Chương 328: Khung cửa đá khổng lồ

Hắc hồng sắc quang hoa hình nấm dấy lên, một tu sĩ pháp bào cùng màu, mặt mũi khắc bạc xuất hiện, chính thị Hỏa Vân chân nhân cùng bọn Ngụy Tác vào Đạo Huyền điện.

Hai con ngân lân yêu thú cười mỉm lại không hề khách khí, hai viên yêu Đan rực lên hai đạo ngân sắc quang trụ, giáng vào hắc bào lão giả.

Hắc bào lão giả mặt mũi lạnh tanh nhìn hôi sam tu sĩ, mấp máy môi dặn dò chân truyền đệ tử này.

Đồng thời, hắc sắc yêu Đan ngưng xuất thành hắc sắc vũ dực phi xà lóe lên, ngăn được quang trụ của hùng tính ngân lân yêu thú. Cổ đồng sắc cương thi đầy âm khí như thuẫn bài chặn ngân sắc quang trụ còn lại.

"Oành!"

Cổ đồng sắc cương thi rúng động, bị đánh bay đi như tảng đá, nhưng không có vẻ tổn thương nhiều.

Hôi bào tu sĩ và mấy đệ tử Âm Thi tông lao đi ngay.

Hỏa Vân chân nhân thầm hừ lạnh.

Rõ ràng, Trần lão quái không yên tâm với đối phương nên sai mấy tu sĩ Âm Thi tông trực tiếp lùi khỏi Đạo Huyền điện hoặc tìm Kim Đan tu sĩ khác của Âm Thi tông đến. Như thế, Hỏa Vân chân nhân khẳng định không dám hạ thủ hoặc dù Hỏa Vân chân nhân giết lão, Âm Thi tông cũng biết lão chết trong tay ai.

Nhưng thấy Đạo Huyền điện toàn là cấm chế, Hỏa Vân chân nhân vốn định thu được lợi là đi ngay, không hề sợ tu sĩ Kim Đan kỳ khác của Âm Thi tông kỳ đến sẽ cùng Trần lão quái nhất tề đối phó lão. Tại nơi không ai biết gì này, đối với Hỏa Vân chân nhân lại càng dễ ẩn thân.

"Thư tính yêu thú thế nào thì lão phu không biết nhưng hùng tính yêu thú nhưng như có thể lấy sức mạnh thuật pháp làm bổ phẩm." Cổ đồng sắc cương thi bị đánh bay, hắc bào lão giả mặt mũi lạnh tanh lùi lại gần Hỏa Vân chân nhân.

"Có thể lấy sức mạnh thuật pháp làm bổ phẩm cho mình?"

Hỏa Vân chân nhân qua sát kỹ hai con yêu thú, mắt lóe lên dị quang, hắc sắc hỏa ngưng thành hình linh chi trước mắt, giáng vào thư tính yêu thú.

Ngân sắc yêu Đan của thư tính yêu thú yểu điệu ngực nhô cao rực quang hoa, hỏa diễm linh chi của Hỏa Vân chân nhân bị ngân sắc quang hoa thôn tính.

"Thư tính yêu thú để mỗ."

Thấy thế, Hỏa Vân chân nhân mắt ánh lên kinh ngạc, hiển nhiên chưa từng nghe thấy loại yêu thú này nhưng vẫn tỏ vẻ thản nhiên, tay phải hơi động, kim hoàng sắc viên kính cỡ bàn tay xuất hiện.

Chân nguyên dồn vào, kim hoàng sắc viên kính dày đặc những chữ hình vuông nhỏ xíu rực lên kim sắc hà quang, bao trùm thư tính ngân lân yêu thú.

Thư tính ngân lân yêu thú trầm người, tựa hồ nặng hơn mấy nghìn lần, động tác cũng chậm lại.

"Yêu thú này rất giỏi thổ độn chi thuật, chui xuống đất thì lão phu cũng khó phát hiện tung tích."

Trần lão quái lạnh lùng nhắc, hắc sắc kim Đan phát ra hà quang tựa hồ không bị ngân sắc quang trụ thôn tính, vẫn chống lại kiên cường.

Lão vung tay, cổ đồng sắc cương thi thi khí trầm trầm lao thẳng về phía hùng tính yêu thú.

Nhìn cổ đồng sắc cương thi lao tới, hùng tính ngân lân yêu thú tỏ vẻ nghi hoặc nhưng không tránh. Lúc cổ đồng sắc cương thi lao đến bên, chụp vào đầu thì nó cũng trả lại một trảo vào trảo của đối thủ.

“Chát!” Ngân lân yêu thú run người, không hề lùi nửa bước nhưng cổ đồng sắc cương thi to lớn hơn hẳn lại văng đi như bị sét đánh.

Yêu Đan của thư tính yêu thú rực ngân quang, hóa thành một ngân sắc quang tráo bao lấy nó, tựa hồ chống lại uy năng kim hoàng sắc viên kính trong tay Hỏa Vân chân nhân nên không còn sức hoàn thủ.

"Trần lão quái, ta biết Đồng nguyên thi không chỉ có uy lực như thế." Thấy cổ đồng sắc cương thi bị đánh bay đi, Hỏa Vân chân nhân thong thả bảo.

