Chương 1085: Đối kháng kinh thế hãi tục

"Sao lại có ma vật này, lẽ nào là vực ngoại thiên ma!"

Vũ Hóa thế gia vốn ngầm khống chế được cổ đế thi nhưng lúc này thấy nó bị đánh bay liên tục, Tứ tí hoang tộc đại năng không thèm nói lý lẽ thì tất cả đều xanh lét mặt mày.

Cũng khó trách, nếu toàn nhân vật cỡ Hỏa Vực thần vương tụ lại thì Tứ tí hoang tộc còn muốn bàn điều kiện, hiện tại Vũ Hóa thế gia thì tu vi tối cao chỉ Thần huyền tam trọng, trong mắt Tứ tí hoang tộc đều là hạng tôm tép.

Đối diện nhân vật như thế, lại liên quan đến một viên thần dược, Tứ tí hoang tộc đại năng làm gì có chuyện chấp nhận điều kiện.

"Thiên địa pháp tắc, vạn hóa thành sa!"

Tứ tí hoang tộc đại năng liên tục tấn công, cổ đế thi bị rách chiến giáp thì bản năng tựa hồ bị chạm vào, đột nhiên quát to tử khí trầm trầm đoạn vô số hôi sắc quang phù hóa ra, mỗi quang phù hóa thành vô số hạt cát, không khác gì cơn bão trút xuống.

"Cổ đế thi mạnh thế hả!"

"Thời đại sau bọn ta, thành tựu chân tiên càng lúc càng khó nên thủ đoạn của họ so với chân tiên đồng cấp ở thời đại của ta lại càng kinh nhân!"

Bên dưới Băng châu xuyên, trong Tị tiên ngọc sơn, Linh Lung Thiên cũng rúng động.

Mỗi một hạt cát như dòng sông xám lưu động, vô số nguyên khí pháp tắc cũng lưu động, hình thành nhất phương thần vực, như kết thành đại đạo chi võng, cách tuyệt thiên địa, ngay cả Tứ tí hoang tộc đại năng cũng bị sức mạnh như thần tích này giữ cứng.

Sức mạnh này khẳng định không phải điên phong thực lực của cổ đế thi lúc còn sống, Linh Lung Thiên dám chắc lúc đó mà nó thi triển thì thần uy tương càng khó tưởng tượng nổi. Tại thời đại của Linh Lung Thiên, pháp bảo và cường pháp hơn xa hiện tại nhưng pháp vực uy năng của cổ đế thi thì ở sáu, bảy vạn năm trước cũng e là đại đa số chân tiên cùng cấp không phải là đối thủ.

Càng khi thiên địa linh dược đoạn tuyệt, tu đạo giới sa sút thì thành tựu chân tiên càng khó, người thành tựu càng lợi hại.

"Gừ!"

Tứ tí hoang tộc đại năng gầm lên chấn thiên, lam sắc thần quang và phù văn trên da ánh lên khiến lớp da như do vô số phù văn chất lại, nhưng vẫn không chống nổi cổ đế thi diễn hóa ra pháp vực.

Thân thể y bị cát xuyên qua, thoáng sau đã biến thành con nhím.

"Xoẹt!!"

Hư không chấn động, cổ đế thi phát ra đòn mạnh nhất, liên tục lui lại, giãn cách cự ly với Tứ tí hoang tộc đại năng.

"Keng!"

Cùng lúc, mắt cổ đế thi liên tục bắn ra hắc sắc thần quang, ngăn cản Tứ tí hoang tộc đại năng.

"Được lắm! Không chấp nhận điều kiện thì dù ngươi là vực ngoại thiên ma cũng sẽ chết!" Vũ Hóa thế gia gia chủ vừa rồi còn kinh hãi giờ lại hớn hở cười vang.

Tứ tí hoang tộc đại năng có sinh cơ và thần thông siêu phàm, thân thể bị thủng lỗ chỗ nhưng lập tức áp chế được, hóa ra thủy tổ hư ảnh ba mươi hai tay, cường uy khó tưởng tượng nổi chấn tan tất cả. Cổ đế thi liên tục thoái lui, cách Tứ tí hoang tộc đại năng trên bốn nghìn dặm, cường uy bắn đi hơn ba nghì dặm thì bị cổ đế thi tránh được.

Hiện tại đã rõ ai hơn ai, pháp vực uy năng và nhục thân của Tứ tí hoang tộc đại năng đều hơn cổ đế thi nên ngạnh tiếp tất cổ đế thi không chống nổi nhưng cự ly thuật pháp, thần thức và tốc độ thi pháp của nó lại hơn, nên kéo giãn cự ly du đấu thì Tứ tí hoang tộc đại năng lạil ép vế, nhất thời không thể trả đòn. Cổ đế thi lợi hại hơn Vũ Hóa thế gia tưởng tượng.

"A! Mau cản y!"

Nhưng chỉ tích tắc là Vũ Hóa thế gia gia chủ kinh hãi đến nhợt nhạt, linh hồn tựa hồ bay mất.

Chỉ vài chiêu, Tứ tí hoang tộc đại năng chợt cười gằn, lao về phía Vũ Hóa thế gia.

Vũ Hóa thế gia gia chủ cao hứng quá sớm, hoàn toàn đánh giá thấp kinh nghiệm và phán đoán của Hoang tộc đại năng, thoáng sau là y nhận ra cổ đế thi do sáu lão nhân khống chế, chỉ cần diệt họ là cổ đế thi chỉ còn biết dựa vào bản năng, uy năng không thể như hiện tại.

