Hai tháng Đường Vũ mất tích đối với ba thú nhân mà nói đau đớn tựa như sinh hoạt tại địa ngục, hễ là nơi bọn họ có thể tìm kiếm, lực lượng có thể dùng đều dùng, thậm chí một lần hoài nghi thượng tá Simon có phải bị người khác giả mạo hay không!
Tại thời gian này bọn họ tra ra rất nhiều tin tức làm kẻ khác khiếp sợ, thì ra trước đây người chân chính phá hỏng hệ thống phòng ngự của chiến khu số 3 là thượng tá Simon, đối phương ở mặt ngoài là thân tín của tướng quân Hardman, trên thực tế ở rất nhiều năm trước liền lén làm việc cho tướng quân Luke, lúc trước cứ thế vội vàng xử lý phản đồ cũng là vì giết người bịt miệng, đề phòng bọn họ khai ra ra bản thân. Đây cũng giải thích vì sao lấy địa vị của Courson mà khi thú nhân thân phận sĩ quan cấp thấp ra tay cũng có thể giấu diếm được Courson, thì ra quan chỉ huy đứng đầu chiến khu số 3 tự mình che dấu cho bọn họ!
Không riêng gì thế lực gia tộc tương ứng của ba bầu bạn thú nhân của Đường Vũ đang tìm kiếm thượng tá Simon mà ngay cả tướng quân Luke cũng tự mình tìm kiếm Simon, nhưng ly kỳ chính là Simon mang theo 1 người mang thai thế nhưng cùng Đường Vũ biến mất với nhau!
Mỗi ngày Carl đều phát điên nơi nơi đập phá đồ đạc, liền ngay cả gấu hoàng kim đang thương hội kinh doanh mở rộng lá trà với nhà Lauren nghe được tin tức chạy tới đều không thể ngăn cản được con gấu Carl điên cuồng, Ares trở nên càng thêm trầm tĩnh, mỗi khi nghe được chỗ nào có thể có tồn tại của Đường Vũ liền đi tới trước tiên, nhưng cuối cùng chỉ mang theo một thân thất vọng trở về, Courson lại thường xuyên mấy ngày không tài nào ngủ được, mỗi khi nhắm mắt lại thì thấy Đường Vũ cả người đầy máu và bé con chưa sinh ra của bọn họ.
Hành vi tìm người cường thế của 3 thú nhân làm cho cả thế giới thú nhân chấn động, gần như tất cả mọi người đều biết Trà Trà Đường Vũ mất tích, toàn dân tự phát tìm người, nhưng Đường Vũ và Simon tựa như bốc hơi khỏi thế gian, không có tin tức gì. Cho tới khi Courson không biết lần thứ mấy lật xem cuộc đời của thượng tá Simon thì phát hiện quan hệ của 1 người khả nghi!
Lúc mới vừa nhìn thấy hồ sơ cuộc đời thượng tá Simon thì Courson lắp bắp kinh hãi, không ngờ thượng tá Simon cư nhiên 1 trong những người được chọn đi bí cảnh lần trước, cũng là người sống sót duy nhất, nhưng kỳ quái chính là ông ta cũng không có đạt được cường đại lực lượng trong truyền thuyết, trở thành kẻ độc tài, quan trọng hơn là con và bầu bạn giống cái của ông ta cũng đột nhiên mất tích, kể cả những bầu bạn và con của người được lựa chọn khác đều biến mất!
Đây đã trở thành câu đố bí ẩn, làm Courson chú ý chính là 1 thú nhân lúc trước cùng nhau tiến vào bí cảnh với Simon, người đó cư nhiên từng có trao đổi với Simon lúc còn nhỏ, bọn họ đều là cô nhi chính phủ trợ cấp nuôi dưỡng, mà trong hồ sơ của bọn họ đều ghi lại 1 tinh cầu xa xôi tên là Waterford, hai người tựa hồ từng đều bị cử tới đó chấp hành nhiệm vụ, bởi vì bọn họ đi qua rất nhiều tinh cầu, lúc mới bắt đầu Courson xem nhẹ nơi này, mà sau đó nhìn lại thì vẫn cảm thấy được nơi đó hình như có cái gì không thích hợp, hơn nữa sau nhiệm vụ lần đó, con và bầu bạn của hai người cư nhiên không hẹn mà cùng mất tích, này càng làm cho người khác hoài nghi.
Chuyện sau đó liền đơn giản rất nhiều, bởi vì trước đó không có chiến hạm nào đi tinh cầu Waterford, cũng không có thông tin gì về nơi đó, tướng quân Hardman và gia tộc Quentin lập tức điều động quân đội và lính đánh thuê cách nơi đó gần nhất đi tới tinh cầu đó trước tiến hành điều tra. Kết quả tự nhiên là làm cho người ta kinh hỉ, Courson, Carl và Ares lập tức cưỡi chiến hạm tinh tế nhanh nhất đi tinh cầu Waterford trước, bởi vì khoảng cách quả thật rất xa, hơn nữa không quen đường, giữa đường gặp qua mấy lỗ đen* di chuyển bất quy tắc không có có ghi chép trong hồ sơ nên chờ lúc tới Waterford thì Đường Vũ đã gần tới kì sinh con.
*Lỗ đen: hoặc hố đen là một vùng trong không gian-thời gian mà trường hấp dẫn ngăn cản mọi thứ, bao gồm cả ánh sáng cũng không thể thoát ra.
*Tìm hiểu thêm về lỗ đen tại đây *
Thấy Simon quả thật không có thương tổn Đường Vũ, cũng sợ hành động của bọn họ dồn ép đối phương, Courson quyết định trước rửa sạch người chung quanh Simon, sau đó chờ lúc Đường Vũ được đưa vào bệnh viện thì bọn họ là có thể thuận lý thành chương* ra tay, làm cho Simon không có cách lấy Đường Vũ uy hiếp bọn họ!
* thuận lý thành chương: hợp lý, hợp logic
Hết thảy tiến hành rất thuận lợi, nhưng mà không ngờ Đường Vũ bể nước ối nhanh hơn so với dự tính bọn họ, thế cho nên bọn họ không thể theo bên người Đường Vũ trước, may mắn cuối cùng vượt qua!
Khi bé con thứ nhất nhăn nheo bị y tá bọn họ mang tới từ chủ tinh vỗ vỗ mông và sau lưng thì phát ra tiếng nói đầu tiên khi bé đi vào thế giới này, 3 thú nhân kích động không thôi, hơn nữa Carl trực tiếp tiến lên ôm bé con, vọt tới bên người Đường Vũ cho Đường Vũ xem, “Xem này! Con của chúng ta! Rất đáng yêu! Là gấu nhỏ của chúng ta!”. Vừa dứt lời bé con nhăn nheo đã không còn bảo hộ thần kỳ của thú văn trực tiếp thú hóa thành bé gấu nhỏ màu nâu, 1 con gấu con nho nhỏ cuộn tròn trong bàn tay to của Carl.
Đường Vũ lộ ra một nụ cười tươi nhưng đau nhức ngay sau đó làm cho cậu không có thời gian phản ứng Carl, còn có 2 đứa bé sốt ruột muốn đi ra kìa!
Có lẽ thật là cha con liên tâm, khi 1 đứa bé hơi nhỏ gầy được sinh ra thì ngực của Courson đều là tràn đầy kích động, run rẩy bế sói trắng nhỏ, tình huống của bé hình như kém hơn gấu ngựa nhỏ, không đợi y tá lau khô liền thú hóa, lông trắng dính cùng một chỗ thoạt nhìn càng thêm nhỏ gầy, nhưng Courson một chút cũng không ghét bỏ, đây là con của anh! Đây là con của anh và tiểu Vũ!
“Tiểu Vũ…….”. Courson biến thành ba ba ngốc, anh luôn luôn tao nhã cơ trí cư nhiên liền cứng ngắc thân mình ôm sói trắng nhỏ mềm nhũn như vậy, vừa động cũng không dám động, sợ thương bé con yếu ớt.
Liền còn lại bé hổ con của Ares không có đi ra, không biết có phải bé ngốc này vẫn đang ngủ trong bụng ma ma hay không hoặc là xảy ra chuyện gì, hoàn toàn im ắng không có xúc động muốn đi ra, gấp đến độ mấy bác sĩ liên tục mát xa bụng của Đường Vũ, không biết đứa bé này rốt cuộc có vấn đề gì, nhưng là nhìn trên máy theo dõi thì không có tật xấu gì mà?
Nước ối đã bể, thật sự nếu không sinh ra sẽ có nguy hiểm tính mạng, thật sự không được chỉ có thể lựa chọn sinh mổ.
Lúc này Ares vẫn lẳng lặng nắm tay trái của Đường Vũ đột nhiên có động tác, đại khái cách Đường Vũ 1 bước chân thì Ares đột nhiên ngưng tụ thú nguyên lực, hiện giờ anh đã là thú võ giả trung cấp, thú nguyên lực có thể thực thể hóa, trong trong nháy mắt khi thú nguyên lực ngưng tụ lại thì bụng của Đường Vũ rốt cục có động tĩnh!
