Chương 7: Đêm đầu tiên (1)

Annette cố gắng bình tĩnh lại. Cô cảm thấy mặt mình nóng bừng khi chỉ nghĩ về nụ hôn sâu ấy. Nhưng càng cố gắng, mặt cô càng nóng. Giây phút cô nghe thấy tiếng cười của Rafael khi nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, cô xấu hổ đến mức không thể chịu đựng được nữa. Annette cuối cùng đã bỏ cuộc và giấu mặt vào bó hoa của mình.

Rafael nhìn thấy hình ảnh này và nghĩ rằng vẻ ngoài giống như một con chim tuyệt vọng của cô ấy rất dễ thương. Cô ấy làm anh nhớ đến một con thỏ đang chui vào hang. Anh nghĩ cô là một cô gái trầm lặng như búp bê, nhưng nhìn cô như thế này, cô có vẻ hơi khác.

Khi Rafael thấy tai cô đỏ lên, lộ ra qua mái tóc vàng được buộc duyên dáng của cô, anh cuối cùng cũng cười thành tiếng. "Ha ha!"

Rafael cười thành tiếng, ôm lấy bả vai của cô, tỏ vẻ thân thiện. Vì Annette đã làm việc chăm chỉ như vậy, nên anh cũng cần phải bắt kịp nhịp điệu, để không làm thất vọng tất cả những ánh mắt khát máu ở đây.

Annette cảm thấy trái tim mình hơi rung động trước nụ cười của anh. Cô càng xấu hổ không dám ló mặt ra. Cô bước ra khỏi phòng khi anh dẫn cô đi.

Không khí hôn lễ nóng lên nhờ màn hôn hít ướt át. Không giống như kiếp trước của cô, các khách mời khen ngợi và chúc phúc cho cặp đôi rằng: “Annette và Rafael là một cặp đôi hoàn hảo.” Thật ngạc nhiên khi thấy mọi đánh giá có thể thay đổi mặc dù đó là cùng một đám cưới.

Nhờ đó, bầu không khí của lễ cưới luôn diễn ra một cách thân thiện.

Vậy là đám cưới lần thứ hai của Annette đã kết thúc tốt đẹp. Mặc dù cha cô, Allamand có vẻ hơi không hài lòng nhưng ông không chỉ trích hay trách cứ Rafael. Mọi thứ diễn ra rất tốt.

Tuy nhiên, một sự kiện quan trọng hơn vẫn còn. Đó chính là 'đêm đầu tiên' của cô dâu và chú rể.


"Không biết khi nào thì Rafael sẽ đến?"

Annette dụi mắt buồn ngủ. Cô đã rất mệt mỏi. Cô phải thức dậy từ sáng sớm và sau đó lo lắng hoàn thành tốt lễ cưới của mình. Vì vậy, cô không thể chống cự được cơn buồn ngủ. Cuối cùng cô dựa vào cột giường và bắt đầu ngủ gật.

'Đã qua bao lâu rồi nhỉ?'

Đột nhiên, cô nghe thấy tiếng mở cửa. Rafael, mặc một chiếc áo choàng trên thân hình to lớn của mình, sải bước vào phòng. Mái tóc đen và khuôn ngực săn chắc vẫn còn ướt nước của anh lấp lánh dưới ánh đèn. Đôi mắt xanh thẳm của Rafael nhìn thẳng vào cô giống như một kẻ săn mồi vừa tìm thấy con mồi của mình.

"Cô vẫn chưa ngủ."

Rafael rất cao và tráng kiện, vẻ ngoài của anh khiến căn phòng ngủ bỗng trở nên chật chội. Nửa cơ thể để trần của anh tạo ra một cảm giác hống hách giống như một con báo đen khổng lồ. Annette nhanh chóng rời khỏi giường, cảm giác khủng hoảng không rõ. Cô vô thức khẽ liếm môi mình trong lo lắng.

"Vâng, em đang đợi chàng."

Đôi mắt của Rafael trở nên sâu hơn trước câu trả lời ngây ngô đến lạ lùng của cô. Mặc dù đó là một câu trả lời rất bình thường, nhưng anh cảm thấy kích thích một cách kỳ lạ. Không khí trong căn phòng đang yên tĩnh bỗng trở nên căng thẳng. May mắn thay, chính Rafael là người phá vỡ sự im lặng khó xử này trước.

"Nào, tới đây uống một ly."

Bất ngờ trước lời đề nghị của anh nhưng Annette vẫn đi đến chỗ anh ngay lập tức. Phản ứng của Rafael hôm nay khác hẳn, có lẽ vì đám cưới đã kết thúc tốt đẹp. Ở kiếp trước của cô, anh thậm chí còn không mời cô uống rượu. Rafael, đã xuất hiện trong tình trạng say xỉn, lao đến cô trong cơn cuồng nhiệt và …… Không, không cần thiết phải nhớ lại những ký ức đau buồn đó.

Annette bình tĩnh ngồi xuống trước mặt anh. Rafael nghiêng chai rượu và rót đầy vào ly. Chất lỏng vàng trong, có mùi thơm và nồng. Đó là một loại rượu đắt tiền mà anh rất thích. Rafael đã rót đầy ly cho Annette, đột nhiên ngước nhìn cô đầy thắc mắc,

"Cô biết uống rượu, đúng không?"

Không giống như Rafael, Annette không thích uống rượu nhiều như vậy. Vì lần đầu tiên Rafael thân thiện với cô nên cô không muốn phá hỏng bầu không khí này. Annette theo lời đề nghị của anh, cầm lấy ly rượu và uống một hơi. Cô cảm thấy bỏng rát như thể thực quản của mình bị bốc cháy.

Rafael đã uống cạn ly và nhìn Annette với ánh mắt kiên quyết. Đôi mắt xanh thẳm của anh từ từ lướt qua khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt dịu dàng và đôi má ửng hồng của Annette. Ánh mắt anh dừng lại ở đôi môi quyến rũ như nụ hoa mới chớm nở của cô.

Vào lúc đó, Rafael cau mày và trán anh nhíu lại vì không hài lòng. Anh khó chịu với việc anh cảm thấy có một sức hấp dẫn tình dục nào đó đối với Annette. Anh không thể tin rằng anh lại ham muốn một người phụ nữ từ gia đình Bavaria, người khinh bỉ thân phận đứa con ngoài giá thú của anh.

Đôi mắt xanh của Rafael trở nên lạnh lùng.

Annette vẫn chưa nhận ra sự thay đổi này ở Rafael. Cô đặt ly rượu xuống và chạm tay vào đôi má bỏng rát của mình. Khi cô nhìn lên anh, cô cảm thấy choáng váng.

"Tại sao chàng lại nhìn em như vậy?"

Annette nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn với mình. Cô không biết tại sao, nhưng khuôn mặt của Rafael lúc này khá khó chịu. Không có gì ngạc nhiên khi ánh mắt họ chạm nhau, Rafael nở nụ cười mỉa mai.

"Nào, bây giờ cô đã uống hết ly rượu, hãy thành thật trả lời tôi."


P/S: Nếu bạn thích bộ truyện này, hãy ủng hộ mình bằng cách để lại bình luận hoặc review cho những đọc giả khác tham khảo bên dưới nhé. Mình sẽ cố gắng dịch ít nhất 2 chương một ngày. Hãy tiếp tục theo dõi mình nha. Cám ơn bạn. Chúc bạn một ngày tốt lành! <3