Chương 1081: Trong sương mù dễ hạ thủ

Sơn môn Vũ Hóa thế gia ở trong núi tuyết nghìn trượng, điện vũ liên miên mấy trăm dặm trên nền tuyết.

Chín ngọn núi lấp lánh, đều là huyền băng, lấp lánh quang hoa, tựa hồ là chín cây băng kiếm có thể rút ra bất cứ lúc nào.

Liên miên mấy trăm dặm điện vũ, phần lớn dùng hàn băng nghìn năm không tan và hàn ngọc chế thành, hoa lệ cực độ.

Đông nam tây bắc đều có tế đài hình kim tự tháp, được bọc trong hàn băng, phía trên lơ lửng tử sắc quang hoa cao gấp mấy thân người, như bốn ngọn nến lớn, khí tức nối nhau thành một đại trận.

Tu đạo thế gia truyền thừa hơn vạn năm này thường do một tán tu thần thông kinh nhântụ tập đạo lữ, thân bằng hảo hữu lại mà phát triển thành, số lượng môn nhân đệ tử không được như siêu cấp tông môn nhưng tích lũy và truyền thừa còn kinh nhân hơn tuyệt đại đa số siêu cấp tông môn.

Tu đạo thế gia nuôn coi trọng huyết thống, nghiên cứu thể chất huyết thống thập phần thấu triệt, phát triển công pháp thích hợp nhất nên tu vi tiến cảnh của con cháu còn hơn cả đệ tử siêu cấp tông môn.

Vũ Hóa thế gia và Trưởng Tôn thế gia mấy nghìn năm nay xuất hiện nhiều đại năng cũng vì nguyên nhân này.

Đời này cứ như mộ tổ phát đạt, xuất hiện hai đại năng kinh tài tuyệt diễm, còn trẻ đã thuận lợi đột phá thần huyền là Vũ Hóa Nhược Tinh và Vũ Hóa Ứng Thiên, nhất là Vũ Hóa Ứng Thiên trong vòng mấy chục năm là có xu hướng thành Tịch Hàn đại lục đệ nhất nhân.

Dù là thế gia vọng tộc kinh nhân hay siêu cấp tông môn, khi bồi dưỡng môn nhân đệ tử thì ban đầu đều không dùng tới tích lũy, đều cao bằng, trừ phi có người đặc biệt xuất chúng thì mới trọng điểm bồi dưỡng, hoặc đối diện nguy cơ như Ngụy Tác hiện tại thì họ mới sử dụng, tương đương với đem kho báu tổ tông mấy nghìn năm tích lũy ra tăng cường thực lực. Vũ Hóa Ứng Thiên và Vũ Hóa Nhược Tinh hoành không xuất thế từ trước khi đối diện với nguy cơ Ngụy Tác, bằng chính thiên tài và tế ngộ mà thành tựu thần thông kinh nhân, một thời kỳ có tới hai đại năng kinh nhân như thế không dễ.

Vũ Hóa thế gia chỉ không ngờ cả hai lại chết trong tay Ngụy Tác.

Làm gì có chuyện Vũ Hóa thế gia không phát cuồng?

"Hiện thân rồi!" Ầm một tiếng, tin Ngụy Tác tiến về Vũ Hóa thế gia được đưa về sơn môn thì trong hàn băng đại điện, Vũ Hóa thế gia gia chủ đứng dậy khỏi chiếc ghế bọc da hỏa hồng yêu thú, mặt đất như có sấm nổ.

Vũ Hóa thế gia gia chủ mặc hồng tử lưỡng sắc pháp y, hai màu tách ra khiến pháp y như có hai làn thần quang xung kích.

Tóc y vấn bằng cây trâm gỗ lạ lùng, màu trầm hương, toát ra khí tức huyền diệu, cũng là một món pháp khí lợi hại cực độ, tay đeo nhẫn bảy màu, ràn rạt Hoang cổ khí tức.

Trang bị này chứng tỏ đã chuẩn bị, mang theo đủ pháp khí lợi hại, cổ bảo bình thường không để lộ.