*” A ——!”, Đường Vũ phát ra thanh âm đau đớn khó có thể ức chế, bé hổ nhỏ trong bụng đột nhiên giãy dụa vội vã đi ra bên ngoài, may mắn trước đó có 2 bé con kia giúp cậu mở rộng sản đạo _(đường thai nhi chui từ bụng mẹ ra ngoài)_ , nếu không lấy thể tích của bé hổ con thật là có chút khó sinh, không mất bao lâu cậu cảm giác bụng nhẹ 1 chút, tiếng khóc oa oa của con hổ nhỏ rốt cục truyền tới, làm cho cậu cuối cùng có thể chân chính thở phào nhẹ nhõm. *
Con hổ nhỏ không hổ là bé con có các phương diện thể năng đều tốt nhất, thời gian duy trì hình người dài nhất, sau khi phổi khôi phục hô hấp thì sẽ không ngừng nhào qua chỗ Ares, hình như cảm thấy hứng thú đối thú nguyên lực trong tay của Ares, quẫy đạp một hồi lâu mới thú hóa thành con hổ nhỏ vằn vàng.
Tuy rằng bác sĩ và y tá chung quanh đã sớm biết Đường Vũ có mang ba bào thai, nhưng thật sự tận mắt nhìn, tự tay đỡ đẻ thì đối bọn họ mà nói vẫn là khá rung động. Nhưng bọn họ vẫn căn cứ tinh thần chuyên nghiệp, xử lý cuống rốn của 3 bé thú nhân, lúc này 1 bác sĩ trong đó mới phát hiện, giữa cuống rốn trong tay tựa hồ có cái gì đó lòe lòe tỏa sáng, “Trời ạ! Đây là cái gì?!”.
Courson vội vàng đi qua xem, 3 cuống rốn đặt ở giữa cùng nhau chuẩn bị xử lý dưới ngọn đèn chiếu xuống hình như phản chiếu quang mang kỳ dị, cầm cái khay từ trong tay của bác sĩ, ý bảo bọn họ không cần phải xen vào việc này, trước mang Đường Vũ tới trong phòng bệnh đã.
Đường Vũ một hơi sinh 3 bé, chỉ kịp liếc mắt nhìn bọn nó một cái liền mệt tới ngủ luôn, ước chừng nhóm bầu bạn của cậu đã tới, cuối cùng cũng sinh xong, cậu rốt cục có thể an ổn thoải mái ngủ 1 giấc, một hơi ngủ thẳng tới giữa trưa ngày hôm sau, mới vừa tỉnh lại liền đối diện đôi mắt to đen bóng và 1 cặp mông nhỏ tròn trịa.
Bé sói trắng và bé gấu nâu cực có tinh thần nằm sấp trước ngực Đường Vũ, nhìn cậu chăm chú, mà bé hổ vằn vàng cuộn mình thành một đoàn đang ngủ say.
Nhìn thấy Đường Vũ tỉnh lại thì bé sói nhỏ liếm tới liếm lui cằm của cậu, còn liên tục phát ra tiếng ô ô, hình như đang gọi mama Đường Vũ, mà bé gấu ngựa lại dùng sức củng vào trong lòng cậu, hình như là muốn cậu sờ sờ nó. Cậu thấy vậy thì kích động không thôi, vội vàng giãy dụa đứng dậy muốn ôm ba đưa con của mình, Carl bên cạnh ngủ gà ngủ gật nghe được tiếng động lập tức bừng tỉnh.
“Tiểu Vũ! Em rốt cục tỉnh! Anh rất nhớ em nha!”. Carl đi lên đẩy 3 đứa bé vướng bận kia ra, hung hăng cho Đường Vũ một cái ôm kiểu gấu, cái đầu to không ngừng cọ tới cọ lui trên cổ của Đường Vũ.
Khóe mắt dư quang của Đường Vũ khẩn trương nhìn 3 đứa bé, phát hiện bọn nó vững vàng nằm sấp trên giường, mới yên lòng nhìn Carl, phát hiện con gấu này cư nhiên gầy rất nhiều, làm cho cậu cực đau lòng, vuốt ve tóc của Carl, “Em cũng rất nhớ các anh, đúng rồi Ares và Courson đâu?”.
Carl lưu luyến không rời buông Đường Vũ ra, giúp cậu điều chỉnh thành tư thế ngồi dựa thoải mái, còn săn sóc nhét chiếc gối vào sau lưng cậu, cũng bưng tới thức ăn lỏng đút cho cậu ăn, sau đó thả 3 đứa nhóc vào trong lòng của cậu rồi mới nói: “Courson đi nghiên cứu cuống rốn của bọn nhóc, Ares xử lý thế lực của Simon ở trên tinh cầu này”.
“Ares tự mình đi à? Anh ấy đi được hay không?!”. Nghe được con hổ của cậu phải xử lý những gian tế này thì Đường Vũ rất lo lắng.
Carl nghe vậy thì cười ha ha, “Yên tâm, Ares giỏi nhất là đánh người! Gần nhất cậu ta chính là vẫn nghẹn một bụng tức giận”, nói xong đáy mắt anh cư nhiên hiện lên sự hung ác không phù hợp tính cách của anh, “Những người đó bắt cóc em thì nên trả giá đại giới!”.
*Đường Vũ ngẩn người cùng với thở dài, “Tùy các anh, đừng ngộ thương _(lỡ tay làm tổn thương ng` khác)_ là tốt rồi, mẹ con gấu trắng chăm sóc em là vô tội”. *
Carl gật gật đầu, “Em yên tâm, anh biết mà, bọn anh có chừng mực”. Nói xong vừa cười hì hì lấy tay chọt chọt đầu gấu nhỏ nhà mình, dường như xem bé gấu như bóng cao su nhỏ, chỉ trong thời gian chốc lát thì ánh mắt biến thành nhang muỗi.
Đường Vũ thấy thế vội vàng ôm gấu nhỏ lại đây, nhíu mày trách mắng, “Nào có người chơi đùa với con nít như anh vậy! Đúng rồi, Courson nghiên cứu cuống rốn của các con để làm gì?”.
“Anh cũng không biết, nhìn dáng vẻ của Courson tựa hồ rất thận trọng”. Carl nhún nhún vai, lại xoay người gãi cằm của bé hổ nhỏ, gãi tới bé hổ con luôn ngủ gà ngủ gật sướng tới lẩm bẩm, phát ra tiếng thầm thì đứt quãng.
Vẫn là bé sói con bắt mắt nhất, sáng sớm liền chen tới bên người mama, cách xa tra tấn của papa gấu, hưởng thụ mama đại nhân có mùi dễ chịu vuốt lông, cái đuôi của bé sói trắng hơi hơi phe phẩy, nếu không lúc mới sinh ra chưa phát triển tốt, cái đuôi lắc không nhanh thì đoán chừng mặt của lang tộc bị bé làm mất hết.
Đường Vũ câu được câu không trò chuyện với Carl, cả 2 kể ra nhớ nhung và kể lại cuộc sống của chính mình khi tách ra 2 tháng, mà Courson cầm 3 miếng mượt mà như ngọc, lại lộ ra màu kim loại đi tới phòng giam giữ thượng tá Simon.
“Thượng tá, đã lâu không gặp, không ngờ sẽ có một ngày chúng ta lại gặp mặt theo cách này”. Cử chỉ Courson hơi tôn kính nói với Simon bộ dáng thoạt nhìn rất hốc hác, đối phương tựa hồ một đêm không ngủ, may mắn anh có đặc biệt dặn Ares, nếu không đại sự của vị thú nhân này làm gây chấn động cả thế giới thú nhân thì rất khó nói ông có thể an toàn ngồi ở đây hay không.
Thượng tá Simon cố gắng duy trì phong phạm quân nhân của chính mình, cũng không mong muốn bởi vì hiện giờ biến thành tù nhân mà mất mặt trước mặt người từng là cấp dưới của mình, “Không có gì không thể tưởng được, ngày này là nhất định”.
“Ông thừa nhận chính mình làm việc cho tướng quân Luke?”. Courson híp lại đôi mắt thu hút.
Simon lắc đầu, “Nếu tôi có thì cậu căn bản là sẽ không gặp lại được Đường Vũ. Buông tha cho người của tôi trên tinh cầu này đi, cậu muốn biết cái gì thì tôi đều sẽ nói cho cậu biết”.
Courson lạnh lùng hừ một tiếng, “Ông không có tư cách ra điều kiện với tôi, từ lúc ông bắt đi bầu bạn khế ước đang mang thai của tôi thì tình nghĩa giữa chúng ta đã hết, hơn nữa ông đối với tôi mà nói cũng không có đủ vốn liếng để ra điều kiện, ông không phải muốn cái này sao?!”.
Nói xong Courson lấy ra 3 miếng màu kim loại nhỏ mượt mà, Simon nhìn thấy 3 món đồ này thì trong ánh mắt phát ra say mê, đây là thứ ông đợi mấy chục năm, trăm phương ngàn kế muốn lấy được.