Chương 76: Đồ Vật Này Nọ (thượng)

Thất Nương vẫn lôi kéo Thập Nhất Nương nói chuyện, hai người đến sau nửa đêm mới mơ màng ngủ. Đang ngủ ngon, bị Hổ Phách đánh thức: “Thất tiểu thư, thập nhất tiểu thư, người chải đầu cho ngũ tiểu thư đến rồi.”

Hai người vội đứng lên, để nha hoàn hầu hạ rửa mặt chải đầu một phen, sau đó ăn qua loa điểm tâm, mới đi chỗ Ngũ Nương.

Trong phòng đèn đuốc sáng trưng. Giang mama cùng một phu nhân bốn mươi tuổi béo trắng ngồi ở một bên uống trà. Thấy Thất Nương cùng Thập Nhất Nương , Giang mama vội đứng lên, hướng hai người giới thiệu: “Vị này là hồng lô tự chủ bạc Chương Bồi Vân phu nhân.”

Nghĩ chắc là người mời đến để chải đầu cho Ngũ Nương.

Hai người hành lễ, Thất Nương liền reo lên: “Di, như thế nào không thấy Ngũ Nương?”

Mang trà cho các nàng Tuệ Nhi vội cười nói: “Đang tắm rửa!”

” Nàng sao lại chậm như vậy?” Thất Nương oán giận nói,” Cẩn thận trễ giờ lành.”

” Sẽ không trễ, sẽ không trễ.” Chương phu nhân kia cười nói,” Chú rễ bên kia chính ngọ mới khởi kiệu, giờ Dậu phân mới đến rước dâu, sẽ không chậm trễ.”

” Trễ như vậy mới đến!” Thất Nương bộ dáng rất là giật mình,”Lúc Tứ tỷ gả đi, ta nhớ rõ hình như là sáng sớm liền tiễn rồi.”

” Thất tiểu thư Tứ tỷ là gả đi xa!” Chương phu nhân cười tủm tỉm nói,”Nếu gả xa, thì bình thường nhà tân nương tử đều đưa dâu sớm. Giống như Tiễn công tử vậy, mọi người cùng ở một cái thành, bất quá một canh giờ có thể đến , tự nhiên có thể chậm khởi kiệu—có thể đến trước giờ lành là được!”

Thất Nương” Ân” một tiếng, nói: “Tứ tỷ ta là từ Dư Hàng gả đến Phú Dương.”

” Thì đúng rồi.” Chương phu nhân kia liền cười nói,” Mỗi nhà đều bất đồng.”

Thất Nương thấy nàng đối với các loại lễ tiết của hôn nhân cưới gả đều thập phần quen thuộc, biết là người thường làm toàn phó phu nhân cho người ta, liền tinh tế cùng nàng bắt chuyện.

“…… Vậy trên đường làm sao bây giờ a? Xa như vậy!”

” Nếu đi bằng thủy lộ, đợi kiệu xuống thuyền, là có thể tạm thời thoát giá y (áo cưới) ra nghỉ tạm một hồi. Đến nơi, nhà trai sẽ tìm cái chỗ để nhà gái gả con, đến giờ lành thì khởi kiệu đến chỗ thành thân là đến nơi. Nếu đi đường lộ, tân nương tử kia liền phải vất vả đó, ăn ngủ đều phải ở trong kiệu……”

Đang nói, đại thái thái cùng Đại phu nhân, đến đây.

Đại thái thái hôm nay mặc kim bối tử màu xanh ngọc hoa văn hồ lô song hỷ khắp nơi, Đại phu nhân, lúc này mặc một bộ kim bối tử màu đỏ thẫm hoa văn trăm bướm vờn hoa khắp nơi trên đất, mọi người tinh thần có vẻ phấn chấn.

Mọi người cười đứng lên thi lễ, mới vừa ngồi xuống, Ngũ Nương đã tắm rửa đi ra.

Trên mặt trắng nõn của nàng mơ hồ có chút đỏ ửng , thập phần kiều diễm động lòng người.

“Ngũ Nương, ngươi hôm nay thật đẹp.” Thất Nương tán dương, cho đáy mắt Ngũ Nương có vài phần e lệ.

Nàng tiến lên hành lễ với đại thái thái cùng Đại phu nhân.

Đại thái thái cười nhìn nàng, biểu tình rất là vui mừng: “Nháy mắt một cái, đều phải lập gia đình.”

Ngũ Nương ánh mắt có chút ướt át.

Chương phu nhân kia liền cười nói: “Đây chính là chuyện tốt a!”

Đại thái thái nghe xong liền cười rộ lên, có Đại phu nhân, đốt hương báo cáo tổ tiên, sau đó thỉnh Chương phu nhân chải đầu cho Ngũ Nương.

Các nha hoàn liền dìu Ngũ Nương đến trước chỗ làm đài trang điểm, Chương phu nhân cầm lấy cây lược gỗ hoàng dương sớm chuẩn bị tốt chải từ đầu đến đuôi, một mặt chải, còn một mặt nói câu cát tường “Một chải chải cho đến lão, hai chải chải cho đầu bạc tề mi, ba chải chải cho con cháu đầy nhà”. Nghi thức xong rồi, còn bưng chén hạt sen táo đỏ bách hợp cho Ngũ Nương ăn.

Thất Nương ở một bên thấp giọng cùng Thập Nhất Nương cười nói: “Chúng ta cũng phải đi lấy một chén đến ăn.”

” Ta xem, ngươi không phải là muốn ăn……” Thập Nhất Nương trêu chọc nàng.

Thất Nương vẻ mặt đỏ bừng trợn Thập Nhất Nương, Thập Nhất Nương liền cười trốn nàng ấy, đột nhiên đại thái thái nhìn lại đây.

Hai người vội nghiêm trang đứng thẳng.

Chương phu nhân liền giúp đỡ Ngũ Nương đổi áo cưới, chải đầu.

Trong lúc này có người đến bẩm đại thái thái, nói Nhị thái thái cùng Tam thái thái đến đây.

Đại thái thái liền mang theo Đại phu nhân, đi nghênh đón, Thất Nương cũng đi theo. Chỉ chốc lát, nàng lại cùng Nhị thái thái, Tam thái thái quay trở về.

Thập Nhất Nương bước lên phía trước hành lễ cho hai vị thẩm thẩm, mọi người liền cười trong suốt ngồi xuống xem Ngũ Nương trang điểm.

Dần dần, càng nhiều người, trong nhà cũng càng huyên náo lên.

Ngũ Nương trang điểm xong xuôi, cũng đến chính ngọ, Thất Nương, Thập Nhất Nương cùng Ngũ Nương ở trong phòng ăn cơm, những người khác đến gian bên ngoài ngồi cho thoải mái.

Thất Nương cùng Thập Nhất Nương ngủ trễ, thức dậy sớm, ăn xong cơm chiều, hai người liền bắt đầu ngáp.

Ngũ Nương thì một chút buồn ngủ cũng không có, thỉnh thoảng hỏi Tử Vi “Đôi hài thêu ma cô bái thọ của ta có mang theo không”,” Cái hãn khăn tiêu kim đỗ thẫm của ta ở nơi nào”, bộ dáng thập phần khẩn trương.

Thất Nương cười ngay bên cạnh.

Ngũ Nương căn bản không để ý tới nàng.

Chỉ chốc lát, ăn xong cơm người lại lục tục trở về, Thất Nương liền nhân cơ hội kéo Thập Nhất Nương vào trong phòng nghỉ tạm: “…… Dù sao cũng không có người chú ý tới.”

Thập Nhất Nương cũng thấy mệt, hai người để nguyên y phục ngã đầu liền ngủ.

Cũng không biết qua bao lâu, Hổ Phách lại đây kêu hai người: “…… Tân lang quan đến đây.”

Hai người trở mình một chút liền đứng lên, kêu nha hoàn một lần nữa chải đầu, chạy đến chỗ Ngũ Nương.

Trong phòng Ngũ Nương chỉ có lác đác vài người, Thất Nương không khỏi ngẩn ra, Thập Nhất Nương chợt nghe ở bên ngoài phòng khách truyền đến một trận cười sôi nổi.

Nàng cười nói: “Sợ đều đi ra phía trước xem náo nhiệt đi.”

Thất Nương gật đầu. Liền thấy Chước Đào vẻ mặt hưng phấn chạy tiến vào: “Tiểu thư, đại gia ra mười câu đố, nói cô gia qua cửa này liền mở cửa, nếu qua không được sẽ không mở cửa. Cô gia thật là lợi hại, một hơi đáp đúng toàn bộ.”

“Thật sự, thật sự.” Ngũ Nương còn không có nói chuyện, Thất Nương thật cao hứng đứng lên, kéo Thập Nhất Nương ,” Chúng ta đi xem.”

” Vẫn là đừng đi đi!” Thập Nhất Nương cười nói: “Nếu Ngũ tỷ phu đều đáp ra, vậy người đến đón dâu sẽ rất nhanh tới thôi……”

Thất Nương không khỏi nhụt chí.

Chước Đào liền cười nói: “Thất tiểu thư muốn đi liền đi thôi! Ta xem cửa này nhất thời chưa thể mở được.” Người trong phòng ngẩn ra. Chước Đào che miệng mà cười: “Tứ cô gia lại đi lên. Lần này không ra câu đố, sửa ra luận ngữ. Cho cô gia đáp cái gì‘ ba người đồng hành tất có thầy của ta’……” Ngũ Nương không khỏi vội, la lên: “Đại ca nói như thế nào không có giữ lời gì hết.” Khắp phòng mọi người cười rộ lên. Ngũ Nương xấu hổ đến vẻ mặt đỏ ừng. Chước Đào liền nói: “Cô gia cũng nói như vậy. Kết quả đại gia nói, cửa này của ta người đã qua nhưng cũng chưa nói chỉ có một cửa này của ta a!”

Thất Nương nghe được cực thú vị, lôi kéo Thập Nhất Nương sát lại: “Ngũ Nương, chúng ta đi xem giúp ngươi!” Thập Nhất Nương cũng thấy có lý, theo Thất Nương đi chính viện. Liền thấy thùy hoa môn đóng chặt, bên cạnh có một cây thang để nhìn ra ngoài. Dư Di Thanh đang đứng ở trên cây thang chờ người bên ngoài trả lời.”…… Câu này miễn cưỡng tính ngươi đáp đúng. Lại đáp câu này. Cơ bản của trị tận gốc chính là đạo đức. Xưa nay luận bàn mọi người đều chiết trung với khổng tử, khổng tử cáo vua ngu ngốc vì chính trị ở cửu kinh, mà về bản chất với tam đức. Tới đời Tống Tư Mã lại nói: người làm vua có ba phẩm chất lớn:

Dùng người, dùng mắt, hiểu võ, vậy có hợp cùng khổng tử?”

” Cái này không phải viết sách luận.” Dư Di Thanh vừa dứt lời, La Chấn Hưng là người thứ nhất nhảy ra đến phản đối,”Đổi cái khác!”

Dư Di Thanh “Xí” Cười, hướng tới mọi người nói: “Thấy không có người giúp đỡ này.” Trong viện ngoài viện được một trận cười.

Có người hô: “Tiễn cô gia, ngươi không thể cô phụ một mảnh tâm ý của đại gia chúng ta. Yên tâm, yên tâm.” Ngoài cửa truyền đến Tiễn Minh trả lời. Trong môn ngoài môn một mảnh yên tĩnh. Thập Nhất Nương liền phát hiện tay Thất Nương gắt gao nắm chặt thành quyền. Quá một hồi lâu, thanh âm trong trẻo của Tiễn Minh chậm rãi truyền đến: “Cái gì là phẩm chất lớn? Kiếm chi uyên vi trong vòng, mà đạt chư ứng cảm chi giao, ngưng thần vu đoan trang tĩnh một bên trong, mà hồn dung vô gian giả. Gì đại nội, mà đạt ứng cảm chi phụ, chăm chú nhìn vu đoan trang tĩnh một bên trong, màx dung vô gian giả. Cái gì thiên cơ? Thẩm chư khi thế chi nghi, mà thôi chư vận lượng hết sức, kiêm dung cũng bao, không lưu vu cô cô tức; trước thấy huyền lãm, không mất vu cận sát, tổng giảo độc đoạn, không chê vu hà khắc, xem biến vu động tĩnh âm dương chi diệu, mà hóa tài vô tích biểu là đã……”Đây là trả lời sách luận tiêu chuẩn. (cái đoạn này mình chịu nhìn nó mấy ngày mà nó biết mình mà mình không biết nó. Đại ý thì họ đang bàn luận về cách làm vua í. Xin lỗi mọi người nhá) Thập Nhất Nương rất là ngoài ý muốn. Thật đúng là nhân tài mới!

Mà người khảo hắn Dư Di Thanh, vẻ cười trêu tức trên mặt dần dần rút đi, trở nên ngưng trọng, La Chấn Hưng lại nghiêng tai lắng nghe.

“…… Tạ lệnh vi trì mà không bản chi lấy đức, tắc tuy có sở thiết thi chú thố, cũng đem đọa vu tư trí tiểu thuật, mà thi hành vô chuẩn. Gì lấy đoan thiên chi trì bản, mà tễ hết thảy vu ung hi? Tu đức mà không vận chi lấy cơ, tắc tuy có sở mưu mô trí lự, cũng đem lưu vu thành kiến quả thức……”

” Tốt!”Đột nhiên có người lớn tiếng quát tán thưởng.

Mọi người theo tiếng nhìn lại.

Bỗng nhìn thấy Đại lão gia mặt mày hồng hào bước xuống bậc thang.

” Tắc tuy có sở thiết thi chú thố, cũng đem đọa vu tư trí tiểu thuật, mà thi hành vô chuẩn. Gì lấy đoan thiên chi trì bản, mà tễ hết thảy vu ung hi? Tu đức mà không vận chi lấy cơ, tắc tuy có sở mưu mô trí lự, cũng đem lưu vu thành kiến quả thức cao!” Hắn dừng bước ở chính viện, lớn tiếng nói,” Mở cửa, nghênh đón con rể của La gia ta!” Tất cả mọi người ngẩn ra.

La Chấn Hưng đã cao hứng nói: “Mau, mau, mở cửa nhanh!” gã sai vặt hiểu ý bên cạnh, vội đi mở đại môn. Bỗng có người “Oa” một tiếng khóc lên: “Hồng bao của ta còn chưa có lấy đâu!” Mọi người nhìn lại, quá ra là Ngũ gia La Chấn Khai.

Khắp viện tiếng cười lại nổi lên, hấp dẫn lôi cuốn.

…… Ngồi ở thứ gian tây sương phòng chờ nương tử đến hành lễ đại thái thái bỗng kêu Hứa mama: “Đi, thêm một trăm lượng bạc.”

Hứa mama hiểu ý, đi nội thất mở rương lấy ra một tờ ngân phiếu, thêm phía trước bốn mươi lượng, tổng cộng một trăm bốn mươi lượng, bỏ vào một cái hồng bao.

Tiễn Minh ở phòng khách uống ba lượt trà xong, đến chỗ đại thái thái hành lễ.

Đại thái thái cười tủm tỉm cho hắn một cái hồng bao, nói lời thật thấm thía: “ Ngũ Nương từ thuở nhỏ ở dưới gối của ta lớn lên, hiện tại ta đem nàng phó thác cho ngươi, ngươi cần phải chiếu cố nàng cho tốt.”

Mặc áo hỉ bào đỏ thẫm Tiễn Minh tinh thần đẩu tẩu.

Hắn cung kính quỳ xuống cấp đại thái thái khái ba cái đầu: “Nhạc mẫu yên tâm.

Ta nhất định sẽ chiếu cố ngũ tiểu thư thật tốt.”

Đại thái thái gật đầu: “Ngươi cần phải nhớ kỹ lời của ngươi nói!”

Tiễn Minh vội gật đầu: “Quyết không quên lời.”

Lễ tân liền đem Tiễn Minh thỉnh ra phòng khách hành lễ cùng mọi người La gia- mặc kệ là già hay trẻ, hắn đều cung kính xoay người bái lễ.

La Chấn Khai nhìn thấy tròng mắt chuyển động.

Làm xong lễ, ấn quy củ, La thị huynh đệ phải kính rượu Thượng Mã Tửu đáp lễ Tiễn Minh.

La Chấn Hưng mới vừa bưng chén rượu, La Chấn Khai không biết từ chỗ nào chạy đi ra.

Hắn cầm một cái bát to: “Ngũ tỷ phu, ta cũng phải kính ngươi!” Nói xong, ngửa đầu uống cạn, sau đó phân phó gã sai vặt bên người: “Đi, chiếu theo bát của Ngũ gia cấp Ngũ cô gia bát rượu thật đến.”

Gã sai vặt kia trả lời rồi chạy vội đi.

Hắn một cái tiểu hài tử, như thế nào có thể uống hết một chén rượu như vậy.

Hơn phân nửa là giả bộ uống nước thôi.

Đại lão gia không khỏi cứng mặt: “Hồ nháo!”

Đem La Chấn Khai dọa nhảy dựng, trốn đến phía sau La Chấn Hưng.

Tiễn Minh cũng không để ý đến: “Còn nằm trong nôi cũng là ông nội. Tôn ti chẳng phân biệt được tuổi. Nếu cữu gia đã kính rượu, ta không thể không uống.”

Hắn vừa dứt lời, gã sai vặt kia đã mang một bát rượu to đến.

Tiễn Minh không nói hai lời, tiếp đến uống một hơi cạn sạch.

La Chấn Khai thấy vậy trợn mắt há hốc mồm.

Những người khác lại bắt đầu đến mời uống.

Bà mối Tiễn gia nhìn thấy lập tức đưa ánh mắt cho nhạc lễ.

Nhạc lễ kiến thức rộng rãi, làm sao không rõ, thổi la đánh cổ đốt pháo, thúc giục đi đón tân nương tử.