Chương 488: Đế vương hắc giao, Hỏa vũ vân hạc

"Chả trách tu sĩ Tứ Tượng thành và Quy Chân thành nghe thấy Thiên khung nứt ra là tranh nhau đến Hoàng Đạo thành. Thiên khung nứt ra cũng như đột nhiên rơi xuống một đại bảo tàng, đối với tuyệt đại đa số tu sĩ khác nào một cơ hội."

Ngụy Tác thầm cảm thán.

Không đầy nửa tuần hương, gã thu được hơn hai nghìn con Phong hoàng tứ túc thứu. Thu hoạch lần này còn hơn thú triều ở Cổ Hòe trang khi xưa.

Tuy lần này gã lấy được ba, bốn nghìn yêu thú, đại bộ phận hoàn là tứ cấp trở xuống nhưng không sánh được với ngũ cấp đê giai yêu thú hôm nay.

Hơn hai nghìn ngũ cấp đê giai yêu thú, rơi vào tay một tu sĩ Chu thiên cảnh sẽ là một món gia tài dị thường kinh nhân.

Phổ thông tu sĩ tuy không thể dễ dàng như bọn Ngụy Tác nhưng giành lấy mấy yêu thú hữu dụng thì có thể.

Đương nhiên là phải trong tình huống thú triều do Thiên khung nứt ra bị áp chế, còn nứt nhiều thì tu sĩ chống nổi yêu thú yêu thú hay không là việc khác.

Liên tục giết hơn hai trăm con Phong hoàng tứ túc thứu, số còn lại cũng hiểu ra không chạm vào mấy tu sĩ này được, nhao nhao bỏ chạy.

Bọn Ngụy Tác tất nhiên không để chúng dễ dàng chạy thoát, yêu thú đẳng cấp này không là gì với họ nhưng tu sĩ Chu thiên cảnh gặp phải thì sẽ nguy hiểm, nên cả bọn chia nhau ra truy sát mấy nghìn yêu thú.

Giết thêm gần hai nghìn yêu thú, số còn lại đều bỏ chạy hết, bọn Ngụy Tác mới tụ lại.

Cộng lại Ngụy Tác gom được bốn nghìn mấy trăm con Phong hoàng tứ túc thứu, gã thầm tính có ngần này não tủy mà Phệ tâm trùng không tiến giai thì mất hết cả thiên lý.

Còn số Phong hoàng tứ túc thứu do tu sĩ Ảo Thú cung tên Dư Bất Cơ giết thì bọn gã không lấy, Dư Bất Cơ không dám chối mà thu lại.

Hỏi Dư Bất Cơ được biết y cũng đến Hoàng Đạo thành thì bọn Ngụy Tác tiếp tục tiến về mục tiêu.

...

Tiếp tục lướt về phía Hoàng Đạo thành, số lượng yêu thú dọc đường tăng lên, liên tục xuất hiện bóng dáng yêu thú ngũ cấp cao giai trở lên vốn cực hiếm ở trong Thiên khung.

Yêu thú dọc đường cứ con nào phát hiện bọn Ngụy Tác là bị diệt ngay, nhưng con ở xa thì đều nhanh chóng tránh đi.

A!

Cách Hoàng Đạo thành một nghìn mấy trăm dặm, trong mắt bọn Ngụy Tác thì ngôi thành miễn cưỡng lắm mới nhìn thấy, không khác nào một miếng đậu hũ nhỏ, nhưng cả bọn đều hít một hơi lạnh.

Trong vòng năm, sáu trăm dặm quanh Hoàng Đạo thành, dù trên trời hay dưới đất đều dày đặc điểm đen, quang hoa và vân khí.

Nơi nào cũng là diễm quang không ngừng nổ tung, khói do sát khí trên mình yêu thú và thuật pháp và pháp bảo của tu sĩ va nhau tạo thành, vô số yêu thú và tu sĩ đang kịch chiến.

Hoàng Đạo thành đã biết thành một tổ ong, chỗ nào cũng là diễm quang và tiếng nổ, vô số điểm đen qua lại.

Đỉnh Hoàng Đạo thành có một lục sắc quang tráo liên tục ánh lên lục sắc quang trụ và quang diễm xung kích ra ngoài, quanh lục sắc quang tráo dày đặc điểm đen.

Trông như hiện tượng kỳ dị hình cái nón đen mà Kim đan tu sĩ tạo thành khi kết đan.

Thiên khung cách Hoàng Đạo thành hai, ba nghìn dặm thì rất khó nhìn rõ nhưng ở đó liên tục có từng đàn điểm đen tràn vào, xem ra tình hình Thiên khung bị nứt chưa được phong tỏa.

"Kia là sơn môn Hoàng Đạo tông, yêu thú đã đánh vào thành, hiện tại khẳng định tu sĩ đang bất lợi." Dư Bất Cơ nhợt nhạt mặt mày.

Lướt thêm một chốc, cách Hoàng Đạo thành sáu, bảy trăm dặm không khác gì luyện ngục.

Dưới đất có vô số yêu thú và tu sĩ kịch chiến, liên tục có yêu thú hoặc tu sĩ bị giết, trên không cũng thế, yêu thú và tu sĩ thi nhau rơi xuống.

Trận chiến vốn cực lớn lại không ngừng khuếch đại, tu sĩ đổ tới không ngừng, phía sau là yêu thú truy đuổi, thỉnh thoảng ở vòng ngoài lại có tu sĩ ở nơi khác đên, đấu với yêu thú.

"Dư Bất Cơ, bọn mỗ vào đó sẽ khó chiếu cố được đạo hữu nên sẽ để đạo hữu xuống đây, nhớ cẩn thận hành sự."

Lệ Nhược Hải và bọn Ngụy Tác nhìn nhau, âm liễu mấy câu đoạn Lệ Nhược Hải bảo Dư Bất Cơ.

Thấy cảnh tượng kinh nhân như thế, Lệ Nhược Hải và bọn Ngụy Tác tuy hơi kinh ngạc nhưng cũng động lòng, không tính số lượng yêu thú khó tưởng tượng nổi thì trong Hoàng Đạo thành cũng có không ít đồ tốt. Hoàng Đạo thành đã bị công phá, triệt để hỗn loạn, họ không lấy đồ của nhưng tiệm đã bị hủy hoại, đồ của tu sĩ rơi rụng thì người khác cũng sẽ không khách khí.

Thả Dư Bất Cơ ở đây rồi vào Hoàng Đạo thành, họ càng không phải lo lắng gì.

"Đa tạ chư vị tiền bối." Dư Bất Cơ tất nhiên không dám phản đối, thân ảnh loáng lên, rời Ly Hỏa phảng.

Đi thêm hơn một trăm dặm, Ngụy Tác giật giật chân mày, mục quang hoàn toàn bị lục sắc quang tráo trên thinh không Hoàng Đạo thành hấp dẫn.

Tầng không trên lục sắc quang tráo lơ lửng một đám mây đen, vô số yêu thú rít vang bay quanh, hình thành một cột đen quanh quang tráo đều rất sợ đám mây, giữ cự ly ít nhất cũng năm, sáu mươi trượng.

Trong mây đen là ba con hắc sắc giao long đang quẫy lộn.

Ba con hắc sắc yêu thú như giao long này to lớn kinh nhân, là loại to nhất Ngụy Tác từng thấy. Ba con lúc này còn ẩn quá nửa thân hình trong đám mây nhưng thỉnh thoảng thân thể lộ ra một đoạn đều hơn mười trượng, xem ra ít nhất chúng cũng dài hơn ba mươi trượng. Đường kính thân thể chắc phải mấy trượng, so ra thì tu sĩ quả thật là một con kiến nhỏ xíu.

Yêu thú này dù điện vũ cao mấy chục trượng mà bị chúng đè vào tất cũng tan nát.

"Đế vương hắc giao! Thất cấp trung giai Đế vương hắc giao, có tới ba con!"

Nhìn theo Ngụy Tác, Lệ Nhược Hải thấy ba yêu thú khổng lồ, hơi biến sắc.

"Đế vương hắc giao thành niên, tại thể nội ngưng thành Đế giao chi có thể đề thăng tu vi rất tốt." Nhìn thấy ba con yêu thú khổng lồ, lại nghe Lệ Nhược Hải nói tên chúng ra, mắt Kỳ Long Sơn ánh lên, "Ba con Đế vương hắc giao này có vẻ đã thành khí rồi, chúng ta giết chúng chứ?"

"Bằng năm người chúng ta chắc ứng phó được ba con yêu thú. Ngụy đạo hữu, Pháp Hoa đạo hữu, các vị thấy thế nào?"

"Được, giết ba yêu thú này đã." Ngụy Tác và Pháp Hoa chân nhân gật đầu, Ly Hỏa phảng lao thẳng đến Hoàng Đạo thành.

Thoáng sau yêu khí ngút trời phả vào mặt, bọn Ngụy Tác lao vào chiến trường có vô số tu sĩ và yêu thú kích chiến.

Một tích tắc sau, mười mấy đạo quang hoa từ Ly Hỏa phảng bắn ra, áp lực của tu sĩ đang dấu với yêu thú quanh đó nhẹ bẫng, yêu thú ở gần đều bị diệt sạch.

Tuyệt đại đa số yêu thú bị giết là bị mấy dải quang hoa cuốn vào Ly Hỏa phảng.

"Kim đan kỳ tiền bối đến rồi!"

"Đi mau!"

"Giết!"

Yêu thú quanh các tu sĩ bị giết trong tích tắc, nhiều người đào tẩu về phía sau, còn lại vẫn cùng yêu thú giao chiến.

Xác định rõ mục tiêu, gặp yêu thú thì giết được cứ giết, không thì bỏ mặc, Ly Hỏa phảng lao vun vút về phía Hoàng Đạo thành.

Hoàng Đạo thành có quy mô lớn hơn Linh Nhạc thành một chút, cũng tọa lạc trên một ngọn núi nhưng lúc này mọi công trình trong thành gần như tan hoang, khắp nơi là cảnh đổ nát khói lửa, không ít tu sĩ bày ra pháp trận, cấm chế giao chiến với yêu thú.

Đến gần, thể hình Đế vương hắc giao trông càng kinh nhân, càng có cảm giác nghẹt thở.

Trong hắc vân cuồn cuộn liến tục có hắc sắc quang diễm khổng lồ giáng lên lục sắc linh quang quang tráo ở đỉnh Hoàng Đạo thành.

Linh quang quang tráo này bao trùm mấy chục dặm, tuy trong linh quang quang tráo dày đặc quang diễm và lục sắc quang trụ do hộ sơn pháp trận kích phát, liên tục đánh rụng không ít yêu thú, có vẻ sơn môn Hoàng Đạo tông ít nhất cũng tụ tập hơn nghìn tu sĩ nhưng số yêu thú vây quanh quang tráo có tới hơn ba vạn, quang diễm không ngừng xung kích quang tráo thành những tiếng nổ rền vang. Lục sắc linh quang quang tráo ngày một nhạt màu.

Trong Hoàng Đạo thành trừ ba con Đế vương hắc giao gây ra áp lưc nghẹt thở thì còn một làn hồng lưu xích diễm cực kỳ kinh nhân.

Dải lửa tung hoành trong Hoàng Đạo thành là yêu thú như tiên hạc nhưng lông cháy rực, ít nhất cũng bảy, tám mươi con.

"Nhiều Hỏa vũ vân hạc quá! Cần tìm cách trừ chúng đi đã, không thì bị chúng và Đế vương hắc giao vây công thì chúng ta nguy ngập." Lệ Nhược Hải nhíu mày, lên tiếng.

Hỏa vũ vân hạc, lục cấp trung giai yêu thú, bình thường ở ngoài Thiên khung cũng không dễ gặp nhưng lúc này ở Hoàng Đạo thành, số lượng lại đến mức đó!

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi- Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: