Theo trước tiên dùng tay chạm vào cằm mình thay vì kiểm tra lòng bàn tay trái, không có cảm giác lởm chởm từ râu giống như Alfred. Cậu chỉ vừa rời đi 20 phút nhưng cơ thể lại cảm thấy không hề quen thuộc. Điều này có nghĩa ký ức về người anh hùng tên Alfred Bellontes đã khắc sâu vào cậu ta.
Đến tận bây giờ, cậu vẫn cảm giác như sẽ có một tia sáng xanh lam loé lên từ ngón tay mình vậy.
"Không, không phải chứ?"
Theo nhắm ngón tay của mình một cách tuỳ ý. Đây từng là bí mật của người anh hùng chiến tranh, Alfred Bellontes... Tia sáng tử thần đã bắn và giết chết một hiệp sĩ được đánh giá xếp hạng bậc nhất.
Cảm giác lúc ấy vẫn thực sự sống động. Ma pháp sẽ được kéo ra từ những vòng tròn ma thuật bên trong từng mạch máu của cơ thể, sau đó sẽ nén lại và tấn công ra bên ngoài cơ thể.
Pajiik!
"Argh!"
Cơn đau bỗng xuất hiện, cậu cảm giác như da của mình đang bị đốt cháy từ bên trong vậy.
Cánh tay của cậu ta khác với Alfred. Nó yếu hơn nhiều so với cánh tay đã được huyết luyện trong nhiều năm, thậm chí là nhiều thập kỷ. Ma lực cấu tạo tên lửa ma thuật đã làm một vài mạch máu của Theo bị vỡ ra và ngừng hoạt động. Nếu Theo cố gắng nén ma lực tấn công ra bên ngoài như Alfred, thì toàn bộ cánh tay phải của cậu sẽ nổ tung.
May mắn thay, Theodore Miller không phải là tên ngạo mạn.
Cậu đã từng tự hỏi bản thân rằng liệu cậu có thể thành công không, ngay lúc này, ký ức về Alfred đã gật đầu đồng ý. Cùng lúc khi các mạch máu của Theo bị vỡ, một tia sáng xanh đã xuất hiện.
Piing!
Ánh sáng xanh lam, nhỏ bé và mờ nhạt hơn rất nhiều so với của Alfred, bắn xuyên qua cửa sổ thư viện và biến mất. Tuy nhiên, nó vẫn mạnh hơn gấp đôi, thậm chí gấp ba lần so với Tên lửa ma thuật thông thường. Dù vậy, lượng ma lực tiêu hao không khác biệt mấy so với việc sử dụng tên lửa ma thuật thông thường.
Đây là tinh hoa bản nguyên của [Ma thuật đạn đạo] cùng nghệ thuật của Alfred Bellontes, điều mà đã được nhiều pháp sư đã nghiên cứu qua.
"...Thực sự, mình thực sự thành công."
Theo nhìn ngón tay trỏ của mình với đôi mắt run rẩy sau khi xoay sở để tái hiện lại nó. Cẳng tay cậu đang nhói lên vì lực nén của Tên lửa ma thuật, trong khi những vết bầm tím bắt đầu xuất hiện tại nơi các mạch máu đã vỡ.
Dù sao đi nữa, hiện tại Theo không thể quan tâm đến điều đó. Cậu là một học viên lâu năm nhất học viện, một người đã nhận thư ở lại lớp tận ba lần.
Không ai trông chờ bất cứ điều gì từ Theo. Ngay cả giáo sư Vince, người duy nhất nhận ra tài năng của cậu, cuối cùng cũng quay đầu đi. Phép thuật phổ biến mà bất cứ ai cũng có thể làm nhưng với Theo đó lại là điều không thể.
Cậu đã cam chịu tất cả. Quá khó khăn để có thể bắt kịp người khác, nên cậu đã bỏ cuộc. Có lẽ đó là lý do tại sao...
Cảm giác máu như bị đun sôi, nóng rát trong cậu hiện tại lại chính niềm vui mà cậu chưa bao giờ cảm nhận được trong suốt cuộc đời mình. Một niềm vui bỗng xuất hiện, cậu nghĩ đến việc mình có thể làm chủ một phép thuật mà hiện tại không một ai có thể sử dụng.
"Mình có thể làm được. Mình có thể!"
Theo đã bị phản bội bởi chính tài năng của mình và bị bỏ rơi trong thực tại. Cậu đã tự bước đi suốt 5 năm mà không hề được một người nào giúp đỡ. Mọi người trong học viện đều gọi Theodore là kẻ thua cuộc, và cậu cũng không có khả năng phản bác lại điều đó. Cậu ta chỉ im lặng nhốt mình trong một thư viện cũ.
