nhiên cũng biết điều này, nên không ngần ngại mà đồng ý với Hannah.

Tiết học đầu tiên của Mễ Hòa là xem video ba chiều về lịch sử trỗi dậy của đế quốc trên Tinh Võng, đương nhiên không phải chỉ xem thôi là xong, mà xem xong còn phải trả lời câu hỏi, khi nào trả lời đúng hết mới có thể kết thúc buổi học.

Đối với một đứa trẻ người định hướng năm sáu tuổi mà nói, chỉ cần xem một lần là làm được hết. Nhưng với Mễ Hòa lại khác, đầu óc cô lúc này chẳng khác nào cuộn chỉ rối, đây không phải là kiến thức dành cho lứa tuổi chưa đi học hả? Sao lại phải nhớ cả thời gian chiến tranh thế giới lần thứ ba, thứ tư, thứ năm cơ chứ?

Đặc biệt là chiến tranh thế giới lần thứ năm có người định hướng tham gia nên càng được chú trọng, thậm chí còn có câu hỏi: “Năm nào trong lịch sử cổ địa cầu, đại đế Mars - hoàng đế của đế quốc vĩ đại chúng ta đã đánh bại người máy trí tuệ nhân tạo Soros trong một cuộc thi cờ vây?”

Điều này giống như một trăm năm sau, có người bỗng hỏi bạn, Lý Thế Thạch và Kha Khiết lần lượt thua bao nhiêu quân trong ván cờ vây với Alpha Go vậy, ai mà nhớ nổi mấy chi tiết nhỏ nhặt đó chứ?

Lúc xem video rõ ràng rất vui vẻ, đâu có ai nói xem xong còn phải làm kiểm tra chứ!

Vợ của Thượng tá hoàn toàn không ngờ Mễ Hòa sẽ không đậu, Mộc Thần ở bên cạnh thấy cô không trả lời được câu hỏi,  trong mắt hiện ánh lên sự khinh thường, nói: “Người bình thường thật ngốc.”

Vợ của Thượng tá nói với cậu ta: “Thần Thần, không được mất lịch sự như vậy.”

Mộc Thần bèn sửa lại lời nói : “Người bình thường các em sống không dễ dàng gì.”

Khuôn mặt của Mễ Hòa giàn dụa nước mắt, hôm qua còn cảm thấy bạn nhỏ Mộc Thần này là một đứa trẻ ngoan, tình bạn của họ cũng thật đẹp, ai ngờ con thuyền tình bạn nói lật là lật ngay.

Mễ Hòa xem lại video một lần nữa, lần này đã đạt đủ điểm để vượt qua bài kiểm tra, xem như lấy lại được thể diện.

Nhưng đến tối, sự việc này cũng tới tai Hannah. Sau khi biết chuyện, Hannah thật sự r5ât kinh ngạc, trong tiềm thức của cô ấy, tuy biết rằng Mễ Hòa là một người bình thường, nhưng dù sao cũng được nuôi dưỡng bên cạnh cô ấy, thậm chí cô ấy còn cảm thấy đứa trẻ này có chút thông minh, cũng rất lanh lợi, không giống như người có IQ 120. Cô ấy còn dự tính chờ cô trưởng thành hơn chút thì sẽ kiểm tra IQ lại lần nữa.

Kết quả bài kiểm tra mầm non lần này đã giáng một đòn mạnh vào Hannah, Hannah nói: “Là mẹ sai, mẹ đã lơ là việc dạy dỗ con. Là một người bình thường, con đường tương lai của con sẽ khó đi gấp nhiều lần người định hướng, nếu con là do mẹ sản sinh ra, vậy mẹ phải có trách nhiệm với con, ngày mai con bắt đầu chú tâm học tập đi.”

Cũng từ đó, Mễ Hòa bắt đầu chìm trong biển học vô bờ như nước sôi lửa bỏng.