Bỗng nhiên có tiếng nói làm giật mình, nhưng dù gì Dương Phàm cũng là sát thủ huyền môn. Liếc ngang ngó dọc không thấy ai, tưởng di chứng của dung hồn khi trọng sinh.
Định bụng ngủ chút để hồi phục sức khoẻ thì trước mắt lơ lửng một hồng bao kèm theo giọng nói hồi nãy:
- Tinh...xét thấy kí chủ tình trạng quá yếu kém. Hệ thống khuyên kí chủ nên mở hồng bao tân thủ .
- Cái quái gì vậy, hệ thống là gì?
- Hệ thống là công cụ hỗ trợ kí chủ lên đỉnh phong nhân sinh. Chỉ cần đủ huyết sát khí , kí chủ có thể đổi tất cả các loại từ vũ khí, đan dược, thiên tài địa bảo đến linh vật linh thú.
-Hệ thống khuyên kí chủ nên mở hồng bao, kí chủ có mở hay không?
-Mở... Dương Phàm ù ù cạc cạc gật đầu một cái thì trước mặt hiện ra 5 vật phẩm,
- Tinh, mở hồng bao tân thủ . Kí chủ nhận được :
Linh Huyết phù x1. ( hạ phẩm linh phù- hiến tế một nửa máu huyết để công lực tăng lên gấp đôi trong một khắc).
Khoái kiếm - hạ phẩm pháp khí
Liệu thương đan x1 (hạ phẩm linh đan, chữa trị thương thế.
Tố thể thần đan x1 (thượng phẩm thần đan, xây dựng lại cơ thể bị tàn phá)
Nô phù: (hạ phẩm thần phù) chỉ cần đánh vào cơ thể, đối phương sẽ bị khống chế thần hồn ,trở thành nô bộc trung thành. Có thể thay đổi đối tượng, nhược điểm: trên hoá thần không có tác dụng.
Nhìn những vật phẩm này ,Dương Phàm há hốc ,đây đều là những vật phẩm tu tiên mà, nhất là Nô phù, quá tà ác đi thôi.
Dương Phàm từng nghe phụ thân hắn kể hồi còn trẻ lão cũng đi khảo hạch tư chất tu tiên,chỉ là vận khí không được tốt, lão không có linh căn nên tiên môn trả về quê quán , nhưng vẫn tặng một bộ công pháp Vô Ảnh Tùy Hình làm trấn tộc chi bảo. Lão luyện ba mươi năm mới chạm đến cửa Vô Ảnh. Chỉ là học được vẻ ngoài , không học được bản chất. như thế thôi mà Dương gia đã đứng đâu trong tam tộc của trấn. Nói vậy để biết tiên môn mạnh mẽ nhường nào.
Trong năm vật này Dương Phàm cảm thấy hiện tại Tố thể đan giúp ích cho mình nhất. Đưa tay lấy hạt đan dược bỏ vào miệng nuốt xuống. Hắn là người quyết đoán, cứ sống cái đã, còn việc khác tính sau.
Đan dược vừa vào miệng liền tan ra, thấm nhanh đến lục phủ ngũ tạng, Dương Phàm cảm thấy cơ thể dịu mát, vết thương ngay ngực giảm đau rõ rệt. Đan điền ko còn trống rỗng nữa mà cảm giác các mảnh vỡ đang dần ghép lại. Một luồng khí xoay quanh trong đan điền chữa trị tổn thương.
Khoảng một khắc sau, tiếng thở thoải mái như bỏ được gánh nặng, Dương Phàm biết mình đã hoàn toàn hồi phục, đúng là thần đan- đan dược của thần, cứ tưởng nhân sinh đã chấm dứt , không ngờ lão thiên tặng lại một cuộc đời mới.
Nếu đã như vậy sao ta không sống 1 lần thật khởi sắc- "Tỉnh chưởng quyền thiên hạ, say gối đầu mỹ nhân" - sao ta ko làm Hoàng đế , hậu cung ba ngàn, binh thao trăm vạn, nắm quyền sinh tử hàng ức sinh mạng trong tay. Nghĩ đến thôi đã thấy phấn khích.
-Tinh. Xét thấy kí chủ có tham vọng thành lập đế quốc. Hệ thống tặng kí chủ vật phẩm "Cửu Long Ngọc Tỉ".mở ra con đường thành lập Đế Quốc.
Dương Phàm vội bấm xem nó là thứ gì, thấy một Ngọc thạch hình khối , mỗi cạnh khoảng nửa xích, phía trên chạm Cửu long hí châu. Phía dưới khắc Bát tự " Thụ Mệnh Vu Thiên ,Kí Thọ Vĩnh Xương".
"Cửu Long Ngọc Tỉ(Phong Ấn)"- hạ phẩm pháp khí- Ngọc tỉ truyền quốc, chứa đựng khí vận Đế quốc, Phong quan ấn chức, Nơi liên kết tín ngưỡng Đế quốc và Đế vương, tùy theo tín ngưỡng và số lượng con dân của Đế Quốc mà mở ra phong ấn. Hấp thụ khí huyết trên chiến trường có thể mở ra phong ấn nhanh hơn.
