Chương 103: Tức Giận (trung)

Đề nghị của Từ Lệnh Nghi làm mọi người trầm mặc.

Chủ ý của hai vị di nương không phải là xuất gia, mà là muốn thoát khỏi La gia. Chỉ có ra khỏi nhà, trở thành người ngoài, mọi chuyện phàm trần hết thảy đều sẽ không truy cứu lại. Tu tại gia, cho dù Đại lão gia đồng ý, chỉ sợ hai vị di nương cũng sẽ không đồng ý.

La Chấn Hưng lại nói: “Chủ ý này của Hầu Gia thật tốt, đợi ta thương lượng phụ thân thêm.”

Từ Lệnh Nghi gật đầu, cười nói: “Ta đi thỉnh an nhạc phụ, liền trở về cùng Thập Nhất Nương!”

Bên ngoài đã lên đèn.

Mọi người vội vây quanh Từ Lệnh Nghi đi chỗ Đại lão gia nơi đó, trước mặt Đại lão gia chỉ nói, nghe nói đại thái thái bệnh, cho nên cố ý đến xem.

Đại lão gia tạ ý tốt của Từ Lệnh Nghi, nói vài câu” Không quan trọng”, muốn lưu Từ Lệnh Nghi ăn cơm, Từ Lệnh Nghi lấy cớ sắc trời quá muộn, nhất định phải đi, Đại lão gia thấy trong nhà rối loạn, cũng không cố gắng lưu, tiễn Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương ra cửa.

Hai người lên xe, bà tử đi cùng xe đột nhiên đưa một cái gói giấy dầu cho Đông Thanh: “Cô nương đưa cho phu nhân bỏ bụng đi!”

Đồ vật nếu không rõ, Đông Thanh nào dám cho Thập Nhất Nương ăn, miễn cưỡng tạ bà tử kia.

Bà tử kia là chuyên đi cùng xe hành tẩu bên ngoài, mắt rất lanh lợi, cười nói: “Cô nương không cần ngại, là Hầu Gia đưa.”

Đông Thanh nghe xong vui vẻ ra mặt đưa Thập Nhất Nương: “Trong lòng Hầu Gia quan tâm đến ngài!”

Thập Nhất Nương cười mở gói ra.

Là bánh bao còn nóng hổi.

Nàng cắn một ngụm.

Nhân thịt heo cải trắng.

Thập Nhất Nương lại tìm thấy được một ưu đãi khi gả cho Từ Lệnh Nghi– chỉ cần là người bên người hắn, hắn sẽ bảo hộ cùng chiếu cố.

…… Trở lại Hà Hoa Lý, hai người vẫn như trước đầu tiên đi thỉnh an thái phu nhân.

Thái phu nhân hỏi bệnh tình đại thái thái.

Thập Nhất Nương chưa kịp trả lời, Từ Lệnh Nghi đã thản nhiên nói: “Không có việc gì. Hai vị di nương phải xuất gia, nên có chút tức giận.”

Thái phu nhân gật đầu: “Thân gia thái thái không có trở ngại gì lớn thì tốt.”

Thập Nhất Nương tạ thái phu nhân quan tâm, thái phu nhân liền hỏi Từ Lệnh Nghi: “Ăn cơm chưa. Nếu chưa ăn, ta cho phòng bếp làm đi.”

“Ăn qua!” Từ Lệnh Nghi thần sắc thản nhiên nói,” Chính là ăn không quen đồ ăn Giang Nam, nên không ăn no. Đợi trở về ăn bát mì là được.”

Thập Nhất Nương thực giật mình, không nghĩ tới Từ Lệnh Nghi nói như vậy. Cũng thực cảm kích, miễn cho thái phu nhân cho rằng con mình đi nhà nhạc phụ, nhạc phụ lại chậm trễ con rể ngay cả bữa cơm đều không có chiêu đãi…… Thật sự là hôm nay tình huống có chút đặc thù– nếu ở lại La gia ăn cơm, chỉ sợ phải khuya mới có thể trở về.

Thái phu nhân nghe xong cười rộ lên: “Ngươi khi nào thì kiêng ăn như vậy.”

Từ Lệnh Nghi cười không có trả lời.

Thái phu nhân nhớ tới con luôn luôn không thích cái nhạc mẫu kia, chỉ sợ là không nghĩ ăn đồ ăn La gia. Liền không dây dưa nhiều về vấn đề, cười cho bọn họ mau trở về.

Hai người hành lễ với thái phu nhân, rồi trở về chỗ ở của mình.

Thập Nhất Nương vội thu xếp cho Từ Lệnh Nghi đồ ăn.

Mama đầu bếp vốn là thái phu thưởng cho, tự nhiên thập phần quen thuộc khẩu vị Từ Lệnh Nghi. Tương rưới trên mặt thơm ngào ngạt, một bát mì to nước cốt gà, thấy vậy Thập Nhất Nương có chút trợn mắt há hốc mồm.

