“Chát!” “Chát!” "Chát!"
Ngụy Tác xếp bằng nhắm mắt trong một gian tĩnh thất, theo hơi thở mà trên mình ánh lên thủy linh khí tức huyền ảo, hình thành gợn sóng đặc biệt như gột rửa thân thể.
Đột phá thần huyền thì thủy linh nguyên khí của Thủy hoàng phệ nhật quyết cũng biến hóa huyền diệu, được thần uy của thần huyền pháp thân điều động, hình thành thủy triều đặc biệt.
Nhục thân của thần huyền đại năng chỉ có của linh khí thần huyền pháp thân mới có thể tưới nhuần, nếu thần huyền pháp thân trọng thương, nhục thân sẽ suy nhược.
Nhục thân gã như mặt trời mới mọc, còn chưa đạt đỉnh cao của giai đoạn này.
Nội thị vào thì Bất hủ đế mộc, như một tảng đá nằm yên trong thần huyền pháp thân, thần huyền pháp thân gột rửa nguyên khí vào nhưng Bất hủ đế mộc bất động, chung quanh gợn sóng.
Năm ngày sau khi Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã chọn bảo vật, Bất hủ đế mộc đã được gã hoàn toàn luyện hóa thành bản mệnh pháp bảo, hóa vào một thần huyền pháp thân.
Ngụy Tác cảm giác được trong Bất hủ đế mộc tựa hồ có đế uy tồn tại, là bản nguyên của mảnh gỗ.
Nhưng ngần ấy ngày cảm ngộ, dù gã làm cách nào cũng không thể phát ra tia đế uy trong đó, hơn nữa dù có thể kích phát, gã cũng biết cảnh giới của mình không thể khống chế, đế uy mà phát ra nhưng không được khống chế, rất có thể sẽ biến thần huyền pháp thân và nhục thân của gã thành tro, hình thần đều bị diệt, không còn lại gì.
Đế uy này siêu việt chân tiên, siêu việt đế thiên, so với uy năng của cổ đế thi thì cao hơn không biết bao nhiêu.
Ngụy Tác bỏ hẳn ý định sử dụng đế uy, toàn lực dùng tự thân nguyên khí tưới nhuần Bất hủ đế mộc.
Gã hơi kinh hỉ vì tinh khí tưới nhuần là Bất hủ đế mộc tựa hồ hấp thu được một chút, tạo cảm giác khúc gỗ như một hạt, nếu nảy mầm là sẽ có thành tựu kinh nhân.
"Gian thương, đồ đến rồi." Đột nhiên, giọng Linh Lung Thiên từ xa vọng vào gian tĩnh thất.
"Vậy hả?" Ngụy Tác vốn nhắm mắt tỏ vẻ kinh hỉ đứng dậy, lướt ra ngoài.
Lúc đến hành lang thì Linh Lung Thiên đang cầm hai thứ đi tới.
Là một hạt đào vàng sậm cùng một mảnh hồng sắc ngọc thạch cỡ một thước.
"Lôi hạch quả và Trầm đào cổ ngọc?" Ngụy Tác kêu lên thành tiếng, lướt đến trước mặt Linh Lung Thiên.
Bề ngoài hạt đào màu vàng không khác gì đào thường nhưng bên trong không ngừng lấp lóe lôi quang, đào hồng sắc ngọc thạch trong suốt, màu sắc ôn nhuận nhu hòa, có vân như vân gỗ màu đen, nhưng âm khí cực nồng, chạm vào tựa một khối hàn băng.
Hóa ra hai thứ này là Lôi hạch quả và Trầm đào cổ ngọc trong kế hoạch hù chết ngươi của Ngụy Tác nhằm thu phục chân tiên cổ đế thi.
Ngụy Tác ngay cả "Thiên kiếm tru tà kiếm trận" có thể điều khiển nghìn thanh phi kiếm, tổ thành một đại trận và "Thiên mệnh kiếm kinh" của Hoàng Phủ Tuyệt Luân cũng đã tham ngộ được, chỉ là "Thiên kiếm tru tà kiếm trận" phải Thần huyền tam trọng, ít nhất cũng phải Thần huyền lưỡng trọng hậu kỳ mới có thể thi triển, giờ chưa thể động dụng. Cách tu luyện bản mệnh kiếm nguyên trong Thiên mệnh kiếm kinh cần kim đơn hoặc thần huyền pháp thân dung hợp, nhưng hai thần huyền pháp của gã đều có bản mệnh pháp bảo, không thể luyện thêm một đạo bản mệnh kiếm nguyên.
Chuẩn bị của gã là chờ hai thứ này.
Vì lâu quá thì hôi sắc cốt quan càng có khả năng bị cổ đế thi phá, Ngụy Tác dặn bọn Cơ Nhã đoạn cùng Linh Lung Thiên rời hoang đảo động phủ, thẳng tiến Âm dương phần.
Phong Tri Du và Trương Châu Dự, Sư Phi Thanh cùng Kỳ Long Sơn, Thanh Bình đều thay hình đổi dạng, ra ngoài du lịch, một mình Ngụy Tác không thể gom đủ nguồn lực, hơn nữa ra ngoài càng nhiều, tiếp xúc càng rộng sẽ càng có cơ hội gặp được thứ tốt, nghe ngóng được tin tức về thiên tài địa bảo. Lục bào lão đầu muốn ngưng hình, còn thiếu Kim ô quả, chúng nhân tiện thể tìm hộ.
Ngụy Tác có thủ đoạn hay hơn liên lạc cùng Cơ Nhã và bọn Phong Tri Du, đáo dù gã và Linh Lung Thiên đến Tịch Hàn đại lục, bọn Cơ Nhã sẽ ngầm cùng Hải Tiên tông giữ liên lạc, Hiên Viên lão tổ sẽ cho bọn Cơ Nhã biết tình hình Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục để đưa đến Tịch Hàn đại lục, để lại tin tức tại công cáo bài của nhiều thành trì. Với số linh thạch Ngụy Tác có, muốn tại Tịch Hàn đại lục mướn một toán tu sĩ đọc tin hộ thì quá dễ, có việc khẩn cấp thì gã sẽ biết ngay, lập tức từ Tịch Hàn đại lục quay về.
Trừ Bất diệt tịnh bình, Ngụy Tác để lại hết pháp bảo lợi hại, cả Nguyên từ biển xích, thanh sắc cổ du đăng cho bọn Cơ Nhã, cộng thêm Dương chi điểu và thanh loan, Hỗn nguyên ngân oa và thỏ huynh đệ, thì một, hai phổ thông thần huyền đại năng không thể công phá cấm chế của hoang đảo động phủ. Ngụy Tác đột phá đến song thần huyền, cả Vân Linh đại lục chỉ Vương Vô Nhất tu vi Thần huyền tứ trọng là uy hiếp được gã nhưng vị tất bắt kịp Động Hư bộ pháp, thành ra chuyến này gã không mấy e dè.
Trạm Đài Linh Lan được Hư Không đạo nhân truyền thừa, thập phần cổ quái, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên sẽ phải đối phó, bất quá Ngụy Tác chưa có pháp bảo xuyên thấu hư không để đối phó Hư không kim hồ, nên phải đợi sau chuyến đi Tịch Hàn đại lục xem có lần ra tung tích y, thừa cơ bắt sống. Nếu tìm được thần thông đối phó được y là hay nhất.
Rời hoang đảo động phủ, Ngụy Tác tế xuất phi kiếm, sử dụng Dịch ích kiếm độn của Thiên Kiếm tông, đồng thời kích phát một món kim ngân lưỡng sắc cổ phù do Hiên Viên lão tổ đưa đến, dấy lên kim ngân lưỡng sắc linh khí, hình thành một hình như ý.
Gã cũng tính mãi mới lựa phi kiếm này, là một ngân bạch sắc cổ kiếm trong kho của Thiên Kiếm tông, có hình vảy cá, chuôi khảm năm viên bạch sắc bảo thạch, cả trăm năm chưa được động dụng, bọn Kỳ Long Sơn cũng chưa từng nghe nói đến, không biết tên hay lai lịch cây kiếm này, có điều kim thiết khí tức và sát khí cực nồng, chắc luyện chế từ vẫn thiết, lại từng uống máu không ít tu sĩ, kích phát xong là cổ kiếm này phát ra ngân bạch sắc lân quang chói lòa, khó ai nhìn rõ.
Hiện tại Ngụy Tác kích phát cổ phù và sử dụng phi kiếm, tạo cảm giác như một kim đơn kiếm tu, nếu không có bí thuật thì thần huyền đại năng cũng không nhìn thấu.
Dịch ích kiếm độn là một môn độn tốc cực kỳ kinh nhân, tương đương với dùng uy năng thuật pháp tăng thêm cho phi kiếm, liên tục chém tới, đưa tu sĩ lao đi, độn tốc còn trên quang độn pháp của Ngụy Tác trước kia. Phổ thông Kim đơn tu sĩ thi triển thuật này, tổn hao chân nguyên cực kỳ kịch liệt, không thể duy trì lâu. Ngụy Tác có thần huyền tu vi, cộng thêm Địa Mẫu cổ kinh nên phi độn khỏi hải vực cũng không tổn hao gì, chỉ không đầy ba ngày, gã và Linh Lung Thiên đến sát Âm dương phần.
"Chỉ còn chừng vạn dặm nữa hả?" Ngụy Tác liếc phương vị và cảnh vật đoạn ấn xuống kiếm quang, dừng lại trên hoàng thổ hoang sơn.
Một mảnh như vỏ trai được gã tung lên cao, đoạn trước mặt là một vùng trong veo.
Pháp khí này do Hiên Viên lão tổ mua được, là Vạn lí sưu ảnh kính, công hiệu cũng như pháp khí các tu sĩ xem cảnh gã đánh vào Thiên Kiếm tông.
Cổ đế thi có chân tiên thần uy quá đáng sợ, cách vạn dặm mới là an toàn, Ngụy Tác không dám áp sát, từ vạn dặm đã kích phát pháp khí quan sát Âm dương phần.
"À!"
Cảnh tượng Âm dương phần truyền đến chỗ Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, cả hai nhướng mày, nhìn nhau.
Bên trên Âm dương phần lơ lửng kim sắc yên vân, ngưng tụ khắp hơn mười dặm, rõ ràng do pháp khí hình thành.
Bên dưới Âm dương phần tan hoang, bị đào tung lên tới tận đáy sâu.
Dưới lòng hố im lìm, không có nguyên khí dao động và quang hoa truyền ra, quanh Âm dương phần không có thân ảnh tu sĩ.
"Đi thôi!"
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn nhau, lướt đến chỗ Âm dương phần.
Âm dương phần tạo cho Ngụy Tác và Linh Lung Thiên cảm giác như đã bị ai đó đến trước, thu mất hôi sắc cốt quan và cổ đế thi!
Đối với Ngụy quả là phi thường nghiêm trọng.
Không đầy một tuần hương, thập phần cẩn thận trải thần thức, ẩn đi độn quang, cơ hồ áp sát mặt đất lao tới, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên hiện rõ thân ảnh cách Âm dương phần không đầy hai trăm dặm