Dương Phàm thấy giống như hệ thống căn cứ theo suy nghĩ của mình mà điều chỉnh vậy, vội kiểm tra thông tin.
Kí chủ : Dương Phàm
Cảnh giới: phàm nhân.
Lãnh địa: chưa có
Thần khí : Cửu Long Ngọc Tỉ(phong ấn)
Huyết sát khí: 0 ( thu được từ sát phạt).
Kinh nghiệm : 0 ( thu được từ sát phạt).
Vật phẩm : khoái kiếm (hạ phẩm pháp khí).
Linh Huyết phù( hạ phẩm linh phù). Liệu thương đan ( hạ phẩm linh đan). Nô phù (thượng phẩm thần phù).
Nhìn vào dòng kinh nghiệm, Dương Phàm mở tròn đôi mắt: "chẳng lẽ cứ giết chóc là tăng cường tu vi? Thế chẳng phải là cứ có mạng sống là tu vi ta càng mạnh sao? Thảo nào có tên Huyết Sát… quá Ma đạo, nhưng ta thích ". Tính cách sát thủ lại trỗi dậy trong người, liếm môi một cái như muốn tìm con mồi thí nghiệm, nhưng nhìn quanh trống trơn. Thôi thì ra hậu viện tìm xem có gì không?
Vừa buớc ra khỏi cửa phòng liền đụng phải ba nha hoàn tầm mười ba mười bốn tuổi , đứa đi đầu hai tay nâng chén nước sâm , vừa đi vừa ngó sợ đổ mất. Bất ngờ thấy có người bước ra từ cửa phòng , hốt hoảng suýt thì rơi chén nước .
-Công tử,....xin lỗi công tử. Công tử đang bị thương, đại phu nói không nên rời giường một tháng, kẻo vết thương ảnh hưởng về sau.
Ba nha hoàn này là trong một lần Dương Phàm đi chơi mua được tại chợ nô lệ, khi đó ba đứa mới mười tuổi. Hắn định bụng mua về nuôi lớn rồi làm ấm dường. Ai ngờ càng lớn càng xinh đẹp, mới mười ba mười bốn mà như đôi tám. Phía trước thấy nhú lên nho nhỏ.... Nhưng chợt nghĩ mình có việc phải làm nên hướng hậu viện đi tiếp, nói vọng lại:
-Không sao, vết thương khỏi rồi, các ngươi không cần báo cho lão gia. Ta ra sau Trúc Lâm Viên thư giãn, không cần đi theo.
Nói xong liền chạy một mạch , bỏ lại ba nha hoàn ngơ ngác không hiểu gì. " Chẳng phải hồi nãy công tử còn trọng thương sao....???"
Trúc Lâm Viên sáng sớm , từng tia nắng bắt đầu xuyên qua lá cây, chiếu xuống thân trúc thẳng tắp bóng mượt. Diệp Phàm tay cầm vài viên tiểu thạch nhặt được trên đường đến đây, tìm xem có hoang thú nào không để thử nghiệm Cửu Long Ngọc Tỉ.
Đi được vài trăm thước mà chẳng thấy con hoang thú nào, thì ra đây là hậu hoa viên, Dương lão sợ hoang thú làm ảnh hưởng gia tộc nên đã cho người đuổi bắt sạch sẽ.
Dương Phàm đang bực mình lẩm bẩm lão đầu rảnh rỗi quá, đến hoang thú cũng đuổi tuyệt, thì nghe tiếng gừ nho nhỏ trong bụi cây bên khóm trúc. Lòng mừng rỡ cuối cùng cũng sót một con, dùng lực ném ra ba viên đá nhỏ , mặc dù ko có nguyên khí nhưng dẫu gì trước kia cũng là sát thủ, ba viên đá phi nhanh theo hình chữ phẩm, phong toả hết cả bụi cỏ nhỏ, đó là thủ pháp ám khí Liên Hoa Phiêu Vũ của Dương gia.
Cạch cạch cạch....
Chỉ nghe ba tiếng vang như phi thạch chạm vào vật cứng rắn, Dương Phàm nhìn kĩ thì thấy một con rùa nhỏ đang lấy mai che chở cho tiểu miêu phía sau. Ba viên phi thạch nện lên mai rùa không để lại dấu vết gì. Điều đáng nói là con tiểu miêu miệng mũi đều rỉ máu, phía bên hông còn dính 1 ám khí hình ngôi sao.
Dương Phàm tròn đôi mắt, hoang thú này cũng quá thông minh đi. Biết dùng mai rùa che cho bạn, lại thấy hai con thú nhỏ đáng yêu quá , tiểu miêu thương thế nặng nề, chắc không sống qua nổi hôm nay rồi .