Tuy nhiên, từ bây giờ, có lẽ sẽ khác. Không, chắc chắn sẽ khác đi.
"... Tốt."
Theo thở gấp trong lúc kìm nén cảm giác nóng rát bên trong cơ thể, rồi cậu nhìn xuống bàn tay trái của mình. Hôm nay, nó đã nuốt hai quyển sách.
"[Thiêu đốt] và [Tên lửa ma thuật kiểu Alfred]."
Nhờ vào thành tựu vượt qua sự kì vọng vừa rồi, cậu thậm chí cảm thấy cái lưỡi thô nhám kia cũng khá là dễ thương.
"Này ham ăn."
Cái lưỡi đung đưa theo tiếng gọi của cậu.
"Câu hỏi, cậu có không?"
Theo gật đầu không do dự. Hai ma pháp mà cậu học được đã đủ cho ngày hôm nay. Ma pháp cậu có được từ Alfred Bellontes đáng giá hơn toàn bộ lợi ích kiếm được của tuần trước. Hơn nữa, Theodore đã bình tĩnh tự giám định bản thân và nhận ra rằng không có ma pháp nào khác mà cậu cần phải hấp thụ vào lúc này.
'Mình đã có đủ ma pháp cho 2nd Cirle. Và với ma pháp "ngoại lệ" của Afred, mình không cần phải cho nó ăn nữa. Bây giờ, mình cần thêm ma lực để đạt đến 3rd Circle.'
Nếu ma thuật là một ngọn lửa, vậy ma lực chính là nhiên liệu của nó. Cậu không thể sử dụng ma pháp nếu nguồn ma lực của cậu không đủ. Ngược lại, nếu lượng ma lực của cậu dồi dào, khả năng kiểm soát lại kém thì cậu có thể tạo ra nhiều vụ tàn phá kinh khủng.
Loài rồng sở hữu ma lực gần như vô hạn, đó là lý do tại sao chúng là loài trị vì mạnh nhất.
Nếu Theo sinh ra trong một gia đình giàu có, thì cậu đã chẳng cần phải nghĩ về điều này. Cậu có thể có được lượng lớn ma lực nếu mua thuốc tăng ma lực. Người ta nói rằng tác dụng thuốc sẽ giảm nếu sử dụng nhiều, nhưng nó sẽ đủ để lấp đầy lượng ma lực cần thiết cho 3rd Circle.
Vấn đề là số tiền cần có để mua đống thuốc ma lực trên bằng gấp 5 lần tổng tài sản của gia tộc Miller.
Vì vậy, cậu đã hỏi Gluttony:
"Tôi muốn biết làm thế nào để tăng lượng ma lực."
quyển ma đạo thư cổ xưa... Một di tích từ thời đại không hề được biết đến trong lịch sử... Trong số vô số kiến thức mà Gluttony đã hấp thụ, Theo tin rằng sẽ có cách để tăng ma lực mà không cần dùng đến thuốc bổ sung.
"...."
Gluttony im lặng một lúc.
"Này, mi có biết không thế?" Theo hỏi nó, bỗng cậu cảm thấy lo lắng.
Gluttony sau đó trả lời với giọng điệu khó chịu, chế giễu:
"Chàng trai, ngu ngốc. Câu hỏi, quá dài dòng. Ma lực, hơn 100 cách, để tăng nó. Ta chỉ, có thể, nói cho ngươi, chỉ một."
"C--Có hơn 100 cách?"
Hàm dưới Theodore gần như chạm đất vì ngạc nhiên.
Tháp Ma Thuật thông báo rằng chỉ có ba cách để tăng một lượng ma lực: Ăn thực vật và động vật có chứa ma lực; Dùng thuốc tinh chế bổ sung ma lực; Hoặc nhận được một vòng tròn ma thuật (Circle) từ một pháp sư khác.
Tất cả những phương pháp này đều yêu cầu một cái giá rất đắt đỏ, vì vậy cậu chưa bao giờ dám nghĩ về chúng. Tuy nhiên, rõ ràng, có hơn 100 phương pháp. Ngoài ra, Gluttony cho biết nó chỉ có thể nói với Theo một phương pháp.
"T--Thế tôi cần phải làm gì bây giờ?"
Nếu đã có hơn 100 phương pháp, thì Theo chắc chắn có thể tìm ra một phương pháp phù hợp với mình.
Gluttony thúc giục cậu trong giọng nói run lập cập:
"Đính kèm, điều kiện. Tôi, sẽ thu hẹp lại, câu trả lời."
"Điều kiện... Ví dụ...?"
"Có hiệu quả, nhất."
"Dĩ nhiên rồi."
Nếu dùng từ "nhất" là từ đính kèm, thì hẵn câu trả lời chỉ có một. Nếu có hai hoặc nhiều câu trả lời thì sẽ vi phạm ý nghĩa của từ "nhất". Theo hiểu lời giải thích của Gluttony, cậu do dự một lúc trước khi quyết định.
"Dạy cho tôi phương pháp hiệu quả nhất mà tôi có thể sử dụng ngay bây giờ."
Cho dù phương pháp có xuất sắc đến đâu, nó cũng sẽ vô dụng nếu cậu không thể sử dụng nó.
Ví dụ, sẽ là vô dụng nếu cậu nhận được lời khuyên yêu cầu sử dụng trái tim rồng hoặc ma thuật đen cấm kị. Hơn nữa, cậu mà yêu cầu phương pháp hiệu quả nhất một cách chung chung thì một thứ gì đó có lợi cho các loài khác có thể sẽ bật ra.
Vì vậy, Theo thu hẹp phạm vi. Điều này cho phép Gluttony nói với Theo phương pháp hiệu quả nhất mà cậu ta có thể sử dụng.
"Tôi hiểu."
Giọng nói quen thuộc được nghe thấy.
[Một tính năng ẩn của Gluttony đã được mở khóa! Là một quyển ma đạo thư tham lam, Gluttony có thể ăn bất cứ thứ gì chứa ma thuật. Cho đến bây giờ, nó chỉ được dùng để chiết xuất tinh hoa bản nguyên. Tuy nhiên, bây giờ nó sẽ hấp thụ một phần khả năng của vật phẩm.]
[Vật phẩm có ma lực sẽ tăng ma lực cho chủ sở hữu. Gluttony thậm chí có thể tiêu hóa các cổ vật bị nguyền rủa.]
[Đơn giản chỉ cần cho nó ăn, thay vì chiết xuất tinh hoa bản nguyên, bạn có thể dùng nó ngay cả khi Gluttony đang trong trạng thái ngủ.]
Thông tin mà giọng nói cung cấp thật tuyệt vời.
Theo rất ngạc nhiên rằng Gluttony có các tính năng ẩn và việc đặt câu hỏi này đã mở khóa nó. Có vẻ như Gluttony không chỉ đơn giản là để thu thập tri thức. Nếu Theo sử dụng nó tốt, cậu có thể mở thêm nhiều chức năng của quyển ma đạo thư mạnh mẽ này.
"Những thứ có chứa ma lực... Có vẻ dễ nhưng cũng có vẻ khó hơn mình nghĩ."
Thật dễ dàng để tìm thấy những đồ vật chứa ma lực trong học viện.
Học viện là nơi dạy ma thuật, nên có rất nhiều thiết bị và vật liệu chứa đầy ma lực. Nếu cậu đến lớp học giả kim ngay bây giờ, sẽ có một đống công cụ ma thuật.
Tuy nhiên, ăn những dụng cụ này khác với ăn sách thư viện.
Thư viện không có bất kỳ quản lý, vì khóa cửa là việc duy nhất các thủ thư làm. Ai mà để ý thư viện đột nhiên thiếu vài quyển sách chứ? Ngay cả khi một vài kệ sách bị mất đi, cũng sẽ bị xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Tuy nhiên, các phòng học sẽ không bị bỏ bê như thư viện. Ngay cả trong lớp học giả kim, luôn có ba hoặc bốn người trực và kiểm tra số lượng hàng ngày. Thậm chí nếu có một lọ thuốc tăng cường ma lực bị lấy đi, họ sẽ kiểm tra danh sách học viên ra vào phòng và tìm ra rằng đó là Theodore.
"Mình không thể làm điều đó trong học viện. Rủi ro quá cao."
Nếu vậy,chỉ còn cách tìm chúng bên ngoài học viện. Khi Theo đang đau đầu về điều đó, cậu chợt ra một ý tưởng.
Cậu cần một người giúp đỡ để thực hiện ý tưởng đó. Bỗng cậu nghĩ đến một người.
"...Mình phải hỏi giáo sư."
Giáo sư Vince... Người cảm thấy hối hận về tài năng của Theodore, hẵn sẽ không từ chối lời thỉnh cầu của cậu.