Trần lão quái mặt mũi lạnh tanh hừ lạnh, chỉ tay ra, trên mình cổ đồng sắc cương thi xuất hiện một tấm đạo hoàng sắc phù lục.

Phù lục nhanh chóng cháy thành tro.

Hoàng quang trên mình cổ đồng sắc cương thi cơ hồ sáng gấp đôi.

Vừa bị đánh bay nhưng nó lại lao vào chụp lấy ngân lân yêu thú.

Ngân lân yêu thú thay đổi tác phong, đột nhiên thân ảnh loáng lên, yêu Đan thu lại ngân quang, va vào kim sắc hà quang của tấm gương trên tay Hỏa Vân chân nhân. Đồng thời, trực tiếp hóa thành một đạo ngân quang bỏ chạy.

Yêu Đan thư tính yêu thú bị kim sắc hà quang bao phủ chợt sáng rực, phối hợp với hùng tính yêu thú phá được kim sắc hà quang, lao xuống, ngân quang lóe lên là tan biến.

Trần lão quái chợt có cảm giác muốn thổ huyết vì toàn thân lực khí đánh hụt.

"Thế nào, đuổi hay không?" Hỏa Vân chân nhân vẫn giữ vẻ khắc bạc nhưng cũng lạnh lùng thốt rồi chỉ tay, tế xuất Ly Hỏa phảng.

"Đuổi theo."

Trần lão quái mắt lóe lên giận dữ, nhảy ngay lên Ly Hỏa phảng.

"Vù!"

Ly Hỏa phảng hơi dừng trên không, lại với tốc độ kinh nhân bắn đi, đuổi theo hùng tính yêu thú.

Phía sau linh viên là một loạn thạch hạp cốc dài như thông đạo.

Đạo ngân quang lao đi, xuyên qua hạp cốc là một dãy núi đen nhánh, trông như miệng núi lửa khổng lồ.

Hai con yêu thú và Ly Hỏa phảng khuất bóng khỏi linh viên chừng hai canh giờ sau thì một chỗ trống đột nhiên xuất hiện lam quang, cáp mô đầu yêu thú thực lực kinh nhân lộ ra.

Tay cáp mô đầu yêu thú đã mọc ra, chỉ là hơi nhỏ hơn cánh tay cũ mà thôi.

Xuất hiện trong linh viên, cáp mô đầu yêu thú vân đi tiếp rồi dừng lại ở hạp cốc phía sau.

Trong đôi mắt vàng đục lạnh băng, vốn không có tình cảm gì chợt tỏ ra cực kỳ do dự.

Hình như hạp cốc đối với nó chính là một ranh giới, một cấm địa, vào là gặp nguy hiểm.

Trù trừ một chốc, hai con mắt vàng đục của cáp mô đầu yêu thú lại khôi phục thần sắc lạnh băng, đi vào hạp cốc, lam quang lóe lên là tan biến.

...

"Chỗ quỷ quái nào thế nào?"

Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, Cơ Nhã đều kinh ngạc nhìn quanh.

Thấy cáp mô đầu yêu thú thực lực kinh người như thế, bọn Ngụy Tác không có ý vào sâu hơn, nhưng thông đạo trong Đại Hắc thiên điện quá phức tạp, Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa có để lại ám hiệu lúc vào hưng vòng qua mấy thông đạo mà không thấy ám hiệu đâu. Hiện tại vừa từ một thông đạo đi ra thì trước mắt không phải là bồn địa đầy những hố nước màu vàng nhạt mà là một khung cửa đá đen có phần đổ nát.

Phía trên và chung quanh khung cửa bao phủ hắc vân, còn phía sau loáng thoáng có sắc trắng.

Đứng trước khung cửa có cảm giác bên trong là một lăng viên, chính giữa lăng viên là thứ gì đó đang phát ra ánh sáng trắng.

"Hiện tại dù gì cũng chung một con thuyền. Sao hả? Quay lại tìm lối khác hay là vào trong xem thế nào?" Lặng lẽ quan sát khung cửa không có bất cứ hoa văn nào, Ngụy Tác giật giật chân mày hỏi Âm Lệ Hoa.

"Nơi này cũng có nét đặc biệt như tháp lâm lúc trước, dù thế nào, cũng nên vào xem đã." Âm Lệ Hoa hơi cắn môi, nhìn Ngụy Tác, "Dù giờ chúng ta quay về Đại Hắc thiên điện cũng vị tất tìm ra thông đạo đã vào."

"Vào xem rồi tính."

Ngụy Tác gật đầu.

Gã đến trước khung cửa cao gấp mấy chục người, tạo cho người ta cảm giác áp bức cực lớn, dùng thuật pháp và pháp bảo thử xong mới cẩn thận cùng Âm Lệ Hoa, Cơ Nhã đi qua hắc vân.

Hắc vân tựa hồ không có gì quái dị, chỉ để che chắn thị tuyến và thần thức, Dương chi điểu cũng không cảm tri thấy nguy hiểm, nhưng đi vào trong hắc vân mấy trượng, qua khung cửa thì Dương chi điểu đi trước Ngụy Tác tiền phương cứng người như cảm nhận được nguy hiểm vô cùng.

"Cái gì đây!"

Cảnh tượng trước mắt khiến Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Âm Lệ Hoa co rút tròng mắt.

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi- Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: