Chương 169: Phát Triển (thượng)

Mùng bốn tháng chạp, Ngũ hoàng tử di đời ra núi Hoàng Điệp ngoài thành an bày tạm, ven đường bố trí nghi thức Thân vương. Mùng sáu, phong Ngũ hoàng tử thụy hào là”Điệu mẫn hoàng tử”. Quan viên lớn nhỏ, mệnh phụ nội ngoại cũng đã xong nghi thức khóc tang.

Trong lúc này, Nhị phu nhân lại thấy hoàng hậu nương nương một lần. Hoàng hậu nương nương từ chối cho ý kiến, đối với việc này không nói một chữ. Nhị phu nhân không khỏi có chút lo âu.

“Đứa nhỏ ngốc này.” Thái phu nhân lau khóe mắt. Từ Lệnh Nghi trầm mặc thật lâu sau.” Liền tùy ý tứ hoàng hậu nương nương đi!”

Nhị phu nhân muốn nói lại thôi, cuối cùng nói: “Một khi đã như vậy, còn thỉnh Hầu Gia sớm tính toán.” Từ Lệnh Nghi gật đầu, bắt đầu liên tiếp triệu kiến phụ tá ở Bán Nguyệt phán.

Thập Nhất Nương thì viết xong thi kinh lí đức (Cốc phong), rộng một thước, dài hai thước, dùng tơ tiêu sa thêu thành bình phong. Đây là do đại thái thái gợi ý thêu thọ bình cho thái phu nhân. Nàng chuẩn bị dùng cái này dẫn dụ Tuệ tỷ nhi phát sinh hứng thú đối với tú hồng. Không nghĩ tới chính là, Trinh tỷ nhi xem lại cũng thập phần thích, liên tục truy vấn: “Đây là tiên tú các nổi tiếng thiên hạ song diện tú sao?”

Thập Nhất Nương gật đầu, nói: “Ngươi giúp ta chia tơ tuyến đi!”

Trinh tỷ nhi vui vẻ đáp ứng. Lúc đi chỗ thái phu nhân nơi đó ăn cơm nói về chuyện này: “….. Tơ tuyến kia phải chia cực nhỏ, giống như sợi tóc. Đông Thanh bên người mẫu thân thập phần am hiểu việc này.” Thái phu nhân gật đầu cười: “ Có sư phó tốt như vậy ở bên cạnh, phải nhớ học trộm mới được.” Tất cả mọi người cười rộ lên.

Nhị phu nhân cũng nói: “Để cho ta làm hài làm tất còn có thể, tú hồng liền xếp hạng bình thường. Trinh tỷ nhi phải ngoan ngoãn đi theo mẫu thân ngươi chăm chỉ học tập.”

Thấy tất cả mọi người cổ vũ nàng đi theo Thập Nhất Nương học tú hồng, Trinh tỷ nhi không có băn khoăn, cả đêm đều cười thật sự cao hứng. Lấy về phần Truân ca xem cũng nói: “Ta muốn giúp tỷ tỷ đi chia tơ tuyến.”

” Chia tơ tuyến gì!” Nhị phu nhân khẽ cười nói: “Qua năm liền tìm cho ngươi tiên sinh, cùng nhóm ca ca đến ngoại viện đọc sách đi.” Mọi người nói đến chuyện tiên sinh.

Thập Nhất Nương nhớ tới Triệu tiên sinh, không khỏi có vài phần đáng tiếc– nếu trong phủ tây tịch là người của mình thì tốt.

” Ta thấy ngươi bớt chút thời gian viết cho Đặng tiên sinh phong thư, thỉnh lão nhân gia hắn tiến cử một vị tiên sinh đến.” Thái phu nhân trầm ngâm nói,”

Đặng tiên sinh tuy hiện giờ cáo lão từ quan ở nhà, nhưng dù sao cũng ở hàn lâm viện hơn ba mươi năm, lại từng là đế sư, so với chúng ta như người mù sờ voi vậy thì vẫn tốt hơn.”

Từ Lệnh Nghi nói: “Tháng trước ta đã gửi thư cho Đặng tiên sinh. Đặng tiên sinh hồi âm nói, hiện giờ nhiều người lừa đời lấy tiếng nhiều, dốc lòng học vấn có rất ít…… Nghe giọng điệu kia, không phải là người thích hợp để tuyển chọn.”