Không biết làm như thế nào mà hắn bảo trì dáng người…… Từ Lệnh Nghi lại nhìn thấy Thập Nhất Nương hé miệng nhỏ ăn canh, chén trước mặt chỉ ăn hai cái, hỏi nàng: “Không thích ăn?”

” Ăn không vô.” Thập Nhất Nương nghĩ chuyện Thập Nương.

Nàng không trở về nhìn đại thái thái, là mẹ chồng thật sự không thoải mái hay vẫn là lấy cớ…… Từ Lệnh Nghi lại nghĩ tới đại thái thái bị bệnh…… Chần chờ nói: “Ngươi nếu nghĩ muốn trở về xem nhạc mẫu, liền tự mình đi nói cùng nương đi.”

Nói đến như vậy, Từ Lệnh Nghi là đồng ý ình đi nhìn đại thái thái. Mà hắn ình đi nói với thái phu nhân, là sợ thái phu nhân cho rằng mình làm việc không đủ quang minh lỗi lạc, ngay cả nghĩ muốn về nhà mẹ đẻ có đạo lý như vậy đều âm thầm sai bảo trượng phu vì mình xuất đầu, trong lòng không thoải mái đi!

Thập Nhất Nương vội gật đầu: “Ta biết. Chuyện này ta sẽ tự mình đi nói cùng nương.”

Từ Lệnh Nghi thấy nàng hiểu được ý tứ của mình, gật đầu, đi tịnh phòng thay quần áo rửa mặt.

Thập Nhất Nương thực cẩn thận trải giường, còn cố ý đem gối kiều mạch tứ phương đặt trên đầu, một lần nữa dọn dẹp chỉnh tề.

Buổi tối, nàng hỏi Từ Lệnh Nghi: “Hầu Gia sáng mai còn phải vào triều sao?”

” Ân!”

” Mỗi ngày đều phải lên triều sao?”

“Không phải, mỗi tháng mùng mười, hai mươi, cuối tháng có thể nghỉ ngơi một ngày, còn có tết nguyên đán, nguyên tiêu, trung thu, đầu đông…… Đều có thể nghỉ ngơi.”

” Nga!” Thập Nhất Nương cười nói,” Vậy bốn ngày nữa Hầu Gia có thể nghỉ ngơi!”

” Hoàng Thượng không ngừng, thần tử nào dám nghỉ.”

” Cũng phải.” Thập Nhất Nương rất là cảm khái,” Lại nói tiếp, làm hoàng đế cũng là thực là việc vất vả.”

” Ân!”

Thập Nhất Nương trầm mặc một hồi, đề tài đột nhiên chuyển đổi: “Hầu Gia nhận thức Tể Trữ sư thái sao? Nàng là người như thế nào?”

Từ Lệnh Nghi trầm mặc sau một lúc lâu, nói: “Nàng giống như biết chút y thuật, cho nên thường ở chỗ nhà cao cửa rộng đi lại, xem chút tiểu bệnh linh tinh như bệnh mụn cơm bệnh chân phù cho người ta, thời gian dài, các phu nhân đều thích tìm nàng xem bệnh.” Nói xong, lại thêm một câu: “Kiến Trữ Hầu phu nhân cùng Thọ Xương Bá phu nhân cực kỳ tin tưởng nàng, hai bức tượng quan âm mạ vàng ở Từ nguyên tự chính là do nhà các nàng quyên ……”

Đây là ở nhắc nhở chính mình sao?

Thập Nhất Nương suy nghĩ.

Mà lúc này giờ phút này, xa ở ngõ Cung Huyền phụ tử La thị tiễn Tiễn Minh cùng Ngũ Nương về sau, vẫn một mực thương lượng chuyện hai vị di nương “…… Hầu Gia nói, dựng miếu tại nhà. Ta nghe cách nói này, khẳng định là không hy vọng ầm ĩ lên. Cha không xem mặt tăng cũng phải xem mặt phật, chuyện này cho qua đi!”

Đại lão gia không có trả lời, sau một lúc lâu mới nói: “Nếu các ngươi đều nói quên đi, thì chuyện này cho qua đi! Chính là nương ngươi bên kia…… “Ta đã phân phó xuống.” La Chấn Hưng nghe thở nhẹ nhõm một hơi,” Nếu ai dám ở trước mặt nương nói lung tung, nhất định không tha.”

Đại lão gia gật đầu, buồn bả nói: “Ta cũng không biết làm thế nào lại ra như vậy? Nghĩ lúc trước, hai người bọn họ đều không muốn bị thu phòng, ta cũng không có miễn cưỡng. Sau lại thay đổi chủ ý, muốn ở lại bên người ta, ta đối xử với các nàng cũng có nhiều trìu mến……” Nói tới đây, chợt nghĩ đến mình đang nói quang quác ở trước mặt con.