Chương 108: Gia Sản ( Hạ)

Ngũ phu nhân tiếp nhận thực đơn đồ ăn xem cũng không xem, cười nói: “Liền chiếu theo ý Tam tẩu là được!”

Tam phu nhân miệng cười toe toét.

Ngũ phu nhân tới đây cầm tay Thập Nhất Nương: “Tứ tẩu có rảnh thêu thùa may vá vài món cho chất nhi đi!”

Thập Nhất Nương cười nhìn bụng của nàng: “Chỉ cần ngươi không chê ta không khéo tay là được.”

Ngũ phu nhân cười khanh khách : “Ngay cả nương kiến thức rộng rãi như vậy đều cảm thấy Tứ tẩu thêu thùa may vá tốt, huống chi là ta.”

Tam phu nhân liền cười hỏi: “Tứ đệ muội lại làm cái gì cho nương vậy? Như thế nào không lấy cho ta mở mắt!”

Thái phu nhân tiết y, đừng nói không làm tốt, chính là làm tốt lắm, cũng không có thể lấy ra khoe khoang.

Thập Nhất Nương cười nói: “Một ít đồ vật nhỏ thôi, không đáng nhắc tới.”

Tam phu nhân còn muốn truy vấn, thì Ngụy Tử vén mành từ trong nội thất đi ra.

Cười khom đầu gối hành lễ với ba người,” Thái phu nhân thỉnh chư vị phu nhân đi vào!”

Ba người không hề nói cười, nối đuôi nhau đi theo vào vấn an thái phu nhân.

Thái phu nhân liền hỏi Tam phu nhân chuyện lễ hiến tế ngày mùng mười tháng một.

” Nương yên tâm.” Tam phu nhân cười nói,” Mọi thứ đều chuẩn bị tốt. Mùng sáu liền đem đông y của nhóm nha hoàn phát ra.” Lại xin lỗi Thập Nhất Nương: “Phủ có nhiều người, tháng bảy liền bắt đầu làm đông y. Lúc trước Tứ đệ muội bên kia có bao nhiêu người làm của hồi môn ta còn không biết. Cho nên không làm đông y cho phòng các ngươi. Bất quá, ta sẽ đem tiền giao cho các ngươi.”

Nàng lấy bạc làm cái gì? Chẳng lẽ có thể cầm không để cho nha hoàn nhóm bà tử trong phòng không có xiêm y mặc? Huống chi nàng xem xuyên y nha hoàn bà tử Từ phủ này, trừ bỏ nhất đẳng nha hoàn các phòng cùng mama có thể diện thì đều giống Đỗ mama như vậy, đều mặc thống nhất một loại quần áo, nha hoàn bà tử phòng nàng như thế nào có thể có ngoại lệ?

Thập Nhất Nương cười: “Các nàng luôn phải có quần áo mặc. Tam tẩu không cần đưa bạc cho ta, cho phòng thêu thùa may vá làm gấp xiêm y cho các nàng là được.”

Thái phu nhân nghe xong hơi gật đầu: “Làm gấp cho xong ở trước khi qua năm là đến nơi.”

“Vâng” Tam phu nhân nghe xong vội gật đầu.

Trở lại trong phòng mình, Thập Nhất Nương kêu Đào mama tới hỏi: “Ta lúc ở nhà mẹ đẻ thời điểm, đại nha hoàn cùng mama có chút thể diện hàng năm bốn bộ xiêm y, còn lại là hàng năm hai bộ xiêm y. Quy củ Từ phủ là như thế nào?”

Đào mama cười nói: “Đại nha hoàn cùng mama có chút thể diện hàng năm tám bộ xiêm y, mặt khác chính là hàng năm bốn bộ. Vì nhiều người, y phục mùa xuân là làm lúc đông quý, y phục mùa hè là làm lúc xuân quý. Mùng sáu tháng ba đổi y phục mùa xuân, mùng sáu tháng năm đổi y phục mùa hè, mùng sáu tháng chín đổi y phục mùa thu, mùng sáu tháng mười đổi y phục mùa đông. Đều theo quy củ trong cung, chính là chậm hai ngày so với trong cung.”

Thập Nhất Nương gật đầu, trong lòng lại cảm kích thái phu nhân không có ình vừa tiến môn liền chủ trì mọi chuyện. Bằng không, liền chút linh linh lộn xộn này nọ đều phải đau đầu nhứt óc một phen.

Đào mama lại cùng nàng nói rất nhiều quy củ Từ phủ, nghe nói cơ bản cùng với quy củ trong cung không sai biệt lắm, chính là không có long trọng như vậy, lễ tiết cũng đơn giản rất nhiều. Còn cười nói: “…… Cho nên hoàng hậu nương nương chúng ta chưởng quản sáu cung, căn bản không có lao lực.” Hai người một bên tán gẫu, một bên Thập Nhất Nương làm thêu thùa may vá.

Đào mama nhìn thấy nhan sắc có chút tươi đẹp, không giống tính Thập Nhất Nương, cười nói: “Phu nhân đây là làm thêu thùa may vá cho ai đâu?”

Thập Nhất Nương cười nói: “Giúp nương làm chút đồ vật nhỏ.”

Đào mama ánh mắt thập phần phức tạp.

Sau khi Đào mama đi, Thập Nhất Nương kêu Đông Thanh đến.

“…… Ngày mai liền chuyển qua đi. Chỗ có chút không tốt, tạm thời ở trước.” Lại cho Hổ Phách đem năm mươi lượng bạc cuối cùng đưa nàng,” Ngươi dùng tiết kiệm.” Người ở trong khốn cảnh có hy vọng liền cũng có ý chí đấu tranh, lại nói với nàng: “Hầu Gia phái Cổ tổng quản cùng Vạn Nghĩa Tông đi xem điền trang chúng ta, đợi qua mấy ngày này liền tốt hơn!”

Đông Thanh mắt chứa nước mắt cười nói: “Năm mươi lượng bạc này đủ dùng mấy tháng. Ngài cũng đừng quên, lúc trước chúng ta hai lượng bạc cũng quá được một tháng.”

Thập Nhất Nương cười rộ lên: “Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt.”

Đông Thanh trở về thu thập đồ đạc, ngày hôm sau, Hổ Phách cho người tiễn nàng ra phủ rồi không đề cập tới nữa.

Đến giữa trưa, Thập Nhất Nương đi chỗ thái phu nhân nơi đó ăn cơm trưa, thái phu nhân buổi chiều sẽ mang hai người Trinh tỷ nhi cùng Truân ca đi chỗ Nhị phu nhân nơi đó, Thập Nhất Nương phải làm thêu thùa may vá, ngủ trưa xong sẽ không có đi chỗ thái phu nhân nữa.

Có việc để làm, thời gian quá rất nhanh, nếu không phải Từ Lệnh Nghi trở về, nàng không biết đã đến giờ chính thân.

Thập Nhất Nương kêu Hạ Y tiến vào thay quần áo cho Từ Lệnh Nghi, còn mình thu thập đồ thêu thùa may vá, đợi Từ Lệnh Nghi từ tịnh phòng đi ra, cùng đi đến chỗ thái phu nhân, chờ thêm mấy người Từ Tự Cần tan học, mọi người vây quanh cùng nhau ăn cơm chiều. Mọi người lại chuyển sang thính đường uống trà, tán gẫu nửa ngày mới tự tan.

Trên đường, Thập Nhất Nương thực trầm mặc, trở lại trong phòng, châm cho Từ Lệnh Nghi chén trà, trải giường. Sau đó tắt đèn ngủ.

” Như thế nào không đọc sách?” Nhìn Thập Nhất Nương cuộn mình trong chăn, hắn thản nhiên hỏi.

“Hôm nay buổi trưa làm một chút thêu thùa may vá, có chút mệt.” Thập Nhất Nương cười nói, “ ắt nghỉ ngơi một chút.”

Từ Lệnh Nghi” Nga” một tiếng, cảm thấy không có gì tốt để nói, nhắm mắt lại.

Quá một hồi lâu, hắn cảm giác thấy người bên người hô hấp trở nên đều đều.

Từ Lệnh Nghi nương theo ánh trăng nhìn qua, phát hiện Thập Nhất Nương đã ngủ.

” Thật sự là cái đứa nhỏ!” khóe miệng hắn không khỏi nhếch lên.

…… Qua hai ngày, Cổ quản sự trở về, Bạch tổng quản cùng hắn đến gặp Thập Nhất Nương, Thập Nhất Nương sớm kêu Vạn Nghĩa Tông ở một bên đợi, giới thiệu lẫn nhau, Vạn Nghĩa Tông cùng Cổ quản sự đi Uyển Bình.

Đại phu nhân, đã tới rồi.

“…… thương lượng đã tốt lắm, hai vị di nương, mỗi người hàng năm hai mươi lượng bạc, ở Từ Nguyên Tự cắt tóc đi tu hành.”

Thập Nhất Nương rất muốn hỏi lai lịch năm ngàn lượng bạc kia. Cũng không biết Đại phu nhân, nàng có biết bạc này hay không…… Suy nghĩ một lát, vẫn không có mở miệng.

Đại phu nhân, nhìn thấy Thập Nhất Nương muốn nói lại thôi, nghĩ đến nàng lo lắng bạc cung phụng hàng năm, cười nói: “Lần này ít nhiều có Ngũ cô gia. Tể Trữ sư thái kia mở miệng chính là mỗi người hàng năm một trăm lượng, nếu không có Ngũ cô gia cùng nàng dây dưa, hàng năm mỗi người một trăm lượng không ra được, hai mươi lượng là có thể ra.”

“Ngũ tỷ phu luôn luôn rất khôn khéo, lại biết nói chuyện.” Thập Nhất Nương cười nói.

“Ai nói không đúng.”Đại phu nhân, nhắc tới Tiễn Minh rất là thưởng thức,” Ngũ Nương đúng là may mắn . Chỉ mong năm sau Ngũ cô gia có thể kim bảng đề danh, trở nên nổi bật.”

Thập Nhất Nương hỏi đại thái thái: “Mẫu thân cũng biết?”

” Vẫn như trước không nói cho lão nhân gia nàng.”

“Vậy Thập Nương nơi đó……”

“Đại ca ngươi nói, không thể cứ trốn cả đời. Sáng sớm hôm qua đi vương phủ, nói cho Thập Nương biết.”Đại phu nhân, thở dài,” Thập Nương không khóc không nháo, dáng điệu giống như đã sớm biết. Chính là ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đại ca ngươi thập phần âm trầm. Đại ca ngươi trở về sau cũng hoảng sợ. Chỉ sợ từ nay về sau liền hận chúng ta……”

Thập Nhất Nương cười cùng Đại phu nhân, nói chút chuyện nhà, nhìn thấy sắc trời không còn sớm, Đại phu nhân, đứng dậy cáo từ: “…… Trong nhà hiện tại người không thể ly khai.”

Nàng cùng Đại phu nhân, đi đến chỗ thái phu nhân vấn an, sau đó tự mình tiễn nàng đến thùy hoa môn: “Thường mang Hưu ca đến đây chơi, cũng miễn cho huynh đệ bọn họ trở nên xa cách.”

Đại phu nhân, liên tục gật đầu: “Có lúc nào rảnh rỗi liền dẫn hắn lại đây chơi!”

Tiễn bước Đại phu nhân, Thập Nhất Nương đem tiết y làm tốt dùng miếng lăng trù trắng gói lại, mang đến chỗ thái phu nhân nơi đó.

Thái phu nhân nhìn thấy đường kim kia chu đáo, thập phần thích, cho Đỗ mama nhận lấy, đợi Từ Lệnh Nghi trở về, ở chỗ thái phu nhân nơi đó ăn cơm rồi mới trở về.

Từ Lệnh Nghi hỏi Thập Nhất Nương : “Cổ quản sự đã trở lại?”

Thập Nhất Nương cười lên tiếng ”Vâng”.

Từ buổi tối ngày hôm đó về sau, Từ Lệnh Nghi liền cảm giác tình huống của nàng thực cực kỳ sa sút.

Hắn âm thầm hít một hơi.

Lại qua hai ngày, Vạn Nghĩa Tông qua nói với nàng: “…… Cổ quản sự nói, đất cát tốt nhất là trồng dưa ngọt, ruộng dốc tốt nhất là trồng loại cây ăn quả. Hai điền trang của Từ gia đều không có người thành thục. Bất quá, có thể tìm giúp.

Bảo ta qua chỗ phu nhân nói, nếu tìm được rồi, là mướn, hay vẫn là phái người đi học.”

“Ý tứ của ngươi?” Thập Nhất Nương hỏi Vạn Nghĩa Tông.

“Trực tiếp mướn là tốt nhất.” Thanh âm của hắn có chút uể oải,” Phái người học, chỉ sợ là nhất thời học sẽ không xong.”

Luật lệnh của Đại Chu. Chính là Từ gia là nhà công tước như vậy cũng chỉ có hai mươi hộ nô tịch, La gia căn bản không có tư cách. Mà người như Vạn Nghĩa Tông vậy, bởi vì nghèo khổ, không có đất trồng, La gia lấy số bạc cực thấp mướn thợ khéo bọn họ. Mà nếu quả trong nhà gặp việc cưới hỏi tang lễ hoặc là có ai sinh bệnh, tiền công căn bản không đủ để trả, sẽ hướng chủ nhà mượn bạc.

