"Thanh Bình đạo hữu, rất có thể họ không bị cuốn vào không gian này, không thì dù chết cũng phải có dấu vết."
"Tại hạ mặc kệ, hôm nay nhất định phải thoát được, chỗ quỷ quái này, ai biết sẽ có chuyện gì..."
"..."
Một dải hắc hồng sắc độn quang lướt đi dưới vòm không màu lam ngưng kết bất động.
Liên tục có năm dải lửa từ độn quang phát ra, nổ tung rồi bắn lên vô số đạo thanh sắc lôi quang, vang đi không biết bao nhiêu dặm.
Hắc hồng sắc độn quang chính thị Ly Hỏa phảng của Ngụy Tác, Mị ma nữ lộc mặt mũi cực kỳ khó coi đứng trên, ra vẻ đã chịu đủ rồi.
"Tìm cách rời khỏi đã rồi tính, họ ở đây thì sao ngần ấy ngày mà không gặp." Thanh Bình có phần tiều tụy, thần sắc thất vọng lóe lên.
Ngụy Tác liếc Thanh Bình, ngầm lắc đầu, nhìn về phía trước, sắc mặt gã cũng nhợt đi.
Hóa ra sau khi giết Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ, Ngụy Tác cùng Thanh Bình tìm hơn mười ngày, liên tục kích phát thuật pháp thành tiếng động.
Ở chỗ vô danh này tuy mênh mông nhưng địa thế thập phần bằng phẳng, thanh âm truyền đi rất xa, nếu Kỳ Long Sơn và bọn Lệ Nhược Hải ở trong không gian này tất sẽ nghe thấy, ngần ấy hôm không tìm được chứng tỏ họ không bị cuốn vào đây.
Ngụy Tác hiểu rõ còn một khả năng là họ đã chết dưới sức mạnh của không gian.
Tu sĩ so với không gian chi lực thật quá nhỏ bé, chết trong tình huống đó cũng không cách nào cưỡng nổi.
Ở chỗ vô danh này, Ngụy Tác cũng muốn sớm thoát thân, không nhanh lên thì Mị ma nữ lộc phát cuồng mà tự nổ yêu đan đồng quy vu tận mất.
Thanh Bình có Trường sinh bi đủ cho ba người, Mị ma nữ lộc cho rằng đi tìm người khác ở đây chỉ tổ có hại.
...
Ly Hỏa phảng liên tục phi độn hai canh giờ, phía trước xuất hiện một làn cuồng phong màu lam.
Ly Hỏa phảng đến gần thì gã nhìn ra không phải cuồng phong mà là lam sắc vân trụ từ trên không rũ xuống ngưng kết bất động.
Dưới lam sắc vân trụ là một thâm cốc lớn.
Đáy cốc nối với phía kia, cũng là một lam sắc vân trụ, cực kỳ quỷ dị.
Đến trước lam sắc vân trụ quỷ dị, Ly Hỏa phảng trầm xuống tận đáy cốc.
Ở đó có một khe nứt không gian dài hơn mười trượng, rộng ba trượng, như tảng băng trong suốt treo lơ lửng.
Hai lam sắc vân trụ khi cách khe nứt không gian chừng mười trượng thì thu nhỏ, tạo cho người ta cảm giác cùng với khe nứt không gian không xâm phạm nhau.
"May mà khe nứt không gian không hề biến hóa." Ngụy Tác thu Ly Hỏa phảng, Mị ma nữ lộc nhe hàm răng trắng nói ngay.
"Dù thế nào cũng phải đa tạ Ngụy đạo hữu, không có Ngụy đạo hữu thì tại hạ cũng không còn mạng." Nhìn khe nứt không gian, Thanh Bình ngoái lại, tỏ vẻ cảm kích nói với Ngụy Tác.
"Bất tất khách khí, Bàn Long chân nhân vốn đối phó mỗ, thế nào mỗ cũng phải đấu với y." Ngụy Tác nhìn Thanh Bình, mỉm cười nói.
"Đại ân không thể nói bằng lời, dù thế nào, tại hạ cũng hiểu con người Ngụy đạo hữu." Thanh Bình bảo.
"Đừng có vòng vo nữa, ra rồi muốn nói gì cũng có khối thời gian. Ta không muốn nghe các ngươi than vãn với nhau." Mị ma nữ lộc tỏ vẻ giục giã.
"Chúng ta ra rồi tính." Ngụy Tác tựa hồ đã quen với kiểu nói năng khó nghe của Mị ma nữ lộc nên không đổi sắc, "Biết đâu Lệ đạo hữu và Kỳ đạo hữu đã rời Thanh Thành khư, đang tìm chúng ta cũng nên."
"Đa tạ Ngụy đạo hữu." Thanh Bình hiểu Ngụy Tác có ý an ủi, tỏ vẻ cảm kích, vỗ lên nạp bảo nang, lấy Trường sinh bi ra.
"Đi thôi." Ngụy Tác gật đầu với Thanh Bình, không nói gì thêm.
Thanh Bình không nói, dồn chân nguyên vào Trường sinh bi, hoàng sắc quang hoa hình thành một linh quang quang tráo vừa đủ cho ba người.
"Còn được." Mị ma nữ lộc hầm hừ, mắt ánh lên thần sắc giảo trá khó nhận ra.
"Đi thôi!"
Thanh Bình vung tay, Trường sinh bi mang theo nàng ta, Ngụy Tác và Mị ma nữ lộc, từ từ đến sát khe nứt không gian.
"Quả nhiên được."
Trường sinh bi tàn phát ra hoàng sắc linh quang, tiến vào khe nứt không gian, vô số nguyên khí ép tới cuồng bạo, bên ngoài hoàng sắc linh quang liên tục có tiếng tanh tách, nhưng Ngụy Tác lỏng bớt thần sắc ngưng trọng vì không gian chi lực quả nhiên không thể xuyên qua linh quang.
Tích tắc này, suy nghĩ của Ngụy Tác rất phức tạp.
Theo cảm giác từ lúc vào Linh Diệu cốc, tuy biết khe nứt không gian tựa hồ càng cuồng bạo nhưng cũng như chỗ vào Linh Diệu cốc, đi ra không có vấn đề gì.
Liên tưởng đến Linh Diệu cốc, gã cho rằng không gian cực lớn này là do viễn cổ tông môn mở ra, nhưng chưa kịp hoàn thiện thì tông môn đã bị diệt, nên không gian trở thành một pháp khí bán thành phẩm.
Lúc đó gã còn nghĩ tới Thiên khung, sẽ làm thế nào khi thoát ra.
Nhưng gã không chú ý thấy Mị ma nữ lộc cạnh Thanh Bình chợt tỏ vẻ cực kỳ âm hiểm, cực kỳ giảo trá.
Hồng sắc ti quang từ tay nó vô thanh vô tức bắn ra.
Ngụy Tác cả kinh.
Tuy gã không để ý thần sắc biến hóa trong mắt Mị ma nữ lộc nhưng cảm tri lại cực kỳ mẫn duệ, nguyên khí dao động đột ngột nổi lên khó giấu được gã.
"Ngươi định làm gì! Điên rồi!"
Ngụy Tác kinh nộ dị thường ngoái lại.
Mị ma nữ lộc phát ra hồng sắc ti quang, bắn lên mảnh Trường sinh bi.
Thực huyết pháp đao cơ hồ xuất hiện ngay trong tay gã.
Nhưng Mị ma nữ lộc lại ném cái bao trong tay đi.
Những thứ này gom được từ Bàn Long chân nhân, Cổ Ngạc động chủ và Bạch Kiếm Không, trừ ba viên kim đan thì mọi bảo vật đều được gom vào!
Vù!
Thanh hắc sắc âm khí cuốn lại.
"Những thứ này không có tác dụng với ta, bồi táng với ngươi cũng được."
"Pháp bảo của ngươi dù uy lực hơn nữa cũng hơn được không gian chi lực hả?"
Thấy Ngụy Tác dùng Huyền sát quỷ trảo chụp đồ rồi kích phát Thực huyết pháp đao, Mị ma nữ lộc tỏ vẻ đắc ý xen lẫn chế nhạo, đồng thời Trường sinh bi vang lên tiếng nứt vỡ, nó cùng một mảnh bia tách khỏi Ngụy Tác và Thanh Bình, chìm xuống không gian chi lực cuồng bạo chung quanh.
"Ngụy Tác, cẩn thận!"
Đồng thời, Thanh Bình kinh hãi cực độ! Một ngũ sắc quang tráo ngưng thành quanh nàng ta và Ngụy Tác.
Tích tắc này, nàng ta kích phát Ngũ sắc hỉ thước liên cổ bảo lấy được tại Chân Tàng điện.
Mảnh Trường sinh bi dưới chân nàng ta và Ngụy Tác bị Mị ma nữ lộc cắt mất một vạt gần một nửa ất.
Hiện tại hoàng sắc linh quang của Trường sinh bi dưới chân không đủ che cho hai người, chỉ đủ cho một người rưỡi, nửa thân thể Ngụy Tác lộ ra, nguyên khí trong suốt ép tới.
Ngụy Tác kinh nộ không thể dùng ngôn ngữ hình dung.
Trước đây gã vẫn lưu ý Mị ma nữ lộc nhưng mấy hôm nay nó không giở trò nên gã không ngờ nó dám động thủ trong khe nứt không gian.
Mị ma nữ lộc lại cực hiểu Trường sinh bi, hồng quang nó cắt tấm bia lại có thể phong ấn khiến Trường sinh bi tiếp tục chảy ra uy năng! Mị ma nữ lộc rõ ràng đã tính trước, đợi cơ hội này đối phó mà gã không phát giác!
Ngụy Tác mặt mày xanh lét ngừng kích phát Thực huyết pháp đao, toàn lực kích phát Nghiệp hỏa hồng liên pháp y.
"Chát! Chát! Chát!"
"A!"
Thanh Bình kinh hãi cực độ kêu lên, quanh Ngụy Tác xuất hiện một thổ hoàng sắc linh quang quang tráo và một đóa liệt hỏa hồng liên cực lớn, nhưng cả hai và ngũ sắc quang tráo của nàng ta cũng không chống nổi không gian chi lực,
Bị nguyên khí cuồng bạo ép nát. "Cách!" Trường sinh bi dưới chân nàng ta và Ngụy Tác lại tách làm đôi!
Thanh Bình và Ngụy Tác bị tách ra!
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi- Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: