Kiều thái thái đối với nữ nhi một tay nuôi lớn thực hiểu biết. Biết mình lúc này không lớn tiếng, chỉ sợ nàng lại chủ quan mọi việc. Liền lộ ra biểu tình thất vọng nhìn nữ nhi: “Không cần. Ngươi khẩu thị tâm phi ta nghe nhiều lắm.
Không nghĩ lại nghe tiếp.”
“Sẽ không, sẽ không.” Kiều Liên Phòng liền cam đoan,” Ngài lần trước kêu ta nói ta không phải nói sao?”
” Vậy ngươi tự hỏi trong lòng, ta nói có sai?”
” Không có, không có.” Kiều Liên Phòng vội nói.
” Tốt lắm.” Kiều thái thái dừng ở nữ nhi,” Ngươi nếu nghe ta nói, ta đây có mấy việc giao cho ngươi.”
” Nương, ngài trực tiếp nói, ta nhất định nghe ngài.”
” Tốt.” Kiều thái thái thần sắc lạnh lùng,” Chuyện thứ nhất, đem một trăm lượng bạc Hầu Gia cho đi mua vòng cổ thật đẹp, mua cái càng hấp dẫn càng quý giá so với cái ngươi trước kia đeo. Lần sau Hầu Gia đến, cao hứng đeo cho Hầu Gia xem, sau đó nói cho Hầu Gia ngươi có bao nhiêu vui mừng….”
Kiều Liên Phòng trên mặt liền lộ ra vài phần do dự.
” Làm được hay không được?” Kiều thái thái giọng điệu nghiêm nghị hỏi nàng.
Kiều Liên Phòng đánh một cái rùng mình, lập tức nói: “Làm được!”
“Chuyện thứ hai,” Kiều thái thái trầm ngâm nói: “Ta đi rồi, ngươi lập tức đi đến chỗ Thập Nhất Nương giải thích. Yêu cầu đổi thái y xem bệnh cho ngươi, hơn nữa hứa hẹn sẽ đem bệnh dưỡng thật tốt trước mùng tám tháng chạp.”
Kiều Liên Phòng trên mặt tuy âm tình bất định, cũng thật sự gật đầu.
Kiều thái thái nhìn thấy thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Chuyện thứ ba, về sau Tần di nương làm như thế nào, ngươi liền đi theo làm như thế, quyết không được đối với Thập Nhất Nương sinh ra chậm chạp. Nếu lại có ý bất kính, ngươi cũng đừng nghĩ muốn ta đến thăm ngươi.”
Kiều Liên Phòng sau một lúc lâu chưa nói gì. Kiều thái thái một đôi lệ nhãn nhìn chằm chằm nàng, nửa khắc cũng không thả lỏng Mẹ con giằng co thật lâu sau, Kiều Liên Phòng cúi đầu, có nước mắt trong suốt tích lạc ở trên tố diện trang hoa màu. Kiều thái thái không đành lòng, tiến lên nhẹ nhàng sờ sờ đầu nữ nhi: “Nhẫn nhất thời, tu trăm năm. Hiện tại không phải lúc so đo hư danh. Ngươi phải nhớ lời của ta nói.” Kiều Liên Phòng anh anh khóc.
…….
Thấy Kiều thái thái đi chỗ Kiều Liên Phòng nơi đó, đang muốn đứng dậy đi đến chỗ Trinh tỷ nhi nhìn xem, thì có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm: “Vợ Lưu Nguyên Thụy đến đây.” Thập Nhất Nương lại ngồi xuống, cho người ta đem vợ Lưu Nguyên Thụy tiến vào.
Nàng mặc bối tử màu xanh két, tóc đen thùi búi một búi tóc viên kế, đeo đóa hoa hồng nhung lớn, lổ tai đeo bông tai lá liễu vàng ròng đung đưa, một đôi mắt sáng ngời hữu thần, nhìn qua thập phần giỏi giang.
Nàng vững vàng nửa quỳ hành phúc lễ với Thập Nhất Nương: “Phu nhân, nô tì vợ Lưu Nguyên Thụy, thỉnh an ngài.” Thập Nhất Nương cho người ta bưng ghế con để nàng ngồi.
Nàng liền xưng không dám, cung kính đứng ở trước mặt Thập Nhất Nương. Thập Nhất Nương cũng không miễn cưỡng, cười hỏi nàng chuyện ngõ Kim Ngư.
Nàng từ trong lòng lấy một quyển sổ giấp nhỏ tính sổ sách cho Thập Nhất Nương: “Ngài lần trước ười lượng bạc, sau lại cho năm mươi lượng, tổng cộng là sáu mươi lượng. Trong đó, mỗi người làm một kiện áo bông chia đều cho người lớn mỗi kiện hai lượng bạc, chia đều cho tiểu hài tử mỗi kiện một lượng bạc, tổng cộng tốn ba mươi mốt lượng bạc. Còn dư hai mươi chín lượng bạc. Ta nhìn thấy thời tiết không tốt, một hơi mua mười lượng bạc cải trắng cùng củ cải trắng. Lúc đó cải trắng một túi năm mươi cân, bảy tiền, củ cải trắng một túi năm mươi cân, chín tiền. Nhà Giang Bỉnh Chính là ngày mười sáu tháng mười chuyển vào, mỗi ngày tiền củi gạo dầu muối là năm phân bạc, Vạn Nghĩa Tông là ngày hai mươi tháng mười chuyển vào, gia bọn họ có con trưởng thành, mỗi ngày lại thêm ba phân bạc, Thường Cửu Hà là ngày hai mươi ba tháng mười chuyển vào, lại thêm hai phân bạc……” Mỗi khoản đều rành mạch, ngay cả thời điểm qua năm phải làm sao đều tính toán tốt,”…… Giữa trưa tùy tiện ăn một chút, buổi chiều ăn cơm đoàn viên cuối năm. Mùng một, mùng hai, mùng ba ăn sủi cảo, đến mùng bốn bắt đầu, mỗi ngày một cái nồi lẩu, dùng thịt ba chỉ nấu với su cùng bắp cải thêm chút đậu hủ, một ngày chỉ tốn bảy tiền, chừng đó có thể quá lập xuân.”
Tính toán tỉ mỉ, thật là người biết chi tiêu. Thập Nhất Nương hơi gật đầu, chỉ ghế con: “Ngồi xuống nói chuyện đi!” Lưu Nguyên Thụy gia biết mình lọt qua cửa cười nửa ngồi ở ghế con: “Đa tạ phu nhân thưởng thức.”
Thập Nhất Nương cười nói: “Không nghĩ tới ngươi lại biết tính toán thế.” Vợ Lưu Nguyên Thụy thần sắc xấu hổ: “Tự mình mò mẫn nhớ lấy. Không thể so với tiên sinh trướng phòng.” ” Cho ta nhìn xem.” Thập Nhất Nương cười nói.
Vợ Lưu Nguyên Thụy sắc mặt đỏ hồng đưa đi qua. Hổ Phách tiếp nhận đưa cho Thập Nhất Nương. Thập Nhất Nương mở ra vừa thấy, tất cả đều là gạch dấu, ký hiệu đốm đốm…… Cùng Vạn Nghĩa Tông giống nhau, dùng ký hiệu mình phát minh sáng tạo để ghi nhớ. ít nhất thuyết minh trí nhớ của nàng tốt lắm.
Thập Nhất Nương cười đem trả lại cho vợi Lưu Nguyên Thụy, hỏi tình huống mấy nhà khác. Lưu Nguyên Thụy gia giọng điệu mang theo hương vị châm chước, thấy ra, là người cẩn thận.
Thập Nhất Nương liền hỏi hôn sự của Vạn Đại Hiển: “…… Cũng không biết nhà bọn họ chọn con dâu như thế nào?”
Lưu Nguyên Thụy nghe ánh mắt xoay chuyển, cười nói: “Hiện giờ ngài đã thưởng công việc cho tiểu tử nhà bọn họ, sao không thưởng luôn mối thân sự? Mộ phần tổ tiên Vạn gia nhà bọn họ bốc lên rồi!” Thật sự là lanh lợi a!
Thập Nhất Nương hơi cười: “Loại chuyện này, cũng còn nói duyên phận ! Hai ngày trước nương Vạn Đại Hiển thay hắn đến tạ ơn, thật không có cẩn thận hỏi.”
Vợ Lưu Nguyên Thụy lập tức cười nói: “Nếu phu nhân có tính toán này, sao không cho ta cái ân điển– ta đến giúp đỡ chạy chân, kiếm đôi hài bà mối mà mang.”
Thập Nhất Nương cười nói: “Ta thật ra nghĩ muốn ngươi mang song hài bà mối, chính là không biết ngươi có năng lực này hay không!”
Lưu Nguyên Thụy gia nghe xong lập tức đứng lên: “Phu nhân chờ tin tức tốt của ta là được!” Còn khom hông nói với Thập Nhất Nương ,” Không biết phu nhân cảm thấy vị tỷ tỷ nào thích hợp cùng Đại Hiển. Ta đến lúc đó cũng dễ nói chuyện.”
Thập Nhất Nương nghĩ thái độ của vợ Vạn Nghĩa Tông kia, sợ nói ra không chỉ không biết nguyên do, còn không công làm cho người ta cười nói, nên chỉ vui vẻ hàm hồ nói: “Chính là nhìn thấy Vạn Đại Hiển là cái không tồi, cho nên động tâm tư này. Về phần là ai, nhất thời không nghĩ ra, dù sao có mấy cái đều đến tuổi.”
Lưu Nguyên Thụy gia nghe xong khen tặng vài câu “Các vị tỷ tỷ trong phòng phu nhân đều là dáng dấp xinh đẹp” linh tinh, sau đó đứng dậy đi.
Hổ Phách ra chủ ý: “Muốn ta đi hỏi thăm hay không. Tỉ muội trong phòng chúng ta còn có thể khiến nhà bọn họ thấy nhục hay sao, vậy mà lại không muốn.”
Trong lòng cũng hiểu được, Thập Nhất Nương phải bồi dưỡng người của mình, Vạn Nghĩa Tông cũng tốt, Thường Cửu Hà cũng tốt, dù sao cách một tầng, biện pháp tốt nhất chính là đem người bên người giống như Đông Thanh vậy thưởng làm vợ.
Bằng không, công việc của Vạn Đại Hiển này cũng là tìm không công cho hắn. Đến ti phòng, không có người trung gian, có việc gì căn bản không thể truyền tin tức.
Thập Nhất Nương suy nghĩ, nói: “Cũng tốt, ngươi xem có con đường hỏi thăm hay không. Bằng không, chỉ có nghĩ biện pháp xếp một người khác vào ngoại viện.
Nhưng Hầu Gia cùng thái phu nhân bên kia, thật sự là không dễ dàng qua cửa……”
” Phu nhân yên tâm.” Hổ Phách cười nói,” Sự tình làm sao đi đến bước kia.”
Nàng lại an ủi Thập Nhất Nương vài câu, Kiều thái thái đến cáo từ.
” Phu nhân nói rất đúng, kéo dài như vậy không tốt, thật sự là không được.”
Kiều thái thái hơi khom người,” Vẫn là thỉnh phu nhân giúp đỡ đổi thái y. Có lẽ đúng bệnh chứng sẽ tốt lên cũng không biết chừng!”
Thập Nhất Nương hơi cười: “Sớm nên như thế!” Sau đó bưng trà tiễn khách, đi chỗ Trinh tỷ nhi nơi đó. Trinh tỷ nhi đã muốn chọn xong đồ vật, vừa lúc Ngụy Tử lập danh sách, thấy Thập Nhất Nương , liền nắm tay Truân ca ra đón tiến đến hành lễ với nàng.
“Đều chọn cái gì vậy?” Thập Nhất Nương cười hỏi nàng, sau đó thuận tay ôm Truân ca nhi. Truân ca không có cự tuyệt, tùy ý nàng ôm.
Trinh tỷ nhi có chút ngượng ngùng cười nói: “Xem trúng một cái bình mai, một cái chén lưu li, một cái dĩa sứ chân cao điềm bạch, còn có một bộ trà cụ diêu cũ.”
Thập Nhất Nương rất ngoài ý muốn, trong tâm suy nghĩ, lại cảm thấy tình lí bên trong.
Nếu là mình, chỉ sợ cũng sẽ chọn những đồ vật không ảnh hưởng toàn cục, quả quyết sẽ không những thứ thái phu nhân thật sự yêu thích chuyển đến phòng mình đi .
Nàng cười sờ sờ đầu Trinh tỷ nhi: “Cũng tốt, thiếu cái gì, đến lúc đó chúng ta đi mua.”
Trinh tỷ nhi cười cười, Thập Nhất Nương ôm Truân ca đi chỗ thái phu nhân.
Thấy Truân ca do Thập Nhất Nương ôm đi đến, thái phu nhân hơi lắp bắp kinh hãi, lại nhìn đồ vật Trinh tỷ nhi chọn, không khỏi chần chờ nói: “Trong khố phòng không có đồ người thích sao?”
Trinh tỷ nhi cười nói: “Đồ vật này ta thực thích a. Bình mai, là màu thiên thanh, nhà của chúng ta Lệ Cảnh Hiên có cây hồng mai, đến lúc đó cắm ở bình, khẳng định rất đẹp. Còn có cái đĩa chân cao điềm bạch kia, mùa đông bày quýt vàng tươi hay táo đỏ, không biết có bao nhiêu xinh đẹp, chén lưu li dùng để dưỡng hoa ấm phòng, đến lúc đó phân ọi người đeo, còn có trà cụ diêu cũ, Nhị bá mẫu trở lại, khẳng định thích……”
“Đứa nhỏ này!” Thái phu nhân có chút bất đắc dĩ hướng Thập Nhất Nương cười cười,” Chỉ nghĩ cho người khác.” Lại quay đầu phân phó Đỗ mama,” Nếu mọi thứ đều có đạo lý, ngươi đi đến khố phòng của ta đem mấy đồ này ra sổ sách, ghi nhớ đến danh sách của Trinh tỷ nhi.” Trinh tỷ nhi bước lên phía trước tạ thái phu nhân thưởng. Thái phu nhân liền hỏi phòng ở Thập Nhất Nương thu thập ra sao.
” Ngài muốn đi xem hay không!” Thập Nhất Nương cười nói: “Cho người ta quét trần, đem trường màn màu xanh biếc đổi thành màu lam ngọc.”
Thái phu nhân hưng trí cực cao: “Tốt a!” Sau đó cùng Thập Nhất Nương, Trinh tỷ nhi, Truân ca, Đỗ mama, Ngụy Tử, Diêu Hoàng cũng một đại đôi tiểu nha hoàn, bà tử chậm rãi đi chỗ Thập Nhất Nương nơi đó.
Phòng ở là lúc thành thân sơn quét qua một lần, màu trắng tuyết, cột trụ sơn đen, đồ đạc đầy đủ, trướng màn màu lam ngọc, gạch màu xanh, nhìn qua sạch sẽ tố nhã. Thái phu nhân không khỏi gật đầu.
Thập Nhất Nương chỉ noãn các ở nam gian: “Trinh tỷ nhi tạm thời ở nơi này nghỉ trước tiên.” Lại chỉ sang bắc gian,” Hầu hạ nha hoàn, nhóm bà tử nghỉ ở nơi này.”
Thái phu nhân nghe đột nhiên đi ra ngoài. Mọi người không rõ cho nên, vội đi theo ra ngoài. Thái phu nhân nhìn chung quanh, đứng ở tiền sảnh nói: “Ta xem viện này rộng mở thập phần, tiền sảnh này liền sửa thành năm gian mang hai cái nhĩ phòng , phía trước thêm một cái mái hiên, đông, tây mỗi bên thêm cái sương phòng ba gian, nghĩ đến vài năm nữa cũng đủ dùng.” Hổ Phách nghe xong mừng thầm.
Mai hiên bình thường là cho nhóm bà tử trực đêm ngủ, hoặc là cho quản sự mama chờ bẩm báo tránh mưa tránh gió– lúc thời tiết quá lạnh hoặc quá nóng, không thể cho các nàng đứng ở dưới mái hiên chờ đi!
Nếu là cho nhóm bà tử trực đêm ngủ, vậy hẳn là che ở nhà giữa mới được, hiện tại che ở trước nhà giữa hai tầng, thì phải là dùng để cho quản sự mama về nhà dùng……