Chương 271: Hải liệp đại hội

"Thần thức đã quét tới rồi, còn trốn tránh cái gì? Ra đi!"

Trực tiếp xuyên qua cấm chế hồng sắc quang mạc, Hiên Viên lão tổ đứng trước linh điền, mặt mũi lạnh tanh nói vào chỗ Ngụy Tác ở.

Ngụy Tác nhăn nhó cùng Cơ Nhã mặt mày trắng nhợt đi ra.

"Là ngươi hả!"

Diện mạo Ngụy Tác lúc này khác xa tu sĩ mặt vàng vọt lúc cùng Ngân Lý tán nhân đến tìm Hiên Viên lão tổ giao dịch nhưng ông ta lập tức nhận ra. Kim đơn kỳ đại tu sĩ đang phát ra uy áp kinh nhân này cũng hơi ngẩn ra, tựa hồ không ngờ tu sĩ ở chỗ này lại là người từng giao dịch với mình.

"Chính thị vãn bối.” Ngụy Tác cười khổ gật đầu.

Dáng vẻ của Hiên Viên lão tổ cho thấy không cần nói nhiều.

Hiên Viên lão tổ hơi nheo mắt, mặc nhiên nhìn Ngụy Tác, linh khí trên mình hình thành một dải mây vàng cuồn cuộn, vân khí toàn Hải Tiên thành tựa hồ trở nên biến ảo.

"Ngươi dùng phương pháp lấy trộm linh khí của Hải Tiên thành?" Bất động nhìn Ngụy Tác một chốc, Hiên Viên lão tổ băng hàn tột bậc hỏi.

"Vãn bối bố trí một Tụ linh trận.” Đã bị phát hiện, Ngụy Tác không giấu, nói với vẻ thực sự cầu thị.

"Tụ linh trận? Pháp trận này đã thất truyền mấy vạn năm, không ngờ ngươi vẫn biết cách bố trí.” Hiên Viên lão tổ cụp mắt, "Ngươi cần Thiên lan chanh tinh vì bố trí trận này?"

Ngụy Tác thở dài, không nói gì thêm mà gật đầu.

"Lớn mật! Đổi Thiên lan chanh tinh với ta để bố trí pháp trận, hút linh khí của Hải Tiên thành, ngươi coi ta không ra gì hả!" Sát cơ lăng lệ từ mắt Hiên Viên lão tổ bừng lên!

"Ngọc hư tử chu? Ngươi là ngươi Tử Vi tông?" Hiên Viên lão tổ có vẻ định động thủ, Ngụy Tác không nói gì mà vung tay tế xuất Hắc thủy liên, đồng thời lấy cả Ngọc hư tử chu ra. Hiện tại khẳng định không đánh nổi nhưng vẫn còn một chút cơ hội có thể đea Hàn Vi Vi rời khỏi Hải Tiên thành. Thấy Ngụy Tác tế xuất Ngọc hư tử chu, mục quang Hiên Viên lão tổ lóe lên, sát khí dâng lên gấp mấy lần trong tích tắc.

"Vãn bối và Tử Vi tông không có quan hệ, pháp bảo này chỉ tình cờ lấy được.” Ngụy Tác nắm Thực huyết pháp đao và Thanh tác ngân pháp trượng trong tay, nhãn quang hơi lóe lên.

"Vậy hả?"

Hiên Viên lão tổ thấy Ngụy Tác cùng Cơ Nhã định chống cự, mắt lóe hàn mang, không thực hiện bất kỳ động tác nào nhưng hoàng quang đã bao lấy ông ta.

Hoàng quang có đường kính sáu, bảy trượng, không rõ do thuật pháp và pháp bảo nào kích phát mà linh quang liên tục thành hình vạn niên thanh, linh áp kinh nhân hơn bất kỳ thuật pháp và pháp bảo nào Ngụy Tác từng thấy.

Hoàng quang dấy lên, thổ hoàng sắc quang diễm phun ra.

Ngụy Tác biến hẳn sắc mặt vung tay.

Thanh tác ngân pháp trượng thượng phát ra hôi hắc sắc quang hoa, bao trùm thổ hoàng sắc quang diễm, cùng lúc đó, thanh hắc sắc âm khí tràn ra, ngưng thành ma trảo, chụp vào quang diễm.

"Vù, vù!"

Quang diễm bị quang hoa bao trùm, dấy lên bạch khí, đoạn va chạm với thanh hắc sắc ma trảo, linh quang tắt đi không ít.

Ngụy Tác kinh hãi vì thổ hoàng sắc quang diễm đã tắt linh quang cơ hồ không hề đình trệ, trực tiếp xuyên qua thanh hắc sắc ma trảo và cả cái kén do Cơ Nhã dùng pháp bảo như hòn núi vàng phát ra, dư thế không giảm mà giáng vào cánh Hắc thủy liên.

Chát một tiếng, Hắc thủy liên rung lên, thủy quang tỏa sáng, cánh dấy lên hắc sắc thủy hoa, như thể nước ở bên trong văng ra.

Ngụy Tác nhìn rõ thổ hoàng sắc quang diễm là một pháp bảo bằng đóa sen lớn cỡ mắt rồng.

Uy năng cao hơn nhiều linh giai thượng phẩm, khẳng định là một món đạo giai pháp bảo!

"À!"

Ngụy Tác chặn được đòn này, Hiên Viên lão tổ hơi sững lại, mắt ánh lên lạ lùng.

Chỉ tích tắc này, hôi sắc quang hoa đặc dị từ Thanh tác ngân pháp trượng trong tay Ngụy Tác bao ra vây lấy Hiên Viên lão tổ.

Đại bộ phận hôi sắc quang hoa xuyên qua hoàng khí bên ngoài Hiên Viên lão tổ, chạm vào mình, ông ta biến sắc!

Ầm! Hoàng sắc khí lưu kinh nhân từ dưới đất dấy lên, Hiên Viên lão tổ lướt lên không năm mươi trượng như thuấn di, thoát khỏi phạm vi hôi sắc quang hoa lung tráo.

Ngụy Tác vung tay, Thanh tác ngân pháp trượng phát ra hôi sắc quang hoa, tiếp tục đuổi theo Hiên Viên lão tổ, cùng lúc đó, Ngọc hư tử chu lui vào chỗ ở, định đưa Hàn Vi Vi được gã cùng Cơ Nhã an trí gần cửa.

Sắc mặt gã cùng Cơ Nhã đồng thời nhợt đi vì hoàng khí cuồn cuộn đột nhiên dấy quanh, hình thành một bức hoàng sắc tinh tường vây lấy cả hai!

Nguyên uy năng của hoàng sắc tinh tường đã không kém gì một món giai pháp khí phòng ngự linh cấp cao!

Hiên Viên lão tổ trên không loáng lên, tránh khỏi hôi sắc quang hoa, vung tay phát ra hoàng sắc khí lưu vào đại sảnh sau lưng Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, đưa Hàn Vi Vi đến trước mặt ông ta.

Đồng thời, Hiên Viên lão tổ lạnh lùng nhìn sang trái.

Nếu có người quan chiến lúc này, có lẽ sẽ không hiểu vì sao Hiên Viên lão tổ lại nhìn sang chỗ không có gì, còn Ngụy Tác biết rõ đó là nơi Phệ tâm trùng ẩn mình.

Hiển nhiên, Hiên Viên lão tổ đã phát hiện ra Phệ tâm trùng! Mà ông ta vẫn chưa động dụng toàn lực!

Sắc mặt Ngụy Tác triệt để âm trầm, chuẩn bị dù Phệ tâm trùng bị giết thì cũng phải nhân cơ hội này kích phát Thực huyết pháp đao có uy lực công kích lớn nhất.

"Dừng tay!"

Hiên Viên lão tổ triệt để chiếm thượng phong lại xua tay, thu lại pháp bảo hình hoàng sắc pháp liên bị Ngụy Tác tiêu hao không ít quang hoa.

"À!" Thấy Hiên Viên lão tổ không có sát ý, tựa hồ muốn dừng tay, Ngụy Tác hơi ngẩn ra, không kích phát Thực huyết pháp đao.

"Chỉ cần ngươi đáp ứng giao dịch, ta không chỉ bỏ qua việc ngươi bố trí Tụ linh trận, lấy linh khí của Hải Tiên thành mà còn mang lại lợi ích cho ngươi.” Hiên Viên lão tổ vung tay trả Hàn Vi Vi cho Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, thản nhiên nói.

"Giao dịch? Giao dịch gì.” Ngụy Tác đổi sắc, nhìn thần sắc Hiên Viên lão tổ gac thậm chí cho rằng ông đột nhiên xuất thủ là vì muốn thử thực lực của gã đồng thời xem gã có phải là tu sĩ Tử Vi tông không.

"Vào trong đã rồi nói.”

Hiên Viên lão tổ liếc gã, không hề lo rằng gã thoát được, chắp tay sau lưng đi vào chỗ ở.

Ngụy Tác cùng Cơ Nhã nhìn nhau, nghiến răng đi theo Hiên Viên lão tổ.

Hiên Viên lão tổ đếncửa tĩnh thất bố trí Tụ linh trận mới dừng lại, nhìn một chốc, mắt ánh lên phức tạp rồi quay lại nhìn Ngụy Tác cùng Cơ Nhã.

"Ngươi nuôi dưỡng yêu thú chắc là Phệ tâm trùng, tựa hồ thực lực sắp đạt mức lục cấp yêu thú nhỉ. Theo thần sắc của ngươi chắc trừ pháp trượng ra chắc còn pháp bảo khác nữa là con bài tẩy?" Liếc Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Hiên Viên lão tổ tỏ vẻ thâm ý bảo.

"Hiện tại tiền bối có thể nói rõ là giao dịch gì chăng?" Ngụy Tác không đáp, ung dung nói.

"Gia nhập Hải Tiên tông.” Hiên Viên lão tổ bảo, "Nếu ngươi thật sự muốn làm đệ tử Hải Tiên tông, ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ, nếu không thích gia nhập tông môn, có thể làm khách khanh trưởng lão của Hải Tiên tông.”

"Có việc tốt thế hả?" Ngụy Tác nhíu mày nhìn ông ta, "Tiền bối, giao dịch này chắc không giản đơn vậy chứ?"

"Đương nhiên.” Hiên Viên lão tổ càng lúc càng thấy vừa ý với gã, mỉm cười: "Thành đệ tử hoặc khách khanh trưởng lão của Hải Tiên tông chỉ cần thay mặt bản tông tham gia một lần Hải liệp đại hội. Việc ngươi dùng Thiên lan chanh tinh, bố trí Tụ linh trận hút linh khí Hải Tiên thành, khiến linh mạch của Hải Tiên thành khô kiệt nhanh hơn coi như cho qua.”

"Hải liệp đại hội?" Nhãn quang Ngụy Tác hơi ánh lên, "Tiền bối có thể giải thích kỹ chăng?"

"Hải liệp đại hội vốn là đại hội tỷ thí do Minh Nguyên tông, Tử Vi tông và Hải Tiên tông cử hành, mỗi hai mươi năm một lần.” Hiên Viên lão tổ gật đầu, tỏ rõ thần sắc ngưng trọng, "Tịch Diệt hải có một nơi là Hắc Mộc quần đảo, yêu thú rất nhiều. Lúc diễn ra Hải liệp đại hội, trưởng lão, tông chủ tam tông phong tỏa nơi đó lại rồi tam tông cùng chọn ra mười đệ tử cho vào Hắc Mộc quần đảo, sau ba ngày, đệ tử tông nào đệ tử săn được số lượng yêu thú nhiều nhất, cao cấp nhất là thắng. Tam tông đệ tử tham gia Hải liệp đại hội, tuổi thật phải từ bốn mươi tuổi trở xuống.”