Chương 80: Thập Nương (thượng)

Ăn bánh chưng của tiết đoan ngọ không bao lâu, thì người của Vương gia đến đưa sính lễ. Trang phục, sính kim, ngỗng, giày, rượu tràn đầy ba mươi sáu rương, khiến cho hàng xóm tò mò chạy đến xem. Đại thái thái cảm thấy rất mặt mũi, tặng lại y phục giày vải cho cha mẹ chú rể mang trở về.

Đợi Nhị thái thái từ Sơn Đông chạy về đến để uống rượu, Tam thái thái không khỏi cảm thán cùng nàng: “…… Hưng ca là thứ cát sĩ, một con rể là cử nhân, một con rể là thế tử quốc công phủ. Mệnh Đại tẩu thật sự là tốt.”

Nhị thái thái nghe xong không khỏi cười nói: “Cửa hôn sự này của Thất Nương nhà chúng ta cũng không sai. Cao thanh mười mẫu đất thì có chín mẫu là của Chu gia, mười gian cửa hàng thì có bảy gian là của Chu gia . Bà bà tuy là mẹ đẻ Chu công tử, nhưng cũng là tiểu thiếp phù chính, nói chuyện không cần lo lắng, phía dưới lại không có em gái chồng, là mối hôn nhân thật tốt đốt đèn lồng cũng khó tìm thấy.”

Tam thái thái không khỏi bĩu môi. Nhị phòng hiện nay rất thiển cận. Tiền là vật chết, nhân tài mới là vật sống.

Giống như nhà bọn hắn vậy, không ra được một cái tiến sĩ lão gia, chỉ sợ là có nhiều gia nghiệp như thế nào cũng dần dần bại lụi!

Nhưng nàng cũng biết Nhị tẩu này của mình, là thập phần mạnh hơn . Nói này nọ, chỉ đắc tội nàng huống chi hôn sự của Thất Nương đã định xuống…… Nàng liền cười rủ với Nhị thái thái nhìn Thập Nương: “…… Nghe nói ai cũng không muốn thấy! Thật sự là nữ đến mười tám tuổi trở nên đại biến, trời không sợ người không sợ như vậy, cũng biết thẹn thùng chứ.”

Nhị thái thái gật đầu cười, đánh tiếng chào hỏi cùng Đại thái thái vội ra vội vào chiêu đãi khách khức, rồi cùng Tam thái thái đi hậu viện.

Trên đường, nàng thấp giọng hỏi Tam thái thái nói: “Có chút lời nói ta không tiện hỏi đại tẩu. Nghe nói, Thập Nhất Nương sẽ gả cho Hầu Gia, là thật không?”

” Ngay cả chuyện này ngươi đều nghe nói!”Đương nhiên xem như là thừa nhận!

” Chuyện là như thế nào?” Nhị thái thái dừng bước chân lại, cùng Tam thái thái đứng ở hành lang uốn khúc nói chuyện,” Sao cũng không ai đến chỗ ta nói một tiếng? Ta vẫn là nghe các nam nhi nhà ta nói. Nói thái hậu muốn đem Đại tiểu thư Kiến Trữ Hầu Dương gia gả cho Hầu Gia, kết quả Từ gia nói, đã sớm có hôn ước cùng Thập Nhất Nương nhà chúng ta. Lão gia lúc ấy gấp cực độ, không biết như thế nào lại xả đến trên đầu nhà chúng ta, sợ trong nhà bị chuyện này làm mệt mỏi. Đang chuẩn bị viết phong thư trở về hỏi đại bá, kết quả lại nghe nói căn bản không có chuyện này. Là Hoàng Thượng muốn đem Đại tiểu thư Kiến Trữ Hầu Gia Dương gia gả cho Tam thiếu gia Trung Sơn Hầu Đường gia. Trái một chút, phải một chút , không biết cái nào là tin chính xác. Lần này trở về, lão gia còn cố ý phân phó hỏi đại tẩu chuyện là như thế nào!”

Tam thái thái liền đem những gì mình nghe được kể cho Nhị thái thái nghe: “…… Nói là Đại tiểu thư Kiến Trữ Hầu Dương gia tuổi không nhỏ, sợ tìm không thấy người thích hợp, thái hậu nương nương có ý này, nghĩ muốn tác hợp Dương gia cùng Từ gia. Không biết tại làm sao, Hoàng Thượng biết được. Nói, Đại tiểu thư Dương gia tuy tuổi không nhỏ, nhưng cũng không thể đi làm kế thất. Khiến cho tông nhân phủ lưu tâm. Tông nhân phủ liền tiến cử Tam thiếu gia Trung Sơn Hầu Gia Đường thiếu gia. Hoàng Thượng vừa thấy liền thích, ngay lập tức tứ hôn.

Lúc đầu nhìn trúng chính là Hầu Gia, sau lại phải gả đến Đường gia, tự nhiên Kiến Trữ Hầu Gia phải thả ra tiếng gió, nói căn bản không có chuyện này!”

” Hóa ra chuyện là như vậy!” Nhị thái thái giật mình hiểu ra, lại lo lắng nói,”Lão gia nhà ta hỏi Thập Nhất Nương cùng Hầu Gia……” Tam thái thái dấu tay áo mà cười: “Lần trước ta đến tặng lễ đoan ngọ cho đại tẩu liền hỏi qua đại tẩu. Đại tẩu nói, bởi vì ngăn chặn chuyện Kiến Trữ Hầu này, cho nên liền không có tuyên dương bốn phía. Bất quá, đã nói cùng thảo luận Từ gia tốt lắm, ngày hai mươi sáu tháng năm mang sính lễ đến. Đến lúc đó sẽ định ngày thành thân.”

Nhị thái thái sửng sốt: “Như vậy, Hầu Gia lại thành con rể đại phòng nga!”

Giọng điệu có chút dấm chua.

Tam thái thái cười nói: “Cũng không biết về sau gặp Hầu Gia thì kêu một tiếng đại cô gia đâu? Hay là kêu một tiếng Thập nhất cô gia?”

Nhị thái thái lại không cảm thấy lời này buồn cười, chỉ ừ vài tiếng, cùng Tam thái thái đi tây sương phòng xem Thập Nương đợi gả.

Trong phòng Thập Nương lạnh lùng yên ắng, chỉ có nha hoàn Ngân Bình mang theo cái tiểu nha hoàn nhẹ chân nhẹ tay thu thập đồ vật, thấy Nhị thái thái cùng Tam thái thái, nàng vội cười ra nghênh đón, Thập Nương mặc bộ hoa bối tử thường ngày màu hồng thạch lựu nghiêng người trên giường đọc sách lại chỉ gật đầu.

Trong nhà mọi người biết tính tình nàng cổ quái, lơ đểnh. Nhị thái thái lại lôi kéo tay Thập Nương nói nửa ngày: “… Vốn chuẩn bị đến mùa thu sẽ định lại lần nữa, ai ngờ Chu gia giống như sợ Thất Nương nhà chúng ta chạy mất, mỗi ngày bà mối đều tới cửa năn nỉ, ta thật sự không có biện pháp, chỉ phải đồng ý lúc trở về sẽ thương lượng chuyện đính hôn.”

Tam thái thái nghe cười nói: “Một nhà có nữ nhi mà ngàn nhà khác mong ước, đây là chuyện tốt.”

Nhị thái thái một bộ dạng không chịu nổi phiền nhiễu này thở dài: “Ta đây cũng là không có biện pháp.” Lại nói với Thập Nương: “Thất tỷ ngươi phải làm thêu thùa may vá cho kịp, nên không đến được. Nhờ ta mang theo một đôi áo gối do nàng thêu đến làm hạ lễ cho ngươi. Mong rằng ngươi không chê bai.”

Thập Nương nghiêm mặt lạnh giọng nói: “Ta thật chưa có nghe nói vì vội thêu thùa may vá cho kịp ngay cả thời gian đi thân thích đều không có.” Giọng điệu nồng đậm trào phúng.

Bởi vì là cô nương sắp gả đi, cho nên mới không chạy loạn đi ra ngoài. Không nghĩ rằng Thập Nương lại nói ra như vậy. Tự bản thân nàng cũng là người đợi gả, chẳng lẽ không biết quy củ này trong đó?

Tức giận đến nỗi sắc mặt Nhị thái thái xanh mét, lúc này liền đứng lên: “Thất Nương còn nhờ ta mang một phong thư cho Thập Nhất Nương.” Sau đó đi chỗ Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương mặc bộ hoa bối tử màu xanh hồ trơn, đang ngồi ở lâm song kháng làm thêu thùa may vá, thấy hai vị thẩm thẩm đến đây, tiến lên nghênh đón đến ngồi xuống kháng, sai Hổ Phách pha trà long tỉnh hảo hạng.

“Thất tỷ như thế nào không có đi theo ngài đến?”

Nhị thái thái liền đem lý do Thất Nương không đến nói lại một lần.

Thập Nhất Nương liền cười nói: “… Đến lúc đó sẽ đi nhìn Thất tỷ.”

Nhị thái thái lúc này mới thoải mái trong lòng một chút.

Ba người hàn huyên một lát, Nhị thái thái liền đem thư giao cho Thập Nhất Nương, cùng Tam thái thái trở về chính viện.

Thập Nhất Nương mở ra xem, thế nhưng là Thất Nương muốn nàng làm hai bộ trực chuyết nam trang cho nàng ấy. Còn nói, những người chuyên làm thêu thùa may vá ở Sơn Đông rất vụng về, làm thử mấy bộ mà nàng đều không hài lòng.

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có nhờ cậy Thập Nhất Nương .

Thập Nhất Nương không khỏi bật cười.

Thất Nương là muốn nhờ nàng giúp đỡ làm y phục dùng làm lễ đáp cho Chu An Bình kia đi?

Nhìn những hàng chữ của Thất Nương lộ ra vui sướng, tâm tình nàng tốt lên rất nhiều.

Lúc Ngũ Nương gả đi, trong nhà ồn ào náo nhiệt không nói, Ngũ Nương suốt ngày lo được lo mất lại toát ra một chút thẹn thùng, cái loại vui sướng đợi gả này làm cho người ta nhìn thấy trong lòng cũng cười theo. Luận đến Thập Nương, không chỉ có không có vẻ vui sướng của tân nương sắp gả, mà thậm chí biểu lộ ra thái độ mọi chuyện xung quanh không liên quan đến nàng ấy.

Mua nha hoàn cho nàng xem qua, nàng xem cũng không liếc mắt xem một cái; thỉnh người đến làm xiêm y cho nàng, nàng cũng không quan tâm đến lý lẽ, vẫn nằm đọc sách như trước. Thỉnh người đến đánh trang sức, nàng một câu “Tùy tiện” Liền đem người của Lão cát tường nhốt tại ngoài cửa.

Đại thái thái nhiều việc gấp cho kịp chuẩn bị tiệc đãi khách, nhưng cũng không thể mọi chuyện đều để cho đại thái thái đến xử trí đi?

Hứa mama không có biện pháp, giúp đỡ nàng chọn nha hoàn, lấy xiêm y cũ để ước lượng kích thước, tự làm chủ đánh trang sức cho nàng…… Mọi thứ xong xuôi đưa đến trước mặt nàng, nàng chỉ nói một câu” Thật sự là xấu chết đi được”, đem khuôn mặt luôn luôn tươi cười của Hứa mama tức giận đến gân xanh bạo phát, làm ọi người giúp nàng chuẩn bị hôn sự đều phát giận.

Đến ngày rước dâu, nàng ngủ thẳng đến lúc mặt trời đã lên cao ba trượng cũng chưa dậy. Hứa mama bất chấp như vậy, đem Thập Nương mạnh mẽ kéo đứng lên.

Thập Nương không quan tâm để cho người ta chải đầu cho nàng. Mặc áo cưới, lại nghiêng người ngồi trên ghế đọc sách.

Hứa mama khuyên nàng: “Đợi lát nữa lại xem.”

Nàng giương mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn Hứa mama một cái: “Kiệu hoa không phải còn chưa có đến sao? Ngươi gấp cái gì?”

Hứa mama nghẹn lời.

Đến bồi Thập Nương, Ngũ Nương không khỏi kéo tay Thập Nhất Nương: “Nàng thích làm người cô đơn, xem dáng điều này chúng ta không thành toàn nàng là không được!”

Buổi tối ngày hôm qua, Ngũ Nương cố ý đi chức mừng Thập Nương, Thập Nương đóng cửa, mặc cho Ngũ Nương nói như thế nào, cũng không mở. Trong lòng chính là còn giận buổi tối ngày hôm qua đi.

Thập Nhất Nương cười mang Ngũ Nương đi phòng mình: “Chúng ta làm tỉ muội một hồi, tính nàng như thế nào, Ngũ tỷ còn không biết sao?”

Ngũ Nương có bậc thang để xuống, lúc này mới bớt giận một chút.

Hai người đang nói, thì Vương gia mang kiệu đến đón tân nương tử đến đây.

Thập Nhất Nương thấy vẻ mặt Ngũ Nương thật hiếu kỳ, cười nói: “Ngũ tỷ đi xem đi! Trở về nói cho ta nghe.”

Nàng hiện tại là phu nhân đã thành thân, so với Thập Nhất Nương thì tự do hơn rất nhiều.

Nàng do dự một hồi, nói: “Vậy ngươi một mình ở trong này có buồn lắm không?”

” Ta thì có cái gì trọng yếu!” Thập Nhất Nương cười nói,” Nha hoàn đầy khắp phòng, ngươi còn sợ ta bị khát bị đói sao!”

Ngũ Nương nghe cười rộ lên, nói vài câu khách khí, liền đi chính viện.

Chú rễ quan vừa mới vào đến cửa lớn La gia, đám người La Chấn Hưng, La Chấn Đạt đều lui đến thùy hoa môn, chuẩn bị ra oai phủ đầu tân lang quan.

Tiễn Minh thấy Ngũ Nương, liền cười nghênh đón lại đây.

” Ngươi không cần ở cùng chỗ với Thập muội sao?”

Nghe thấy giọng điệu thân thiết của trượng phu, mặt mày của Ngũ Nương tất cả đều là cười: “Nàng có toàn phú phu nhân, hỉ bà ở cùng…… Ta đến xem náo nhiệt.”

Tiễn Minh liền dặn dò nàng: “Ngươi đứng ở bậc thang nhà chính đi, miễn cho lát nữa đám người đón dâu ùa vào, chen chúc vào ngươi.”

” Ân!” Ngũ Nương đáp lời, mặt đều đỏ.

Dư Di Thanh liền bỡn cợn kêu Tiễn Minh: “Ngươi đứng ở chỗ phu nhân đôi co làm cái gì đó? Mau đến giúp đỡ mang thang đến!”

Khắp sân mọi người đều nhìn lại đây.

Ngũ Nương mặt đỏ có thể tích ra huyết.

Tiễn Minh tuy có chút không tự nhiên, nhưng hắn rất nhanh liền khôi phục vẻ tiêu sái: “Hôm nay là tân lang quan đến, Tứ tỷ phu vì cái gì cứ phải nắm lấy ta không tha a!”

Mọi người nghe xong cười to một trận.

Có người thậm chí nói: “Vương công tử là tân lang quan, ngài cũng là tân lang quan.”

Lại rước lấy một trận cười.

Người bên ngoài liền gác ngoài cửa nói xôn xao: “Mở cửa nhanh, mở cửa nhanh, đừng để lỡ giờ lành.”

La Chấn Hưng đang muốn nói một hai câu, La Chấn Khai đột nhiên lao ra,” Bá” từ trong ống tay áo hé ra một tờ giấy, lớn giọng bên cửa hô to: “Muốn tiến môn cũng có thể, ta nơi này có mười câu đố, đáp đúng rồi thì mở, đáp không đúng, không thể vào.” Nói xong, liền đọc câu đố thứ nhất,” Nhân vô tín bất lập. Viết một chữ.”

Bên ngoài liền có tiếng cười rộ lên, có người đáp: “Là chữ ‘ngôn’.”

” Lại giải này. Kim mộc thủy hỏa.” La Chấn Khai không phục tức giận reo lên.

” Khảm!”

” Nhất biên hồng, nhất biên lục, nhất biên hỉ phong, nhất biên hỉ vũ.”

” Thu!”

…… Chỉ chốc lát, mười câu đố liền trả lời xong.

Bên ngoài có người cười nói: “Còn không mở cửa.” Giọng điệu có vài phần đắc ý.

Bởi vì người Vương gia đều đáp đúng các câu đố, La Chấn Khai đã sớm tức giận đến tai cổ phập phồng giống như con ếch. Lại nghe giọng điệu đắc ý của đối phương ý, hắn cơ hồ nhảy dựng lên.

Vẫn đi theo sau hắn La Chấn Dự thấy thế liền tiến lên một tay đẩy ca ca ra, hướng tới ngoài cửa hô lên: “Các ngươi đáp ra câu nầy chúng ta liền mở cửa.”

Nói xong, cũng không đợi đối phương đáp ứng, đã lớn tiếng nói: “Một cái nho nhỏ, khoát áo lông, cởi áo khoát lộ ra áo tím, áo bào nhung màu hồng, áo ngủ cho cái tiểu bảo bảo. Các ngươi đáp đúng câu này, chúng ta liền mở cửa.”

Mọi người toàn giật mình. Đó là câu đố gì. Có cái phu nhân đứng ở bên cạnh Ngũ Nương nghe xong liền che miệng mà cười.