Chương 183: Từ Quan (hạ)

Trò chuyện ngọt ngào nhưng từ trong miệng Thập Nhất Nương lại thoát ra sự lý trí và trầm tĩnh, làm cho Từ Lệnh Nghi dù nghe thế nào cũng cảm thấy có chút hương vị của sự lãnh tình.

Hắn ta không khỏi cẩn thận đánh giá người trước mắt.

Dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, đầu tóc đen mượt sáng bóng, gương mặt trắng như tuyết, một đôi mắt sáng ngời lấp lánh, như sao trên trời, thần bí khó lường, ẩn chứa phức tạp nói không rõ, làm cho người ta nhìn phải khẽ giật mình.

Đây là nữ tử mềm mại như nước buổi tối ngày hôm qua ở trong lòng ngực mình sao…… Hắn nhất thời không dám xác định.

Mà Thập Nhất Nương thấy hắn chăm chú nhìn mình nhưng không trả lời câu hỏi, nghĩ rằng hắn không muốn trả lời, tự nhiên cũng không làm khó hắn, cười nhận trà nha hoàn bưng lên rồi đưa qua: “Hầu Gia uống chén trà nóng.”

Từ Lệnh Nghi” Ừ” một tiếng, phục hồi tinh thần lại, tiếp nhận chung trà rồi uống một ngụm.

Có tiểu nha hoàn dọn cái bàn thường dùng xuống, nhóm thô sử bà tử bưng bàn đã dọn sẵn đồ ăn sáng đến.

Tất cả đều là dựa theo khẩu vị của Từ Lệnh Nghi mà làm .

Thập Nhất Nương đưa chén sứ trắng nhỏ chứa súp chua cay, nhẹ nhàng đưa đặt bên tay phải của Từ Lệnh Nghi, cười nói: “Hầu Gia mời dùng!”

Từ Lệnh Nghi nhìn nàng ôn hòa lại mang theo tươi cười có chút khách khí, thì hoài niệm tiếng cười như chuông bạc buổi tối ngày hôm qua.

Hắn cúi đầu uống súp chua cay, Thập Nhất Nương gắp hai cái bánh bao nhân thịt nấm hương bỏ vào đĩa kim loại nhỏ trước mặt Từ Lệnh Nghi.

“Đem cái màn trướng kia đổi đi!” Hắn đột nhiên ngẩng đầu phân phó nàng,” Vốn đã đốt địa long, lại ngủ giường lim khảm, bên ngoài còn treo trướng đa la, thì cảm thấy hơi ngột ngạt.”

Thập Nhất Nương theo ánh mắt hắn nhìn qua, thấy trên giường là la trướng đỏ thẫm.

Trong phòng đồ dùng bốn mùa đều có định chế. Bất quá, Từ Lệnh Nghi là đương gia trong nhà, mọi việc do hắn định đoạt. Dù có người cảm thấy không ổn, cũng có thể trả lời đúng lý hợp tình.

Thập Nhất Nương đáp ”Vâng”, thương lượng với hắn: “Hầu Gia xem treo la trướng gì thì tốt?”

Từ Lệnh Nghi nhất thời cũng không có ý kiến hay gì, suy nghĩ một lát rồi nói: “ Liền treo tế sa trướng đi!”

Thập Nhất Nương thì không sao cả, tiếp tục hầu hạ hắn ăn điểm tâm, rồi lập tức đi khố phòng tìm tế sa trướng màu xanh nhạt, đỉnh đầu bố trướng đỏ thẫm, viền chỉ bạc.

” Hầu Gia xem cái này được không?”

Từ Lệnh Nghi nhìn thấy dường như không quá vừa lòng. Vừa lúc ba vị di nương đến thỉnh an, thấy tình cảnh này đều ngẩn ra.

Thập Nhất Nương cười giải thích: “Hầu Gia nói trong phòng rất nóng, muốn đổi đỉnh trướng.” Tần di nương gật đầu: “Hầu Gia luôn luôn sợ nóng.”

Văn di nương nói: “Muốn cho phòng thêu thùa may vá làm đỉnh tế cát bố trướng hay không? So với cẩm sa, tiêu bố, ngân điều sa nhìn thấy ngăn nắp hơn chút!”

Thập Nhất Nương là tháng chín gả vào đây, của hồi môn chỉ có đồ dùng mùa thu nên cẩm sa cũng chỉ có tiêu bố trướng. Cát sa, tiêu sa linh tinh chỉ dùng để đến mùa hạ sẽ làm trướng, phải đến tiết đoan ngọ sang năm La gia mới có mang lại đây. Khố phòng nàng thật sự không có tế cát sa trướng. Trong lòng Văn di nương tự nhiên hiểu được, cười khanh khách nói: “Vừa lúc nơi ta còn có đỉnh tế cát sa trướng, nếu tỷ tỷ thấy hợp nhãn, ta cho Thu Hồng lấy lại đây cho ngài nhìn xem.”

Trên giường của mình mà treo trướng của Văn di nương…… Thập Nhất Nương không chút suy nghĩ liền muốn cự tuyệt. Chẳng qua còn không đợi nàng mở miệng, Kiều Liên Phòng vẫn một mực yên lặng đứng ở một bên đột nhiên nói: “Tế cát bên ngoài vừa nặng lại không thoáng khí, làm sao tốt bằng cống phẩm nội vụ phủ.

Nếu Hầu Gia cảm thấy buồn, không bằng đi nội vụ phủ lấy mấy thất tế cát làm đỉnh trướng.” Nói xong, thì dừng một chút, cười nói với Thập Nhất Nương: “Phu nhân, tế cát bố kia là màu vàng nhạt, vừa hợp với đồ đạc sơn đen trong phòng ngài. Ta xem, vẫn là dùng tế cát sa trướng thì tốt!”

Cho mình đến nội vụ phủ lấy cống phẩm, thực là cũng mệt nàng nghĩ ra được — thật đúng là xem mình như đứa nhỏ để thu thập sao? Nhưng mà, nàng không có ý muốn so chiêu cùng Kiều Liên Phòng, dù sao thân phận hai người hiện tại, mình đã thắng mà không cần vũ lực!

Thập Nhất Nương tỉnh bơ, nhìn Kiều di nương hơi cười.

Bị Kiều Liên Phòng chen miệng vào Văn di nương vẫn như lúc trước cười hì hì đứng ở nơi đó, sau đó thấy Thập Nhất Nương không trả lời, thì lập tức cười tiến lên nói: “Vẫn là Kiều di nương có kiến thức. Ta là người thô kệch, chỉ biết tế cát so với kim tử quý hơn, nghĩ rằng xứng với phu nhân. Đồ vật chỉ quan tâm tốt xấu, không quan tâm giá cả thế nào.” Kiều Liên Phòng cười cứng đờ,” Dùng thích hợp là tốt.” Thập Nhất Nương âm thầm buồn cười.

Nói đến người ở trong phòng buồn bực chính là Từ Lệnh Nghi, phải đổi trướng là do Từ Lệnh Nghi, dùng dạng trướng gì, cũng phải được hắn gật đầu.

Nàng hơi cúi người, trầm ngâm nói: “Hầu Gia, ý ngài thế nào?”

” Vậy làm đỉnh tế cát sa trướng đi!” Từ Lệnh Nghi nói nhẹ nhàng bâng quơ, Thập Nhất Nương lại thấy sự kinh ngạc trong mắt Kiều Liên Phòng chợt lóe qua,”

Chuyện này, ta cho Bạch tổng quản đi làm.”

Hắn mở đã miệng, còn ai dám phản đối. Nên thê thiếp cùng kêu đáp “Vâng.”

Trinh tỷ nhi đến vấn an Từ Lệnh Nghi, mới vừa hành lễ, Từ Tự Dụ cùng Truân ca một trước một sau đã đi đến, vấn an, Từ Lệnh Nghi dẫn mọi người đi chỗ thái phu nhân thỉnh an, Thập Nhất Nương lần đầu tiên mời ba vị di nương buổi chiều cuối giờ thân lại đây nói chuyện: “…… Hôm nay là năm cũ, mọi người cùng nhau tụ hội đi.”

Ba vị di nương khom đầu gối đáp ”Vâng”, rồi tiễn Từ Lệnh Nghi, Thập Nhất Nương cùng ba đứa nhỏ ra cửa.

Trên đường, Thập Nhất Nương hướng Từ Lệnh Nghi giải thích: “Tiền tháng phòng chúng ta, cùng tiền qua năm đều phát xuống dưới, đồ mới bình thường cho nhóm nha hoàn, bà tử cũng đều làm tốt. Qua hai ngày nữa thì càng bận rộn, ta nghĩ thừa dịp này đem vài việc xử lý cho tốt.”

Từ Lệnh Nghi lơ đểnh: “Ngươi làm chủ là được.”

Một hàng người tới chỗ của thái phu nhân, Tam gia cùng Tam phu nhân, Ngũ gia, Ngũ phu nhân, Từ Tự Cần cùng Từ Tự Kiệm đều ở đó, mọi người đang nói chuyện qua năm.

Mọi người làm lễ gặp qua nhau, Ngũ gia liền cười nghênh đón Từ Lệnh Nghi đến bên cạnh chỗ thái phu nhân ngồi xuống: “Tứ ca, khó có được năm nay huynh cũng ở nhà qua năm, không bằng chúng ta mua nhiều pháo hoa một chút đi?”

“Cái gì gọi là ta cũng ở nhà qua năm?” Từ Lệnh Nghi thần sắc ôn hòa.

Ngũ gia thấy ca ca không có tức giận, cười nói: “Mọi năm huynh nếu không phải không ở nhà, thì cũng lên triều, xã giao, không giống năm nay, tất cả mọi người đều ở nhà.”

Từ Lệnh Nghi bị hắn nói khẽ động lòng.

Đầu xuân Tam ca sẽ phải đi nhận chức, về sau khẳng định là không thể ở nhà qua năm. Một nhà đoàn tụ giống như năm nay vậy về sau sẽ không còn thường xuyên nữa.

“Được a!” Hắn cười nói,”Việc này liền giao cho ngươi.”

Ngũ gia kinh ngạc nhìn Từ Lệnh Nghi, không nghĩ tới hắn dễ dàng đáp ứng như vậy, lập tức cao hứng lên.

Từ Lệnh Nghi nhìn thấy liền nói: “Bất quá, chuyện này do ngươi khởi xướng, ngươi phải phụ trách việc pháo hoa.”

“Được a” Ngũ gia cười nói,” Việc này là sở trường của ta.”

” Không chỉ phải phụ trách việc pháo hoa,” Từ Lệnh Nghi cười bổ sung,” Còn phụ trách bảo vệ chu toàn người trong nhà. Một là không được để người phóng pháo hoa gây cháy; hai không được để người phóng pháo hoa bị thương thân thể; ngươi làm được không?”

“Yên tâm đi” Ngũ gia vỗ ngực,”Việc này giao cho ta!” giọng nói so với bình thường cũng lớn hơn một chút.

Thái phu nhân cũng không thực yên tâm, vội dặn dò hắn phải cẩn thận, còn nói hắn phải kiểm tra vạc lớn trước cửa phòng có đổ đầy nước hay không, chỗ nào dễ xảy ra chuyện phải phái người nhìn cẩn thận…… ” Nương, ngài không cần lo lắng. Ta không phải tiểu hài tử, biết nên làm như thế nào.” Ngũ gia thấy thái độ của mẫu thân, không khỏi có vài phần nhụt chí.

Thái phu nhân lập tức phản ứng lại, cười nói: “Nương tuổi lớn, thích lải nhải.”

Ngũ gia nghe thì tinh thần lại tỉnh táo, chỉ Từ Tự Cần cùng Từ Tự Dụ: “Các cháu có muốn tham gia cùng ta không?”

Hai người tuy đã trưởng thành nhưng cũng chỉ là đứa nhỏ mới lớn, nên đều gật đầu cảm thấy hứng thú.

Từ Tự Kiệm xem cũng la hét muốn đi, Truân ca thấy hắn muốn đi, cũng la hét muốn đi. Trong lúc nhất thời, trong phòng tiếng hoan hô tràn đầy, thập phần náo nhiệt.

Từ Tự Cần liền cười đệ đệ: “Người lớn làm việc tiểu hài tử bới lộn xộn, ngươi ở nhà mang Truân ca đi chơi là được.” Từ Tự Kiệm không phục, lớn tiếng nói: “ Ngươi năm nay qua năm phải đi nhà nhạc mẫu, làm sao có thời giờ giúp Ngũ thúc quản pháo hoa.”

Buổi nói chuyện làm mọi người trong phòng lộ ra kinh ngạc, Từ Tự Cần lại xấu hổ, vẻ mặt đỏ bừng, Từ Tự Dụ thì cười như có như không hướng Từ Tự Cần đưa ánh mắt, Trinh tỷ nhi cúi đầu, giả bộ không có nghe thấy, Từ Tự Kiệm cùng Truân ca đều cảm giác được không khí khác thường, một cái rất là mờ mịt, một cái thì tò mò nhìn sang trái, nhìn sang phải, có chút ngây ngốc giống như đầu gỗ, rất đáng yêu.

Thái phu nhân liền thản nhiên cười, đối Từ Tự Cần nói: “Các ngươi đi chơi đi!

Miễn cho chúng ta ở trong này nói chuyện, các ngươi đều không thoải mái giống như ngồi trên bàn châm.” Ý muốn đuổi mấy đứa nhỏ đi ra ngoài để dễ nói chuyện.

Mấy đứa nhỏ lại giống như được đại xá mà kéo nhau đi gian phía đông.

Thái phu nhân liền cười khanh khách nhìn Tam phu nhân: “Đây là chuyện như thế nào?”

Tam phu nhân sắc mặt trắng bệch, lập tức phục hồi tinh thần lại, vội nói: “ Nương, chuyện này cũng chỉ là đề nghị. Không có tin tức chuẩn, cho nên mới không nói cùng ngài.”

Thái phu nhân cười nói: “Các ngươi làm cha nương , ta dù sao cũng chỉ là tổ mẫu. Vốn nên do các ngươi làm chủ. Ta chỉ vì lần đầu nghe nói, nên muốn hỏi một chút. Cũng tiện cho việc chuẩn bị lễ gặp mặt cho tôn tức phụ.”

Lời này nghe nhẹ nhàng, nhưng suy nghĩ cẩn thận thì rất nặng.

Tam phu nhân nhìn về phía tam gia xin giúp đỡ.

” Nương, ngài đừng nghe tiểu hài tử nói lung tung.” Tam gia nhìn thấy lập tức cười,” Là chúng ta nhìn thấy Nhàn tỷ nhi nhà đại cữu bá cùng Cần ca tuổi tương đương, tướng mạo tốt, tính tình lại mềm mại, nên nghĩ nếu Cần ca chúng ta có thể lấy được tức phụ như vậy thì tốt. Ngài cũng biết, đại cữu bá là thế tử, Nhàn tỷ nhi lại là trưởng nữ…… Chúng ta cũng chỉ suy nghĩ mà thôi.”

Tam phu nhân muốn cho Từ Tự Cần cưới cháu gái của mình?

Đây chính là quan hệ cô cậu, khoa học hiện đại cấm.

Thập Nhất Nương có chút khẩn trương nhìn thái phu nhân.

Thái phu nhân nghe lại gật đầu cười nói: “Nhàn tỷ nhi chính xác rất xuất chúng, ta thấy là đứa nhỏ tốt.” Tam phu nhân nghe lập tức mặt lộ ra vui mừng, ai biết thái phu nhân nói gió lại chuyển mưa, nói,” Nhưng mà, việc kết thân này, cần ngươi tình ta nguyện. Các ngươi cũng phải tham khảo ý kiến của đại cữu huynh các người mới được, nói lung tung như vậy, người khác còn tưởng rằng các ngươi đã đính thân. Chuyện này nếu rơi vào lỗ tai của người Cam gia, người Cam gia nghĩ như thế nào!”

” Chúng ta không có nói loạn……”

Tam phu nhân còn muốn biện bạch, tam gia đã kéo ống tay áo của nàng quỳ xuống,” Nương giáo huấn rất đúng. Việc này là chúng ta sai. Chúng ta về sau nhất định sẽ cẩn thận làm việc.” Tam phu nhân thấy trượng phu đều quỳ, chỉ phải quỳ theo xuống.

“Đứng lên đi!” Thái phu nhân cười,” Chỉ là nhắc nhở các ngươi thôi. Các ngươi về sau phải tự lập môn hộ, không thể xúc động nôn nóng như vậy, ta khó có thể yên tâm a!”

Tam gia nghe thái phu nhân nói chuyện, tinh thần rung lên, Tam phu nhân lại vui mừng. Trong lòng Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương hiểu rõ, im lặng ngồi ở một bên, Ngũ gia là người không quan tâm, không nghe trả lời, chỉ có Ngũ phu nhân Đan Dương, góc mày cong lên, có chút đăm chiêu.