Chương 4: Đám cưới lần thứ hai (2)

Annette ngạc nhiên quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Rafael. Sau tấm màn mỏng, cô nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai với mái tóc đen dài. Rafael cao hơn Annette rất nhiều, và anh vẫn kiên định nhìn về phía trước. Đôi môi đỏ căng mọng, dưới chiếc mũi cao thẳng lạnh lùng mê người. Một giọng nói trầm thấp phát ra từ anh, mà chỉ cô mới có thể nghe thấy.

“Hãy tiếp tục mỉm cười, và đừng dừng lại nữa. Không còn nơi nào để trốn nữa đâu”.

Annette cười khẽ trước giọng điệu áp chế của người đàn ông. Rafael nói đúng. Nhờ lời cảnh báo của anh, Annette đã có thể thoải mái bước xuống lối đi trong đám cưới mà không tốn nhiều công sức.

Có lẽ vì nghĩ cô chóng mặt nên anh càng nắm chặt tay cô hơn.

Cái nắm tay của anh đã trấn an cô. Annette nhìn về phía trước với một trái tim chân thành hơn. Rồi cô nhìn thấy cha mình ở đằng xa. Công tước xứ Bavaria vẫn hoàn hảo như ngày nào.

Mẹ của Annette đã qua đời, và anh trai cô không thể đến dự đám cưới của cô vì anh ấy đang ở một đất nước khác. Đó là lý do tại sao cha cô là người duy nhất trong gia đình cô có mặt ở đây. Allamand Bavaria, với khuôn mặt sáng ngời và mái tóc vàng bạch kim nổi bật, trông ông vô cùng trẻ trung. Thật khó tin rằng người đàn ông này đã có hai đứa con lớn.

Vẻ mặt của Công tước xứ Bavaria rất bình tĩnh, đến nỗi không ai có thể biết được điều gì đang diễn ra trong đầu ông. Bởi vì điều này, những vị khách lại buôn chuyện.

“Chà, hãy nhìn vào khuôn mặt của Công tước. Tôi nghĩ ông ấy buồn vì con gái đi lấy chồng. Tôi thấy cô ấy thật may mắn. Cô ấy thật là một tiểu thư xinh xắn, cha mẹ nào mà không buồn khi phải xa cô ấy.”

“Hãy nhìn Annette kìa, trái ngược hoàn toàn. Cô ấy đang cười như một bông hoa đang nở. Trông rất dễ thương. Có lẽ cô dâu trẻ đã phải lòng chú rể. Nhìn họ thế này, họ hợp nhau hơn tôi tưởng rất nhiều ”.

Những lời bàn tán của những vị khách thiếu hiểu biết đã có lợi cho cô lần này. Mặc dù Annette đã trở thành một cô gái trẻ chưa trưởng thành đã phải lòng Rafael, nhưng điều này quả thực không tồi. Vì thế, biểu hiện của Rafael khi anh đi cạnh cô trở nên dịu dàng hơn rất nhiều. Chỉ vì dù sao cô ấy cũng không làm anh khó chịu nên đám cưới đã thành công tốt đẹp.

Khi lắng nghe bài phát biểu của mục sư, cô lén nhìn sang vị trí khách mời đang ngồi. May mắn thay, hoàng tử và vị hôn thê mới không có ở đó. Cũng giống như kiếp trước của cô, lần này anh cũng không đến dự đám cưới của Annette. Đó là một điều tốt hơn.

Annette cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng hoàng tử và vị hôn thê của mình không tham dự lễ cưới của cô. Họ chắc chắn sẽ khiến cả buổi lễ khó xử. Những vị khách không biết gì về điều này vì chắc chắn Công tước đã khiến nó đi vào lặng im.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì đám cưới sẽ kết thúc tốt đẹp. Giá như thủ tục cuối cùng của buổi lễ cũng có thể diễn ra tốt đẹp.

"Bây giờ, chú rể có thể hôn cô dâu và sau đó thực hiện lời thề của mình."

Những lời phát ra từ miệng của mục sư nghe như một bản án tử hình. Ít nhất là đối với Annette.

Annette, người đang rất lo lắng, nắm chặt lấy bó hoa mà không nhận ra. Cô không chắc liệu lần này Rafael có hôn cô không.

Rafael, kiếp trước của cô … .đã rất tức giận tại thời điểm này. Và đó là một phần lỗi của cô.

Khi mục sư nói những lời đó, Annette đã khóc trong lễ cưới. Đó là một cuộc hôn nhân mà cả hai đều không muốn, nhưng Annette không thể kiểm soát được nét mặt của mình. Vì điều này, Rafael đã trở nên rất tức giận và lạnh lùng đáp lại yêu cầu hôn cô của mục sư.

“Thật lố bịch. Chỉ cần hoàn thành lời thề.”

Vì vậy, đám cưới đầu tiên của họ kết thúc như một trò đùa. Annette trở thành cô dâu đầu tiên không được chú rể hôn và điều này khiến cha cô, ông Allamand rất tức giận. Tất nhiên không phải vì ông ta yêu thương Annette.

Allamand coi đây là một sự xúc phạm vì địa vị của Bavaria đã bị phớt lờ trước công chúng bởi một đứa con ngoài giá thú như Rafael. Vì lẽ đó, Allamand đã nổi giận và đánh nhau với Rafael ngay tại quầy lễ tân. Annette, người đã gây ra cuộc chiến, xấu hổ đến mức chỉ muốn chết đi.

'Làm ơn ... Lần này mình hy vọng cuộc hôn nhân không kết thúc như thế nữa.”

Annette cắn chặt môi, hồi hộp chờ đợi động thái tiếp theo của Rafael. Ngay sau đó, tấm màn trong suốt trên đầu cô được vén lên và khuôn mặt của Rafael hiện ra trước mắt cô.

Với khuôn mặt trắng trẻo, điển trai và mái tóc đen buông xõa, anh chính là một người đàn ông rất hấp dẫn. Tuy nhiên, đôi mắt xanh đen của anh nhìn cô rất lạnh lùng. Dù anh không để lộ cảm xúc nhưng Annette vẫn có thể thấy rõ vẻ miễn cưỡng trên gương mặt anh. Anh không muốn hôn cô. Khoảnh khắc nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng, Annette đã có linh cảm xấu.

'Lần này Rafael sẽ không hôn mình.'

Annette cụp mắt xuống để che giấu sự thất vọng. Cô lo lắng về việc làm thế nào để ngăn chặn cha mình, người sẽ đổ lỗi cho Rafael và đánh nhau với anh.

Đúng lúc đó, một ý tưởng điên rồ chợt lóe lên trong đầu Annette.

'Chờ một chút, có nhất thiết là phải đợi chú rể hôn trước hay không? Nếu mình làm điều đó trước, chắc sẽ vẫn được tính nhỉ?’


P/S: Nếu bạn thích bộ truyện này, hãy ủng hộ mình bằng cách để lại bình luận hoặc review cho những đọc giả khác tham khảo bên dưới nhé. Mình sẽ cố gắng dịch ít nhất 2 chương một ngày. Hãy tiếp tục theo dõi mình nha. Cám ơn bạn. Chúc bạn một ngày tốt lành! <3