Bách Việt chi địa, Hõa Vũ sơn trang.
Hỏa Vũ sơn trang là một tòa trang viên tọa lạc ở Bách Việt biên giới đi thêm trăm dặm về phía bắc chính là tiếp giáp Hàn quốc là trung nguyên Chiến Quốc Thất Hùng một trong.
Trước đây nó chỉ là một trang viên cũ nát tồi tàn nhưng từ khi một thương nhân Hồ Trang mua xuống lại thay đổi, từ tồi tàn trở thành giàu có phú giáp một vùng.
Nguồn cơn là do Hồ Trang tình cờ phát hiện được tại kiến trúc trang viên bên trong , dưới lòng đất bên dưới lại chôn dấu một cái mỏ ngọc khổng lồ. Cùng với các loại ngọc trong thiên hạ khác nhau hoàn toàn, loại ngọc này màu sắc giống như ngọn lửa thiêu đốt, mà ngọc thạch mặt ngoài màu sắc, nếu như cùng máu tươi bóng loáng.
Cho nên những ngọc thạch này liền được gọi là Hỏa Vũ Mã Não, mà tòa sơn trang này cũng đổi thành Hỏa Vũ sơn trang.
Bởi vì Hỏa Vũ Mã Não nguyên nhân, Hồ Trang sinh ý càng làm càng thuận, càng ngày càng lớn, khi loại ngọc này được tầng lớp giàu có quý tộc trong nước lẫn các thương nhân lân bang các vùng ưa chuộng săn đón mua lấy.
Ngắn ngủn thời gian mấy năm, hắn liền hội tụ vô số người khó có thể tưởng tượng tài sản, trở thành cự bá một vùng về tài sản.
Giàu lên mau chóng nhưng tấm lòng lương thiện không phải như các thương nhân kia chỉ biết có lợi nhuận, thường xuyên giúp đở dân chúng trong vùng, nên được dân chúng tôn xưng là Hỏa Vũ Công.
Hỏa Vũ sơn trang lúc này, bên trong vô số thân ảnh mặc quần áo làm bằng những sợi đay, thêu lấy hoa văn khác lạ hoàn toàn với trung nguyên chi địa, đầu mang theo một chiếc khăn xếp, đa phần tóc đều được cắt ngắn trên người có xăm mình qua lại thỉnh thoảng lại bàn tán với nhau, tất bậc không ngừng.
Hôm nay là một ngày đặc biệc khi sơn trang hôm nay tiếp đãi một khách quý, là một trong chư vị công tử của Bách Việt vương, toàn bộ Hỏa Vũ sơn trang lẫn mảnh đất rộng lớn lân cận đều là đất phong của hắn.
Hỏa Vũ sơn trang năm dặm bên ngoài tại một tuyến đường rộng lớn một chiếc xe ngựa được hộ tống bởi một nhóm quân binh, bao bọc lấy cổ xe ngựa này dục ngựa thẳng tiến về phương hướng của Hỏa Vũ sơn trang mà đi.
Bên trong xe chính là chủ tử của bọn họ, chỉ bằng một lời nói cũng có thể quyết định vận mệnh của rất nhiều người sinh sống trên mảnh đất này, người con út của Bách Việt vương Minh Hầu thập công tử Thiên An.
Theo tấm rèm che mở ra bên trong là một kỳ nam hài, khó người có thể quên được khi gặp gở nam hài này. Một đầu xanh lam tóc dài lại như hỏa diễm bốc cháy một dạng. Như tượng ngọc điêu khắc dung nham, ngủ quan tinh xảo không một góc chết toát lên anh tuấn tiểu nam hài. Nhưng thế còn chưa hết một đôi dị đồng khác màu để người khó mà tin được trên đời lại có một đôi mắt như vậy.
Như sao trời rực sáng nhãn đồng, bên trong thuần màu tím biếc các vân song, nếu tính luôn con ngươi cả thảy có đến 6 vòng tròn như thế, sáu dấu chấm phẩy màu đỏ như nòng nọc bơi lội an vị trên những vòng tròn kia. Những bông hoa bầu dục vàng nhạt lại ở con ngươi vị trí xếp chồng lên nhau.
" Hỏa Vũ sơn trang, Hỏa Vũ Mã Não, Hỏa Vũ Công, Hồ Phu Nhân, Hồ Mỹ Nhân và Thương Long Thất Túc" Thiên An lẩm bẩm độc thoại một mình nhìn về không xa phía trước một gian kiến trúc chỉ là một chấm nhỏ, đem rèm che phủ xuống rồi nhắm mắt tọa thiền tiếp tục công việc tu luyện của mình.
Bách Việt chẳng sớm thì muộn cũng sẻ bị liên quân Hàn Sở diệt vong khi nội loạn xảy ra. Ngôi vị thái tử đả là huynh trưởng của hắn Thiên Trạch chấp chưởng không có phần cho hắn, cho nên tận dụng thân phận của mình là vương tôn công tử, xin cha già của mình một mảnh đất phong nhanh chóng rời đi rồi xây dựng thế lực của mình.
Với ưu thế là người hiện đại có thể trong thế giới trước hắn không nổi trội thành tựu cũng không cao nhưng tại thế giới này lại khác, những thứ kiến thức tưởng chừng là quá đổi bình thường mà xuất thân con nhà nông hắn lớn lên trong xả hội chũ nghĩa Việt Nam, 12 năm mài đũng quần trên ghế nhà trường thêm 5 năm kiếp sống sinh viên, chẳng lẻ hắn lại thua đám người cổ đại này sao.
Không chọn lấy những nơi khác mà lại chọn lấy địa phận giáp giới Hàn Việt là hắn muốn chơi liều, đả hắn sống lại không thể để cho Bách Việt diệt vong như nguyên tác được.
Cho nên sau nhiều năm tích xúc lực lượng ở đô thành liền mang theo tất cả thế lực của mình di chuyển đến Hỏa Vũ sơn trang địa phận, còn dẫn theo hơn hai ngàn dân nghèo đầu đường xó chợ sống nay chết mai trong đô thành theo hắn đến đất phong của mình, còn từ tiện nghi huynh trưởng của mình đào lấy một em mimi, mà sau này diễm chấn bát phương là Bách Việt đệ nhất mỹ nhân - Diễm Linh Cơ rời đi.
Đối với việc này thái tử Thiên Trạch còn cầu không được, khi Thiên An cho hắn sức ép quá lớn. Tuổi còn nhỏ nhưng tài trí còn hơn cả các bậc đại trí trong nước, nghỉ ra bộ chữ viết công tham tạo hóa chỉ chưa đến 50 chữ cái thay thế hoàn toàn bộ chữ viết cũ của Bách Việt có đến mấy trăm ký tự.
Còn phát hiện hơn 30 loại thức ăn có thể ăn được xung quanh, uy hiếp không nhỏ đến địa vị thái tử của hắn. Thậm chí có trọng thần còn đề ý tưởng phế trưởng lập ấu, nên đối với việc hắn chủ động từ bỏ quyền lực chi tranh rời đi tiến về đất phong của mình, không phải là không muốn, mà là ngồi lên chiếc ghế đó cũng không dể gì.
Cho nên Thiên An rời đi để Thiên Trạch hài lòng, còn Diễm Linh Cơ với hắn mà nói chỉ là một bé gái bảy tám tuổi mới thức tỉnh vu thuật mà thôi, đồng thời hắn còn tặng thêm một tên thuộc hạ đắc lực dưới trướng là Vô Song Quỷ, thêm không ít tiền bạc cho đệ đệ mình rời khỏi đô thành.
Có tiền có đất lại có người lại có kiến thức hắn liền tại đất phong mình bắt đầu đại triển quyền cước xây dựng thành trì, công việc cũng không dể dàng gì khi phải nuôi rất nhiều miệng ăn, nhất là dân chúng nghèo đói khắp nơi đổ về.
Cũng may thời đại này rất nhiều thứ ăn được tồn tại xung quanh mà đám người cổ đại không hề biết được hoàn toàn bỏ phí như những cây cho cũ nằm sâu dưới đất như khoai lang, sắn, đậu phộng, rau muống, rau dền, rau muống, củ sen, nấm rơm, nấm mèo...
Hỏa Vũ sơn trang lúc này bầu không khí trở nên khẩn trương vô cùng, Hỏa Vũ Công tuổi tầm ngủ tuần giờ phút này cũng ngưng trọng cả lên, thong dong thường ngày cũng không còn, đi qua đi lại kiểm tra mọi thứ có sai sót khâu nào không.
Mặc dù tính cách vị công tử này hắn cũng biết đến thậm chí hai bên còn có giao tình khi cách đây không lâu hắn còn hổ trợ giúp đở quyên góp một ít lương thực cho người dân đi theo vị công tử này, nhưng nếu xảy ra sự cố hắn cũng không gánh nổi được trách nhiệm.
" Công tử đả đến nơi" một tên quân sỉ cung kính dục ngựa đi đến xe ngựa bẩm báo khi Hỏa Vũ sơn trang cổng lớn đả đến nơi.
" Ukm" Thiên An từ trong tinh luyện chakra của mình tỉnh lại, tay vén lên rèm che nhanh chóng bước ra rồi nói : " vất vả các ngươi"
" Không khổ cực, là bọn thuộc hạ phận sự" dẫn dầu quân sỉ cung kính hồi đáp, vị công tử này để cho những binh sỉ đi theo này cam tâm tình nguyện bán mạng, hắn không như các vị công tử khác một bộ cao cao tại thượng mà rất bình dị gần gủi, thường xuyên hỏi han bọn họ, không một bộ giá đở thậm chí còn giúp đở những ai có khó khăn.
Thiên An gật đầu chậm rải đi đến cổng lớn, phía trước là một đám người đả chờ sẵn nhìn phía trước tấm bảng lớn bốn chữ " Hỏa Vũ Sơn Trang" in lên bảng gỗ khóe môi nhích lên độ cong, khi chữ này lại bằng La Tinh quốc ngử Việt Nam hiện đại thân ảnh bước nhanh đến phía trước.
Hồ Trang niên kỳ chỉ tầm trung niên 42 43 tuổi gương mặt hiền hậu, một bộ cẩm y màu lam xanh và đen phối trộn trên đó có rất nhiều hoa văn hình thù nhìn giống như những con rắn uốn lượn, bên hông là một tấm ngọc bội đỏ như hỏa diễm bóng loáng, con mắt thoáng qua lay động khi nhìn tiểu thân ảnh kia đến gần.“ Quả không khác gì với lời đồn” Hồ Trang thầm hô lên.
Trong mắt hắn thấy được chỉ cao tầm một mét hai một đầu xanh dương tóc được buộc lại kỹ càng, trên đầu là một vật trang sức như thanh trụ làm bằng ngọc phỉ thúy, một thanh trâm ngọc xuyên qua định vị lấy mái tóc bên trên, phần còn lại được xỏa dài đến cổ.
Khoác trên người một bộ vàng đen y phục ở eo là một thắt lưng lớn. Dung mạo có phần trung tính từ người tỏa ra khí chất thân cận dể gần, căng tràn sức sống như chồi non mới lớn. Đáng nói ở chín mười tuổi nam hài này mà bất cứ người nào nhìn vào cũng không thể nào quên được chính là đôi mắt hết sức đặc biệc kia.
" Cung nghênh công tử đại giá quang lâm" Hõa Vũ Công mái tóc hoa râm, gương mặt hiền hậu khá dài khoác trên người một bộ trường y màu lam kiểu dáng giống trung nguyên nhân sỉ hay mặc, ống tay áo rộng thùng thịnh đều làm bằng lụa đắt tiền, chắp tay cúi đầu thi lể mà phía sau những hạ nhân trong trang theo sau đều quỳ rạp xuống đất không dám ngẩng lên.
" Đứng lên hết cả đi, làm phiền Hỏa Vũ Công rồi" Thiên An vội đi đến hai tay nâng hắn lên khi hắn cũng định quỳ xuống hành lể.
Người khác có lẽ chỉ biết Hỏa Vũ sơn trang sản xuất nhiều Hỏa Vũ Mã Não, nhưng Thiên An lại biết nơi này còn cất giấu Thương Long Thất Túc bí bảo, là bí mật ngàn năm không có lời giải xuyên suốt anime Tần Thời Minh Nguyệt đây. Có nó có thể chưởng khống sức mạnh vô hình, cải biến thiên hạ lực lượng đây.
Hơn ai hết hắn biết rõ bí bảo này là gì chính là chiếc hạp đồng cổ xưa xuất hiện ở phần 5 Quân Lâm Thiên Hạ, khi Nguyệt Thần cùng Vân Trung Quân đàm thoại khi mang Cao Nguyệt lên Thận Lâu đây.
Bảo vật này cũng chính là thứ mà giúp cho nước Trịnh quật khởi khi rơi vào tay của vị quân chủ thứ 3 Trịnh Trang Công. Sau này không biết vì cớ gì lại rơi vào tay của Hỏa Vũ Công, để rồi khi Bách Việt nội loạn Hàn Sở phái binh đến trấn áp phản loạn Bách Việt diệt vong.
Hỏa Vũ sơn trang chết theo khi lọt vào thảm sát của ba tên sát thủ độc ác nhất Đoạn Phát Tam Lang khi cấu kết với Tả Tư Mã Lưu Ý. Bảo vật sau này rơi vào tay Hàn An, rồi được Lưu Sa chiếm giữ. Tần diệt Hàn nó lại được Vệ Trang giao cho Xương Bình Quân cuối cùng lại trở vào tay Âm Dương Gia, có thể nói khúc chiết vô cùng.
" Hỏa Vũ Công không cần đa lể, Thiên An đến hôm nay là để cảm tạ lần trước Hỏa Vũ Công giúp đở, đồng thời còn mang một bút sinh ý muốn cùng Hỏa Vũ sơn trang giao dịch"
Hỏa Vũ Công thụ sủng nhược kinh, theo thời kỳ Xuân Thu bắt đầu, sĩ nông công thương giai cấp địa vị liền thâm nhập lòng người.Thương nhân địa vị rất thấp, coi như là Hỏa Vũ Công cái này một loại thiên hạ nổi danh đại phú cổ cũng không ngoại lệ.
Tại sĩ tộc cùng quý tộc trong mắt, vô luận bao lớn thương nhân, chỉ cần hắn vẫn là một cái thương nhân, liền chẳng qua là bình dân mà thôi. Nhưng Thiên An lại khác hắn thân là công tử thân phận cao quý vô cùng, lại không một chút giá đở tạnh hiềm.
Cung kính nói : " công tử mời vào trong, bên trong đả bày sẵn tiệc trà chiêu đón công tử"