Chương 136: Không nhiên được lợi, không gian thì là tặc

Ngụy Tác thiếu chút nữa sặc nước miếng.

Hóa ra Kim bà bà là người lợi hại nhất ở đây.

Địa cấp thượng giai công pháp, hiện tại Ngụy Tác tuy cũng tu luyện địa cấp công pháp, nhưng nếu không có lục bào lão đầu, dù gã có được một môn địa cấp thượng giai công pháp chân chính, suốt đời cũng không luyện đến Chu thiên cảnh đệ ngũ trọng.

"Thiết linh tử, thế nào, mấy năm không gặp, ngươi càng ngày càng biết ăn nói.” Kim bà bà bật cười, tay vẫn nghịch bạch sắc ngọc thiền, lại quay nhìn Ngụy Tác rồi nói với cốt bào lão quái: "Mặc lão quái, đây là đệ tử của ngươi? Tư chất như tế này, còn trẻ mà đã tu luyện đến Chu thiên cảnh nhất trọng mà ngươi đành bỏ?"

"Thế nào, nếu ngươi nhìn trúng tiểu tử này, ta sẽ nhường cho ngươi làm đồ đệ.” Mặc lão quái cười lạnh, "Bất quá việc tìm một tu sĩ Chu thiên cảnh đến phối hợp với chúng ta sẽ do ngươi làm.”

"Nếu không phải mấy lão bất tử của Lôi Tiêu tông đang nổi khùng ngoài kia, tìm người để trút giận thì ta cũng có ý đó.” Kim bà bà nhìn Ngụy Tác với vẻ vừa ý khiến gã sởn gai ốc.

"Mấy lão bất tử của Lôi Tiêu tông đang nổi khùng ngoài kia?" Mặc lão quái đang bình tĩnh cũng giật mình, tu sĩ mắt xếch cũng tỏ vẻ ngưng trọng hỏi ngay: "Thật ra là chuyện gì?"

"Mấy lão bất tử của Lôi Tiêu tông dẫn mấy đệ tử tinh anh vây giết một con Loạn tinh điêu thì gặp phải một con Hỏa linh phượng, không những không giết được Loạn tinh điêu, mà còn mất một đệ tử tinh anh Chu thiên cảnh tứ trọng. Nghe nói có mấy đệ tử tinh anh khác phân tán trong cốc cũng bị giết, cả Đào thần ngọc cũng bị cướp.” Kim bà bà bật cười: "Cũng vì Lôi Tiêu tông coi thường mọi tu sĩ khác, cậy có hai trưởng lão Phân niệm kỳ nên nghênh ngang, khác gì cho người ta biết trên mình chúng có Đào thần ngọc.”

"Loạn tinh điêu? Hỏa linh phượng?!" Ngụy Tác hít một hơi lạnh. Loạn tinh điêu và Hỏa linh phượng, đều là lục cấp thượng giai yêu thú.

Thiết linh tử mắt xếch cười hắc hắc với vẻ hỉ hả, "Kim bà bà hiểu rõ như thế, xem ra đệ tử tinh anh Lôi Tiêu tông bị giết chắc có phần ngươi.”

Quan hệ giữa Kim bà bà và Mặc lão quái, Thiết linh tử tựa hồ không tầm thường, nên không phủ nhận: "Đệ tử Lôi Tiêu tông đó không biết kính già nhường trẻ, xuất thủ đánh lén ta, ta chỉ muốn thử xem lôi hệ pháp quyết của Lôi Tiêu tông thế nào, không ngờ y chỉ kịp thi triển thuật pháp có một lần, không cứu được nữa.”

Mặc lão quái lạnh giọng: "Tiểu bối như thế mà chặn được Bôn lôi chùy của ngươi quả thật hiếm lắm.”

"Phong lão quái xưa nay nóng tính còn chưa tới?" Kim bà bà tỏ vẻ ngạc nhiên rồi nhìn Ngụy Tác cười to: "Tiểu oa oa, ta thấy ngươi cũng ngoan ngoãn, nếu giúp bọn ta hoàn thành việc này, ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ, thế nào? Vậy này coi như quà gặp mặt.”

Khẽ búng tay, một viên hồng sắc tinh châu bắn đến trước mặt Ngụy Tác.

"Đây là?" Viên ngọc chỉ lớn cỡ mắt rồng, chạm vào tay cực kỳ ôn nhuận, hồng quang lấp lánh, hàm chứa linh khí đặc biệt.

