Chương 1 Tu Chân Giới
Trong cơn mê Lâm Tu mở mắt, khung cảnh hiện tại mà Lâm Tu thấy khác xa cho với trái đất, hắn mơ màng kèm theo đó là sự hoan mang tột độ.
"Không phải ta đã chết rồi sao?"
Chính xác là Lâm Tu hắn đã chết, chết trong một cuộc tai nạn xe hơi, một chũi liên hoàn tai nạn, và hắn cũng là nạn nhân trong đó.
"Đây là?, không phải bệnh viện?, sao ta lại ở bìa rừng thế này?"
Trước mặt Lâm Tu toàn khung cảnh những nhánh cây mọc che trời, màng đêm u tối, kèm theo đó là màng trời đen lấp lánh ánh sao.
Lâm Tu còn không biết có phải là mình bị bắt cốc mang lên hoang đảo để thử nghiệm trò chơi sinh tồn nào không, hắn rất là hoang mang, mồ hồi đổ ra ước lưng, hắn hiện tại cũng không có mặt áo, chính xác là khỏa thân.
"Trước hết ra khỏi đây!, Hự"
Lâm Tu vừa định đứng dậy thì cơ thể không theo sự khống chết mà ngã lăn ra đất, hắn có cảm giác thân thể mình như muốn nức ra vậy, hắn khó hiểu.
"Máu?"
Hắn đưa tay lên quan sát thì thấy nguyên bàn tay rách nát, máu chảy rất nhiều, như trải qua một trận tai nạn kinh hoàn vậy, hắn bất lực đột nhiên cơn buồn ngủ kéo theo, hắn muốn nhấm mắt biết một khi ngủ thì cũng là lúc kết thúc.
"Đinh, khởi động hệ thống thành công"
"Đinh, hệ thống cảm thấy kí chủ thể trạng yếu kém cung cấp một tháng một lần hoàn toàn trị liệu"
Buồn ngủ gặp chiếu manh, Lâm Tu cảm thấy bản thân mình như có một dòng nước ấm tràn qua như đang ngâm mình trong suối nước nóng vậy, thể xác và linh hồn của hắn như được thăng hoa.
Sau một luồn sáng trắng thì cơ thể hắn trở lại bình thường, toàn thân không còn cảm giác vở vụn hay là mất sức nữa thay vào đó toàn thân như có thêm được sức mạnh, Lâm Tu hít thử một hơi thì phát hiện không khí ở đây rất nhiều, cảm giác cơ thể thật dễ chịu.
"Ta không nghe lầm, thật có hệ thống"
Trong khoản khắn mà Lâm Tu sắp sữa ngủ đi cũng như kết thúc cuộc đời mình thì hắn nghe một âm thanh máy móc vang lên, chính dây phút đó cơ thể hắn trở nên loạn nhịp hít thở không thông.
Hắn đã đọc qua hàng triệu tiểu thuyết cũng biết đến xuyên không có hệ thống này nọ, không ngờ hôm nay bản thân lại có thể may mắn xuyên qua không chết mà còn đạt được hệ thống.
Bất chợt từ trong bụng của Lâm Tu bay ra một thứ, chính xác hơn là một con vật, toàn thân trắng đen bàn tay nhỏ nó dụi mất nó ngó nghiên xung quanh sau đó lại nhìn Lâm Tu đầy hớn hở.
"Chủ Nhân"
"Gấu Trúc?"
Chính xác là một con gấu trúc cơn, toàn thân đen trắng, nó không ngừng di chuyển quanh thân Lâm Tu bằng cách bay, nó hầu như không chạm đất, kích thước bằng hai bàn tay, nó bay vòng quanh liên tục kêu chủ nhân từ trong miệng nó.
"Ngươi là gì?"
"Chủ Nhân ta là linh hồn của hệ thống sẽ trợ giúp chủ nhân"
Gấu Trúc vởn quanh người Lâm Tu đấm ngực tự hào tuyên bố, như đây là một sứ mạng cao cả, Lâm Tu hắn cũng dỡ khóc dỡ cười, thật kì là tiểu gấu trúc.
"Thế ngươi có thể giúp gì cho ta?"
"Thưa chủ nhân, ta có thể cũng cấp vài thông tin hữu ích không liên quan đến nhiệm vụ, ngoài ra còn hỗ trợ giải thích những vấn đề khác..."
Lâm Tu hiểu đại khái công dụng của Gấu Trúc này rồi, thì ra là một người hỗ trợ, hắn cũng thấy tốt, có quốc bảo làm bạn cũng không tồi chúc nào, nghĩ đến đây hắn chợt nhớ.
"Mà ngươi có biết tại sao ta lại tới đây, cũng như sao ta lại có được hệ thống?"
Đây chính là câu hỏi mà Lâm Tu cần biết đến bây giờ, hắn mơ hồ chết đi cũng mơ hồ sống dậy, là một người trái đất theo chủ nghĩa xã hội hắn cảm thấy quá hoang đường.
"Đơn giản, hệ thống chọn kí chủ nhân quả của kí chủ châm dức tại thế giới củ, và được hệ thống mang đến đây, còn lý do hệ thống chọn kí chủ thì quyền hạn kí chủ không đủ"
Những thông tin mà Gấu Trúc béo cũng cấp rất mơ hồ với Lâm Tu, hắn không biết hệ thống chọn hắn có mục đích gì cũng như tại sao lại xuyên không qua được, điều này quá hoan đường, như có một cái gì đó dàn xếp vậy.
"Phù, thôi tương lai đến đâu hay đến đó vậy!"
"Nói đi ta phải làm những gì?"
Lâm Tu vào thẳng vấn đề, không hiển nhiên mà hệ thống chọn mình, phải có mục đích nào đó, là tốt hay xấu, là phúc hay họa tương lại chờ xem.
"Chủ nhân, cứ chờ hệ thống sẽ thông báo"
Tiểu Gấu trúc vừa dức câu thì trong đâu của Lâm Tu có mấy cái âm thanh máy móc quen thuộc vang lên.
"Đinh, nhiệm vụ chính tuyến thống nhất Chư Thiên: Mốc 1,Mốc 2, Mốc 3, Mốc 4,Mốc 5"
"Đinh, nhiệm vụ chi nhánh khám phá Dạ Thú Sâm Lâm"
"Đinh, thoát khỏi Dạ Thú Sâm Lâm"
"Đinh, nhận quà tân thủ SIÊU TO"
Bốn âm thanh vang lên, cũng là lúc vận mệnh của Lâm Tu hắn sẽ rẽ đi một hướng hoàn toàn mới, hắn nghe nhiệm vụ thì đã biết không thể tránh khỏi sinh tử khó lườn rồi, ngay tại cái nhiệm vụ một.
Thống Nhấn Chư Thiên: Mốc 1 Thống Nhất Hạ Giới, Mốc 2 Thống Nhất Tiểu Tiên Giới, Mốc 3 Thống nhất Trung Tiên Giới, Mốc 4 Thống Nhất Đại Tiên Giới, Mốc 5 Thống Nhất Ma, Tiên Giới, hoàn thành một móc thì sẽ nhận phần thưởng tương ứng.
Mấy cái thông tin trên nhiệm vụ làm cho Lâm Tu đổ cả mồ hôi hột, thiệt không biết con mẹ nó chuyện gì luôn, cái gì Tiên Ma nghe mà rắc rối.
Nhưng mà Lâm Tu suy nghĩ cũng thoát, nếu đã sống lại thì phải sống sao cho nó bá đạo một chút dẫu sao không có giới hạn thời gian, việc thống nhất chư thiên gì đó không phải ngày một ngày hai là có thể làm được.
"Mau mở quà tân th-"
"Chủ Nhân Khoan Đã"
Lâm Tu định hạ chỉ lệnh cho hệ thống thì bất chợt tiểu Gấu Trúc hô to như sợ cái gì vậy, bản thân hắn cũng khựn lại một nhịp.
"Công tử mở quà Tân Thủ tốt nhất công tử nên nhờ hệ thống tạo ra một không gian riêng biệt thì hơn"
"Tại Sao?"
"Công tử tốt nhất nên làm, đây là lời khuyên hữu nghị"
Lâm Tu thấy vậy cũng không cải lại, dù sao gấu trúc này là bạn đồng hành hỗ trợ cho mình thì tin tưởng thì hơn, không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.
"Hệ Thống tạo không gian riêng biệt được không?"
Lâm Tu ra lệnh, không có hệ thống đáp lại chỉ có một không gian từ người của hắn bung ra ngăn cách với thế giới bên ngoài, thấy tiểu gấu trúc gật đầu tức mọi việc đã ổn.
"Mau mở quà tân thủ"
Trước câu nói của Lâm Tu thì bất chợt trên trời sấm xét nổ to, mà ở bên kia thiên hà rất xa bất chợt nhiều ánh mắt thức tích, bợt chợt mở ra, ánh mắt đầy sự ngưng trọng như đang nhìn vật gì đó.
"Là Hỗn Độn Vật Phẩm, nó xuất hiện"
"Hỗn Độn không phải mất tích từ thời thượng cổ rồi mà?"
"Khí Tức này sẽ là ở đâu đây?"
"Phúc hay họa"
....
Lúc này Lâm Tu chỉ đang chú ý đến hai con mắt đang xuất hiện trước mặt mình một tím một trắng đầy vẽ ma mị của nó sự đáng sợ, sự chết chốc cũng như sự cứu rỗi.
"Đinh, mở trúng Hỗn Độn Vật Phẩm Pháp Bảo Luân Hồi Nhãn"
"Đinh, mở trúng Hỗn Độn Vật Phẩm Pháp Bảo Thiên Sinh Nhãn"
"Đinh, một bộ quần áo, một con dao cùn, và một Gói quà lên cấp"
Hai âm thanh hệ thống vang lên cũng như sự rung sợ của trời đất, như có cái gì đó làm cho vũ trụ rung sợ về sự xuất hiện của hai con mắt này.
"Đây là mắt sao"
"Chủ Nhân trúng lớn, không ngờ lại trúng lớn"
Tiểu Gấu Trúc nhẩy lăng ta lăng tăng lên, tràn đầy kích động nhìn vào hai con mắt này, nó dụi mắt không tin sự diễn ra trong mắt mình.
"Làm sao nhìn mi kích động như vậy?"
"Kí chủ không biết đâu, trong vũ trụ này, cái gì dính đến hai chữ Hỗn Độn là không tầm thường tý nào"
Lâm Tu nhìn con gấu trúc kích động như vậy, biết mình mở trúng cái gì đó ghê gớm lắm, yên lặng chợ nó nói tiếp, không làm Lâm Tu thất vọng:
"Sở dĩ kêu Chủ Nhân tạo không gian riêng biệt để tránh tai mắt, như chủ nhân biết quà tân thủ là những món quà hỗ trợ tối đa cho chủ nhân có thể mở trung hàng cực phẩm"
"Nếu Chủ Nhân rút trúng đồ mạnh mẽ thì ở bên trên sẽ cảm ứng được và ra tay diệt sát"
"Vì thế mới có kết giới này, đúng là may mắn nếu không tạo thì thứ chủ nhân đối mặt là đại năng trực tiếp xuống diết người đoạt bảo"
"Mẹ nó kinh khủng như vậy?"
Lâm Tu hắn nuốt một ngụm nước bọt cho thấy vẽ sợ hãi, mình rút trúng cái gì ghê gớm vậy, xém tý nữa là chết lần hai rồi.
"Như công chủ thấy cái gì cũng có giới hạn của nó, công pháp, vũ kĩ,..., đều giới hạn một ở một mức độ nào đó, tuy nhiên Hỗn Độn thì không nó sinh ra ở vạch đích do thế giới tạo thành, thế nên"
"Thế Nên?" Cả hao đều ngưng trọng
"Thế nên thứ công chủ rút được có thể hủy diệt thế giới hay cứu thế giới, vì nó mang 2 từ Hỗn Độn".