Chương 1016: Đấy là tình cảm

"Như đi chợ ấy, các tông môn này nhanh nhạy thật." Trong một nơi bố trí đại cấm của Đăng Tiên tông, bị Linh Lung Thiên tạm thời coi là cấm địa, lục bào lão đầu nghe tiếng báo tin liên tục thì cười lạnh.

"Có tới ngần ấy tông môn đến."

Ngụy Tác ngẩn ra, hai lão nhân Đại Doanh phong đi khỏi chưa được nửa canh giờ đã có nhân vật trọng yếu thậm chí tông chủ của mười mấy tông môn tự thân đến cầu kiến.

Các tông môn này đều truy sát Ngụy Tác sau Đại Hóa minh hội nhưng các tông chủ và lão bất tử bị gã giết sạch nên gã không có ý định báo thù mấy phái này. Nhưng họ sợ gã truy cứu nên liên tiếp đến thỉnh cầu bái kiến.

"Ngụy thần quân", Âm Lệ Hoa vẫn đùa như bình thường với Ngụy Tác, cố ý gọi, "Có nên ra tiếp kiến họ? Chắc họ mang tới không ít lợi lộc."

"Âm đại tông chủ, phiền tông chủ tiếp kiến hộ." Ngụy Tác cũng mỉm cười: "Với Âm đại tông chủ thì việc này không đáng gì."

"Thế nào, thần quân định luyện hóa Đăng tiên tiên thai?" Âm Lệ Hoa hơi mỉm cười, không cự tuyệt, vốn định đi ra thì chân tiên khí tức bao trùm đại điện, Ngụy Tác lấy Đăng tiên tiên thai ra, khiến nàng ta cả kinh.

"Đầu óc ngươi không sốt chứ." Hàn Vi Vi cả kinh, sờ trán Ngụy Tác, "Ngươi bảo là với tu vi hiện tại luyện hóa thứ này sẽ bị đoạt xá, lấy ra làm gì?"

"Bình thường thì tu vi hiện tại của ta không thể luyện hóa Đăng tiên tiên thai, nhưng lưỡng vị lão nhân Đại Doanh phong đến đã nhắc ta một cách có thể an toàn luyện hóa." Ngụy Tác đắc ý mỉm cười.

"Luyện hóa Đăng tiên tiên thai? Bằng cách nào?"

Không chỉ lục bào lão đầu kêu lên, ngay cả Linh Lung Thiên không biết đang ăn tinh kim gì cũng đi tới.

Theo ghi chép của Đăng Tiên tông, Đăng tiên tiên thai do một phần chân tiên linh nguyên hóa thành, chỉ lượng linh nguyên còn lại cũng rất có thể khiến Ngụy Tác đạt tu vi Thần huyền tứ trọng, hà huống còn chứa một bộ phận truyền thừa của Đăng Tiên tông tông chủ.

Truyền thừa chí bảo kinh nhân cực độ này mà có thể hoàn chỉnh luyện hóa như lời Ngụy Tác thì không chỉ tu vi đại tiến, rất có thể trực tiếp biết thêm một môn đại đạo pháp vực!

"Nếu dùng Phổ độ thần quang tiêu tan ý chí của Đăng Tiên tông tổ sư trong tiên thai thì có thể an toàn luyện hóa Đăng tiên tiên thai." Ngụy Tác cười bảo.

"Đúng! Phổ độ thần quang! Sao ta không nghĩ ra nhỉ!" Lục bào lão đầu kêu lên, "Dùng Phổ độ thần quang, tương đương với triệt để thuần phục đoạn thần thức của Đăng Tiên tông tổ sư, không chỉ không lo bị đoạt xá mà còn khiến tiên thai chủ động tương dung, đại đạo pháp vực truyền thừa trong đó vẫn còn! Coi như Đăng Tiên tông tổ sư ngoan ngoãn truyền công truyền pháp!"

"Phổ độ thần quang... thuật pháp của Công Đức tông chuyên môn luyện hóa thần thức, y lấy được từ tay Minh Đức."

Bọn Cơ Nhã và Hàn Vi Vi hiểu ngay. "Với tu vi của huynh có thể thi triển Phổ độ thần quang?" Cơ Nhã hỏi. Ngụy Tác có nhắc đến môn thuật pháp với nàng, nói thi triển cực hao tổn chân nguyên và tâm thần, tu vi như gã cũng cật lực, Minh Đức từng nhờ hai thái thượng trưởng lão Công Đức tông giúp mới thi triển được, thời gian thi pháp cũng rất dài, nhất thời đạo thuật pháp này vô dụng, thành thử nàng cũng không nghĩ ra.

"Đạo thuật pháp này Kim đơn tứ trọng trở lên mới có thể thi triển, chỉ là quá lâu, cần nhiều người hợp lực, càng nhiều người thì Phổ độ thần quang càng mạnh, luyện hóa càng nhanh, các nàng tu vi không đủ, mình ta thi triển thì ít nhất tám, chín ngày mới xong." Ngụy Tác gật đầu.

"Tiếc là thỏ huynh đệ ngốc quá, không thể lĩnh ngộ thuật pháp mới này, không thì giúp được một tay." Hàn Vi Vi bĩu môi.

"Ngụy đại thần quân, nên cẩn thận. Vạn nhất môn thuật pháp này vô hiệu thì hậu quả khôn lường." Âm Lệ Hoa thần sắc ngưng trọng dặn.

"Ta sẽ cực kỳ cẩn thận, Minh Đức từng dùng thuật pháp này đối phó ta nhưng không thành, ta sẽ không để tình hình lặp lại." Ngụy Tác gật đầu, "Bất quá đây chỉ là thần thức tàn dư, phong ấn uy năng cố định, không có hình thể nên khó phát ra được uy năng gì chống lại Phổ độ thần quang, thi triển chắc không thành vấn đề."

"Dù thế nào, càng cẩn thận càng tốt." Âm Lệ Hoa gật đầu mỉm cười, đi ra, "Được rồi, Ngụy đại thần quân, để tỷ giúp thân quân hòa đàm với họ."

"Phu quân định ở lại Đăng Tiên tông hay không? Chuẩn bị khi nào luyện hóa Đăng tiên tiên thai?" Ngụy Tác là chủ yếu nên bọn Cơ Nhã đều hỏi dự định của gã.

"Ta định luyện hóa Đăng tiên tiên thai ở đây." Ngụy Tác nhìn tiểu nhân bảy tấc, bảo quang lưu chuyển trong tay, bảo bọn Cơ Nhã.

"Vội thế? Lần này có ngần ấy thủy hệ yêu đơn, tới đây các tông môn khẳng định còn hiến lên không ít bảo vật, phu quân cứ luyện hóa thủy hệ yêu đơn thì tu vi cũng đề thăng không ít, sau đó mới luyện hóa vật này thì hơn." Thủy Linh Nhi tựa hồ không muốn bị chú ý nên rụt rè đề nghị.

"Lần này tại Toái Ngọc cổ vực ta đấu với bọn Vu thần nữ, lại hạ được Đăng Tiên tông, đủ chấn nhiếp tuyệt đại đa số đối thủ. Nhưng nhân vật nhất lưu như Vu thần nữ và Vũ Hóa Ứng Thiên khẳng định không sợ. Tại Toái Ngọc cổ vực và Đăng Tiên tông, ta đã sử dụng hết mọi thuật pháp có thể, Sinh tử thư và cái bình màu cũng đã tế xuất, với tai mắt của các siêu cấp tông môn thì sẽ nhanh chóng nối lại mọi sự, đoán ra người đoạt được tiên khí tại Luân hồi tháp là ta, mạo danh Cực Âm thần quân cũng là ta, thậm chí đoán ra ta là người giết đệ tử của Hỏa Vực thần vương." Ngụy Tác nhìn Thủy Linh Nhi lắc đầu, "Ta chấp nhận ra mặt ở Toái Ngọc cổ vực là đã chấp nhận sóng gió, muốn thu mình cũng không được, dù muốn trốn tránh như trước cũng không được, còn phải lo cho Hải Tiên tông, hiện tại ai cũng biết quan hệ giữa ta và họ. Đối đầu sẽ không cho ta nhiều thời gian, bất quá đã đứng ra thì ta cũng không sợ, chỉ cần tu vi đột phá, chỉ với cái bình màu là ta không sợ ai!"

"Đúng thế, với tu sĩ Vân Linh đại lục thì hiện không ai làm gì được bọn ta nhưng ai biết được sẽ gặp tiếp những đối thủ nào, nếu Hỏa Vực thần vương đích thân tới thì chúng ta nguy hiểm. Hiện tại ngần ấy tông môn đã tới mà Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất còn chần chừ, rõ ràng đang quan sát xem có nhân vật nào tới đối phó chúng ta rồi mới quyết định." Nam Cung Vũ Tinh hơi trầm ngâm, gật đầu.

"Bọn thiếp không quấy nhiễu để phu quân luyện hóa thứ này." Bọn Cơ Nhã đều đi ngay.

"Đúng rồi, thuận tiện nhắc Âm đại tông chủ và Ngô Thanh Tuyền là trong thời gian này không cho ai vào Đăng Tiên tông, kể cả tu sĩ Đăng Tiên tông, ai ở trong thì cứ tu luyện, ở ngoài thì cứ đợi đã, linh thạch và linh đơn cần thiết thì cứ phát, ai đến hòa đàm thì cũng gặp ngoài sơn môn. Không để lộ tin ta chuẩn bị luyện vật này." Ngụy Tác nhớ ra, đột nhiên dặn.

"Biết rồi, Ngụy đại thần quân nhát gan, sợ người khác cũng như mình, lẻn vào đối phó hả." Hàn Vi Vi quay lại, làm vẻ khinh miệt.

"Lâu rồi không gặp, Hàn đại tiểu thư, luyện hóa xong thứ này chúng ta lại chơi trò mới nhé." Ngụy Tác cười hắc hắc, truyền âm cho Hàn Vi Vi.

"Chết đi!" Hàn Vi Vi lao đi không ngoái lại.

"Không nói thế ngươi chết à!" Linh Lung Thiên vốn định ở lại xem gã luyện hóa nhưng tức thì trừng mắt rồi thân ảnh loáng lên, lướt đi.

"Cương nha muội, ngươi biết cái gì, đấy là tình cảm."

Ngụy Tác cười ha hả, nhìn Đăng tiên tiên thai là thần sắc ngưng trọng hẳn.

Hiện tại Đăng Tiên tông có không ít tu sĩ ra đi, việc gã lấy được Đăng tiên tiên thai không giữ được bí mật nhưng Đăng Tiên tông đều biết tu vi của gã không thể luyện hóa tiên thai.

Gã phải nhanh chóng luyện hóa để có ai gây hấn, gã sẽ khiến thiên hạ cả kinh.

...

"Không phải chứ, các tông môn này gió chiều nào che chiều ấy nhanh thật, có ngần này tông môn đến rồi?"

Trong lúc Ngụy Tác lẩm bẩm kinh văn, thử kích phát Phổ độ thần quang thì hai lão đạo dùng pháp khí che đi khí tức đã đến ngoài sơn môn Đăng Tiên tông.

"Tiểu Cực Cực, con nói thế ta lại muốn đánh con." Một lão đạo mặc hôi hạt sắc đạo bào thật rộng, che kín khuôn mặt nói với lão đạo mặc hắc sắc đại bào vừa lên tiếng.

"Sư thúc sao lại thế." Cực Âm thần quân rùng mình.

"Tức là họ thông minh hơn con. Ngần ấy người đều hiểu rõ tình thế, còn vẫn ngây ra, ta không nhắc chắc con không biết làm gì." Nguyên Âm lão tổ hòa ái nhìn Cực Âm thần quân.