"A!"

Tứ tí hoang tộc đại năng thi triển Động Hư bộ pháp, một bước ba, bốn trăm dặm, như mặt trời di động, cường uy ngút trời bao quanh, khiến tất cả đều vỡ mật. Sáu lão bất tử Vũ Hóa thế gia kinh hãi kêu lên, điên cuồng lui lại, vung tay gọi cổ đế thi cầm chân Tứ tí hoang tộc đại năng.

“Chát!”

Thế giới cát xám lại trùm xuống, thân thể Tứ tí hoang tộc đại năng lại bị vô số hạt cát xuyên qua. "Gừ!" Tứ tí hoang tộc đại năng co người, ngũ tạng lục phủ tựa hồ không ngừng hóa thành cát, thống khổ cực độ, nhưng y lại cười gằn rõ hơn khiến bọn Ngụy Tác quan chiến cũng không lạnh mà run. Tứ tí hoang tộc đại năng này theo lời Linh Lung Thiên thì địa vị ở Hoang tộc không có gì ghê gớm nhưng tác phong hiện rõ nét tham lam, tàn nhẫn và cực kỳ dũng mãnh của Hoang tộc.

Đối thủ như thể thần ma này khiến ai cũng lạnh mình.

"Ầm!"

Tứ tí hoang tộc đại năng liên tục bị trọng thương không thể phản kích, quanh mình càng lúc càng nhiều lam sắc thần quang, liên hồi thi triển Động Hư bộ pháp, áp sát người Vũ Hóa thế gia.

"Keng..."

Tứ tí hoang tộc đại năng run lên, bị thế giới toàn cát xám giữ trên hư không rồi bị cổ đế thi phát ra lưỡng đạo hắc sắc thần quang quấn quít vô số nguyên khí pháp tắc đâm xuyên thân thể.

"A!"

Vũ Hóa thế gia và cổ đế thi đều ré lên vì Tứ tí hoang tộc đại năng càng cười gằn, đầu cổ đế thi có quang hoa lóe lên, tựa hồ như thái dương chân hỏa rực cháy, ngay cả con ngươi tử khí trầm trầm cũng phun ra kim sắc thái dương chân hỏa cả tấc.

Cổ đế thi gầm lên như vạn quỷ gào rú, thân thể tựa sắt rỉ uốn éo trên không, hư không sau lưng tan liên tục, tạo cảm giác như nó bị cho vào dầu sôi đun lên.

"Như Lai thần mang!"

Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhận ra thần thức sát phạt chi pháp ngưng tụ thái dương chân hỏa kinh nhân lại, phạm vi thi pháp gần hơn thuật pháp khác, hiện tại Tứ tí hoang tộc đại năng và cổ đế thi cách nhau không đầy hai nghìn năm trăm dặm thì y mới tung đòn.

Cổ đế thi là âm lệ chi thể, thái dương chân hỏa vốn là khắc tinh của âm khí, Tứ tí hoang tộc đại năng rõ ràng tích tụ đòn này đã lâu, nên tạo cho đối cổ đế thi vết thương không nhẹ, còn hơn đánh gãy một tay nó.

Tứ tí hoang tộc đại năng gần như đen xì toàn thân, liên tục chảy lam sắc huyết dịch, nhưng y cười gằn, không truy kích cổ đế thi mà hư không nổ vang, lại phát động Động Hư bộ pháp, lao về phía Vũ Hóa thế gia.

"A!"

Vũ Hóa gia chủ, Trạm Đài Linh Lan và Thiên Hỏa thần quân cùng sáu lão bất tử rú lên, chân nguyên phát động đến cực trí, nhưng vẫn không sánh được với Tứ tí hoang tộc đại năng, chạy chưa đây trăm dặm thì đã bị đuổi còn cách không đến ba nghìn dặm. "Xoẹt!", hư không rung lên, Tứ tí hoang tộc diễn hóa ra bốn đạo cổ binh, tứ phương thần vực nối nhau giáng vào Vũ Hóa thế gia.

Tứ phương thần vực, mỗi phía đều có uy lực hơn hẳn Hỏa Vực thần vương dốc toàn lực. "A!" Trạm Đài Linh Lan trực tiếp phát động Hư không kim hồ, Vũ Hóa thế gia gia chủ và Thiên Hỏa thần quân được ẩn vào hư không tránh đi, sáu lão bất tử Vũ Hóa thế gia không tránh kịp, món cổ binh thần vực đầu tiên vạch qua thì bốn lão hóa thành tro, món thứ hai ép tới là hai lão còn lại cùng cái kiệu đặc biệt không còn lại gì.

Hai cổ binh thần vực lướt qua hư không, bắn đi ba nghìn sáu, bảy trăm dặm mới tan, uy năng khiến băng nguyên rạch thành hai hạp cốc.

"A! A! A! Thật ra là quái vật gì!"

Nhất thời, sơn môn Vũ Hóa thế gia vang lên không biết bao nhiêu tiếng rú.

“Chát!” Sáu lão bất tử Vũ Hóa thế gia mất mạng và cái kiệu lạ lùng bị đánh thành tro, thể nội cổ đế thi có hoàng quang lóe lên, tựa hồ vô số hoàng sắc phù lục tan vỡ, "Ngươi là cái thá gì..." Cùng lúc, cổ đế thi như tỉnh lại, lên tiếng như lúc từ Âm dương phần lao ra.