"Tiểu oa oa, đấy là Lưu hỏa pháp châu, tuy không phải pháp châu của bát cấp Hỏa kỳ lân, bất quá cũng là pháp châu mà lục giai Lưu hỏa kỳ lân tiến giai hình thành trong thể nội, chỉ cần dồn chân nguyên vào, ngươi có lăn dưới ao lửa cũng không có vấn đề gì.” Kim bà bà ngồi xuống một tảng đá lớn rồi giải thích.

"Tích hỏa pháp châu!" Ngụy Tác có sẵn một viên tích thủy châu, giờ lão ẩu này lại cho gã một viên tích hỏa châu.

Đương nhiên, tích thủy châu của gã hay viên tích hỏa châu này đều chỉ có hiệu quả cách tuyệt hỏa lực và phân thủy thông thương, không thể ngăn được uy lực của hỏa hệ, thủy hệ thuật pháp như pháp bảo tích hỏa, tích thủy thượng giai. Nhưng pháp châu thế này cũng rất hiếm có, ví như có viên pháp châu này là có thể vào nơi có nhiệt lực kinh nhân bình thường khó vào được để hái linh dược.

Nghĩ thế, đầu óc gã chợt dấy lên ý nghĩ không lành.

Gã chưa kịp lên tiếng thì giọng nói hư vô phiêu diêu vang lên, "Ba vị vẫn như xưa, Kim bà bà, ngươi rộng tay như thế thì ta không thể nhỏ nhen được.”

Màn sương dày mịt trên đầu tách ra, một thanh bào văn sĩ mặt mày trắng trẻo tiêu sái đáp xuống.

Thanh bào văn sĩ tiêu sái nho nhã trông chỉ chừng hơn bốn mươi tuổi này hai tay áo phất phơ, đáp xuống là không gió mà cũng lay động, phong linh khí tức trên mình rất rõ, tựa hồ lúc nào cũng có thể kích phát cương phong pháp quyết, Ngụy Tác cũng nhận ra y là tu sĩ có thiên phú phong linh căn.

"Tấm Huyết độn bảo phù có thể giúp ngươi ba lần thi triển Huyết quang độn. Bất quá mỗi lần đều tiêu hao rất nhiều khí huyết và chân nguyên, với tu vi hiện thời của ngươi tối đa chỉ thi triển được hai lần.” Phong linh căn tu sĩ này hiển hiện thân ảnh, một tấm huyết hồng sắc bảo phù cũng rơi vào tay Ngụy Tác.

"Lục giai pháp phù!" Ngụy Tác lại hít một hơi lạnh!

Huyết quang độn là môn độn pháp tốc độ kinh nhân của tu đạo giới, gấp bạch ngọc hạc của gã ba lần trở lên. Ngay cả tu sĩ Phân niệm cảnh có thể ngự kiếm phi hành cũng chưa chắc đã biết độn thuật, còn Huyết độn bảo phù là phù lục để kích phát uy năng tương đồng với Huyết quang độn. Phù lục này trong lúc quan trọng có thể bảo bối giữ mạng, giá trị kinh nhân.

"Mặc lão quái, Phong lão quái và Kim bà bà rộng tay như thế, xem ra bọn ta không thể không thể hiện, bằng không y chắc gì đã giúp chúng ta hoàn thành được.” Thiết linh tử nháy cặp mắt xếch, có vẻ xót ruột móc ra một tấm lưới trắng, "Tiểu tử, vật này có thể giúp ngươi chặn nó lại trong một lúc.”

Tấm lưới này ràn rạt băng hàn chi khí, là pháp khí luyện chế từ băng linh chi nào đó, không chỉ chất liệu hơn hẳn Ngũ hành đồng hoàn đã bị phá hoại của Ngụy Tác mà còn có công hiệu làm tê cứng đối phương bằng hơi lạnh trong tích tắc, rõ ràng gần đạt đến mức linh giai pháp khí. So với tấm lưới của tu sĩ mập Trương Châu Dự giả chết đánh lén tu sĩ trẻ tuổi yêu dị cũng vẫn cao cấp hơn.

"Hợp hư đơn?" Mặc lão quái mặt mũi lạnh tanh thò bàn tay khô gầy như chân gà, Ngụy Tác ngẩn ra vì Mặc lão quái ném cho gã là một viên Hợp hư đơn thật sự.

Mặc lão quái lại vung tay lấy ra một tấm pháp y hỏa hồng sắc, hỏa linh khí tức cực nồng.

"Hỏa lân bảo y!"