“Đặng tiên sinh thành đế sư, uy nghi như rồng ban trưa.” Nhị phu nhân nghe thản nhiên nói,” Nhìn sĩ tử thiên hạ tất cả đều tầm thường!” Mẫu tử Từ thị không khỏi trầm mặc.

Về đến nhà, Thập Nhất Nương hầu hạ Từ Lệnh Nghi đi nghỉ, mình trải một cái chăn khác.

“Làm sao vậy?”

Mấy ngày nay đều ngủ cùng một chăn, như thế nào giờ lại mỗi người ngủ một cái.

Từ Lệnh Nghi buồn bực.

Mình lại không có vượt qua khoảng cách kia.

Thập Nhất Nương sắc mặt đỏ hồng: “Quý thủy ta đến……” Thanh âm thấp không thể nghe thấy,” Có mùi máu tươi…… Miễn cho ngươi không thoải mái.”

Từ Lệnh Nghi không khỏi vỗ vỗ đầu nàng: “Đứa ngốc.”Đem nàng ôm đến trong chăn mình, lại sờ bụng nàng,”Có đau không.”

Thập Nhất Nương một lát sau mới phản ứng lại.

Từ Lệnh Nghi là ở hỏi nàng có đau bụng kinh không.

Nàng rất là không tự nhiên: “Ta rất tốt . Không có không thoải mái ở đâu cả.”

” Như thế nào sẽ không thuận ngày?” Từ Lệnh Nghi thấp giọng nói.

“Ta không biết.” Lúc trước tuổi còn nhỏ, không đúng ngày cũng là bình thường .

Sau Đông Thanh lại cùng Hứa mama nói, Hứa mama nói, xem hai năm nữa rồi nói sau. Kết quả không được hai năm, nàng liền gả cho người…… Từ gia xem bệnh toàn thỉnh thái y trong Thái y viện, hoặc là thỉnh Hoàng Thượng ân chỉ, hoặc là thỉnh thái y quen biết lén đến nhà khám bệnh, mỗi lần đều thực phiền toái.

Nàng như thế nào không biết xấu hổ mới đến đây liền vì chuyện này huy động nhân lực…… “Ngày mai thỉnh thái y đến xem!” Quả nhiên mở miệng liền muốn thỉnh thái y.

Thập Nhất Nương trầm ngâm nói: “Ngày mai là mùng tám tháng chạp, trong cung có ban thưởng cháo mùng tám tháng chạp xuống, phải thờ cúng. Ta còn thỉnh Đỗ mama đến xỏ lỗ tai cho Trinh tỷ nhi.”

“Chuyện gì quan trọng hơn việc này.” Từ Lệnh Nghi nói,”Đều bỏ xuống, cho thái y đến xem mới là đứng đắn.”

” Ta là sợ tháng giêng còn uống thuốc, thì không cát lợi.” Thập Nhất Nương sợ thái phu nhân kiêng kị,” Huống chi ngày mai vẫn là mùng tám tháng chạp. Không bằng đợi qua tháng giêng rồi nói sau?”

“Đầu xuân Tam ca muốn đi, ngươi chỉ càng bận rộn.” Từ Lệnh Nghi thực kiên trì,” Liền định như vậy.”

Thập Nhất Nương không thể lại cự tuyệt, thấp giọng đáp ứng. Từ Lệnh Nghi cúi người tắt đèn, hai người đi nghỉ không đề cập nữa.

Ngày hôm sau sáng sớm, Từ Lệnh Nghi cất bước, Trinh tỷ nhi lại đây vấn an Thập Nhất Nương, mới vừa ngồi xuống, ba vị di nương đã đến. Mọi người nói mấy câu, Thập Nhất Nương mang theo Trinh tỷ nhi đi chỗ thái phu nhân nơi đó.

Tam phu nhân đang cùng thái phu nhân nói chuyện làm lễ mùng tám tháng chạp xong, Nhị phu nhân bưng trà nóng ngồi ở một bên nghe.

Thái phu nhân thấy hai người tiến vào, vẫy các nàng đi qua ngồi xuống: “Các ngươi cũng đều đến nghe!”

Thập Nhất Nương cung kính đáp ứng”Vâng”, Trinh tỷ nhi sắc mặt lại đỏ hồng.

Cùng Tam phu nhân hành lễ, mọi người phân tôn ti ngồi xuống, Tam phu nhân liếc mắt xem Thập Nhất Nương một cái, mới tiếp tục lời vừa rồi bị cắt ngang: “…… Do Vãn Hương phụ trách, buổi tối ngày hôm qua liền bắt đầu hầm. Ấn lệ thường, đợi trong cung đưa xuống trước cung phụng đến phật đường, sau đó cung phụng đình thụ, giếng lò. Về phần đưa cháo mùng tám tháng chạp đến nhà đám người Vĩnh Xương Hầu phủ, Trung Cần Bá phủ, Uy Bắc Hầu phủ, y theo lệ hàng năm ở trong hộp đựng cháo trải mứt, trái vải bỏ hột, long nhãn, đào hạt thông xếp hình cát tường đưa đến trước giờ thần. Làm tỏi mùng tám tháng chạp, cải trắng ngâm nước cũng đều chuẩn bị tốt, chỉ chờ ăn xong cháo mùng tám tháng chạp liền bắt đầu làm.”

Thái phu nhân hơi gật đầu, phân phó: “Đừng quên phái người đến Nam Hải đi lấy băng.” Tam phu nhân cười nói: “Yên tâm đi, quên không. Bằng không mùa hè sang năm trong phủ không có nước ô mai ướp lạnh uống, chẳng phải bị nói dông dài đến nổi không có chỗ đứng.” Nói xong, cười liếc mắt nhìn Nhị phu nhân một cái.

Thái phu nhân liền nhìn Nhị phu nhân hơi thở dài một hơi: “Ngươi thật sự không lưu lại! Lập tức liền đến qua năm……”

Ngày mười một, Nhị phu nhân tham gia “Lễ sơ tế” Ngũ hoàng tử xong sẽ hồi Tây Sơn– ngày đó mọi người muốn tới tế đàn đọc tế văn, tưới rượu, hành lễ.

Nàng cười nói: “Đợi thêm hai ngày nữa xuân ấm hoa nở, ta thỉnh ngài đến chỗ ta đạp thanh đi.” Uyển chuyển cự tuyệt việc thái phu nhân giữ lại.

Thái phu nhân ánh mắt tối sầm lại, phân phó Tam phu nhân: “Trong nhà có, Tây Sơn bên kia cũng phải chuẩn bị một phần.”

Tam phu nhân giống như đã sớm tiên đoán sẽ như vậy, cười nói: “Ta đã sớm chuẩn bị. Đến lúc đó khẳng định không thiểu phần Nhị tẩu.”

Nhị phu nhân hướng tới Tam phu nhân hơi cười: “Đa tạ Tam đệ muội quan tâm.”

“Nhị tẩu sao nói thế, đây là phân nội việc của ta.”

Hai người hàn huyên, thì có gã sai vặt tiến vào bẩm: “Thái y viện Lưu thái y đến đây.”

Mọi người ngẩn ra.

Từ Lệnh Nghi nói gió mà tựa như mưa, sáng sớm liền thỉnh thái y đến.

Thập Nhất Nương có chút ứng phó không kịp, đành phải kiên trì đứng lên nói: “ Là ta có chút không thoải mái.”

Thái phu nhân nghe xong vội hỏi: “Ngươi làm sao không thoải mái? Như thế nào cũng không nói một tiếng? Hai ngày này ở trước mặt ta chạy trước chạy sau !”

Thập Nhất Nương vẻ mặt đỏ bừng, không biết nên như thế nào trả lời cho tốt.

Tam phu nhân liền” A” một tiếng, vẻ mặt kinh hỉ nói: “Tứ đệ muội chẳng lẽ là có?”

” Không phải, không phải.” Thập Nhất Nương vội giải thích,” Ta chính là có chút không thoải mái.”

Nàng biết thái phu nhân hy vọng trong nhà náo nhiệt, sợ Tam phu nhân nói lỡ là thái phu nhân– hy vọng càng cao, thất vọng lại càng lớn, nàng sợ thái phu nhân sẽ thương tâm.

Liền như vậy, trên mặt thái phu nhân vẫn hiện lên vẻ thất vọng.

…… Lưu thái y cách khăn mạt tử chẩn mạch cho Thập Nhất Nương, thái phu nhân khẩn trương hỏi: “Như thế nào?”

“Tuổi còn nhỏ, thân mình cũng có chút yếu.” Lưu thái y cười nói,”Điều dưỡng một, hai năm liền tốt.”

Thái phu nhân thở một hơi: “Vậy tốt, vậy tốt.”

Tự mình cùng Lưu thái y hơn sáu mươi tuổi đi viết phương thuốc, dặn Đỗ mama đem phương thuốc giao đến tay Bạch tổng quản: “Ấn theo phương tử này bốc thuốc, trở về lại cho ta xem qua.”

Đỗ mama trả lời mà đi. Thập Nhất Nương thật xấu hổ– khiến thái phu nhân không an, còn tự mình quan tâm.

Thái phu nhân nghĩ Thập Nhất Nương đem ngày của mình xếp trước sau quý thủy, nghĩ đến trong lòng nàng mất hứng, an ủi nàng: “Không có việc gì, không có việc gì. Nhà của chúng ta không phải cửa nhỏ nhà nghèo, không ăn không nổi nhân sâm tổ yến.”

Thập Nhất Nương thực cảm kích thái phu nhân dưới tình huống này còn an ủi mình, vội đến: “Ta sẽ ngoan ngoãn uống thuốc.” Thái phu nhân gật đầu cười: “ Đây mới là lẽ phải.”Đang nói, trong cung thưởng cháo mùng tám tháng chạp đến đây Mọi người tiếp cháo, thưởng người trong cung đến, chiếu theo lệ thường thường trước kia chia cháo, cả nhà vây quanh ăn cháo. Thuốc của Thập Nhất Nương cũng đưa đến. Thái phu nhân cẩn thận phân biệt một hồi lâu mới đem giao cho Đỗ mama: “Đi ra sau viện ta nấu, mỗi ngày lúc đến chỗ ta nơi này vấn an hầu hạ Tứ phu nhân uống.”

Đỗ mama cười tiếp qua, Thập Nhất Nương bước lên phía trước hướng thái phu nhân nói cám ơn. Ngươi trực tiếp đem thân mình dưỡng cho tốt”. Thái phu nhân nói,”Chuyện khác đều không cần quan tâm.” Thập Nhất Nương liền đem Đỗ mama thỉnh đến chỗ mình ở, dùng kim thêu giúp Trinh tỷ nhi xỏ lỗ tai.”Đau không?”

Nàng xem mặt mũi Trinh tỷ nhi trắng bệch. Lúc nàng tỉnh lại đã có lỗ tai, kiếp trước nàng không có xỏ, không biết xỏ lỗ tai là cảm giác gì. Trinh tỷ nhi lắc đầu;” Không đau!” Chính là đau cũng không có biện pháp. Sợ về sau bị bà bà ghét bỏ. Thập Nhất Nương tặng Đỗ mama một đôi vòng tay bằng vàng, một đôi trâm vàng ròng chữ thỏ cẩn đá xanh, một đôi vòng tay phỉ thúy làm tạ lễ.

Đỗ mama không khách khí, cười nói cám ơn tiếp nhận cáo từ. Thập Nhất Nương tự mình đem Đỗ mama đưa đến cửa, lúc này mới xoay người vào nhà mang theo Trinh tỷ nhi thêu bình phong.

Đầu giờ dậu kém hai khắc, Từ Lệnh Nghi còn không có trở về, cũng không sai gã sai vặt lại đây nói một tiếng.

Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?

Thập Nhất Nương rất là lo lắng mang Trinh tỷ nhi đi chỗ thái phu nhân.

Hành lễ, Nhị phu nhân lập tức phát hiện Trinh tỷ nhi bất đồng, cười mở hòm xiểng, lấy một đôi bông tai vàng ròng thạch lưu hoa nho nhỏ cho Trinh tỷ nhi: “Không lưu ý, thì ra Trinh tỷ nhi chúng ta đã là đại cô nương.”

Thái phu nhân cũng phát hiện, cười nói: “Lại là chủ ý của Thập Nhất Nương đi!”

Trinh tỷ nhi sắc mặt đỏ hồng: “Mẫu thân nói mùng tám tháng chạp xỏ lỗ tai tốt.”

Thái phu nhân khiến cho Ngụy Tử lấy đôi bông tai đung đưa vàng ròng nho nhỏ cấp Trinh tỷ nhi: “Để thay đổi đi!”

Trinh tỷ nhi nói cám ơn tiếp nhận.

Tam phu nhân liền cười nói: “Của ta hôm nào sẽ bù lại.”

Trinh tỷ nhi vẫn là nói cám ơn.

Có gã sai vặt chạy vào: “Hầu Gia đã trở lại!”