Chương 1191: Cao giai yêu đơn

Ngụy Tác không nói là không luyện, Tây Hải đại hội vẫn tiến hành, gã nhờ Lệ Nhược Hải và Tâm Hữu Lan dẫn đường, đem Trạm Đài Linh Lan đến trước một chuồng thú để "Trồng chân tiên" .

"A!"

Nhìn thấy mấy chuồng thú, Trạm Đài Linh Lan kêu lên thê thảm chưa từng có.

Thường thì đạt thành kim đơn rồi, khí tức của tu sĩ tự chấn động, tan hết cát bụi. Đến những chỗ bẩn thỉu hơn, Kim đơn tu sĩ có chui vào lăn lọn nghìn lần thì lúc ra vẫn sạch bong. Kim đơn tu sĩ trở lên đều quen sạch sẽ, chịu bẩn còn kém hơn tu sĩ thường. Tâm Hữu Lan hiểu ý Ngụy Tác, đưa đến chỗ nuôi "Thi nhục thiết thứu". Tứ cấp trung giai mãnh cầm này cực lớn, phi độn được lâu, có thể bay nhanh trong liên tục mấy vạn dặm, đồng thời nổi danh ăn nhiều bài tiết lắm, ăn toàn thịt tiểu hình yêu thú thối chs không ăn thịt tươi.

Vốn các lồng đều có tu sĩ trông coi, phân đều được hỏa hệ thuật pháp thiêu cháy nhưng bọn Ngụy Tác đến thì các tu sĩ đều lui đi, trong tích tắc mấy trăm con Thi nhục thiết thứu bài tiết đủ chôn vùi năm bảy Trạm Đài Linh Lan.

Phân Thi nhục thiết thứu vừa bẩn vừa thối, Trạm Đài Linh Lan sao có thể chịu được.

"Nhiều quá!"

Nghĩ đến cảnh phải lăn lộn trong đống đó, Trạm Đài Linh Lan sụp đổ.

"Ta nói! Ta nói hết!"

Không đợi Ngụy Tác bức hỏi tiếp, nói là trồng chân tiên gì đó, Trạm Đài Linh Lan đã kêu lên, "Đừng đem ta trồng chân tiên thì ta nói hết!"

"Mới xem đã không chịu nổi? Ngươi cứ coi như ăn linh dược, nhắm mắt nuốt là xong?" Trạm Đài Linh Lan cầu xin, Ngụy Tác như thể không vừa ý, còn nói.

"Ăn linh dược phải từ từ, ngươi định trồng chân tiên cơ mà, ta ăn bao nhiêu năm mới xong! Ngần ấy Thi nhục thiết thứu thì ta sao ăn kịp..." Trạm Đài Linh Lan cơ hồ phát điên, thần trí gần như tán loạn, cho rằng mình chỉ là Thần hải tu sĩ, không phải chân tiên, tất cả chỉ là mơ.

"Được, nể tình ngươi ăn ăn, không trồng chân tiên nữa. Nói bí mật cực kỳ trọng yếu ra đi." Ngụy Tác ra vẻ ơ hờ nhưng thật ra hơi kinh ngạc, biết bí mật đó bất phàm. Không thì gã không đem Trạm Đài Linh Lan ra lồng thú bức hỏi.

"Nghịch Hỏa minh phát hiện tại Lạc cúc hoang nguyên có thượng cổ di tích, có lẽ liên quan đến nhiều truyền thừa." Trạm Đài Linh Lan nói ngay.

"Cái gì! Lạc cúc hoang nguyên?!"

Ngụy Tác giật nảy mình, suýt nghẹn nước miếng.

"Thật ra là sao!" Ngụy Tác suýt khóc, thật không sống được, mới rời Sa tịnh không gianchưa bao lâu kết quả lại có việc ở Lạc cúc hoang nguyên, người khác không rõ nơi đó chứ gã thì quá hiểu.

"Ta nói rồi, nhận được truyền thừa từ lam sắc thủ tí và Hư không kim hồ xuất hiện cùng cơ mà? Sau này trò chuyện với Thần Lan vương Yến Bắc Quy mà biết công pháp cùng pháp bảo của y có được khi y còn ở mức kim đơn giết một tu sĩ họ Tống, y còn tu lại kim đơn." Trạm Đài Linh Lan hiện tại chỉ cần không bị trồng chân tiên là khai hết, "y bắt tu sĩ họ Tống bức hỏi thì biết đối phương lấy được lam sắc đoạn tí và pháp bảo tại Lạc cúc hoang nguyên. Y cho là Lạc cúc hoang nguyên có chuyện cổ quái, mấy chục năm nay Nghịch Hỏa minh tìm kiếm ở đó, tìm được chỗ tương tự Tiểu thiên giới."

"Hừ..." Ngụy Tác nuốt nước bọt, Thần Lan vương Yến Bắc Quy cũng như gã, diệt Hoang tộc truyền thừa giả mà lấy được công pháp cùng pháp bảo? So ra gã còn kém hơn, không lấy được Thủy lân vương ấn và thuật pháp khác của Tam Hoàng tông.

"Lẽ nào công pháp cùng thuật pháp của ngươi cũng lấy được từ lam sắc đoạn tí phi độn trên không trung, ở gần Lạc cúc hoang nguyên?" Trạm Đài Linh Lan nhìn Ngụy Tác, như đột hiểu ra, kêu lên, "Chả trách ngươi theo dõi ta, hỏi mãi về lam sắc thủ tí và công pháp truyền thừa."

"Thật ra ta hỏi ngưoi hay ngươi hỏi ta, muốn trồng chân tiên hả?" Ngụy Tác đương nhiên không cho y cơ hội, chỉ vào lồng thú hầm hừ.

"Là ngươi hỏi ta." Trạm Đài Linh Lan run lên, không dám nói thêm.

"Ngụy đạo hữu, có chuyện gì thế?" Lệ Nhược Hải và Tâm Hữu Lan truyền âm vì thấy thần sắc gã hơi khác.

"Có lẽ liên quan đến vực ngoại thiên ma lợi hại hơn." Hiện tại không có thời gian giải thích với Lệ Nhược Hải và Tâm Hữu Lan nên truyền âm thật nhanh rồi gã hỏi tiếp, "Hiện tại các vị tra xét di tích đó thế nào?"

"Chúng ta đã vào ngoại vi cấm chế, bên trong còn lớn hơn Tiểu thiên giới, trước khi ta đến thì không phát hiện gì." Lệ Nhược Hải và Tâm Hữu Lan cả kinh thất sắc, Trạm Đài Linh Lan khai hết. "Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương đang ở đó."

"Mẹ nó chứ!" Ngụy Tác suýt khóc.

Vốn gã tưởng có thể thư thái một thời gian, nhưng xem ra không được nữa rồi. Tuy chỉ là cấm chế ở ngoại vi, chưa phát hiện gì nhưng nơi đó có thể liên quan đến Hoang tộc, nếu mọc ra vài Hoang tộc đại năng thì phiền hà to.

"Lệ cung chủ, bọn Nguyên Âm tiền bối chắc đang ở phía bắc Tây Hải thành năm vạn dặm, các vị có cách nào nhanh chóng cho họ biết để nhanh chóng đến đây không?" Ngụy Tác muốn khóc mà không có nước mắt, hỏi Lệ Nhược Hải và Tâm Hữu Lan.

"Tại hạ sẽ dặn ngay." Lệ Nhược Hải gật đầu.

"Hoàng Đạo Quân tiền bối hiện ở đâu, trong Tây Hải thành hả?" Ngụy Tác hỏi tiếp.

"Ở Tây Hải thành, các hạ định qua xem?" Tâm Hữu Lan biết gã có thể cứu được Hoàng Đạo Quân nên đáp.

"Được, giúp mỗ tìm linh dược có dược lực ôn hòa, tăng cường khí huyết và đề thăng thọ nguyên." Ngụy Tác hút Trạm Đài Linh Lan đến rồi bảo Tâm Hữu Lan đoạn theo nàng ta vào một điện vũ, Lệ Nhược Hải quay lại Tây Hải đại hội hội trường.

"Đa tạ!" Trạm Đài Linh Lan quay cuồng, thấy Ngụy Tác đưa mình rời khỏi chuồng thú thì nói.

"Y..." Ngụy Tác và Tâm Hữu Lan suýt ngất.

Dùng chiêu này bức cung không tệ, sau này nên dùng nhiều hơn.

...

"Bị thương nặng thế hả?" Thấy Hoàng Đạo Quân, Ngụy Tác liều hít một hơi lạnh.

Cấm chế phong ấn Hoàng Đạo Quân ở trong một ngọn núi Tây Hải, một huyết hồng sắc quang tráo bao lấy ông ta đang ngủ say.

Dị hương lạ lùng từ huyết hồng sắc quang bay ra khiến ai nấy phấn chấn tinh thần.

Mùi thơm đặc biệt này thì Ngụy Tác nhận ra là khí tức của linh dược hoặc linh đơn cực kỳ kinh nhân, hiển nhiên chỉ cấm chế phong ấn khó ngăn được thương thế của Hoàng Đạo Quân ác hóa, bọn Trưởng Tôn Cảnh đã động dụng linh dược nào đó phối hợp.

Nhục thân Hoàng Đạo Quân quả đáng sợ.

Ngực bị xuyên thủng, cơ hồ chẻ đôi thân thể, vết thương còn nhiều vết nát, rõ ràng nguyên khí uy năng đặc biệt men theo mà xung kích vào thể nội.

Da Hoàng Đạo Quân xám như tro tàn, tạo cảm giác chạm vào là biến thành tro ngay.

"Ngụy đại ca, linh dược và đơn dược đã tới."

Trưởng Tôn Cảnh và Trưởng Tôn Tiểu Như vào mật thất đưa mấy nạp bảo nang cho Ngụy Tác.

"Sao có ngần ấy cao giai thủy hệ yêu đơn?!" Ngụy Tác đón lấy mấy nạp bảo nang, thần thức quét vào thì ngẩn ra. Trừ một cái đựng linh dược bổ sung khí huyết và đề thăng thọ nguyên thì còn lại toàn thủy hệ yêu đơn, lại là cao giai thủy hệ yêu đơn, tệ nhất cũng lục cấp đê giai!

Đến gần hai vạn viên cao giai thủy hệ yêu đơn!

"Trưởng Tôn Tiểu Như vẫn nghĩ là các hạ chưa chết nên trong khi các hạ vào Sa tịnh không gian, đến khi Thiên khung tan vỡ, rồi Diệt thế thú triều, co bao nhiêu cao giai thủy hệ yêu đơn là muội ấy giữ lại. Hiện tại tu đạo giới có không ít cao giai yêu thú số lượng, không thì cũng không tích lũy được ngần ấy." Tâm Hữu Lan khán giải thích.

"Có ngần ấy cao giai thủy hệ yêu đơn, chuẩn bị thêm chút nữa xem trước khi tới Lạc cúc hoang nguyên có thể xung kích chân tiên không." Ngụy Tác cảm động đoạn dấy lên ý nghĩ này.