Vật Mặc lão quái ném Ngụy Tác trông như bằng tơ, nhưng ánh lên như hỏa ngọc, còn có không ít hỏa vân phù văn, đừng nói thị Ngụy Tác mà cả Phong lão quái, Kim bà bà và Thiết linh tử đều tỏ vẻ chấn kinh.

Hỏa lân bảo y, linh giai pháp y thât sự, công thủ toàn diện, có thể hóa thành nhiều dải thiên hỏa hỏa vân!

"Không ngờ vẫn là Mặc lão quái ngươi rộng tay nhất.” Ngẩn ra một chốc, Thiết linh tử liếc Ngụy Tác, "Ngươi thấy y có mấy phần thành công? Đừng để đã không thành công lại còn mất cả pháp bảo.”

Mặc lão quái mặt mũi lạnh tanh nói: "Chừng sáu phần.”

"Sáu phần?" Phong lão quái có thiên phú phong linh căn, bề ngoài đầy tiêu sái nho nhã khẽ nhíu mày, "Mặc lão quái, tiểu tử này có gì đặc biệt chăng?"

"Chỉ là tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng, dù có chút đặc biệt cũng vô dụng.” Mặc lão quái lạnh giọng: "Có điều y có một chiếc Thanh hoàng hồ lô đã phá tổn có thể kích phát ất mộc linh khí, cả Tử hồ hoa cũng hái được. Có vật này thì y có thể lọt vào phạm vi năm mươi trượng mà không bị phát hiện, cộng thêm Hỏa lân bảo y này chắc cầm chân vật đó được một chốc, y còn có thêm một tấm linh giai phòng hộ pháp thuẫn, nói chung có nhiều cơ hội để thành công.”

"Hả?" Phong lão quái mỉm cười hiểu ra, bảo Ngụy Tác: "Vậy thì quả thật có năm, sáu phần cơ hội.”

"Nuốt viên Hợp hư đơn này!" Mặc lão quái gật đầu đoạn lạnh lùng hạ lệnh cho Ngụy Tác.

Ngụy Tác hơi ngân ra, Mặc lão quái mắt lóe sát cơ, "Ta đếm đến ba, ngươi không nuốt thì ta giết ngươi ngay!"

Ngụy Tác thầm rủa tổ tông mười tám đời nhà Mặc lão quái, nhưng đành nuốt Hợp hư đơn.

"Được!"

Hợp hư đơn vừa xuống bụng, Ngụy Tác cảm giác vô số lưỡi dao sắc lao ra, cắt loạn xạ. Cơn đau qáu độ khiến gã hơi cong người xuống.

Dược lực như đồng kinh đào hãi lãng xung kích kinh mạch gã, dung hợp với chân nguyên của gã với tốc độ kinh nhân.

Ngụy Tác lập tức cảm nhận được trong thể nội sắp hình thành một thần hải theo chân nguyên lưu chuyển, cùng lúc đó, gã cũng cảm nhận được chân nguyên tựa hồ không còn thuần tịnh như trước. gã biết đó là dược lực tạp nhạp của Hợp hư đơn gây bất lợi cho tu sĩ.

Ầm! Chân nguyên trong thể nội gã phát ra tiếng gầm như sông chảy, sáu thần hải và thần hải mới hình thành lập tức nối thống, hình thành chu thiên mới.

Trọc khí từ lỗ chân lông của Ngụy Tác trào ra, dưới dược lực của Hợp hư đơn gã trực tiếp đột phá nhất trọng tu vi, biến thành tu sĩ Chu thiên cảnh lưỡng trọng.

"Tiểu tử này cũng tu luyện địa cấp công pháp?" Nghe rõ tiếng thể nội chân nguyên của Ngụy Tác, Phong lão quái, Thiết linh tử đều tỏ ra ngạc nhiên, nhất là trong mắt Kim bà bà hện rõ nét ghen tị, cả ba cùng nhìn Mặc lão quái.

Mặc lão quái cũng hơi ngạc nhiên.

Tán tu mà còn trẻ thế này đã tu luyện địa cấp công pháp đến Chu thiên cảnh nhất trọng, tốc độ tiến giai có phần kinh nhân. Ở bất kỳ tông môn nào cũng là đệ tử tinh anh cực kỳ được trọng thị.

"Tiểu oa oa, lão thân nói thật là có hứng với ngươi.” Kim bà bà mắt sáng lên nói với gã: "Nên ngươi nhớ linh hoạt một chút, an toàn ra đến đây, lão thân bảo đảm sẽ thu ngươi làm đồ đệ.”

"Thu cái gì! Ai muốn làm đồ đệ của lão thái bà ngươi!"