Chương 269: Đoạt xá yêu hồn

Quỷ ảnh trong suốt từ bạch sắc viên bát của Gia Cát lão quái cao bằng người thật, trong màn đêm coi như vô sắc vô hình, không thể nhìn ra.

Phát xong quỷ ảnh, Gia Cát lão quái nheo mắt bật cười lạnh, thu nhanh bạch sắc viên bát, cơ hồ xuôi tay không làm gì, đứng im trên sơn đạo.

Quỷ ảnh xuyên qua linh điền, như khí thể lách qua khe cửa.

Cơ Nhã và Ngụy Tác vẫn nhắm mắt, tĩnh tu trong Tụ linh trận, không nhận ra nguy cơ.

Cơ Nhã đã đột phá thành công, đạt đến tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng, hơn nữa đạt tới hậu kỳ, trên măt ánh lên ba màu nhàn nhạt, rõ ràng lúc đột phá đến Phân niệm kỳ đã sử dụng Kim ban sâm quả. Ngồi xếp bằng nhắm mắt, hoàn toàn cạnh nàng là Ngụy Tác, thậm chí đã đột phá đến tu vi Phân niệm cảnh tam trọng.

Trong Tụ linh trận, tốc độ tu luyện quá nhanh, bảy tám mươi ngày khổ tu tương đương với dùng đơn dược tu luyện bốn, năm năm!

Đột nhiên, Ngụy Tác giật giật chân mày, mở bừng mắt.

Chát một tiếng vang lên rõ ràng gần cửa.

Ngụy Tác biến hẳn sắc mặt, thanh âm này rõ ràng là tiếng thần thức xung kích của Phệ tâm trùng!

Trong một tĩnh thất cách gian nuôi dưỡng Phệ tâm trùng không xa, lệnh cho Phệ tâm trùng trừ tự do vào ăn thì hộ pháp cho gã cùng Cơ Nhã. Chỉ khi có kẻ xâm nhập, Phệ tâm trùng mới phát động công kích!

"Ngụy Tác, chuyện gì vậy!"

Cả Cơ Nhã cũng bị kinh động, biến hẳn sắc mặt đứng dậy trong Tụ linh trận.

"Đi!"

Ngụy Tác vung tay phát ra Hắc thủy liên, cầm Thực huyết pháp đao nhăn nhó ra khỏi gian tĩnh thất.

Phệ tâm trùng là bảo bối của gã, đã đổ vào nó không rõ bao nhiêu linh thạch và tâm huyết, nếu nó có gì bất trắc, gã chắc đau lòng thổ huyết, càng trọng yếu là Hàn Vi Vi ở trong gian tĩnh kề đó, nếu nàng ta có bề gì, một trăm con Phệ tâm trùng cũng khó bù lại.

Cơ Nhã cũng nhợt nhạt mặt mày cầm pháp bảo như ngọn núi vàng, một tay cầm Thanh cương phiến lướt ra.

"À!"

Ngụy Tác nhanh chóng kích phát linh quang quang tráo, bảo vệ bản thân cùng Cơ Nhã, đồng thời sững sờ.

Gã nhận ra Phệ tâm trùng đã truy đuổi "kẻ xâm nhập " vào đại sảnh không lớn lắm.

"Đối phương" là một âm hồn trong veo, méo mó.

Theo lý, âm hồn vô sắc vô hình này, Ngụy Tác không thể cảm tri được nhưng giờ gã lại cảm nhận được rõ ràng nó tồn tại, còn cảm nhận được âm hồn đang nhe nanh múa vuốt lao đến.

Chát!

Âm hồ trong suốt này uốn người, lách qua khe bốn cánh Hắc thủy liên, va vào linh quang quang tráo bên ngoài Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, quang tráo nổ vang rồi lắc lư.

"Là ẩn hình pháp khí hả!" Cơ Nhã kinh hãi, thần thức hiện tại của nàng, bao trùm toàn đại sảnh và tĩnh thất quanh đó không có bất kỳ vấn đề gì nhưng không cảm giác thấy đối thủ tồn tại, hay bất kỳ linh lực dao động nào.

"Ngụy Tác, thật ra là chuyện gì?" Giọng lục bào lão đầu vang lên trong tai gã, "Hình như ngươi cảm giác được đối phương?"

"Là một âm hồn.” Ngụy Tác sắc mặt rất khó coi đáp nhanh: "Có kẻ định dùng âm hồn ám toán chúng ta. Âm hồn này đã được tu sĩ tế luyện, không thì không thể không phát ra âm khí, vô sắc vô hình, lực công kích cũng đạt bán linh giai.”

"Âm hồn?"

Cơ Nhã và lục bào lão đầu kinh hô, Ngụy Tác đã phát ra một tấm kim sắc điện võng, chụp xuống âm hồn tráo.

Hiện tại Ngụy Tác đã đạt tu vi Phân niệm cảnh tam trọng, thi triển Kim xà loạn vũ, mỗi tia chớp đều thập phần ngưng tụ, kêu lên tanh tách, tia chớp nào cũng có vảy như thân rắn thật, uy thế thập phần kinh nhân.

"À!"

Hơn trăm tia chớp ngoằn ngèo chụp xuống, mắt Ngụy Tác lóe lên thần sắc kinh hãi, gương mặt càng khó coi.

"Thế nào? Không đánh trúng hả?" Ngụy Tác đánh trượt, Cơ Nhã khẩn trương hỏi. Gặp đối thủ không cảm tri được, nàng không cách nào xuất thủ.

"Lôi quyết của ta lại không có tác dụng với âm hồn này.” Ngụy Tác "nhìn" rõ ít nhất có bảy, tám kim xà thiểm điện đánh trúng âm hồn, nhưng đều xuyên quan, cơ hồ không ảnh hưởng gì.

Gã thi triển lôi quyết vì có lực sát thương của lôi hệ thuật pháp đối với âm khí pháp khí và âm hồn là lớn nhất. Kim Xà lôi quyết không gây ra tổn thương cho âm hồn, thật quá quỷ dị.

"Vô dụng?" Lục bào lão đầu kinh ngạc hỏi.

"Hiện tại âm hồn ngưng thành một dúm nhỏ.” Ngụy Tác biến hẳn sắc mặt, "Lão đầu, ngươi cũng chưa thấy âm hồn này?"

Ngụy Tác cảm tri được âm hồn đã ngưng thành một viên ngọc trong veo lớn cỡ mắt người, thập phần quỷ dị, uy năng tựa hồ còn hơn lúc lớn bằng người thật.

"Lôi hệ thuật pháp cũng vô dụng, âm hồn ngưng thành một dúm?" Lục bào lão đầu ngẩn ra rồi nghĩ ra gì đó, oa oa kêu lên, "Ngụy Tác, mau lên! Dùng Âm lân sa hoặc Hủ thi thủy lai đối phó nó!"

Không hề chần chừ, Ngụy Tác chụp lấy một nắm Âm lân sa ném ra. Đồng thời, gã vung tay điểm, tế xuất bạch sắc hồ lô đựng đầy Hủ thi thủy lấy được của lão đạo râu chuột thuộc Hắc Sát.

"Xoạt!"

Luồng thanh hắc sắc lân hỏa rải ra, viên chân do âm hồn ngưng thành rung lên, bị lân hỏa dính vào bị thiêu đốt bốc khói.

Viên ngọc trong veo tỏa khói xanh, cả Cơ Nhã cũng nhìn thấy viên âm hồn châu quỷ dị.

Không dừng lại, Ngụy Tác chỉ tay, Hủ thi thủy trong bạch sắc hồ lô phun ra, viên âm hồn châu thấy không ổn, định muốn trốn chạy.

Âm hồn châu bốc khói, âm khí tựa hồ nhanh chóng bốc lên.

Lúc đó, Gia Cát lão quái ở bên ngoài vốn cực kỳ tự tin chợt biến sắc. Mắt lão ánh lên liên tục rồi dùng mục quang hung hãn tột bậc nhìn vào chỗ ở của Ngụy Tác đoạn lắc mình tan biến vào bóng tối.

"Lão đầu, thật ra là gì hả!" Trong chỗ ở của Ngụy Tác, thấy âm khí của âm hồn châu bị Hủ thi thủy thiêu đốt, gã liền gọi lục bào lão đầu.

"Đoạt xá yêu hồn!"

"Đây là 'Đoạt xá yêu hồn' do tu sĩ tinh thông âm nguyên công pháp, dùng tự thân tinh nguyên và âm hồn của cao giai tu sĩ luyện chế thành! 'Đoạt xá yêu hồn' này vô sắc vô hình, phá được nhiều cấm chế, là âm khí tuyệt vời để đánh lén ám toán! 'Đoạt xá yêu hồn' đã được bí pháp tôi luyện, chư hệ thuật pháp đều vô dụng, mà phải dùng cách ngược lại, dùng âm khí như Âm lân sa mới sát thương được. 'Đoạt xá yêu hồn' này ít nhất cũng mấy chục năm mới luyện chế được, tuyệt đối không kém hơn công sức rèn một món đạo giai pháp khí! Sao đột nhiên lại vào đây nhỉ!"

"Trong tình huống không phát giác, bị 'Đoạt xá yêu hồn' chui vào thể nội, sẽ trở thành con rối bị thao túng! Lẽ nào có người biết Tụ linh trận của chúng ta hút linh khí, định dùng 'Đoạt xá yêu biến ngươi thành con rối để tìm hiểu thật ra là chuyện gì hả?" Giọng lục bào lão đầu tựa hồ còn hơi kinh hãi.

"Cơ Nhã, khống chế Hủ thi thủy hồ lô, luyện hóa 'Đoạt xá yêu hồn', ta ra ngoài xem sao.”

Nghe lục bào lão đầu nói vậy, Ngụy Tác dặn Cơ Nhã rồi đi ra ngoài.

"Ngụy Tác, sao thế?"

Có điều tích tắc sau, Cơ Nhã thấy gã đi vào.

"Bên ngoài không có tu sĩ, đối phương chắc đã đi rồi.” Ngụy Tác nhíu mày đáp.

"'Đoạt xá yêu hồn' ít nhất cũng phải dùng âm hồn của tu sĩ Phân niệm cảnh nhất trọng tu vi trở lên mới luyện chế được, ám toán chúng ta tuyệt đối không phải tu sĩ tầm thường. Rất có thể là trưởng lão Âm Thi tông Gia Cát lão quái ngươi gặp tại giao lưu hội, lẽ nào ngươi có khí tức gì đó bị lão phát hiện?" Lục bào lão đầu oa oa kêu mấy câu, đột nhiên nhớ ra hỏi, "Ngụy Tác, 'Đoạt xá yêu hồn' chỉ tu sĩ luyện thần thông pháp nhãn hoặc có pháp khí đặc biệt mới cảm giác được, sao ngươi lại nhìn thấy!"

Ngụy Tác nhìn viên ngọc trong Hủ thi thủy đang bốc khói.

Viên ngọc lúc này chỉ còn một phần ba, xem ra khó thoát được, sẽ bị luyện hóa.

Trầm ngâm một chốc, Ngụy Tác lấy ra nô thú đại, thu Phệ tâm trùng lại.

Đoạn gã nhắm mắt cảm giác.

Thần sắc kinh hỉ thoáng hiện trên gương mặt ngưng trọng của gã.

"Lẽ nào vì Phệ tâm trùng?" Cơ Nhã và lục bào lão đầu thấy vậy, cộng với thần sắc gã biến hóa thì lên tiếng hỏi.

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi- Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: