Chương 23: Đêm ở dãy núi Nadun (1)

Không bao lâu sau khi 2 người tham gia, đoàn xe hùng vĩ bắt đầu di chuyển. Cảnh tượng 30 toa xe và vài trăm người di chuyển cùng nhau thực sự rất ngoạn mục. Bụi bay lên từ mặt đất cuồn cuộn như những đám mây, kèm theo âm thanh của những người lính đánh thuê diễu hành.

"Vậy tôi xin phép ra ngoài trước. Nếu anh cần bất cứ điều gì, xin hãy vui lòng tìm tôi. Tôi sẽ chạy đến ngay lập tức."

"Cảm ơn anh đã quan tâm."

"Haha không vấn đề gì. Xin hãy nghỉ ngơi thật tốt!"

Gordon duy trì thái độ tôn trọng mãi đến khi anh ta cúi đầu và sau đó di chuyển ra phía trước đoàn xe. Anh ấy là một ví dụ mẫu mực của một thương gia có uy tín, người đã kiềm chế những lời tâng bốc cực đoan. Mặc dù Theo mẫn cảm và cảnh giác với người khác, nhưng Gordon vẫn để lại ấn tượng tốt đối với cậu.

Vince vỗ vào chỗ ngồi của mình vài lần và gật đầu.

‘Một chiếc xe ngựa tốt. Cậu ta đủ chu đáo để có thể chuẩn bị trước một cỗ xe như vậy. Vài năm nữa thôi, Gordon hẵn có thể trở thành nhân vật chủ chốt trong công ty này.'

Cỗ xe Gordon đưa cho hai người là một chiếc chỉ dành cho khách VIP.

Nó hầu như không rung chuyển khi đi trên con đường núi dốc, và sàn nhà được trải một tấm nệm ấm áp mềm mại. Ngoài ra, màn cửa treo trên các cửa sổ được chạm khắc công phu có thể tạo ra một số bóng râm. Nó giống như một phòng khách sạn di động.

'Mình không thể tưởng tượng được rằng có thể nhìn thấy Dãy núi Nadun bằng cách này...'

Khi họ rời khỏi học viện, Theodore nhìn ra cửa sổ với một cảm giác phấn khích.

Người dân Vương quốc Meltor biết sự khắc nghiệt của Dãy núi Nadun. Đó là một vùng đất nơi nhiều nhóm quái vật chém giết lẫn nhau. Ở những vùng sâu nhất của dãy núi, có rất nhiều thứ nguy hiểm mà ngay cả những nhà thám hiểm nổi tiếng cũng sẽ phải chết.

Đoàn xe khổng lồ này chỉ đơn thuần là đi qua vùng ngoại ô, không bao giờ đến gần vùng sâu của dãy núi.

Bởi vì thế, sự phấn khích của Theo sớm nhạt dần.

'Ngoài độ dày của thảm thực vật, cũng chỉ là một ngọn núi bình thường.' - cậu nghĩ.

Tất cả sinh vật nguy hiểm đều sống trong vùng sâu của dãy núi. Vì vậy vùng ngoại ô mà đoàn xe đang di chuyển rất yên bình.

Cậu không còn hứng thú với đoàn xe và bắt đầu ngắm nhìn cảnh tưởng những người lính đánh thuê đang leo lên núi. Không có gì đặc sắc để Theo chăm chú, vì vậy cậu ta sớm chuyển sự chú ý sang thứ khác một lần nữa.

"Mitra."

Cô gái đáp lại lời gọi của cậu như thể cô đã chờ đợi từ lâu.

[Huing!]

Có vẻ như cô ấy đang có tâm trạng tốt. Mitra yêu tất cả đất xung quanh cô và xoay tròn quanh chúng! Cô chạy khắp mọi ngóc ngách của cỗ xe. Theo cười khi nhìn cô và bất giác mở rộng một ngón tay.

[Huung.]

Mitra bám lấy ngón tay cậu. Kết cấu ẩm của đất là khó chịu, nhưng biểu cảm của cô ấy rất dễ thương nên cậu không quan tâm đến điều đó nữa. Khi tay phải cậu nhẹ nhàng vuốt ve đầu cô, cô vung mình trên ngón tay anh. Cậu nghi ngờ liệu điều này có hữu ích như giáo sư Vince nói không, nhưng ít nhất cậu sẽ không chán.

Do đó, Theodore đã dành thời gian để chơi với Mitra trong khi cỗ xe hướng đến Mana-vil.


Đến cuối ngày, đoàn xe vẫn không hề gặp bất kỳ trở ngại nào và bầu trời bắt đầu dần mờ đi. Những người leo trên vách núi cả ngày bắt đầu lấy nồi và dĩa để chuẩn bị bữa tối, họ đốt lửa trại để xua đi cơn gió mát lạnh buổi chiều tà.

Nhờ vào Vince, Theo cũng được xem là một khách VIP và được chiêu đãi món súp cũng vài miếng bánh mì mềm.

'Không ngờ ăn dã ngoại như thế này lại đầy đủ như vậy. Có vẻ như các thương nhân không thích việc gặm những đồ lương khô khó ăn.'

Bữa ăn chính là một điều quan trọng nhất trong cuộc hành trình dài. Kể cả khi đó là mục đích vì dinh dưỡng, một bữa ăn nếu không có hương vị ngon thì chỉ làm cơ thể lẫn tinh thần trở nên mệt mỏi thêm.

Một bữa ăn nóng hổi và ngon miệng sẽ làm bớt đi sự mệt mỏi về thể chất lẫn tinh thần. Những công ty có thứ hạng cao đã sớm nhận ra lợi ích này.

Ăn xong bữa tối thịnh soạn, Theo nhìn về phía trước đoàn xe diễu hành và lẩm bẩm.

"Ai chà, mình cảm thấy thật ra mình có vẻ thoải mái hơn giáo sư nhiều."

Vince đã rời đi để thiết lập ma pháp báo thức cho khu trại sau khi dùng xong bữa. Theo cũng có thể sử dụng ma pháp ấy, nhưng so sánh sức mạnh giữa 5th Circle và 3rd Circle, là một trời một vực. Phép có thể giống nhau nhưng hiệu quả thực tế chênh lệch rất nhiều tuỳ thuộc vào cấp bậc thi triển.

Vì thế nên Theo bị bỏ lại và không có việc gì để làm.

"Hừm, có vẻ không có việc gì cần mình lúc này."

Thay vì trở lại toa xe nhàm chán, cậu gọi Mitra và đặt cô xuống.

Mitra ngiêng đầu do dự một lúc, sau đó liền ngồi xuống mặt đất và nghịch cát. Đất cát được cô chạm vào trở nên mềm hay cứng hay biến thành hình dạng kì lạ đều do suy nghĩ của cô ảnh hưởng lên chúng. Không có gì ngạc nhiên vì cô là một nguyên tố hệ đất. Mitra vừa hoàn thành xong chiếc xe ngựa nhỏ bằng đất thứ 5 của cô và...

'-Uh?! Theo chợt cảm giác một cơn lạnh buốt sau gáy mình.

"Sóng phát hiện kẻ ác!" Đó là một phép thuật để phát hiện kẻ thù.