Chương 24:Tâm Sự.
Lúc này,bầu trời bên ngoài hơi lạnh,mặc dù vẫn là giữa trưa nắng,khiến ai cũng chợt cảm giác lành lạnh trong người,có vẻ như trời đang lạnh hơn,mặc dù chưa có biểu hiện khác,nhưng ít nhiều trong lòng họ cũng có chút mong chờ.
Tại Tam Giới,mặc dù mỗi vị diện đều khác nhau,nhưng có điểm chung là khí hậu sẽ thay đổi theo địa hình,chỉ trừ mỗi tầng vị diện cao nhất,tại đó nhiệt độ ở mức vừa,không quá nóng cũng không lạnh,khiến tại đó khí hậu được xem như không tồn tại.
Tại nơi mà những sinh linh bình thường ở,là tầng vị diện dưới chót,nơi mà Trạch Tuấn cùng mọi người tồn tại,khí hậu có thể thay đổi tùy theo môi trường,địa hình,khu vực,và thời gian,khiến cho tại đây có thể có vô vàn kiểu khí hậu trong cùng một thời gian.
Tại vị diện này,có tổng 8 mùa trong cùng một năm Tam Tinh,một năm Tam Tinh kéo dài khoảng 16 tháng,gồm Tứ Cực Thiên Địa và Tứ Đạo Thiên Địa,hiện tại đang là tháng 7,xem như là đang chuyển giao giữa Tứ Cực Thiên Địa và Tứ Đạo Thiên Địa,nên bên ngoài có chút lạnh cũng là bình thường.
Sau khi trở về căn phòng,ai cũng bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này,mặc dù bọn họ cũng có chút áo ấm,nhưng trời có thể đổ lạnh bất kì lúc nào,chưa kể khu vực này lại từng là rừng tuyết taiga,nên lạnh hơn là hiển nhiên.
Khi này mọi người trở về phòng,cảm giác hơi lành lạnh khiến họ hơi khó chịu,Trạch Tuấn đã nhận ra rồi đi tới các bức tường, vẽ lên trên đó vài kí tự rune nhiệt độ,liền trong phòng dần trở nên ấm cúng hơn,không còn khó chịu nữa.
Bên ngoài hiện tại chỉ còn bóng dáng của vài con cừu nhỏ,và số ít con vật khác,mặc dù hiện tại chưa phải là lạnh,nhưng việc có những con như vậy bên ngoài với số lượng như vậy cũng khá khan hiếm,nên Trạch Tuấn đã nảy sinh ý định đem chúng để nuôi,dù sao sau này cũng tiện có thịt,còn đỡ hơn ngày nào cũng phải mua hoặc ra ngoài săn Orc,đôi khi cũng không hợp lí.
"Ầy,Trạch Tuấn,chúng ta còn thức ăn có thể dự trữ được bao nhiêu?liền cũng được vài tháng chứ a?"Aaron nằm dài lên sàn nhà hơi lạnh,nhưng một lúc sau chúng cũng ấm hơn.
"Liền hai tháng,nhưng mà những cây kia phát triển đủ nhanh,liền chưa đầy 7 ngày liền có thể thu hoạch được a."Trạch Tuấn trả lời.
Khi mọi người nghe đến 7 ngày,mọi người không tỏ ra thái độ gì,thậm chí có chút xem thường,vì 7 ngày cũng tương đối ngắn,nhưng so với trước kia thì chỉ cần ba ngày khoảng là có thể thu hoạch đầy đủ,nhưng do đất ở đây không phải chất lượng nhất,nên như vậy cũng là dễ hiểu.
Khi này Trạch Tuấn nhìn xuống bên dưới,đúng lúc hệ thống hiện lên thông báo.
"Nhiệm vụ chuỗi «Trồng Trọt I» đã hoàn thành,chúc mừng kí chủ nhận «Phân Bón»x150,«Cỏ»x150"
"Nhiệm vụ chuỗi kích hoạt,chúc mừng kí chủ đã nhận nhiệm vụ «Chăn Nuôi I»,tiến độ 0/5"
"Điều kiện:Bắt «Cừu»x2,«Gà»x2,«Bò»x2,«Lợn»x2,«Thỏ»x2,sau khi bắt,sẽ được chỉnh sửa để đầy đủ 1 con cái 1 con đực."
Thấy bảng hệ thống,trong lòng Trạch Tuấn dâng lên một niềm kinh hỷ,lần này lại có thể phong phú được thức ăn,càng không sợ thời mạt thế này nữa.
Xem ra lần này cỏ sẽ là thứ hỗ trợ đắc lực cho việc bắt và tạo khu vực sống cho chúng,liền không cần phải ra ngoài kia đào từng miếng cỏ nữa.
Lần này chưa cần vội,chờ đợi thêm một thời gian rồi tính,
"Các ngươi có gì chơi không,đợi ta đến bồi các ngươi a."Trạch Tuấn gạt hết sang một bên,mà tập trung chỗ mọi người để giải trí một chút,dù sao họ kiếm cũng không ít thứ giải trí,có thể cùng nhau chơi lúc này cũng không phải thứ gì đó quá xa xỉ nữa.
"Hắc hắc,vậy thì chơi....."Aaron khi này nở ra nụ cười khá tà mị,nhưng cảm thấy chúng không nguy hiểm,nên Trạch Tuấn cũng không để ý.
Hai tiếng sau,khi này Trạch Tuấn và Dạ Ưng mặt đã đen như quan viên họ Bao,Trạch Tuấn khi này mặt xám xịt lại,lần này Trạch Tuấn cũng hiểu cảm giác bị ngược sát như thế nào,liền không phục mà vẫn cố gắng chơi tiêp.
Hai tiếng nữa,khi này mặt của Aaron và Lucas cũng giống như hai người Trạch Tuấn,trong khi những người khác khá may mắn,chỉ có vài vệt đen trên mặt,chỉ có Linh Nhi và Alice không tham gia vào,dù sao họ cũng không quá thông minh về những trò chơi bài như vậy,nếu vào chắc chắn nhà họ Bao sẽ thêm hai thành viên nữa,
Khi này trời cũng đã chợt tối,mọi người cũng đã bắt đầu chuẩn bị đi tắm,do hôm nay trời hơi lạnh,nên Trạch Tuấn đã thêm vào bể tắm vài nét vẽ Rune để nước đủ ấm,nếu không bọn họ rất có thể sẽ bị ốm,như vậy khá phiền phức cho bọn họ.
Sau khi mọi người đã bỏ hết quần áo trên người,nhanh chóng lao vào bể tắm,nước ấm lúc này khiến tâm thái dễ chịu,cảm giác như không muốn ra khỏi đó,khi này mọi người dần chìm vào sự sảng khoái mà hưởng thụ cảm giác này.
Một lúc sau,sau khi mặc quần áo,bọn họ nhanh chóng chuẩn bị nấu ăn như thường ngày,Lucas thì vẫn nhìn ra bầu trời bên ngoài,mặc dù hơi lạnh,bên trong lại ấm,nhưng dường như Lucas đang nhớ điều gì đó,cảm giác như nó đã từng có khá lâu.
Bây giờ điều này khiến cho đứa trẻ này phải suy tư,dường như là mái nhà,là tổ ấm mà cha mẹ chúng đang chờ đợi quay về,nhưng cũng chẳng sao,ở bên mọi người lúc này cũng đã cực kì ấm cúng rồi.
Trời bên ngoài lúc này lại đổ mưa,dường như có chút đồng cảm với cậu,nên những giọt mưa này khá nhẹ nhàng và dễ chịu,mặc cho bên ngoài vốn hơi lạnh,nhưng mẹ thiên nhiên khi này vẫn khiến Lucas cảm thấy bản thân được ai đó vỗ về,được ai đó xoa đầu,khiến cho tâm trạng có chút ổn định hơn.
Khi mọi người đã bắt đầu ăn cơm,mặc dù không biểu hiện bất thường gì,nhưng trong lòng Lucas có gì đó vừa trống rỗng vừa thỏa mãn,cảm giác không thể tả hết bằng lời,mặc dù không ai để ý,nhưng Trạch Tuấn đã nhìn thấy,và biết rằng lúc này có gì đó không ổn,liền Trạch Tuấn sẽ đợi sau khi ăn xong rồi hỏi.
Trong không khí lúc này,cảm giác hơi không được tự nhiên,mặc dù không ai để ý đến,nhưng trong lòng cũng cảm thấy quái gở.
Sau khi đã ăn xong,ai cũng tranh thù làm việc của bản thân,còn Lucas và Trạch Tuấn thì đi xuống lầu dưới,lầu dưới khi này đã dọn dẹp sạch sẽ,đồng thời cũng phong những lối vào khác,tránh để cho những con quái vật ngoài kia xông vào,
Khi này Trạch Tuấn và Lucas đang ngồi tại một căn phòng có cửa sổ,bên ngoài trời đang mưa,bên trong ánh sáng rune chiếu lên người họ,tạo nên cảm giác muốn được giãi bày tâm sự,liền chỉ muốn kể hết cho đối phương nghe.
"Lucas,hẳn là ngươi có tâm sự gì đó đi?"Trạch Tuấn không vòng vo,đi thẳng vào vấn đều/
"Không hổ là ngươi,ngươi nhìn thấy rồi à?"Lucas hỏi dò.
"Ừm,ngay từ lúc nấu ăn,ngươi luôn tỏ ra như vậy,có cái gì không nói được à?"Trạch Tuấn nhìn ta cửa sổ,muốn để Lucas giãi bày toàn bộ.
"Không có gì,chỉ là chuyện xưa mà thôi,nhớ lại cũng không muốn kể."Lucas cố từ chối khéo,mjc dù vậy trong lòng Lucas vẫn có cảm giác gì đó thôi thúc muốn hắn nói ra.
.....
Khi này cả hai nhìn ra ngoài cửa sổ,mặc dù chẳng biết hai người họ nói thứ gì,nhưng cảm giác như ánh mắt của họ đã nói lên tất cả,cảm giác như hai người họ đang cố gắng liên kết tâm trí với nhau để nói lên thứ gì đó,sau cùng cả hai không còn ngồi đó nữa,mà đã đi lên lầu chuẩn bị đi ngủ.