Chương 604: Cánh tay khổng lồ

Cơ Nhã đỏ mặt thì Hàn Vi Vi, Thủy Linh Nhi và Âm Lệ Hoa đều lấy làm lạ.

Trừ Âm Lệ Hoa có vẻ buồn cười nhìn Ngụy Tác, Hàn Vi Vi và Thủy Linh Nhi hơi đỏ mặt, có vẻ tránh ánh mắt tất cả.

"Có phải..." Cả ba đều như vậy khiến Ngụy Tác tròn mắt.

"Đệ nói đi." Âm Lệ Hoa thấy thần sắc Hàn Vi Vi hòa Thủy Linh Nhi, liền hiểu hết, liếc gã đoạn hé môi, lam sắc hàn quang bắn ra.

Lam sắc hàn quang là một viên lam sắc hàn đơn cỡ trứng chim câu tỏa hàn khí nồng hậu.

"Đây là..." Ngụy Tác càng tròn mắt.

"Trước đây thư thư không biết thuật pháp này, thế này là sao?" Âm Lệ Hoa nhìn Ngụy Tác, hàn đơn lại ẩn vào miệng, chui xuống thể nội.

"..." Ngụy Tác toát mồ hôi.

Bọn Âm Lệ Hoa vốn không biết, đương nhiên không thể tự nhiên mà biết, chỉ là lúc Thiên dục tinh phát tác, cảo lộ thì Ngụy Tác hoặc Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh truyền cho họ. Nhưng có vẻ khả năng Ngụy Tác truyền cho họ lớn hơn cả.

Đã qua việc trong lúc vô ý thức mà vẫn không hiểu vì sao ba người lại biết thuật pháp này, Ngụy Tác cũng thấy bội phục chính mình.

Chả trách bọn Âm Lệ Hoa và Hàn Vi Vi đều mệt mỏi, vì nguyên âm hao tổn, còn Huyền sát quỷ trảo lại thế này.

Có điều uy năng Huyền sát quỷ trảo đề thăng quá nhiều.

Huyền sát quỷ trảo của gã lúc trước chưa đạt cả uy năng đạo giai thượng phẩm nhưng hiện tại thì đã đạt huyền giai hạ phẩm.

"Hàn Vi Vi, tế xuất hàn đơn cho ta xem thế nào?" Đảo mắt đoạn Ngụy Tác mặt dày bảo Hàn Vi Vi và Thủy Linh Nhi.

"Để làm gì!" Hàn Vi Vi đỏ mặt trừng mắt.

"Còn gì nữa, uy năng Huyền sát quỷ trảo đề thăng quá nhiều." Ngụy Tác ngượng ngùng, lục bào lão đầu khước nói thẳng: "Y muốn các vị tế xuất hàn đơn, chăng phải vì nguyên nhân đó hả."

Thủy Linh Nhi không nhiều lời, há miệng, thi triển hàn đơn.

Ngụy Tác thấy hàn đơn này tương tự của Âm Lệ Hoa, không có gì đặc biệt dị thường.

Đoạn bọn gã lại nhìn sang Hàn Vi Vi.

Hàn Vi Vi giậm chân tế xuất hàn đơn.

"Hả!"

Tức thì tất cả đều tròn mắt.

Hàn đơn của Hàn Vi Vi cũng lớn như của Âm Lệ Hoa, Thủy Linh Nhi nhưng hàn khí nồng hậu gấp mấy khiến nhiệt độ chung quanh hạ xuống, lam sắc hàn khí như hỏa diễm bao lấy viên đơn.

"Lẽ nào vì nàng ta cũng là Diệu lô đỉnh chi thân?" Ngụy Tác ngẩn ngơ nhìn hàn đơn của Hàn Vi Vi.

"Chắc không phải, nàng ta chỉ là Diệu lô đỉnh chi thân bình thường, có điều thiên sinh âm nguyên thịnh vượng." Âm Lệ Hoa lắc đầu.

"Băng linh căn!" Ngụy Tác đột nhiên lóe lên linh quang.

Lục bào lão đầu và bọn Âm Lệ Hoa hơi ngẩn ra, "Chắc vậy."

Huyền sát quỷ trảo là thiên cấp trung giai thuật pháp, cũng là băng nguyên thuật pháp, nhưng những người khác không có gì khác thì có thể loại trừ nguyên nhân do Thiên dục tinh mà khả năng là băng linh căn có tác dụng tăng cường cho thuật pháp này. Lúc trước Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Nam Cung Vũ Tinh song tu thì không thu được lợi ích gì quá lớn, hiệ giờ chứng tỏ khi băng linh căn nam tu và băng linh căn nữ tu song tu thì mới có hiệu quả này.

"Được rồi." Hàn Vi Vi cũng hiểu nguyên nhân, nóng mặt thu hàn đơn lại.

"Ngụy Tác, ban nãy đệ nói là có hai thứ cần xem, một món nữa đâu?" Nam Cung Vũ Tinh biết Hàn Vi Vi hay thẹn nên chuyển chủ đề.

"Là cái này." Ngụy Tác rất hiểu Hàn Vi Vi, biết nói nhiều thì nàng ta sẽ thẹn quá hóa giận nên vung tay, một vật lơ lửng trước mặt chúng nhân.

"Nạp bảo thủ trạc! Vật này đã rơi xuống hả! Mau nhìn xem bên trong có gì!" Lục bào lão đầu hưng phấn đến run người.

Hóa ra Ngụy Tác lấy ra cái vòng tay bạc của thanh niên thần bí. Lần trước gã đánh nát nhục thân y thì nạp bảo thủ trạc này được Lân vương thủy ấn mang theo, lần này thì cái vòng đã rơi xuống, lọt vào tay gã.

Ngân sắc nạp bảo thủ trạc có khảm nhiều bạch sắc tinh thạch nhỏ xíu, nhưng những ngăn kéo, trên cái vòng và tinh thạch có phù văn như Phạn văn, có vẻ không phải thứ thuộc Tam Hoàng tông mà là cổ bảo xa xưa hơn.

Lúc đấu với thanh niên thần bí, Ngụy Tác biết cách sử dụng nạp bảo thủ trạc cũng như nạp bảo pháp bảo khác, chỉ cần dồn chân nguyên và thần thức vào, nên thấy không có cấm chế đặc biệt nào là gã thực hiện ngay.

"À!"

Mắt Ngụy Tác ánh lên lạ lùng.

Nạp bảo thủ trạc không khác gì nạp bảo nang, nạp vật cổ giới nhưng không gian được chia thành từng ngăn, như nhiều gian phòng.

Thanh niên thần bí có luyện Tam hoàng đại diệt thuật, lúc ở Vân Linh đại lục đã đấu với y, y có nhiều pháp bảo, nên Ngụy Tác tưởng tượng rằng nạp bảo thủ trạc của y chắc phải có số lượng pháp bảo cực kỳ kinh nhân.

Nhưng thần thức quét vào, trong nạp bảo thủ trạc không có gì nhiều, chỉ có hai thứ thập phần cổ quái và bốn viên yêu đơn.

"Có gì hay thì mau lấy ra!" Lục bào lão đầu không nén được kêu lên.

Ngụy Tác không nói gì, nhíu mày lấy hết đồ trong nạp bảo thủ trạc ra.

"Đây là cái gì?"

Nạp bảo thủ trạc của thanh niên thần bí đổ ra thì tất cả cùng hít một hơi lạnh.

Nạp bảo thủ trạc đựng bốn viên yêu đơn, thủy linh chi khí ràn rạt, ít nhất cũng là yêu đơn của lục cấp thủy hệ yêu thú, chắc là thanh niên thần bí tu luyện còn lại, không có gì đặc biệt, nhưng hai thứ còn lại kinh nhân cực độ.

Một thứ là hỗn kim sắc tàn phiến.

Bề mặt hỗn kim sắc tàn phiến, thậm chí miệng vết gãy đều có vô số phù văn nhỏ xíu phát sáng, phù văn đều cực kỳ cổ kính, nhìn là biết từ viễn cổ. Bên ngoài mảnh vỡ có đủ loại vết sứt, vô cùng dâu bể, không biết đã trải qua bao nhiêu tuế nguyệt và bao nhiêu uy năng xung kích rồi.

Hỗn kim sắc tàn phiến trông như là mảnh vỡ của pháp khí kiểu chuông, đỉnh, tháp gì đó vỡ ra.

Nhưng nó lại lớn cỡ mái nhà, rộng mấy chục trượng!

Một mảnh đã to thế thì thai thể pháp bảo hoàn chỉnh sẽ thế nào?!

Không chỉ kích cỡ, quang mang, khí tức của hỗn kim sắc tàn tạo cho bọn Ngụy Tác uy áp hoàn toàn không kém gì bạch sắc viễn cổ thiên long, mà còn là uy áp lúc nó ngẩng lên giơ trảo!

"Lẽ nào là mảnh vỡ viễn cổ tiên khí trong truyền thuyết?" Lục bào lão đầu hít hơi lạnh liên tục rồi nói.

Chỉ mảnh vỡ đã có khí tức này, pháp bảo hoàn chỉnh khẳng định hơn xa huyền giai pháp bảo!

Ngụy Tác lạnh buốt cõi lòng nhìn mảnh vỡ.

Mảnh vỡ chỉ nguyên khí yếu ớt toát ra, rõ ràng uy năng đã tan nhưng nguyên khí vẫn cực kỳ phức tạp, gã nhận ra trong đó có cả tinh thần nguyên khí. Tinh thần nguyên khí phong phú khó tưởng tượng nổi. Chủng loại tinh thần nguyên khí mà gã dùng Thiên long quần tinh tôi thể thuật dẫn lạc so với tinh thần nguyên khí trong mảnh vỡ không khác nào một giọt nước trong biển lớn, một phần nghìn còn chưa đạt.

Phù văn trên mảnh vỡ cũng phức tạp như sao trời, pháp trận huyền ảo khó tưởng tượng nổi.

Ngụy Tác dám khẳng định mảnh vỡ này dù giao cho Tập Cổ hiên cũng không thử được huyền ảo.

Cổ bảo tối đa khắc vài đến mấy chục pháp trận nhưng trong mảnh vỡ này lại là hơn nghìn, hơn vạn!

"Lẽ nào cái này cũng là mảnh vỡ viễn cổ pháp bảo?" Nhìn sang một vật cổ quái còn lại, Hàn Vi Vi lại kinh hô.

Thứ này là một cánh tay gãy màu lam.

Cánh tay gã như một tu sĩ cắt cụt tay từ khuỷu trở xuống, bàn tay không khác gì bình thường.

Chỉ là dài tới trượng!

Cánh tay gãy cực lớn này tạo cho người ta cảm giác như cánh tay thần ma.

Cánh tay gãy màu lam không có linh khí, như thể đã mộc hóa nhưng vẫn có da, xương, kinh mạch.

Chắc rằng không phải pháp bảo.

Ngụy Tác và lục bào lão đầu cảm giác cánh tay gãy của tu sĩ này cũng tương tự như kim đơn của Càn La chân nhân đã hoàn toàn tan hết linh khí.

Nhưng tu sĩ sao lại có cánh tay to thế này?!

-o0o-