Chương 641: Ba con bát cấp yêu thú!

Phệ linh thú cách tam túc hoàng ngọc đại đỉnh bất quá bốn, năm trăm trượng, đã nhìn rõ hình thể nó.

Thượng cổ hung thú cao gấp đôi người thường, có vảy như lục sắc bảo thạch.

Cái đầu quá lớn so với thân thể, nửa giống đầu rắn nửa giống đầu cá sấu, hai con mắt xanh thẫm lõm vào, tạo cảm giác thập phần hung tàn, âm hiểm.

Chân và thân thể không khác gì của người, chỉ hai tay như khô héo, co lại trước ngực, cái đuôi thô ngắn rủ xuống, trông như có ba cái chân.

Yêu thú này giống người, lại đứng thẳng ngự không, mục quang lóe lên như đang suy nghĩ, thành ra tạo cho người ta cảm giác không phải là yêu thú, mà là một tu sĩ đầu mọc sừng.

Không ai ngờ trong đàn Bích diễm cưu ẩn tàng một con Phệ linh thú!

Nhìn rõ nó, Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh kinh hô, toàn thân lạnh ngắt.

Yêu thú lục quang liễu nhiễu, âm u đáng sợ này lạnh lùng nhìn bọn Ngụy Tác rồi thân ảnh loáng lên, lướt ngang tránh bọn gã, lao về Bắc Linh thành.

Ngụy Tác và Thủy Linh Nhi, Cơ Nhã nhìn nhau, thần sắc kinh hãi rõ hơn mấy phần.

Không hề dừng lại, Thủy Linh Nhi vốn điều khiển tam túc hoàng ngọc đại đỉnh lại dồn chân nguyên đuổi theo Phệ linh thú.

Theo lý thì linh khí càng nồng hậu, càng dễ thu hút yêu thú. Vì nhục thân tu sĩ như thế với yêu thú là linh dược có công hiệu càng lớn.

Thú triều cũng rất đặc biệt, hung tính của yêu thú cũng hơn hẳn thông thường, bình thường mà yêu thú cảm giác thấy tu sĩ cao cường thì sẽ tránh đi nhưng trong thú triều, cơ hồ mọi yêu thú đều không sợ chết, điên cuồng muốn xé xác tu sĩ tê. Dù đê giai yêu thú, không đánh nổi cũng dựa vào số lượng hao tận chân nguyên, pháp khí, ép tu sĩ vào đường cùng.

Phệ linh thú lại vòng qua bọn Ngụy Tác, hướng đến Linh thành thì rõ ràng yêu thú này có năng lực phân tích, thượng cổ hung thú hung danh đình đám này dựa vào nuốt thi thể tu sĩ hoặc linh thạch để tiến giai, tốc độ tiến giai thập phần kinh nhân. Nếu nó cho rằng bọn Ngụy Tác không dễ đối phó, định xử lý một số đê giai tu sĩ trong Bắc Linh thành để đề thăng thực lực rồi mới đối phó bọn gã thì trí lực không kém gì tu sĩ.

"Cẩn thận, là thượng cổ hung thú Phệ linh thú! Ít nhất thất cấp trở lên! Toàn lực giết nó!"

Phệ linh thú có độn tốc cực kỳ kinh nhân, không kém hơn tam túc hoàng ngọc đại đỉnh, bọn Ngụy Tác chỉ biết bám theo, chứ không thể vượt lên chặn đường, thấy nó cách tường Bắc Linh thành không đầy ba trăm trượng, Ngụy Tác chợt hú vang.

"Phệ linh thú?"

"Cái gì, ít nhất yêu thú thất cấp trở lên!"

Tu sĩ trên tường vốn thấy độn tốc yêu thú này bắn tới thì biết không tầm thường, nghe Ngụy Tác cảnh báo thì đều nhợt nhạt mặt mày. "Oành!" Ít nhất năm, sáu mươi tu sĩ đồng thời kích phát pháp khí và pháp bảo lợi hại nhất.

Đại đa số tu sĩ, đều có một, hai áp món bài tẩy, giờ ngần này tu sĩ đồng thời kích phát thì uy thế cực kỳ kinh nhân, các loại uy năng tụ thành một dòng mười mấy trượng xô vào Phệ linh thú.

Phệ linh thú cơ hồ không nháy mắt.

Trên mình nó đột nhiên lục quang sáng rực, thân thể co lại một nửa, từ gấp đôi thì chỉ còn bằng phổ thông tu sĩ. Cùng lúc, thân thể nó như nặng gấp trăm lần, nghìn lần, rơi xuống với tốc độ kinh nhân.

Dòng chảy kinh nhân, trừ mười mấy đạo quang hoa xung kích lên yêu thú này thì phần lớn chảy qua phía trên, đánh tan lục sắc tàn ảnh nó để lại trước khi rơi xuống.

"A!"

Tiếng kinh hô vang lên, yêu thú này bao trong lục quang, chát một tiếng, như một viên vẫn tinh va lên tường thành.

Lục quang xuyê nqua dễ dàng như va vào đống cỏ, phía sau dải sáng, sáu, bảy trượng tường thành tan vỡ.

Trên tường thành vừa sập, tu sĩ Phân niệm cảnh vừa ngự không. "Chát!" "Chát!" Hai tu sĩ bên trái y vừa đằng không thì chợt tan nát thành hai dải máu. Tu sĩ Phân niệm cảnh mặc ngân bạch sắc pháp y mặt cắt không còn hạt máu, ánh lên bạch sắc quang tráo thì một đạo lam sắc pháp phù cổ kính xuất hiện trong tay, nhưng chưa kịp kích phát thì bạch sắc linh quang quang tráo bị phá tan rồi ngực ánh lên lục quang, toàn thân tan nát.

Phệ linh thú như quỷ mị, tu sĩ Phân niệm cảnh vừa bị giết thì nó ở phía sau há miệng hút sạch máu vào, hai cánh tay khô héo chợt rực lục quang, vang lên tiếng như xé lụa.

Nó cầm một nạp bảo nang.

Chỉ tích tắc sau, hai nạp bảo nang nát tan trong lục quang, mọi thứ đựng trong đó phun ra.

Thượng cổ hung thú này biết cách phá hoại nạp bảo nang!

Đồ trong nạp bảo nang vừa phun ra, thượng cổ hung thú chụp hai tay, mặt kệ mọi thứ rơi xuống, chỉ lấy hai linh thạch đại rồi xé tan, cho hết vào mồm nhai như nhai đậu rang.

Cơ hồ vừa nuốt linh thạch là khí tức thượng cổ hung thú tăng trưởng ngay, thực lực được đề thăng.

"Thượng cổ hung thú này quả nhiên như ghi chép lại, có thể ăn cả tu sĩ và linh thạch, tốc độ tu vi tăng trưởng cực kỳ kinh nhân!"

"Chả trách Phệ linh thú chiếm cứ linh thạch khoáng mạch diệt được cả tông môn có nhiều Kim đơn đại tu sĩ! Tốc độ tu vi đề thăng này còn hơn Thủy hoàng phệ nhật quyết!"

Bọn Ngụy Tác lạnh buốt trong lòng, thượng cổ hung thú thấy bọn gã bắn tới thì tiếng cười khèn khẹt, không hề dừng lại, nhắm vào chỗ có máy bắn đá trong thành.

Máy bắn đá trong Bắc Linh thành trung sát thương lớn với yêu thú, tuyệt đại đa số tu sĩ đều tụ tập trên bức tường phía ngoài nên chỗ có máy bắn đá khá ít tu sĩ, dễ bị giết chết.

Phệ linh thú có trí tuệ quả không kém tu sĩ.

"Nó quá giảo trá! Cứ thế này, tu vi nó đề thăng thì chúng ta không phải đối thủ!"

"Chúng ta đồng thời kích phát Băng Ly chân quyết, ngăn cản yêu thú này!"

Ngụy Tác quát to.

"Chát!" "Chát!"... Ngụy Tác kêu lên, bạch sắc băng long nổ tung quanh Phệ linh thú.

Bị hàn băng nguyên khí nồng hậu cực độ ba lấy, Phệ linh thú chậm hẳn.

Chỉ tích tắc đó, tam túc hoàng ngọc đại đỉnh đã cách Phệ linh thú hai trăm trượng, vào phạm vi Thủy Linh Nhi cùng bọn Cơ Nhã thi pháp.

Vù! Vù!

Mấy đạo ám kim sắc kiếm quang và mấy chục dải tử sắc thủy tinh hỏa quang trùm lên Phệ linh thú.

"Chát!"

Quanh Phệ linh thú đột nhiên hiện lên linh quang quang tráo ngưng kết như lục sắc thủy tinh, mấy đạo Ám hoàng kiếm khí và Tử tâm đăng của Thủy Linh Nhi xung kích lên, cùng tiếng nổ vang lừng, lục sắc linh quang quang tráo tan vỡ, uy năng còn lại hất văng Phệ linh thú.

"Còn may, Phệ linh thú này chưa tiến giai đến mức không thể đối phó!" Lục bào lão đầu kêu lên hớn hở.

Phệ linh thú tuy không tổn thương, thực lực khẳng định không chỉ thất cấp yêu thú nhưng uy năng yêu nguyên ngăn đón bọn Ngụy Tác công kích thì chưa vượt bát cấp trung giai. Chúng nhân liên thủ vẫn ứng phó được.

"A!"

"Kia là...!"

Đúng lúc đó trong Bắc Linh thành đột nhiên vang lên tiếng kêu kinh hãi và tiếng hít hơi lạnh động trời.

Ngụy Tác ngoái lại, sắc mặt khó coi cực độ!

Thanh sắc cự ảnh hiện lên giữa đàn Độc tiễn hoan. Yêu thú này to chừng sáu, bảy trượng, uy thế khó tưởng tượng nổi, so với nó thì Độc tiễn hoan còn bé hơn kiến!

Thanh sắc cự ảnh này không khác gì một con cua thông thường nhưng sau lưng có mọc một cái đuôi dài bảy, tám trượng, như ngọn roi bằng thanh sắc tinh kim.

Hoang cổ cự ngao!

Yêu thú này cũng không biết thuật pháp mà chuyên xáp lá cà, nhưng là bát cấp trung giai yêu thú như Hoang cổ cuồng hạt!

Cũng như Hoang cổ cuồng hạt, Dung nham cự ma, Hoang cổ cự thú chỉ mỗi thể hình cũng khiến nhiều tu sĩ mất hết đấu chí.

Từ phía bọn Ngụy Tác đến đây, trên thinh không hiện lên một bóng trắng.

Bóng trắng toát lên yêu khí kinh nhân.

Thủy chúc yêu!

Thủy chúc yêu vừa lướt tới vừa hút không khí chung quanh, cơ hồ Ngụy Tác và Thủy Linh Nhi thấy nó thì nó cũng phát hiện ra bọn gã, tỏ vẻ thập phần hưng phấn.

Thủy chúc yêu là con bọn Ngụy Tác gặp lúc trước, vì Ngụy Tác và Thủy Linh Nhi có thủy linh căn chi thân cùng thủy linh nguyên khí cực kỳ tinh thuần đã thu hút nó theo.

Ba con bát cấp yêu thú!

-o0o-