Chương 11: Ngươi thật là hố người mà

Đến lúc này khi hắc y vừa mới lĩnh mệnh lui ra, Phạm Bá Lôi mới run rẩy ngồi xuống ghế, cả người thoát lực, tay cầm ly trà bị bóp thành mảnh vụn lúc nào không hay.

- Hiền đệ, hãy nén bi thương, hai điệt nhi gặp đại nạn này ta cũng rất đau lòng, nhưng đầu tiên là phải tìm ra tên hung thủ đó, ngu huynh sẽ dốc hết sức hỗ trợ đệ trong việc này.

- Đa tạ Mục huynh, chúng ta hãy tạm hoãn việc thanh toán Dương gia, đệ còn phải lo hậu sự cho hai đứa, rồi phải điều tra rõ nguyên nhân. Việc này liên quan đến tu hành giả, huynh tốt nhất không nên tham gia vào, sau lưng huynh chính là tính mạng của cả Mục gia đó.

- Huynh...

Mục gia chủ ấp a ấp úng, hắn cũng biết việc này hệ trọng, một tu sĩ trên luyện khí viên mãn tương đương với cảnh giới Tông sư võ tu. Thậm chí nếu cầm pháp khí mạnh mẽ và công pháp đầy đủ thì còn đáng sợ hơn Tông sư võ tu nhiều. Người như vậy không phải một Mục gia nho nhỏ có thể khiêu khích.

- Tấm lòng của huynh đệ hiểu, huynh yên tâm, đợi Quân nhi về ta mới bàn chuyện này với nó. Huynh chỉ cần hỏi thăm giúp đệ là đệ cảm tạ rồi.

- Haiiii… Xin lỗi hiền đệ, huynh sẽ dùng nhân mã gia tộc điều tra việc này cho đệ. Vi huynh hổ thẹn cáo từ.

Sau khi Mục gia chủ rời đi. Phạm Bá Lôi điều động toàn bộ lực lượng của gia tộc tiến vào Sâm Lâm để truy vết. Cả Phạm gia bắt đầu treo lụa trắng báo tang, còn hắn phi thân khỏi Phạm gia đi đón hai nhi tử của mình.

...

Sau nửa canh giờ rượt theo Dương Phàm, cố gắng cắt đi vũ khí gây hại cho nữ giới mà không thành công. Bích Vân chán nản ngồi xuống bên cạnh Độc giác mãng thở dốc, mắt nhìn về tên "dâm tặc" đang sờ sờ vuốt vuốt cái nội y.

Thực ra Dương Phàm ko "biến thái" như vậy, hắn đang hỏi Hệ thống tại sao lại rơi đồ nhạy cảm này.

- Tinh, vật phẩm là luyện ngẫu nhiên, cái bảo y này cũng rất phù hợp với ước muốn của kí chủ, nhất là khi cần dấu diện mạo, có thể sử dụng nó để làm khăn che mặt.

- Hệ thống. Ta thấy ngươi còn không đứng đắn hơn ta, cái gì mà làm khăn che mặt? Thể diện của ta còn đâu hả?

- Tinh, dẫu sao nó cũng là Nội giáp trung phẩm pháp khí. Giá trị tương đương với pháp khí thượng phẩm. Kí chủ có thể mang đi tặng để lấy lòng nữ nhân.

- Thôi thôi. Hiện giờ ta còn 150 điểm huyết sát, ngươi giới thiệu cho ta một thanh kiếm phù hợp đi.

- Tinh, hiện tại kí chủ đã là luyện khí hậu kì, hệ thống sẽ ưu tiên linh khí hạ phẩm. Có hai vật phẩm phù hợp yêu cầu của kí chủ:

Khoái linh kiếm: Thánh kiếm chính phái trong truyền thuyết, bị hư tổn 99% hạ xuống linh khí hạ phẩm, nhưng có linh lực mạnh mẽ tiếp cận linh khí trung phẩm, giá 140 điểm.

Tà mộc kiếm: Linh khí hạ phẩm, linh khí của đạo gia bị nhiễm tà khí, khi xuất vỏ thanh kiếm rất khát huyết, vết thương tạo ra từ Tà mộc khó ngưng huyết được. Giá 120 điểm

Dương Phàm nhìn hai thanh kiếm này rất khó lựa chọn. Cuối cùng hắn chọn Khoái linh kiếm, đơn giản hắn không muốn mỗi lần rút kiếm là tà khí toả ra, rồi các đạo hữu khác lại hô " Tà giáo, nhận lấy cái chết". Haii hắn mới luyện khí hậu kì, không muốn đi đâu cũng bị người ta đuổi như cẩu.

Cầm lấy Khoái linh kiếm, Dương Phàm cảm nhận thanh kiếm này mặc dù tổn thương vô cùng lớn, nhưng nó dường như vẫn còn linh thức . Chỉ là linh thức quá yếu ớt, giống như ngọn đèn trước gió, lúc nào cũng có thể tắt.