Thường xuyên đi qua đi lại, bạc càng mượn càng nhiều, tiền công hàng năm căn bản không đủ để trả nợ, thời gian dài, chủ nhà trở thành chủ nợ lớn nhất, hơn nữa có dùng phương pháp cha nợ con trả, những người này cũng thành con nợ, tuy có thân tự do nhưng lại không có biện pháp trở thành lương dân tự do.

Thập Nhất Nương ” Nga” một tiếng, ngồi thẳng thân mình, ánh mắt cũng khôi phục linh động giống như dĩ vãng, lộ ra tươi cười ấm áp: “Cho các nàng tiến vào đi!”

Lục Vân thấp giọng đáp ứng ”Vâng”, chỉ chốc lát mang theo hai cái bà tử tiến vào cấp Thập Nhất Nương hành lễ, đem hoa sơn trà sắp tàn lụi trong phòng thay bằng hoa mai một nửa nở rộ một nửa còn là nụ hàm tiếu.

Trong phòng lập tức như có như không mùi thơm ngát.

Nếu Thập Nhất Nương phải một lần nữa mướn người quản điền trang của mình, bọn họ những người này liền ngay cả miếng cơm đều không có ăn , hắn làm sao có thể nào không uể oải.

” Ngươi không phải có ba con trai sao?” Nếu ngay cả phòng thị tì theo mình đều không đảm bảo được, thì người đi theo Nguyên Nương làm thế nào với mình đâu?

Thập Nhất Nương đã đâm lao thì phải theo lao. Hơn nữa, nàng cũng không muốn đem mấy phòng thị tì của mình bỏ lại. Bọn họ ngàn dậm xa xôi từ Dư Hàng đến kinh đô, cũng bất quá là vì một ngụm cơm ăn thôi.

Vạn Nghĩa Tông ánh mắt sáng ngời: “Phu nhân yên tâm, nếu có thể tìm được sư phó để học trồng dưa ngọt cùng trồng cây ăn quả, chúng ta nhất định tẫn tâm hết sức đi theo học.”

“Chỉ sợ không dễ dàng như vậy.” Thập Nhất Nương cười nói,” Ngươi dành bát cơm của người khác, người khác như thế nào có thể ngoan ngoãn đem bát cơm tặng cho các ngươi.”

Vạn Nghĩa Tông cười nói: “Mời sư phó tiến môn, tu hành ở mọi người.”

Thái độ này không sai biệt lắm!

Thập Nhất Nương vừa lòng cười cười, sau đó tinh tế dặn dò Vạn Nghĩa Tông:

“Ngươi đi ra thị trường hỏi thăm quả này bao nhiêu tiền một cân. Chúng ta sẽ tính toán trở lại.”

Vạn Nghĩa Tông trả lời mà đi.

Buổi tối Từ Lệnh Nghi trở về, cảm giác tâm tình Thập Nhất Nương tốt rất nhiều.

Liền hỏi nàng: “Ngươi muốn trở về ở mấy ngày?”

Thập Nhất Nương ngẩn ra, sau một lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại.

Qua hai ngày chính là mùng mười tháng mười.

Bất tri bất giác, nàng đã gả đến Từ gia được một tháng.

Nói thật, nàng căn bản không nghĩ về nhà ở.

“Ta suy nghĩ, ngày mai nói cho ngài!” Nàng muốn đi hỏi Đào mama, Tam phu nhân, Nguyên Nương cùng Ngũ phu nhân về nhà trụ mấy ngày.

Từ Lệnh Nghi nghĩ đến nàng làm việc luôn luôn cẩn thận, biết nàng khẳng định phải đi hỏi Đào mama xem trở về ở vài ngày, nên chắp tay trước ngực nói tức thì: “Chỗ thái phu nhân nơi đó, ta đi nói!”

Ngàn vạn lần đừng!

Trong lòng Thập Nhất Nương thầm nghĩ.

Bà bà người nào thích đứa con ở trước mặt mình bảo vệ con dâu…… Ít nhất La gia không có chuyện như vậy!

Nàng vội cười nói: “Nương luôn luôn khoan dung, ta lại không phải sợ ở trước mặt lão nhân gia nàng nói chút gì đó. Ta thực vẫn không có nghĩ tốt.” Lại sợ Từ Lệnh Nghi truy cứu, cười chuyển đề tài: “Hôm nay đại tẩu đến. Nói Ngũ tỷ phu đã muốn cùng Tể Trữ sư thái nói tốt rồi, mỗi người hàng năm hai mươi lượng bạc phụng dưỡng……”

Từ Lệnh Nghi nhìn thấy nàng vội vàng chuyển đề tài, không khỏi lâm vào trầm tư.

Là thật không nghĩ tốt? Vẫn là căn bản không nghĩ trở về?