Chương 90: Lại Mặt

Thái phu nhân vội mời La Chấn Hưng vào.

La Chấn Hưng hành lễ cho thái phu nhân, đem một âu gốm cơm gạo nếp, hai vĩ cá nheo, một hộp sơn hồng mạ vàng bánh thịt cho thái phu nhân.

Đỗ mama tiếp lấy, hầu hạ Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương ăn bữa cơm đầu tiên.

Thái phu nhân mời La Chấn Hưng ngồi xuống nói chuyện.

Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương ăn tượng chưng mỗi thứ một ít, sau đó chào thái phu nhân, theo La Chấn Hưng đi ngõ Cung Huyền.

La Chấn Đạt, Dư Di Thanh cùng Tiễn Minh đứng đợi ở cửa lớn, thấy xe ngựa, ra nghênh đón.

Xuống xe ngựa làm lễ gặp qua, Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương đi chỗ Đại lão gia cùng đại thái thái.

Nhị thái thái, Tam thái thái, Tứ Nương, Ngũ Nương, Thập Nương, Đại phu nhân, Tam phu nhân, còn có đám người La Chấn Khai, La Chấn Dự, Vương lang đều ở trong phòng chờ bọn họ.

Thập Nhất Nương thấy Thập Nương thì thực giật mình, nhưng nhìn thấy thần sắc nàng vẫn như thường, trong lòng ít nhiều có chút an ủi.

Vương lang nhìn thấy Từ Lệnh Nghi biểu tình có chút âm tình bất định, nhưng vẫn là tiến lên hành lễ.

Từ Lệnh Nghi đối Vương lang cười gật đầu, nhưng thái độ thực lạnh lùng.

Nữ quyến thì bất đồng, vây quanh Thập Nhất Nương mồm năm miệng mười, Nhị thái thái còn cười nói lớn hơn: “Nhất phẩm phu nhân của chúng ta đã trở lại.” Làm cho Thập Nhất Nương hơi có chút mất tự nhiên– dù sao, bị người ta bỏ qua lâu như vậy, đột nhiên đứng ở dưới đèn tụ quang, mặc cho ai cũng cần phải có quá trình thích ứng. Cũng may Thập Nhất Nương gặp được nhiều chuyện ngạc nhiên cổ quái, nên cười “Nhị thẩm”, “Tam thẩm” mỗi người kêu một tiếng, làm những lời Nhị thái thái nói chìm xuống.

Tam thái thái liền cười kéo Thập Nhất Nương: “Mau vào đi thôi, đại bá cùng đại tẩu đang chờ các người đó!”

Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương liền đi gian phía tây.

Đại lão gia cùng đại thái thái đã sớm ngồi ở trên Lâm Song đại kháng đợi.

Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương quỳ xuống khấu đầu cho hai người.

La Chấn Hưng cùng Đại phu nhân, chia nhau đỡ bọn họ.

Mặt đại lão gia đầy tươi cười nhìn bọn họ, thân thiết hỏi Từ Lệnh Nghi: “Thập Nhất Nương không có gây thêm phiền toái gì cho Hầu Gia chứ?”

Thập Nhất Nương không khỏi đổ mồ hôi.

Làm nhạc phụ, thái độ Đại lão gia có phải hơi quá khiêm tốn hay không?

Mà Từ Lệnh Nghi trả lời càng cho nàng ngoài ý muốn.

“Thập Nhất Nương hào phóng lễ độ, mọi người trong nhà đều rất thích.”

Thập Nhất Nương nhịn không được liếc mắt nhìn Từ Lệnh Nghi một cái.

Ánh mắt hắn trầm tĩnh, thần sắc nghiêm nghị, không cho rằng đây là câu nói đùa hoặc là câu nói khiêm tốn, có thể bởi vì thái độ này của hắn, làm cho Đại lão gia nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, trên mặt lộ ra vài phần do dự.

Đại thái thái nhìn thấy cười nói: “Lão gia đây là quan tâm mù quáng! Hầu Gia luôn luôn rộng lượng đối với người ngoài, kể ra ai mà không có sai!” Nói xong, nàng nhìn Thập Nhất Nương ,” Lúc ngươi ở trước mặt ta, ta cũng bảo ngươi đọc (Nữ giới), (Liệt nữ truyền). Phu quân khiêm tốn, ngươi càng phải tôn kính. Mẹ chồng yêu quý, ngươi càng phải cẩn thận. Không thể được sủng mà kiêu, không thể được yêu mà nịnh……” Bỗng nhiên giáo huấn Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương tự nhiên khom người nghe.

Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng có chút trầm buồn.

Từ Lệnh Nghi liền hơi mấp máy mi.

Tiễn Minh lập tức cười đánh gảy lời đại thái thái: “Nhạc mẫu, chúng ta ngày hôm qua tiếp khách cả ngày bụng rỗng đang đợi cơm, trong bụng sớm đã thành không thành kế. Ngài lại giáo huấn xuống, quả thật chịu không nổi.”

Đại thái thái sắc mặt hờn giận, những người khác lại cười rộ lên, nàng cũng không tốt nói gì hơn nữa, hàm hồ ” Ân” một tiếng.

Tiễn Minh liền kéo Từ Lệnh Nghi: “Uống rượu đi, uống rượu đi!” Lại nói với La Chấn Hưng: “Hôm nay cô gia chúng ta là lớn nhất, ngươi cũng đừng nói ngươi không có rượu ngon đồ ăn tốt nhé.”

Lại chọc mọi người cười một trận, không khí cũng sinh động hẳn lên.

Đại lão gia, Từ Lệnh Nghi và mấy người liền đi sang chỗ La Chấn Hưng, Thập Nhất Nương cùng nhóm nữ quyến cùng nhau ở lại chỗ đại thái thái.

Nhóm nha hoàn ở thính đường trải khăn trải bàn lên chiếc bàn cổ sơn đen.

Đại thái thái liền kéo Thập Nhất Nương ngồi vị trí đầu: “Hôm nay là tiểu thư đã có chồng trở về……”

Nhị thái thái cùng Tam thái thái cười một trái một phải ngồi ở bên cạnh. Tứ Nương lần lượt ngồi cạnh Nhị thái thái, Ngũ Nương lần lượt ngồi cạnh Tam thái thái, Tam phu nhân, cùng Thập Nương ngồi xuống chỗ đối diện đại thái thái và Thập Nhất Nương.

Đại phu nhân, liền tiếp đón đồ ăn của các nha hoàn mang lên.

Đôi mắt đẹp của Ngũ Nương nhanh như chớp nhìn thẳng về Thập Nhất Nương.

Bất đồng với vẻ mộc mạc thanh nhã bình thường, hôm nay cách ăn mặc của Thập Nhất Nương thật sự hoa lệ. Tóc đen huyền búi thành búi tóc hoa mẫu đơn, dây chuyền vàng cẩn vòng thạch anh tím, bảo kết bằng thạch bích tỉ, thoa phượng sai cài tóc dây vàng ròng ngậm hồng bảo thạch, áo sam màu đỏ thẫm thông vàng trên khắp tay áo, tống quần màu vàng hạnh biên quần thêu mai lan cúc trúc.

Vòng quấn thạch tử anh mỗi vòng đều lớn bằng móng tay cái, trên bảo kết gắn thạch bích tỉ lớn nhỏ, sâu cạn đủ loại không đồng nhất, xếp cùng một chỗ tạo nên sự hoa mỹ bức người. Còn có miệng phượng sai ngậm hồng bảo thạch, mỗi hạt đều to bằng hạt sen, rực rỡ, sáng chói cả mắt.

Đáy mắt nàng không khỏi lộ ra sự hâm mộ cực kỳ.

Ngồi đối diện với nàng Tứ Nương nhìn thấy không khỏi mỉm cười, nói: “Ánh mắt Ngũ muội chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm thập nhất muội, sợ Hầu gia khi dễ muội muội ngươi hay sao?”

Bị người nói toạc ra hành động, Ngũ Nương không khỏi có mấy phân xấu hổ, gượng cười nói: “Ta là muốn nhìn xem nhất phẩm phu nhân dạng người gì? Mặc kệ nói như thế nào, thập nhất muội cũng là người đứng đầu trong tỷ muội chúng ta.”

Mọi người nghe không khỏi cười lên.

Đứng đầu, đứng đầu là Nguyên Nương đi…… Nhưng trong lúc này, còn có ai nhớ rõ nàng.

Đáy mắt Đại thái thái chợt lóe tia hàn quang cực lạnh, lại cười nâng chén: “ Đến, đến, đến, mọi người uống rượu.”

Trừ bỏ Thập Nương, tất cả mọi người nâng chén đáp lại đại thái thái– nàng đã tự mình chăm sóc bản thân tự gắp đồ ăn.

Bữa tiệc được tính là chính thức bắt đầu.

Đại thái thái gắp một khúc cá khô bỏ vào bát Thập Nhất Nương: “Đây là cá mang đến từ Dư Hàng, về sau chỉ sợ ít có cơ hội được ăn.”

Thập Nhất Nương liền cười nói: “Có ngài đây, không lo không thường được ăn.”

Đại thái thái nghe, vừa lòng gật đầu, lại gắp một miếng thịt cua đầu sư tử bỏ vào bát của nàng: “Đây là ngươi thích ăn nhất!”

Thập Nhất Nương hướng tới đại thái thái cười cười, thấp giọng nói câu” Cám ơn mẫu thân”.

Đại thái thái từ ái cười ha hả Trong ánh mắt Ngũ Nương còn có vài phần cô đơn Tam thái thái lại cảm khái nói: “Vốn là một đám tiểu nha đầu chạy ở trước mặt.

Không nghĩ tới, bất quá vài năm, cũng đã lớn thành người trưởng thành lập gia đình không nói, còn biết đau lòng mẫu thân.”

Nhị thái thái nghe xong cười nói: “Ngươi cũng đừng hâm mộ, qua vài năm ngươi cũng phải làm bà bà. Có người đau lòng giống như vậy.”

Tam thái thái cười lắc đầu: “Con dâu sao so được với nữ nhi…..”Đề tài liền chuyển tới hôn sự La Chấn Thanh.”… Khải ca cùng Dự ca rất bướng bỉnh, ta quản không được.

Vừa lúc phụ thân gửi thư đến nói muốn nhìn hai ngoại tôn. Ta trưng cầu ý tứ Triệu tiên sinh, chuẩn bị cho Triệu tiên sinh mang theo bọn họ về nhà đại đồng, giao cho phụ thân ta quản, cùng với chất nhi ta đọc sách. Hai người con trai mười tám mười chín tháng chín khởi hành, sau đó ta đi Tứ Xuyên– bên người lão gia cũng không có người chăm sóc, tóm lại là ta lo lắng. Chỉ sợ lúc Thanh ca thành thân ta không thể hồi Dư Hàng.”

Tam thái thái nói xong, vẻ mặt xin lỗi nhìn đại thái thái Đại thái thái liền cười nói: “Vẫn là chuyện của Tam thúc quan trọng hơn. Ngươi nhớ rõ chuẩn bị một cái hồng bao thật to cho vợ của chất nhi là được.”

Tam thái thái vội nói: “Nhất định nhất định.”

Nhị thái thái nghe liền oán giận: “Nói thế nào lại là Chu gia? Nghe nói cả nhà chẳng qua chỉ có ba mẫu ruộng nước, dưới tay còn có bốn năm đệ đệ.” Nhị thái thái thấy hơi có chút không đúng,” Sớm biết rằng người nhà như vậy đại tẩu cũng đáp ứng, ta xuất đầu nói chuyện thân sự cho Thanh ca! Cái khác không nói, nhưng mấy ngàn lượng hồi môn là có.”

Nhị thái thái cũng là người Ngu Huyền, có cái ca ca thứ xuất làm kinh doanh lớn rất phát tài, nàng vẫn nghĩ muốn đem chất nữ gả cho La Chấn Thanh, nhưng vì gặp hiếu kỳ của lão thái gia liền trì hoãn xuống. Không nghĩ tới, đại thái thái không thanh không âm vì La Chấn Thanh định một môn thân sự như vậy, nàng tự nhiên muốn nói để tự khoe.

Ánh mắt mọi người đều rơi xuống trên người đại thái thái.

Đại thái thái thản nhiên cười cười: “Tính tình Thanh ca các ngươi không phải không biết? Cố gắng tìm cái lớn tuổi một tí để quản cho tốt. Gia phong Chu gia trong sạch, lại là thân thích của Chu đại nhân tri phủ Hàng Châu. Ta nghĩ về sau nếu có chuyện gì thì giúp đỡ, nên đáp ứng cửa thân sự này.”

Nhị thái thái liền làm cao nói một tiếng”Đây thật đúng là không có duyên phận”, lại thở dài: “Việc này cũng thật đúng dịp. Các ngươi cũng biết, hôn sự của Thất Nương định ở mùng mười tháng mười, ta là không thoát đi được. Đến lúc đó chỉ sợ chỉ có cho Đạt ca đại diện hai vợ chồng chúng ta hồi Dư Hàng.”

“Vậy Tam ca có trở về Yến Kinh quá năm mới hay không?” Ngũ Nương nghe xong đột nhiên cười nói: “Nếu hồi Yến Kinh qua năm mới, vừa lúc tiễn ta trở về!”

Mọi người giật mình, đáy mắt đại thái thái lại hiện lên vài ý cười.

Ngũ Nương có chút đắc ý liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một cái, nói: “Tướng công nói, cho ta cùng với mẫu thân hồi Dư Hàng. Đến lúc đó, phụ thân cùng mẫu thân sẽ ở lại Dư Hàng , ta lại phải về Yến Kinh qua năm mới. Nếu Đạt ca hồi Dư Hàng, vừa lúc đưa ta trở về.”

Không nghĩ tới Tiễn Minh thế nhưng sẽ cho Ngũ Nương hồi Dư Hàng …… Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn.

Nhị thái thái tươi cười có chút miễn cưỡng: “Ngũ cô gia thật đúng là người có tâm! Đạt ca dĩ nhiên phải về Yến Kinh qua năm mới. Bằng không nhà bên ngõ Lão quân đường bên kia chẳng phải là không ai chăm sóc. Đến lúc đó cho Tam ca ngươi tiễn ngươi trở về là được.” Nói xong, nhịn không được liếc mắt xem đại thái thái một cái.

Vốn là vì nàng ấy ở trước giường cha mẹ chồng thị tật, La gia Tam huynh đệ đều nhìn nàng với cặp mắt khác. Hiện tại nàng một cái con rể là cử nhân, một cái con rể là thế tử quốc công phủ, một cái con rể là Hầu Gia quyền khuynh thiên hạ, chỉ sợ ở nhà càng thêm ngang ngược.

“Đại tẩu thật đúng là may mắn.” Nàng nói không khỏi có mấy phân chua xót,”Nữ nhi Gả đi ra ngoài còn có thể hầu hạ ở trước mắt. Không giống Tứ Nương chúng ta, trên có cha mẹ chồng, đưới có cô em chồng.”

Là nói đại thái thái ỷ vào việc Tiễn Minh phải nhờ La gia duy trì liền bắt nạt Tiễn Minh hết sức, thế cho nên nữ nhi chỉ có nhà mẹ đẻ không có nhà chồng.

Đại thái thái cười mỉm, giống như không có nghe được lời của Nhị thái thái nói, chỉ khuyên mọi người dùng bữa: “…… Nấm này là Hầu Gia khi đưa tới lúc mang sính lễ. Bình thường có tiền cũng mua không được, mọi người nếm thử chút!”

Mọi người liền chuyển lời lên trên người Thập Nhất Nương.

Nhị thái thái cười nói: “Nghe nói Hầu Gia có bệnh thấp khớp, có phải là sự thật?”

Tin tức truyền ra cũng thật mau!

Thập Nhất Nương cười nói: “Thái y nói như vậy.”

” Chuyện này thật đúng là chuyện phiền toái!” Bộ dáng Đại thái thái rất là lo lắng, hỏi bệnh tình Từ Lệnh Nghi,” Là vị thái y nào chẩn? Viết đơn thuốc gì?”

Thập Nhất Nương đem những gì mình biết đều nói, mọi người nghe không khỏi thổn thức cảm thán a. Đề tài lại chuyển tới hôm nay ở Yến Kinh có một vụ án phức tạp– nói là thái y trong thái y viện chẩn ra tiểu thư chưa chồng nhưng có hỉ mạch, bị cáo trạng mang đến phủ Thuận Thiên, kết quả bị người khám nghiệm tử thi ngỗ bà xác nhận là có hỉ mạch thật. Lúc sau đề tài lại chuyển tới việc Tam thái thái đi Tứ Xuyên hẳn là mang chút dược phẩm, xiêm y gì đi…… Lúc sau, không còn có ai nhớ đến bệnh thấp khớp của Từ Lệnh Nghi.