Trái Đất, năm 2015, loại virut nguy hiểm nhất trong lịch sử loài người xuất hiện - virut RR.
Loại virut này, chẳng những có thể lây qua nguồn nước, thực phẩm, mà thậm chí còn có thể tồn tại trong không khí dưới nhiệt độ cao liên tục ba giờ.
Chỉ dùng thời gian một tháng, RR đã lây nhiễm khắp toàn cầu, tất cả các sinh mạng thể bất kể là con người, chim chóc, cá tôm hay thậm chí là cả côn trùng cũng bị nhiễm phải.
Virut RR có tỉ lệ tử vong cực cao, vẻn vẹn ba tháng ngoại trừ vô số sinh vật chết đi thì dân cư toàn cầu cũng giảm hơn hai tỷ, nền y học thế giới hoàn toàn bó tay trước cơn thảm họa này.
Lúc này, hơn năm tỷ con người còn sống sót bắt đầu sinh ra kháng thể, đã không còn xuất hiện trường hợp nhiễm bệnh.
Trong quá trình này, những người còn sống lại phát hiện ra thân thể họ trở nên tốt hơn, hầu như mỗi người đều tăng trưởng gần gấp đôi về sức mạnh, tốc độ, sức sống tế bào và độ đàn hồi của da; cho dù một người thường cũng có thể dễ dàng phá vỡ kỷ lục thế giới về môn cử tạ và chạy một trăm mét của thế giới lúc trước.
Song… tai nạn lúc này mới bắt đầu.
Nhân loại trước nay sống rất dễ chịu, điều kiện thân thể lại được gia tăng nhiều như thế, vậy thì những loài chim thú trúng phải virus RR mà còn sống thì sao? Chúng vốn luôn tuân theo quy luật cá lớn nuốt cá bé của thiên nhiên, lần này thân thể biến hóa làm cho thực lực của bọn chúng được đề cao hơn nhân loại nhiều. Hơn nữa, một bộ phận quái thú đáng sợ còn có trí tuệ.
Tháng 9 năm 2015, trong hải dương vô tận, một số sinh vật bắt đầu phát động công kích. Vô số chim bay cá nhảy lột xác thành "quái thú" bắt đầu tấn công nơi cư trú của nhân loại.
Máu tanh, điên cuồng, khủng hoảng.
Trong cuộc và chiến tranh giữa nhân loại và quái thú, mọi người kinh hoàng phát hiện ra, vũ khí nóng mà họ luôn nghĩ rằng rất mạnh chỉ có hiệu quả rất thấp với đám quái thú này. Còn những quái thú phi cầm lợi hại và những quái thú họ nhà thú thì căn bản không sợ đạn, viên đạn bắn vào trên người chúng thậm chí còn không phá nổi lớp da. Dù tố độc của viên đạn nhanh tới đâu, với phản ứng thần kinh và tốc độ cơ bắp rất nhanh của quái thú, chúng vẫn dễ dàng né tránh.
Cho dù nhân loại sử dụng vũ khí hạt nhân công kích, cuối cùng lại hoảng sợ phát hiện…
Phòng ngự của quái thú quá mạnh. Chỉ có khu vực trung tâm nơi vũ khí hạt nhân công kích mới có nhiều quái thú chết, còn ở những vùng lan ra quái thú lại không chết. Uy lực của vũ khí hạt nhân mạnh hơn bất kỳ ai có thể tưởng tượng, mặc dù giết được một nhóm quái thú, nhưng bức xạ hạt nhân lại làm cho quái thú sinh ra những con quái vật đáng sợ hơn.
Lúc đó nhân loại mới biết… bức xạ hạt nhân có thể làm một bộ phận quái thú sinh ra biến dị, xuất hiện những con cực kỳ đáng sợ.
Trong quái thú có những con cực kỳ đáng sợ, giữa nhân loại cũng xuất hiện nhiều cường giả, hỗ trợ quân đội chống lại quái thú, nổi danh nhất là hai vị được xếp hạng một - Hồng, cùng hạng hai - Lôi Thần.
Đầu tháng 1 năm 2016, nhà khoa học Khắc La Đức Sâm Nạp dựa vào tài liệu trên thân quái thú, cùng với kim loại màu lam lấy được trên mặt trăng, tạo ra hợp kim Khắc La có thể phá vỡ phòng thủ của quái thú.
Từ đó, nhân loại mới xem như có sức chống trả thật sự.
Cuộc chiến giữa người và thú kéo dài hơn sáu năm, đến tháng 3 năm 2021 thì pháo laser UHF được chế tạo ra, tạm thời đặt dấu chấm hết cho cuộc chiến, người ta gọi thời kỳ này là Đại Niết Bàn.
Trong quá trình này, bởi số lượng quái thú trong đại dương quá nhiều, nhân loại lại không có ưu thế trên biển nên hầu hết tất cả các đảo quốc cùng khu vực gần biển đều bị hủy diệt.
Trên Trái Đất lúc này chỉ còn lại năm cường quốc còn tồn tại là Trung Quốc, Ấn Độ, Hoa Kỳ, khối liên minh EU, Nga là còn tồn tại, những quốc gia khác hoặc là bị hủy diệt tan tành hoặc là thành lập một đến hai khu căn cứ miễn cưỡng sinh tồn.
Sau đó, năm quốc gia lớn liên kết lại, thành lập nên liên minh Địa Cầu, bao quát cả những khu căn cứ nhỏ lẻ.
Mà Cửu Long thành, chính là một khu căn cứ nhỏ nằm ở phía nam Việt Quốc.
.....
Lê Khanh đóng lại quyển sách lịch sử dày cộm, chống cằm rơi vào trầm tư.
" Theo tư liệu này thì có lẽ nơi này là thế giới Thôn Phệ Tinh Không của lão cà chua rồi!"
Dựa vào câu nói trên thì không khó đoán ra Lê Khanh là một kẻ xuyên việt, hắn vốn chỉ là một thanh niên bình thường ở Trái Đất nhưng trong một lần sửa điện không cẩn thận mà bị giật chết rồi trọng sinh nhập vào cơ thể này.
Cơ thể này cũng gọi là Lê Khanh, là một đứa trẻ mồ côi, năm nay vừa tròn 17 tuổi, sống trong cô nhi viện ở quận 4-A của khu căn cứ Cửu Long.
Nơi này theo Lê Khanh nhớ thì trước đây chính là thành phố Hồ Chí Minh, nhưng trong thời kỳ Đại Niết Bàn thì Việt quốc bởi có địa hình dài hẹp, lại sát biển nên gần như bị hủy diệt.
Toàn quốc chỉ có Hà Đô cùng nơi này là miễn cường chèo chống sinh tồn, thành lập khu căn cứ sau đó gia nhập liên minh Địa Cầu.
Hiện tại là năm 2056, đã cách thời đại hỗn loạn kia hơn ba mươi năm, nhân loại cũng đã dần ổn định lại với cuộc sống mới, hơn nữa bởi vì khoa học phát triển nên kéo theo nông nghiệp đi lên, cái ăn cái mặc cho người dân bình thường đã không còn là vấn đề.
Tuy nhiên, quái thú vẫn là uy hiếp cực lớn, cho nên mỗi người dân khi còn nhỏ đều bắt buộc phải đến các võ quán tu luyện, ai thiên phú tốt có thể trở thành Võ giả sẽ là nồng cốt chống chọi quái thú, còn những người thiên phú kém thì trở thành bình dân làm công việc khác trong xã hội.
Lê Khanh cũng có tu luyện, hắn là học viên của Lôi Điện võ quán của khu 4-A này, hơn nữa còn là một trong số ít ba người đạt đến cao cấp ở đây, hơn nữa còn là tuổi vô cùng trẻ.
Có điều, Lê Khanh cũng là có khổ khó nói, trong mắt người thường 16 tuổi cao cấp học viên đã là thiên tài nhưng biết trước nguyên tác hắn biết mình chỉ là hạt cát trong sa mạc, không nói nhân vật chính La Phong mười chín tuổi Chiến Thần đỉnh phong, chỉ riêng những người trong học viện tinh anh cũng đã đủ bỏ rơi hắn mấy con phố.
Đã vậy, suốt mấy ngày nay hắn thử cũng thử hết, nhưng thủy chung không phát hiện ngón tay vàng của mình, điều này làm hắn phiền muộn vô cùng.
Đi một lát, Lê Khanh cũng đã tới được khu võ quán.
Lôi Điện võ quán, trên Trái Đất lớn thứ hai võ quán, do đệ nhin cường giả Lôi Thần sáng lập.
Tuy gọi thứ hai nhưng thật ra xét về quy mô Lôi Điện võ quán cũng không kém Cực Hạn võ quán của Hồng chút nào, diện mạo bề thế, tràn đầy hơi thở của khoa học kỹ thuật cao.
Lê Khanh lấy ra thẻ học viên cao cấp quét vào bảng điện tử thì được cho qua.
Bên dưới là đại sảnh, chủ yếu dùng để làm các loại thủ tục.
Tầng một là cho học viên cấp thấp - trung cấp tu luyện.
Hắn là học viên cao cấp nên vị trí là ở trên tầng hai, có hẳn một phòng riêng.
Trên đường đi, những học viên khác nhìn thấy hắn đều sẽ thể hiện vẻ tôn kính, chủ động chào hỏi, trong đó không thiếu người lớn tuổi hơn hắn nhiều, mà Lê Khanh cũng không có chút gì kiêu ngạo nhất nhất mỉm cười đáp lại từng người.
" Sư huynh "
" Chào anh Khanh "
" Chào mọi người, mọi người cố gắng lên!"
Cửu Long thành được thiết kế theo hình vòng tròn đồng tâm, mỗi vòng là một quận tổng cộng có một quận Trung Tâm cùng bảy quận ngoài, mỗi quận ngoài lại được chia làm bốn khu vực ABCD.
Tại quận 4 này, dân cư hơn chục ngàn người, nhưng số lượng học viên cao cấp ở cả hai đại võ quán cộng lại cũng chưa tới năm mươi, nên địa vị Lê Khanh có chút cao cũng là dễ hiểu.
Bành bành đùng
Vừa bước lên tầng hai đã thấy một người đàn ông đang điên cuồng đấm bao cát ở khu tập chung, mái tóc ngắn đỏ hơi dựng như những cây đinh, gương mặt thì có mấy vết sẹo, đôi mắt ưng hung ác.
Là một học viên cao cấp khác ở nơi này
" Anh Phong ". Lê Khanh chủ động chào hỏi.
Nguyễn Hoài Phong nghe vậy thì đá mạnh một cái vào bao cát khiến nó bay ra xa, sau đó chụp lại quẹt mồ hôi cười.
" Tới rồi à, chú mày mấy nay không tới anh còn đang định đi tìm đây!"
" Có chút việc bận anh ạ, nay xong rồi mới an tâm tu luyện được "
Lê Khanh cởi áo ra, mặc vào bộ võ phục bó sát người, vừa làm nóng vừa nói.
Hoài Phong năm nay 23 tuổi, là đàn anh lớn nhất, mạnh nhất, trong ba người, ngoài ra còn có một cô gái 18 nữa tên là Diễm My nhưng giờ có lẽ đang đi học.
Hắn tính ra chỉ là út bét.
Khởi động xong, Lê Nhanh đi đến máy khảo nghiệm lực quyền, mở ra công tắc.
Tĩnh tâm, hít sâu, thở ra, lặp lại vài lần như vậy thì đột nhiên xuống tấn, quyền thu về eo rồi như đạn pháo đấm mạnh ra.
Bành!
Lực trùng kích khiến tấm đỡ quyền rung lên, sau đó ở màn hình bên cạnh một dãy số nhanh chóng chuyển động.
Hoài Phong cũng tò mò góp mặt đến nhìn.
" 888 kg "
" Lợi hại, mới có mấy ngày lại tăng lên rồi. Không hổ là thiên tài số một nơi này ". Hoài Phong chậc chậc lưỡi cảm thán, giọng nói có hơi chua.
" Đâu bằng anh Phong được "
Lê Khanh cười đáp, Hoài Phong đã sớm sở hữu lực quyền trên 900kg, chỉ là tốc độ hơi chậm nếu không là đã có thể xin xác hạch Chuẩn võ giả được rồi.
Chuẩn võ giả yêu cầu : lực quyền 900kg, tốc độ 25m/s.
" Đâu giống, chú mày còn trẻ, chắc chỉ một hai tháng nữa thôi là đã vượt mặt anh rồi "
" Thế nào, có muốn làm ván giao hữu không? "
" Ok anh, để em test xong tốc độ cái đã!"
Thực chiến cũng là cách tốt để khai thác tiềm năng, Lôi Điện võ quán này càng là chỉ có ba học viên cao cấp nên mọi người thường hay luận bàn giao lưu với nhau, tất nhiên điểm đến là dừng chứ không nặng tay.
Lê Khanh đi đến đường băng tốc độ, mở công tác.
" Chuẩn bị, go ". Âm thanh điện tử báo hiệu vang lên.
Gần như cùng lúc, Lê Khanh cực tốc toàn lực xông về trước, một trăm mét thoáng cái là qua.
Hơi lau chút mồ hôi, hắn quay lại xem bảng kết quả.
" 22m/s "
Có chút hài lòng gật đầu, thiên phú cơ thể này ngước lên mình không bằng ai, nhìn xuống không ai bằng mình, vẫn là có chút đáng tin.
" Cứ đà này, chắc thêm tháng nữa là có thể đủ điều kiện xung kích Chuẩn võ giả rồi "
" Khanh, mau lên, làm trận cho ấm người nào!". Hoài Phong đứng sẵn trên lôi đài khởi động hô lớn, tên này bản chất quả thật rất thích đánh nhau.
" Đến ngay đây "
Lê Khanh lắc đầu cười sau đó cũng chạy chậm tới, hai người đứng đối diện nhìn nhau vài giây rồi đồng loạt động thủ.
Bùm!