Chương 1246: Sáu tay

Thần Lan vương Yến Bắc Quy và Thiên Cửu thần quân đều gần đạt chân tiên tu vi.

Rõ ràng y chưa đột phá chân tiên, chân nguyên tu vi không thay đổi nhưng như thoát thai hoán cốt, thật quá quá quỷ dị.

Hơi lạnh dâng lên trong lòng Thiên Cửu thần quân.

"Được! Được! ..."

Dễ dàng ngăn được Thiên Cửu thần quân đoạn Thần Lan vương Yến Bắc Quy nhìn hai tay, ra vẻ vừa ý.

"Vù!"

Đồng thời, lam sắc thần quang hiện lên, đổ về phía Thiên Cửu thần quân.

Thiên Cửu thần quân lóe tử quang trước mặt, tử sắc sa trướng hiện lên.

Thiên Cửu thần quân biến sắc, tử sắc sa chạm vào lam sắc thần quang là tan rã.

"Oành!"

Đạo đạo quang hoa của các Kim đơn đại tu sĩ vút lên, va chạm chan chát, lam sắc thần quang tan rã, Thiên Cửu thần quân thở phào, mặt có lại đôi phần huyết sắc.

Thần Lan vương Yến Bắc Quy mỉm cười, tỏ rõ thần sắc cười cợt.

"Chát!"

Lam sắc thần quang như tiểu long từ mắt phải y bắn vào tử sắc sa trướng.

"Không xong!"

Thiên Cửu thần quân cơ hồ hồn phi phách tán, Thần Lan vương Yến Bắc Quy không chỉ chân nguyên vượt xa y mà thần thức cũng tăng, tốc độ thi pháp khiến y không kịp phản ứng.

Ám kim sắc cổ phù chưa kịp kích phát thì tử sắc sa trướng đã bị đanh tan, lam sắc tiểu long thần quang xé linh quang từ pháp y của y mà giáng vào.

Kinh hãi cực độ, Thiên Cửu thần quân văng đi như một khối vẫn thạch, đồng thời ngực và lưng tóe máu, thủng một lỗ.

"A!"

Các Kim đơn tu sĩ Nghịch Hỏa minh kêu lên kinh hãi, lùi lại.

"Muốn chạy? Không dễ đâu, Thiên Cửu thần quân, đối phó ngươi đã." Thần Lan vương Yến Bắc Quy cười gằn, lam sắc thần quang như tiểu long từ mắt trái bắn ra.

"Chát!"

Thiên Cửu thần quân kích phát ám kim sắc cổ phù, hình thành bảo tán, đỡ được lam sắc thần quang.

Thần Lan vương Yến Bắc Quy tỏ rõ vẻ cợt nhả.

Thiên Cửu thần quân chưa kịp làm gì thì lam sắc thần quang đã xung kích lên ám kim sắc bảo tán. Lam sắc thần quang là một mảnh móng tay của Thần Lan vương Yến Bắc Quy.

Ám kim sắc bảo tán trước mặt Thiên Cửu thần tan nát.

Thiên Cửu thần quân nhợt nhạt mặt mày, bạch sắc tinh phù từ miệng phun ra, hóa thành bạch sắc quang trụ, ràn rạt khí tức không gian pháp khí như định truyền tống y đi.

"Đã biết vậy mà." Thần Lan vương Yến Bắc Quy như đã liệu trước, cười ha hả, tiên bảo hình con quay và vũng xoáy hai màu giáng tan bạch sắc quang trụ, Thiên Cửu thần quân bị đại lực xô đẩy liêu xiêu lại hiện ra thân ảnh.

Thiên Cửu thần quân nhợt nhạt, hồng sắc tinh quang từ đỉnh đầu dấy lên.

Nguyên khí dao động của tinh quang khác hẳn, Thần Lan vương Yến Bắc Quy đang cười gằn cũng mắt lóe hàn quang, cong tay chụp, lam sắc bảo liên xuất hiện ngay dưới Thiên Cửu thần quân.

Hồng sắc tinh quang bao quanh Thiên Cửu thần quân, ngưng thành một cái đuôi cá rực rỡ, lấp lánh hào quang, như vừa từ dưới nước lên.

"Cách", hồng sắc lý ngư bị lam sắc bảo liên ép thành vô số mảnh.

Nhưng Thiên Cửu thần quân đã mất bóng.

Thần Lan vương Yến Bắc Quy ngẩn ra rồi lạnh lùng nhìn Kim đơn đại tu sĩ đang bỏ chạy.

Kim đơn đại tu sĩ đó hồn phi phách tán, nhưng chưa kịp làm gì thì lam sắc thần quang đã xé hộ thể linh quang trúng tâm mạch y.

Yến Bắc Quy lao vào một tu sĩ Nghịch Hỏa minh khác.

"Vù!"

Một Kim đơn lão giả biết Yến Bắc Quy đến gần thì nghiến răng kiên quyết, không thi triển thuật pháp phòng ngự, vung tay phátạo bạch sắc thần quang.

Tích tắc lam sắc thần quang xuyên tâm mạch y thì đạo bạch sắc thần quang cũng giáng vào ngực Yến Bắc Quy.

Kim đơn lão giả ngây người thì bạch sắc thần quang như thuấn di trúng ngực Yến Bắc Quy nhưng không găm vào được.

Nhục thân Yến Bắc Quy tựa hồ hơn trước không biết bao nhiêu lần!

Trước đó, uy năng của Thiên Cửu thần quân xung kích thì nhục thân y còn chưa được thế.

Nhưng không còn thời gian cả nghĩ.

Tích tắc lão nhận ra uy năng pháp khí vô dụng, Yến Bắc Quy đã đến cạnh.

Cách, tay Yến Bắc Quy bóp nát đầu lão, lấy ra bạch sắc kim đơn.

"Ực" một tiếng như rắn nuốt trứng, Yến Bắc Quy nuốt viên kim đơn. Đồng thời cuốn hết khí huyết và thi thể lão vào nạp bảo nang.

"A!"

Thấy Yến Bắc Quy trực tiếp nuốt kim đơn của tu sĩ, mọi Kim đơn đại tu sĩ kinh hãi khôn cùng nhưng độn tốc kém quá xa, người xa nhất cách cả nghìn dặm cũng bị y bắt kịp.

Trừ Thiên Cửu thần quân thì các Kim đơn đại tu sĩ đều bị Yến Bắc Quy giết rồi thu vào nạp bảo nang.

Yến Bắc Quy thân ảnh loáng lên, tựa hồ chuẩn bị đi theo lối cũ nhưng chưa được nghìn trượng thì y sững lại.

Mắt y cũng thành màu lam, đảo nhanh như suy nghĩ gì đó, lại như tiếp nhận tin tức, dáng vẻ cực kỳ quỷ dị.

Chỉ mấy tích tắc sau, tròng mắt y dừng chuyển động nhưng màu lam không tan.

Đoạn y đáp xuống đỉnh một cây cổ thụ trên khối vẫn thạch lớn, lấy ra thi thể một Kim đơn tu sĩ.

Thi thể Kim đơn tu sĩ theo ánh mắt y lóe lên mà hóa thành sương máu, chỉ còn sương vụn và kim đơn lấp lánh.

"Ực", y hút hết máu và kim đơn của các tu sĩ vào bụng.

Bụng y tròn căng, đoạn ngồi trên ngọn cây, lam sắc quang hoa lóe theo tiết tấu như đang tu luyện.

Không biết bao lâu sau, lam sắc quang hoa càng lúc càng nồng rồi bích lam sắc quang diễm từ xa bay tới.

Bích lam sắc quang diễm rất đặc biệt, là Nguyệt thố tiên thảo!

Lam sắc quang hoa cực nhỏ từ mi tâm Nguyệt thố tiên thảo bắn vào miệng Yến Bắc Quy.

Nguyệt thố tiên thảo run lên, bích lam sắc dược lực đổ vào Yến Bắc Quy.

"Oành!"

Yến Bắc Quy bừng bừng nguyên khí dao động, thân thể hóa thành vũng xoáy, vô số nguyên khí hình thành tinh vân dồn tới.

"Cách cách cách..."

Xương cốt y kêu tanh tách, thân thể to lên, nhất là dưới hai cánh tay nhô hẳn như sắp có tay mới thò ra.

Chỉ mười mấy tích tắc sau, dưới hai tay Yến Bắc Quy mọc thêm hai tay nữa!

Pháp lực dao động và thần quang mạnh hơn trước nhiều.

Thần Lan vương Yến Bắc Quy không dừng, lại mấy thi thể tu sĩ bị y ép thành sương máu, kim đơn bị nuốt, Nguyệt thố tiên thảo như không thể khống chế, bích lam sắc dược lực liên tục chảy vào miệng y.

Không đầy một tuần hương, Nguyệt thố tiên thảo khô mất ba trên năm cái đuôi, bích lam sắc linh quang cùng mùi thơm đều giảm nhiều. Yến Bắc Quy lại biến đổi, làn da màu lan rực sáng, hút mạnh thiên địa nguyên khí. "Cách cách cách..." Sau tràng tiếng nổ, y lại mọc thêm hai tay!

"Gừ!"

Hai tay này mọc ra, Yến Bắc Quy mãn ý gầm khẽ, tóm Nguyệt thố tiên thảo, mục quang lóe lên, không đi tới mà rẽ sang hướng khác.