Sau giờ học, Theodore dùng xong bữa tối và làm theo những gì Giáo sư Vince căn dặn, cậu bước đi với vẻ mặt đăm chiêu.
Cậu không có cơ hội để tận hưởng chiến thắng trước Garcia vì cậu biết tại sao Vince gọi đến. Không ai trong học viện hiểu rõ Theo hơn giáo sư Vince. Ông ấy đã phát hiện tài năng của Theodore đột biến một cách khác thường.
'Thêm vào đó, giáo sư biết rằng mình không có đủ tiền để mua thuốc ma lực hoặc thuê gia sư chỉ dạy.'
Vince quan tâm cậu nhiều hơn bất kì ai trong khoảng thời gian suốt 3 năm.
Theo đã nói với ông về tình trạng thiếu thốn tiền bạc, cậu thậm chí không khác gì một người nông dân nghèo, và độ nhạy cảm mana tệ hại của cậu.
Vince khác với các giáo sư khác, những người không chú ý đến Theo. Tình huống này nguy hiểm hơn vì đó là giáo sư Vince, người luôn hối hận khi thấy tài năng Theo bị lãng phí và cố gắng mở ra một con đường khác cho cậu ta. Giáo sư Vince hẵn sẽ phát hiện tính xác thực trong lời nói của cậu.
Trên hết, vấn đề lớn nhất là phải tìm cách che giấu sự tồn tại của Gluttony.
'Chết tiệt, nghĩ mãi vẫn không ra cách nào. Mình không thể nói dối bừa bãi trước giáo sư Vince. Sẽ gây ra sự hiểu lầm và mình thật sự không biết cách giải quyết.'
Gluttony đã nói rằng có hơn 100 cách để tăng ma lực, nhưng nó chỉ nói với cậu ta đúng một cách.
Trong thời đại ngày nay, chỉ có ba hoặc bốn phương pháp được biết đến. Các phương pháp khác hẵn là ma thuật đen hoặc là lừa đảo, nhưng thay vào đó, cách làm giảm ma lực không hề hiếm thấy. Trong tình huống như thế này, không có đường nào để chạy trốn cả.
Cậu đã lo lắng về điều đó bao lâu? Theo cuối cùng cũng đã đến trước phòng thí nghiệm của Giáo sư Vince.
"…Đến nơi rồi."
Đây là chuyến thăm đầu tiên của cậu kể từ việc đến xin giấy phép. Theo nhìn cánh cửa màu nâu trước mặt cậu. Lúc đó, cậu đã ra khỏi căn phòng này với khuôn mặt u ám, và giờ thì cậu trở lại và vẫn bất an nhưng là về vấn đề khác.
Vị trí của cậu đã thay đổi rất nhiều. Tên ngốc 2nd Circle giờ lại có điểm số tốt nhất trong lớp. Đây là kết quả của việc đối mặt với những khó khăn mà không hề chùn bước của cậu.
'Lần này cũng vậy.'
Cậu sẽ không chạy trốn. Theo quyết định cậu sẽ đối mặt với nó ngay khi cậu gõ cửa.
Cốc cốc.
"Giáo sư, là em Theodore."
Một câu trả lời đến từ phía sau cánh cửa, như thể ông đang đợi.
"Mời vào."
Theo xoay tay nắm cửa, và cậu có thể ngửi thấy mùi cà phê quen thuộc. Các tờ giấy và sách trải ra trên bàn cho thấy sự siêng năng của giáo sư Vince. Ông đặt tờ giấy đang đọc xuống và nhìn Theo với khuôn mặt nghiêm túc.
"Trò đến rất đúng lúc. Cuộc họp khoa diễn ra lâu hơn thầy nghĩ."
Đúng như ông nói. Việc xử lý Garcia Carter là một vấn đề khó khăn đối với học viện. Viscount Carter nổi tiếng, vì vậy họ không muốn phạt con trai ông và làm lớn chuyện. Các giáo sư khác lo sợ đến nỗi cuối cùng Vince cũng buộc phải từ bỏ việc trục xuất hoặc đình chỉ học một năm.
2 đến 3 tiếng sau,cuộc họp cuối cùng cũng kết thúc với hình ảnh Viscount Carter hiện lên trong một quả cầu pha lê.
" Tôi thật sự xin lỗi vì đứa con trai ngu xuẩn của tôi đã gây phiền toái lớn."
Là một quý tộc chính trực và đáng kính, Viscount Cater không hề cố gắng kiếm cớ cho Garcia. Thay vào đó, ông ta yêu cầu Vince trừng phạt Garcia một cách nghiêm khắc. Do đó, hiệu trưởng của Học viện Bergen đã quyết định giao mọi việc còn lại cho Vince.