- Khoái linh kiếm, ta thấy chữ khoái không phù hợp với ngươi, ta ban cho ngươi tên mới Thánh linh kiếm. Ta sẽ cố gắng chữa trị cho ngươi để một lần nữa trở lại thời huy hoàng năm xưa.

Dương Phàm vừa nói xong thì thanh kiếm run nhẹ một cái như đồng ý, bỗng nhiên hắn có một cảm giác tương liên với thanh linh khí này, hắn nhìn thấy một tia sáng yếu ớt ở nơi sâu xa nào đó, nó như muốn đến vẫy chào hỏi thăm mà không đủ linh lực. Dương Phàm nghĩ rằng đây là tàn thức của thanh kiếm. Hắn vội lui ra vì lúc này nó rất dễ tổn thương.

-Tinh, chúc mừng kí chủ được Thánh khí nhận chủ, hệ thống tặng kí chủ một lệnh bài kêu gọi. một vật phẩm ngẫu nhiên .

-Tinh, kí chủ nhận được pháp khí trung phẩm Bảo khố hộ thân.

-Cái gì đấy? Hồi nãy tặng cái yếm, giờ ngươi tặng ta thêm cái nội khố. Ngươi muốn ta mở tiệm thời trang đồ lót nữ giới hả. Ta không đồng ý, ta trả lại đồ, đề nghị đổi lại món khác.

- Tinh, đề nghị không được chấp nhận, hệ thống là ngẫu nhiên lựa chọn, kí chủ hãy chấp nhận vận khí của mình.

- Ta cứ có cảm giác ngươi cố ý nhỉ....

- Tinh mời kí chủ nhận đồ.

- ???

Bỗng dưng trên tay Dương phàm có thêm một chiếc nho nhỏ màu hồng nội y, mỏng như cánh ve. Bên kia Bích Vân đang đả toạ hồi phục lại thấy Dương Phàm cầm thứ mà nam nhân không nên cầm. Bao nhiêu mệt mỏi bỗng tan hết, chỉ còn lại xấu hổ và tức giận, đứng dậy cầm kiếm lên.... Sau đó lại một trận gà bay chó chạy trong sơn lâm.

- Không phải của ta, ta bị oannnnnn. Tên khốn này, ngươi thật là hố người mà...

...

Sâm Lâm , khu vực bình nguyên Thương Khung.

Gia chủ Phạm gia Phạm Bá Lôi đang đứng trước thi thể. Lệ bi trào ra, người đầu bạc tiễn người đầu xanh, không phải một mà là hai nhi tử của mình. Lão ngửa mặt lên trời như muốn trách thiên địa không có mắt, chừng một khắc sau lão gạt lệ quay lưng, dẫn người đưa hai nhi tử trở về.

Đang trên đường hồi gia, lão bỗng thấy hai thân ảnh đạp kiếm phi hành ngoài năm trăm thước (hơn hai trăm mét). Chỉ trong ba hơi thở đã đến gần lão, thì ra là nhi tử Phạm Bạch Quân của lão và một đạo nhân trung niên, phất trần vắt ngang vai, đạo bào phất phới, dáng người cao gầy, khuôn mặt hiền từ.

- Phụ thân, là kẻ nào giết hai đệ đệ của nhi tử, ta thề nghiền xương hắn thành tro, tàn sát gia tộc hắn, gà chó không tha. Hu hu, nhị đệ, các ngươi chết oan quá...

Phạm Bạch Quân vừa mới đến đã ôm chầm lấy hai thi thể nguội lạnh của nhị đệ, nước mắt lưng tròng, khóc thảm thương, chứng tỏ tình huynh đệ của ba người rất tốt.

Qua một hồi đau thương, hắn đứng dậy vái lạy đạo nhân trung niên.

- Sư phụ tha lỗi, đồ nhi không giữ được bản tâm.

- Không sao, chữ tình khó dứt, chúng ta tu tiên không phải vứt bỏ tình cảm, tu tiên là để bảo vệ người thân của mình, ai cũng có số mệnh, nhị đệ của con thọ mệnh đã đến nên con không cần bi thương.

-Dạ, Đồ nhi cảm ơn sư phụ điểm tỉnh - rồi nhìn sang phụ thân hắn - nhi tử xin giới thiệu đây là sư phụ của con, trưởng lão Thanh Vân môn, cảnh giới trúc cơ trung kì. Còn đây là phụ thân của con, gia chủ Phạm gia. Lần này con xin nhờ sư phụ xuống núi giúp con nhìn manh mối. Phụ thân yên tâm, có sư phụ thì cho dù là Luyện thú môn cũng phải nể mặt mà giao người.