Phía dưới, sáu lão bất tử nhân vật cùng lạnh lùng đứng dậy, cả sáu đều đạt Kim đơn ngũ trọng điên phong vật.

Với thực lực của Vũ Hóa thế gia thì có ngần ấy tu sĩ gần đạt Thần huyền, bồi dưỡng một, hai thần huyền đại năng không khó nhưng lúc này không có ai đột phá thần huyền, chứng tỏ Vũ Hóa thế gia có chỗ dựa khác, coi như đã mở toang kho báu mà tổ tông để lại ra dùng.

Trừ sáu lão bất tử thì trong đại điện còn có hai thần huyền đại năng.

Một người là Trạm Đài Linh Lan luôn nhúng tay vào nhưng chỗ có đối đầu của Ngụy Tác, tu vi của y gần đạt Thần huyền nhất trọng hậu kỳ, cộng với Hư không kim hồ thì Ngụy Tác hiện tại không làm gì được y. Người còn lại mặc một món hỏa hồng pháp y, hỏa sát khí tức cực nồng, sắc mặt dị thường âm trầm.

Tu sĩ mặt ngựa này tu vi Thần huyền tam trọng, đã lĩnh ngộ ít nhất một môn đại đạo pháp vực, nghe nói Ngụy Tác hiện thân thì hỏa hồng sắc thần văn như kinh đào hãi lãng bay lên khỏi đỉnh đầu, hình thành một hồ lô. Bọn Ngụy Tác chưa thấy y, y là đồ đệ đứng đầu của Hỏa Vực thần vương: Thiên Hỏa thần quân.

Hỏa Vực thần vương quá khinh địch, chết thập phần oan uổng, một đệ tử của y cũng có tu vi kinh nhân thế này.

"Được! Để báo cừu cho Vũ Hóa Nhược Tinh và Vũ Hóa Ứng Thiên! Y dùng thủ đoạn này đối phó chúng ta nên tuyệt đối không ngờ chúng ta gậy ông đập lưng ông! Giờ khác rồi, pháp bảo đó không cứu được y!" Ầm, đứng lên khỏi bảo tọa thì Vũ Hóa thế gia gia chủ gầm lên.

"Là khí tức Động Hư bộ pháp, không phải hóa thân, cơ hội giết y đến rồi!" Cùng lúc, trong nhiều điện vũ vang lên tiếng nói.

"Sắp đến lúc rồi, thành bại trông vào đòn này!" Trên Tị tiên ngọc sơn, bọn Ngụy Tác đã bố trí cực độ nhưng vào Tịch Hàn đại lục thì không khỏi bị nhận ra tung tích, Tứ tí hoang tộc đại năng phi độn cực nhanh nên nhất thời không ai biết người thi triển Động Hư bộ pháp không phải Ngụy Tác. Càng có lợi ở chỗ Vũ Hóa thế gia cách thành trì gần nhất cũng mấy vạn dặm nên dọc đường không có nhiều tu sĩ xuất hiện, cách sơn môn Vũ Hóa thế gia gần bốn vạn dặm thì Ngụy Tác đều hớn hở.

Ngụy Tác không phát hóa thân, trực tiếp điều khiển Tị tiên ngọc sơn bỏ rơi Tứ tí hoang tộc đại năng, lao về phía Vũ Hóa thế gia.

Cách sơn môn Vũ Hóa thế gia hai vạn dặm thì Ngụy Tác thi triển Động Hư bộ pháp, vượt khỏi Đăng tiên ngọc sơn, như mặt trời mọc trên không, vượt hư không, đồng thời phát ra vô thượng cường âm: "Vũ Hóa thế gia, lớn lối mà sao còn chưa ra chịu chết!"

Gã cách sơn môn Vũ Hóa thế gia hai vạn dặm, đã lọt vào cấm khu mà Vũ Hóa thế gia bố trí pháp khí và tu sĩ, giọng gã như sấm. Cả Vũ Hóa thế gia chấn động, Ngụy Tác đến rồi! Còn rất rình rang!

"Ta chọn Băng châu xuyên làm chỗ chôn thây các ngươi, ai không muốn chống ại ta thì đừng lọt vào phạm vi vạn dặm chi nộ! Không thì tự chịu trách nhiệm về mạng sống!"

Không hề dừng lại, Ngụy Tác gầm lên như sấm, phát ra lưỡng đạo Đại đề tu di, bạch sắc thần sơn trượt đi trên hư không.

Đây là lời tuyên chiến triệt để, uy năng này cho Vũ Hóa thế gia biết chân thân gã giáng lâm!

"Băng châu xuyên? Được, chúng ta ra giết y lập uy!"

Vũ Hóa thế gia gia chủ và sáu lão bất tử, cùng Trạm Đài Linh Lan, Thiên Hỏa thần quân, rời sơn môn Vũ Hóa thế gia.

Băng châu xuyên cách Vũ Hóa thế gia hơn hai vạn dặm, nước sông cuồn cuộn, khí hậu cực lạnh, thủy châu tbắn lên đều đông cứng. Ở đó không thể bày cấm chế lợi hại, bọn Vũ Hóa thế gia gia chủ không có vẻ gì sợ sệt, có vẻ Ngụy Tác giở trò gì cũng không sao.

“Chát!”

Đúng lúc Ngụy Tác gọi Vũ Hóa thế gia ra quyết chiến thì bọn Nguyên Âm lão tổ đã vô thanh vô tức điều khiển Tị tiên ngọc sơn đáp xuống sơn cốc, cạnh con sông cuồn cuộn băng thủy và băng châu, đồng thời không ngừng kích phát đạo đạo pháp khí, khiến sương mù, chướng khí, hà quang lan đi.

"Oành!"

Ngụy Tác lại toàn lực phát song thần huyền khí tức, thần huyền khí tức vô cùng vô tận cùng khí huyết chấn động thiên địa, nguyên khí dao động như biển gào. Đồng thời, Ngụy Tác phát ra hai làn Liệt khuyết tàn nguyệt, lao vào Băng châu xuyên.

Tứ tí hoang tộc tuy bị cắt đuôi, cach ít nhất hơn hai vạn dặm nhưng gã toàn lực phát động thuật pháp oanh kích và thần huyền khí tức, với cảm tri của Tứ tí hoang tộc thì sẽ nhận ra. Lúc đó sương mù lan rộng, sẽ khiến y đấu với Vũ Hóa thế gia.

Hiện tại thứ duy nhất cần làm là tìm chỗ đào một động sâu để ẩn thân, Tị tiên ngọc sơn sẽ o bị hủy hoại khi song phương động thủ, phải đào hơn nghìn trượng, càng sâu càng an toàn.

Từ lúc nhờ lục bào lão đầu mà phát tích, động lớn hay nhỏ đều là phúc địa của gã, xem lần này có hoàn mỹ như kế hoạch không.

Chướng nhãn pháp phù hay pháp khí là thứ tu sĩ thường dùng nhất, bọn Ngụy Tác không thiếu gì cao giai pháp khí, cao giai pháp phù, tất cả lại đang ở trên Tị tiên ngọc sơn kích phát thử nên chỉ mười mấy tích tắc sau là linh vụ, khói đặc, hà quang, chướng khí bao khắp mấy nghìn dặm.

Thân ảnh Ngụy Tác trực tiếp xuyên qua màn sương, quay về Tị tiên ngọc sơn.

Bọn Ngụy Tác không dừng, gã dùng Địa Mẫu chân kinh cảm ứng địa mạch, chọn nơi chắc chất, phía dưới có mấy nham thạch khoáng mạch và tinh kim khoáng mạch thì cùng bọn Vu thần nữ đào xuống, bọn Cơ Nhã liên tục phát pháp khí, khiến các loại linh vụ tỏa rộng hơn, thậm chí mấy lão đầu nghiên cứu pháp trận cấm chế bày trận kỳ và trận bàn chuẩn bị sẵn, càng có thêm linh vụ tỏa đi với tốc độ càng kinh nhân.