Chương 872: Thế lực ở Tịch Hàn đại lục

Lúc này bọn Ngụy Tác đang ở trước một cổ thành không người trong sa mạc hoang nguyên.

Cổ thành đã phong hóa, chỉ còn những mảng tưởng đổ nát không rõ cả phù văn, trông không khác gì một tảng đá vỡ khổng lồ.

Sau cổ thành mấy chục dặm là sa mạc mênh mông, khi bọn Ngụy Tác đến nơi thì phía trước có quang hoa lóe lên, lưỡng đạo độn quang đột nhiên xuất hiện, từ phía sau cổ thành lướt tới chỗ bọn Ngụy Tác.

Lưỡng đạo độn quang càng lúc càng gần, là hai tu sĩ trẻ tuổi, nam tu và nữ tu ăn vận giống nhau, cùng nguyệt bạch sắc pháp y, tóc cột lại bằng một thanh sắc ngọc hoàn. Nam tu thân hình đĩnh bạt, mặt mũi phương chính, thập phần anh đĩnh, còn nữ tu mặt trái xoan, da trắng, khá xinh đẹp.

Cả hai mộ đứng trên bạch sắc ngọc như ý, một đứng trên hồng lăng, phiêu dật xuất trần, có phong phạm đệ tử đại tông môn.

"Chư vị đạo hữu, có vẻ các vị biết sơn môn bản môn ở đây nên mới tới, không hiểu có việc gì?" Hai tu sĩ trẻ tuổi đến trước mặt bọn Ngụy Tác hơn trăm trượng, nam tu ung dung vòng tay, hỏi.

"Báo cho Vũ Hoàng chân nhân biết có người quen đến thăm. Cho ông ta biết là người của Lưu Chung từ xa tới là ông ta sẽ biết." Ngụy Tác nói với hai đệ tử Vô Kỵ thiên cung.

Vô Kỵ thiên cung khác với các đại tông môn khác, sơn môn rất kín đáo, nằm trong hoang mạc Thiên Huyền đại lục, có pháp trận che giấu nên tu sĩ thường không biết cụ thể sơn môn Vô Kỵ thiên cung ở đâu.

"Tiền bối là bằng hữu của thái thượng trưởng lão?" Hai đệ tử Vô Kỵ thiên cung tỏ vẻ ngưng trọng, đổi ngay xưng hô, tuy không nhìn ra tu vi chân chính của Ngụy Tác nhưng thấy gã khí độ phi phàm. Kết giao được với Vũ Hoàng chân nhân, tuyệt đối không phải phổ thông tu sĩ.

"Tiền bối đợi chút, bọn vãn bối sẽ vào thông báo." Thấy Ngụy Tác gậtđầu, hai đệ tử Vô Kỵ thiên cung nhanh chóng quay đi.

"Hoàng Phủ thế gia từng có thần huyền đại năng?"

"Đúng, thế gia đó có nhiều địa đồ bên ngoài Thiên khung, là từ Hoàng Phủ thế gia thời đại đó lưu truyền lại..."

"Nhiều tu đạo thế gia có thực lực không kém đại tông môn, đặc biệt thật."

"..."

Hai đệ tử Vô Kỵ thiên cung tạm thời lui đi, Ngụy Tác và bọn Diệp Cố Vi nhỏ tiếng bàn luận.

Giết tu sĩ Độc Cô thế gia đoạn Ngụy Tác và Diệp Cố Vi, Diệp Tiêu Chính cùng Độc Cô Vũ Vân từ Bàn Vương thành đến sơn môn Vô Kỵ thiên cung.

Bàn Vương thành xưa kia sản xuất ra Nguyệt tiên thảo và Ngân tinh thạch, Ngụy Tác đã có hai thứ này nên chuyến đi Bàn Vương thành mất đi ý nghĩa, chỉ là từ Tiên Giáp thành đến Vô Kỵ thiên cung thì qua Bàn Vương thành là lối gần nhất, bọn Ngụy Tác không dừng chân tại Bàn Vương thành mà qua trung chuyển truyền tống pháp trận ngay.

Còn Độc Cô Vũ Phàm và lão ẩu được Ngụy Tác nói là chừa cho đường sống thì gã cho uống Hắc hương đơn, cho cả hai vào một gian nhà, Hắc hương đơn đối với hai người đã bị phế tu vi thì phải ngủ mấy chục ngày mới tỉnh lại, sau đó dù hai người có nói gì thì bọn Ngụy Tác cũng đã rời Thiên Huyền đại lục. Đối với cách làm này, lục bào lão đầu rất không ưa, cho là xử luôn đỡ phiền hà. Bất quá Ngụy Tác nói là gã rất giữ chữ tín, cần tạo dựng hình tượng, khiến Linh Lung Thiên trợn tròng trắng mắng là gian thương.

Bọn Diệp Cố Vi hiểu rõ hoàn cảnh của Ngụy Tác, gã cũng hiểu những năm qua họ làm gì, hiểu hơn về Tịch Hàn đại lục chưa lần đặt chân tới.

Tịch Hàn đại lục rộng hơn Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục, nhưng đại đa số các vùng là lạnh giá, bị băng tuyết bao trùm, số lượng tu sĩ thành trì chỉ bằng nửa hai địa lục kia, quả thật đất rộng người thưa. Nhiều vùng tuyết phủ đều là hoang nguyên, mấy chục vạn dặm không có một thành trì.

Nhiều thành trì không có truyền tống pháp trận nối nhau, khiến có những thành trì tụ tập nhiều tu sĩ quy mô cực lớn, các tu đạo thế gia hiềm rừng giữa các thành trì qua lại bất tiện, nên đều thành lập ở nơi tiện lợi ngoài các thành trì hoặc chỗ nhiều sản vật, lâu dài hình thành nên nhiều tu đạo thế gia truyền thừa nhiều đời, thực lực còn hơn đại tông môn.

Bọn Diệp Cố Vi cho biết, Tịch Hàn đại lục có siêu cấp đại thế lực, là Tiểu Cực giới, Đại Hàn cung, Chân Lôi tông, Vũ Hóa thế gia và Trưởng Tôn thế gia.

Tương đương với trong năm siêu cấp đại tông môn có hai tu đạo thế gia chỉ thu nhận con cháu bản tộc.

Trừ hai tu đạo thế gia này, thế gia như Hoàng Phủ thế gia nuốt cổ đồ của Độc Cô Vũ Vân thì thực lực cực cao, có không ít Kim đơn tu sĩ.

Ngụy Tác hơi kinh ngạc vì Độ Tinh tông của thần huyền đại năng tên Thanh Lăng Ứng cùng Đăng Tiên tông tông chủ, Công Đức tông tông chủ vây giết gã, bị cổ đế thi giết chết đó lại chưa lọt vào ngũ đại siêu cấp tông môn của Tịch Hàn đại lục.

Độ Tinh tông ở Độ Tinh thành, nơi khá hẻo lánh của Tịch Hàn đại lục, không rõ, nghe nói có một thần huyền đại năng, bọn Diệp Cố Vi đều kinh ngạc. Vì không đi qua nhiều thành trì của Tịch Hàn đại lục nên có bao nhiêu thần huyền đại năng, bọn Diệp Cố Vi không biết, theo những gì họ biết, rất ít đại thế lực có Thần huyền cảnh tu sĩ, tổng số không khác gì các đại lục khác.

Bất quá đối với số lượng Thần huyền cảnh tu sĩ, Ngụy Tác có cách hiểu riêng.

Từ khi càng lúc càng tiếp cận thần huyền, gã càng hiểu một tu sĩ tu đến thần huyền phải hao phí bao nhiêu.

Ví như gã, dù không tu thành Tiên căn ngũ mật, chỉ nguyên một kim đơn thì từ Kim đơn ngũ trọng sơ kỳ đến thần huyền cũng cần mười mấy vạn thủy hệ yêu đơn, trong đó có không ít cao giai thủy hệ yêu đơn.

Một đại lục cũng như một linh điền khổng lồ, số lượng các loại linh dược và yêu đơn sản xuất ra khẳng định có mức độ, tạo thành dược bao nhiêu tu sĩ đỉnh nhọn cũng gần như nhau. Dù trong một thời kỳ, xuất hiện nhiều tu sĩ thiên tư cực cao, kinh tài tuyệt diễm, nhưng nguồn lực không đủ thì sau cùng chỉ có vài người vươn lên được.

Đương nhiên có tu sĩ gặp tế ngộ kinh nhân, một bước lên trời nhưng tu sĩ kiểu như gã cực hiếm hoi.

Thời thượng cổ, nhiều linh dược chưa tuyệt tích, vật để tụ thiên địa linh khí nhiều hơn hiện nay nên số đại năng Thần huyền cảnh trở lên cũng nhiều hơn, với nguồn lực của tu đạo giới hiện tại không đủ để tạo ra ngần ấy đại năng.

Tịch Hàn đại lục tuy số lượng tu sĩ không như Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục nhưng theo bọn Diệp Cố Vi nói thì sản vật không ít, lại rộng gấp đôi Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục, tương đương với có thêm nguồn lực, Ngụy Tác cho rằng chưa biết chừng số lượng thần huyền đại năng của Tịch Hàn đại lục còn hơn Vân Linh đại lục mấy người.

Bất quá đó chỉ suy đoán của Ngụy Tác, cụ thể thế nào phải đến Tịch Hàn đại lục nghe ngóng đã.

Đối với Ngụy Tác, nhất định sẽ tới Tịch Hàn đại lục, Luân hồi tháp của Thần huyền ngũ trọng đại năng tương đương với một truyền thừa hoàn chỉnh. Bất quá theo kế hoạch, ít nhất sau khi đột phá thần huyền gã mới đi.

Nói thêm một lúc thì một đạo khí tức uy thế bất phàm đột nhiên xuất hiện, thanh hồng sắc độn quang lao về phía bọn Ngụy Tác.

"Vũ Hoàng chân nhân, vẫn khỏe chứ?" Ngụy Tác mỉm cười.

Tu sĩ cưỡi thanh hồng sắc độn quang mặc đạo bào xanh, có hoa văn màu đỏ như quỹ tích sao băng, mặt hằn nếp nhăn như dao khắc, là Vô Kỵ thiên cung thái thượng trưởng lão Vũ Hoàng chân nhân.

"Ngụy đạo hữu đến rồi?" Vũ Hoàng chân nhân không dám tin, truyền âm cho bọn Ngụy Tác, có vẻ không ngờ gã đột nhiên xuất hiện tại sơn môn Vô Kỵ thiên cung.

"Mỗ có giao thủ với Hứa thần quân, y bị mỗ đả thương, trong thời gian ngăn không thể khôi phục nguyên khí. Nhưng mỗ bị Chân võ tinh môn gì đó đưa về Thiên Huyền đại lục." Ngụy Tác cảm giác được Vũ Hoàng chân nhân không có địch ý, mỉm cười, "Nên mỗ đến Vô Kỵ thiên cung đẻ xem khối đá kỳ dị đó, xem có nhận ra huyền diệu gì không. Không biết hiện tại tình hình Vô Kỵ thiên cung thế nào, có tiện cho tại hạ vào xem không?"

"Hứa thần quân bị đạo hữu đả thương?"

Vũ Hoàng chân nhân kinh hãi nhưng không nói gì, tỏ vẻ ngưng trọng, "Đi thôi, lão phu đưa các vị đến xem. Vô Kỵ thiên cung hiện tại phần lớn bị lão phu thuyết phục, không đối nghịch với đạo hữu, vào cũng không sao... Nhưng lão phu biết Thiên Kiếm tông đang chuẩn bị một thứ để đối phó đạo hữu."

"Thiên Kiếm tông chuẩn bị thứ đối phó mỗ?" Cùng Vũ Hoàng chân nhân đi về phía sơn môn Vô Kỵ thiên cung, Ngụy Tác hơi ngẩn ra.

-o0o-