Nhóm bà tử cùng Từ Lệnh Nghi lướt qua bên người, một cái đi ra ngoài, một cái tiến vào.
Từ Lệnh Nghi ngạc nhiên nói: “Đây là làm cái gì?”
Thập Nhất Nương đem ý La đại phu nhân đến nói : “…… Đem người giao cho đại tẩu, để đại tẩu an bài đi.”
Từ Lệnh Nghi gật đầu, lấy bản đồ Từ Lệnh Khoan vẽ ra, chỉ cho Thập Nhất Nương nên lót gạch gì, vẽ hình gì, khắc hoa gì.
Thập Nhất Nương tuy cảm thấy có chút quá mức phức tạp, nhưng thấy Từ Lệnh Nghi thực vừa lòng, cũng liền thuận theo hắn. Gật đầu nói “Tốt”.
“Vậy mùng sáu tháng hai khởi công.” Từ Lệnh Nghi nói, “Đến tháng tư tháng năm là có thể chuyển vào.”
Lúc đó vừa lúc phải làm lễ mãn tang Nguyên Nương, bà con họ hàng đều tới, đứa nhỏ cũng không cần bị trói buộc trong phòng như vậy.
“Liền chiếu theo ý tứ Hầu Gia.”
Từ Lệnh Nghi thu bản đồ, ngày hôm sau phân phó Bạch tổng quản đi mua đất đá, chuẩn bị vật liệu gỗ. Thập Nhất Nương một mặt dẫn mấy đứa nhỏ đi chơi, một mặt nghe động tĩnh Mậu Quốc Công phủ. Những thô sử bà tử bị phái đi qua lại đây báo tin cho nàng.
“Đại phu nhân, mang chúng ta đi Mậu Quốc Công phủ, quản sự thấy vội ân cần an bài chỗ cho chúng ta ở. Còn chuyện khác, thế nhưng hỏi cũng không hỏi một tiếng. Dáng vẻ như sợ gặp phiền toái. Lại nói tiếp Mậu Quốc Công phủ cũng là nhà công khanh chi gia, như thế nào mà không có người nào trung thành tận tâm.
Ta xem, nhà này về sau vẫn là để Thập di phu nhân, quản mới được.” Câu cuối cùng, đương nhiên là vì nịnh bợ Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương từ chối cho ý kiến, thưởng cho nàng một lượng bạc.
Bà tử này liền càng ân cần, thay phiên đến báo tin cho Thập Nhất Nương, nói đủ thứ chuyện, chỉ trông ngóng càng dài càng tốt. Giống như thời gian và nội dung nói chuyện thể hiện trình độ quan tâm của các nàng đối với Thập Nương. Ngay cả về phần trù nương phòng bếp Vương gia thường thường trộm đồ ăn phòng bếp vụng trộm mang về Thập Nhất Nương đều biết.
“Hôm nay Khương phu nhân muốn đi thăm hỏi Hình bộ Trương đại nhân, kết quả bị Viên Bảo Trụ gia cản lại. Còn nói một đống chuyện lớn. Vẻ nho nhã. Ta đều không học được. “Bà tử kia nhếch miệng cười, lấy lòng nói.” Ta coi nữ nhân này không tầm thường, liền lén hỏi thăm. Nguyên lai nàng đọc qua (Quỳnh lâm ấu học)!” Giọng điệu nàng tăng thêm, chuyện mình phát hiện thực đắc ý.
Thập Nhất Nương hơi cười.
Lúc Đông Thanh cùng Tân Cúc đi theo nàng, nàng cũng dạy các nàng đọc qua (Quỳnh lâm ấu học). Huống chi giống như Khương gia vậy. Phụ phó biết chữ không phải là chuyện hiếm hoi gì.
Bà tử kia thấy Thập Nhất Nương không có phản ứng gì, không khỏi có chút thất vọng.
Thập Nhất Nương liền cười bảo tiểu nha hoàn mang trà cho bà tử kia một lần nữa.
Nghe chuyện linh thinh, cùng bọn hạ nhân nghị luận chuyện gia sự người khác không phù hợp với nữ đức. Nhưng mâu thuẫn với Vương gia là không thể tránh được, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Có đôi khi nghe các nàng nói một ít chuyện vặt không chút thu hút nào, lại có thể có được tin tức trọng đại không thể tưởng tượng được. Cho nên nàng mơ hồ ám chỉ các nàng nhiều lời một chút kể chuyện Vương gia cho nàng nghe. Ví dụ như cho tiểu nha hoàn dâng trà một lần nữa, lấy cái này ám chỉ bọn họ, thời gian còn sớm, ngươi có cái gì nói cứ việc nói.
Bà tử kia tiếp nhận trà, suy nghĩ một lát, nói: “Ta còn nghe nói một chuyện.”
Thập Nhất Nương đáy mắt lộ ra mấy phần hưng trí.
Bà tử thấy ở trong mắt, được cổ vũ, lập tức cười nói: “Ta nghe tiểu nha hoàn hầu hạ bên người Khương phu nhân nói. Viên Bảo Trụ gia này, nguyên không phải là người hầu hạ bên người Khương phu nhân. Mà là từ nhạc an lão gia theo đến .
Phụng mệnh Trạng Nguyên lão gia, đến tặng lễ cho hàn lâm lão gia phu nhân. Sau thấy Vương gia xảy ra chuyện như vậy, Hàn Lâm lão gia sai cho Viên Bảo Trụ gia đi theo Khương phu nhân lại đây làm trợ thủ. Nghe nói Viên Bảo Trụ gia kia bởi vì vậy có chút cương quyết bướng bỉnh, từng mở miệng chống đối Khương phu nhân. Khương phu nhân tuy phiền nàng, nhưng xem mặt mũi hàn lâm lão gia cùng Trạng Nguyên lão gia, vẫn nhịn xuống.”
Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn, rồi lại cảm thấy hợp tình hợp tình hợp lý.
Khương gia cho dù không mong thấy Vương lang, Khương phu nhân cũng là con dâu Khương gia. Cũng có người đem ý tứ Khương phu nhân lý giải thành ý tứ Khương gia, cũng có người xem mặt mũi Khương gia không tốt cự tuyệt yêu cầu Khương phu nhân. Nhưng nàng không có nghĩ Viên mama kia thế nhưng là người của Khương Tùng, càng không nghĩ đến Khương Bách coi đây là cớ phái người đến bên người Khương phu nhân.
Xem ra, Viên Bảo Trụ gia này cực kỳ được coi trọng ở Khương gia.
Ngoài mặt Khương gia đối với hành vi của Khương phu nhân không đáng để ý, nhưng trên thực tế lại chú ý khắp nơi.
Bà tử kia thấy chính mình nói chuyện Thập Nhất Nương không biết, không khỏi thở nhẹ nhõm một hơi, nói: “Bất quá, ta xem Viên bảo trụ gia nói đĩnh đạc có đạo lý. Nữ tắc người ta xuất đầu lộ diện có chút khó xử, nhưng đến hình bộ nha môn, còn chút không tốt—- nhà ai thích chọc họa, lại gặp phải quan tòa a!” Nói xong, lặng lẽ đánh giá thần sắc Thập Nhất Nương.
Mấy bà tử các nàng cũng không phải là chưa thấy những chuyện xã hội. La gia cùng Vương gia giương cung bạt kiếm, các nàng là người làm việc, làm sao nhìn không ra.
Thấy Thập Nhất Nương âm thầm gật đầu, ánh mắt bà tử kia xoay chuyển. Nghĩ ngợi nói: Phu nhân cũng không thích Khương phu nhân kia.
Về sau đến không cần lưu mặt mũi cho vị Khương phu nhân kia. Liền áp thấp thanh âm, nói: “Phu nhân, ta còn nghe nói, Khương phu nhân đang kiểm tra hòm xiểng của lão phụ nhân.”
Thập Nhất Nương ngẩn ra.
Chẳng lẽ thân thích bang chì này đều động đến đồ vật của lão phu nhân?
Ý niệm hiện lên trong đầu, lại lắc đầu.
Hẳn là không thể nào! Trộm vặt móc túi một chút thì không sao, động đến hòm xiểng của lão phu nhân, là có thể cáo quan ……… Đang nghĩ ngợi, thì bà tử kia đã nói: “Tiểu nha hoàn bên người lão phu nhân nói, Khương phu nhân đem đồ lão phu nhân để cho Thập di tiểu thư đều gạt ra.”
Lưu cho Thập Nương chưa hẳn.
Người ta thường nói. Nha môn chữ bát mở ra, không có tiền thì đừng tiến vào.
Khương phu nhân thiếu tiền chuẩn bị đến là thật .
Bà tử kia đi rồi, nàng cùng Từ Lệnh Nghi nói việc này: “…… Viên bảo trụ gia dám ngăn đón Khương phu nhân, tám chín phần mười, chính là ý tứ Khương Bách đại nhân.”
Thập Nhất Nương nghĩ đến thái độ Khương gia cùng Từ Lệnh Nghi…… Cảm thấy Khương phu nhân muốn giải oan đòi nợ máu cho Vương lang khó khăn không phải là bình thường.
Từ Lệnh Nghi gật đầu: “Tuy không vô tâm chọc họa, như xem như thiện hữu thiện báo.” Lúc Thập Nhất Nương phái bà tử đi qua, cũng không có nghĩ đến sẽ nghe được chút tin tức.” Bất quá, lúc này Khương Tùng phái Viên bảo trụ gia này đến Yến Kinh, lại là người có năng lực như vậy…..” Hắn trầm ngâm nói,” Chỉ sợ có quan hệ cùng hôn sự của Truân ca.”
Không thể trách hắn nghĩ như vậy.
Vừa lúc Truân ca mãn hiếu kỳ, Nhạc an phái một phụ nhân đến nhìn Khương Bách phu nhân. Hơn nữa đến đây xong còn không vội vả trở về, bị Khương Bách phái đi thăm Khương phu nhân.
Thập Nhất Nương cũng nghĩ như vậy.
Nàng thậm chí nghĩ càng xa.
Nếu là mình, cũng sẽ phái người như vậy đến làm tiền trạm.
Một là quen thuộc một chút tình huống Yến Kinh, hai là hỏi thăm một chút tính tình Truân ca. Hai nhà dù sao mới chỉ trao đổi canh thiếp còn không có làm lễ.
“Ngài xem ta có cần đi chỗ Khương phu nhân thăm hỏi hay không?”
Đứa nhỏ như thế nào là một chuyện, thái độ của người lớn lại là một chuyện khác.
” Không cần.” Từ Lệnh Nghi lắc đầu,” Nhà như bọn họ vậy, ngươi không để ý tới, hắn cảm thấy ngươi không thành ý. Ngươi ân cần, hắn lại cảm thấy ngươi có quỷ.
Chúng ta giả bộ làm như không biết!”
Thập Nhất Nương cười rộ lên, hỏi Từ Lệnh Nghi: “Vật liệu làm nhà khi nào thì vận chuyển vào. Chỉ sợ đến lúc đó phải dùng màn che lại. Chúng ta ở như vậy cũng không tiện, ngài xem, chúng ta chuyển sang chỗ khác ở được hay không?”
“Sáng mai chỉ có vật liệu đá tiến vào.” Từ Lệnh Nghi suy nghĩ, “Hoa viên bọn Lệnh Khoan ở….. Nếu không, cùng nương thương lượng, trụ chỗ nương đi.”
Thập Nhất Nương âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Hoàn hảo Từ Lệnh Nghi không có đề nghị chuyển đến chỗ sân Nguyên Nương lưu lại.
Nàng gật đầu cười, giương mắt lại thấy rèm cửa lay động, Mặt Hổ Phách lóe qua bức rèm.
Thập Nhất Nương tỉnh bơ cùng Từ Lệnh Nghi nói vài câu nhàn thoại, tìm cớ ra nội thất.
Hổ Phách ở thính đường ** Chẳng lẽ là Đông Thanh xảy ra chuyện gì?
Hai ngày trước Vạn gia đem canh thiếp tặng lại đây, nói là bát tự thích hợp.
Thập Nhất Nương cho Đào mama thương lượng ngày mang lễ. Nghe Lục Vân nói, Đông Thanh không có sắc mặt vui mừng gì, ngược lại thực sầu lo. Sợ gả đến Vạn gia không thể thích ứng cuộc sống bên kia. Có chút giống như chứng sợ hãi trước hôn nhân.
Nàng nhẹ nhàng khụ một tiếng.
Hổ Phách nghe được động tĩnh nhìn lại, thấy là Thập Nhất Nương, thế nhưng một đường chạy lại, kéo Thập Nhất Nương đến gian phía đông, lại đem nha hoàn giữ cửa gian phía đông đuổi xuống, lúc này mới nói vào lổ tai Thập Nhất Nương:
“Phu nhân, Kiều di nương chỉ sợ là có.”
Thập Nhất Nương giật mình phản ứng lại.
” Ngươi nói, nàng có thai.”
Trước kia Từ Lệnh Nghi không thường ở nhà, hiện tại cuộc sống cơ bản ổn định, Kiều Liên Phòng lại trẻ tuổi, hoài dựng là thực bình thường .
” Hôm nay sáng sớm còn vấn an ta.” Nàng nhíu mày,” Vì cái gì không nói? Có thể do ngươi tính sai hay không.”
Chiếu theo bình thường mà nói có bầu là chuyện tốt, nếu là thật , nàng vì cái gì phải dấu đây? Như thế nào cũng phải tìm thầy thuốc xác định một chút. Phải biết rằng, lập tức chính là ngày nàng thị tẩm. Nếu bởi vậy mà động thai, là mất nhiều hơn được.
“Đào mama vẫn cho chúng ta chú ý quý thủy bên kia.” Hổ Phách sắc mặt đỏ hồng,”
Trước kia tiết y (đồ lót) của Kiều di nương đều là tiểu nha hoàn Châu Nhị giặt giúp, tháng này là Tú Duyên giặt giúp. Châu Nhị lúc ấy còn buồn bực, sợ là mình làm không tốt, Kiều di nương không thích. Cố ý đến hỏi Tú Duyên. Hiện tại xem ra, căn bản là có quỷ”
Thập Nhất Nương suy nghĩ, nói: “Nếu nàng không nói, chúng ta coi như không biết đi! Miễn cho Hầu Gia hỏi đến, chúng ta không tiện trả lời. Sinh lời linh tinh.”
Hổ Phách nghe xong do dự nói: “Chỗ Đào mama chúng ta muốn nói một tiếng hay không……”
” Ta đến nói cùng nàng!” Thập Nhất Nương nói,”Tâm tư nàng có rất nhiều, miễn cho lại có chủ ý gì. Thái phu nhân vẫn ngóng trông nhiều con nhiều cháu. Trong phòng ta nếu xảy ra án mạng thì không tốt.”
Kiều Liên Phòng không nói như vậy, cơ hội lợi dụng rất nhiều, nàng thực sợ Đào mama động tay chân. Phải biết rằng, thiên hạ không có bức tường nào giỏ thổi không qua. Huống chi cho dù Kiều Liên Phòng sinh hạ nam đinh, lấy tình huống con cái của Từ Lệnh Nghi hiện tại để xem, cũng không có ý nghĩa đặc thù gì.
“Vâng!” Hổ Phách đáp ứng, có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm: “Phu nhân, Kiều di nương đến đây!”
Thập Nhất Nương ngạc nhiên, cùng Hổ Phách trao đổi ánh mắt nghi ngờ.
“Thỉnh nàng tiến vào.” Nàng cười phân phó tiểu nha hoàn, cùng Hổ Phách đi thính đường.
Tú Duyên giúp đỡ Kiều Liên Phòng đi đến.
Ánh mắt Thập Nhất Nương không tự chủ được xẹt qua bụng của nàng.
Chẳng lẽ thật sự có bầu, cho nên cẩn thận như vậy, cần người giúp đỡ.