"Đây là việc thầy rất không hài lòng . Hiệu trưởng sợ vướng thêm rắc rối trong tương lai nếu ông ta đưa ra quyết định sai."
Vince mô tả tình huống cuộc họp và ngừng nói chuyện một lát. Rồi ông nhấp một ngụm từ tách cà phê trên bàn, rất không hài lòng vì các giáo sư ở học viện đều là những quan chức chỉ quan tâm đến hạnh phúc của chính họ.
Mặt khác, Theo cũng không mong đợi nhiều từ các giáo sư, nên biểu hiện của cậu vẫn bình tĩnh. Vince thấy phản ứng của cậu và đặt cốc xuống.
"Thầy nói hơi nhiều nhỉ. Giờ thầy có nên đi thẳng vào vấn đề không?"
Trước đó, Vince đã rút ra một cái gì đó. Đó là một dây chuyền bạc kèm mặt dây chuyền rất tinh xảo. Theo có thể cảm nhận một lượng ma lực đáng kể đến từ viên ngọc đỏ ở giữa.
Đôi mắt Theo mở to khi nhìn thấy mặt dây chuyền.
'Nó là một cổ vật! Mình chưa bao giờ thấy một cổ vật chất lượng cao như vậy trước đây.'
Nhờ dành hai tháng tại khu giao dịch chợ đen, Theo nhanh chóng xác nhận điều đó. Mặt dây chuyền bạc là thứ không thể so sánh với bất kỳ hàng hóa nào từ thương nhân chợ đen. Cấu hình ma lực của nó hoàn toàn khác.
Cậu có thể rút ngắn hơn một nửa thời gian để đạt đến 4th Circle nếu cậu ăn nó. Mặt dây chuyền trông như một món ăn ngon. Sau đó, giáo sư Vince nói với cậu danh tính của mặt dây chuyền.
"Roaring Flames là tên của mặt dây chuyền này."
"Ngọn lửa bùng nổ...?"
"Đúng. Garcia, tên ngốc kia, đã sử dụng cổ vật này trong suốt cuộc chiến với trò."
Thật vậy, đó là do sức mạnh của mặt dây chuyền. Theo gật đầu vô thức. Điều này đã trả lời câu hỏi làm thế nào Garcia, một pháp sư 3rd Circle, lại có thể sử dụng ma pháp 4th Circle - Shell Blaze. Tất cả đều vì ma lực của ‘Roaring Flames'.
Tuy nhiên, sự bất ngờ của cậu không dừng lại ở đó.
"Bây giờ, cầm nó đi đi."
"---Sao ạ?"
Giáo sư Vince bất ngờ ném Roaring Flames vào người Theodore.
Một cổ vật, trị giá ít nhất 100 vàng và được các pháp sư trân quý, đã bị ném lên không trung. Theo giơ tay theo phản xạ và chụp lấy nó.
Trước khi Theo kịp đặt câu hỏi, Vince nói:
"Trò sẽ không nhận được lời xin lỗi từ học viện. Tuy nhiên, trò đã bị tấn công bởi cổ vật này. Thầy nghĩ rằng mặt dây chuyền này, Roaring Flames, xem như một lời xin lỗi của Viscount Carter dành cho trò."
"Nhưng, cho dù vậy thì..."
Bàn giao một cổ vật như thế này như một lời xin lỗi, không ai ở Vương quốc Meltor làm được điều đó. Điều cuối cùng, Viscount Carter nổi tiếng không phải là vì độ giàu có.
Theo biết điều này và rất không thuyết phục, nhưng Vince tình cờ giải thích câu chuyện đằng sau vụ việc.
"Thay vào đó, Garcia sẽ bị đình chỉ một tháng. Thầy đã chọn hình phạt cho cậu ta mà không hỏi ý kiến trò, vì vậy nếu trò có bất kỳ phàn nàn nào, hãy trả lại mặt dây chuyền và Garcia sẽ bị trục xuất ngay lập tức."
"...Em không có khiếu nại gì, thưa Giáo sư!"
"Tốt, thầy cũng nghĩ vậy."
Khi Theo choáng váng vì câu nói vừa rồi, Vince mỉm cười và nhấc tách cà phê của mình lên một lần nữa.
Bất kể hình phạt nào Garcia nhận được, Theodore sẽ không nhận được bất kỳ lợi ích nào. Không, Garcia có thể sẽ có ác cảm nếu nhận hình phạt nghiêm khắc. Trong khi đó, nhận Roaring Flames sẽ mang lại lợi ích cho Theo.
'Được rồi, nó sẽ cho mình cơ hội trở thành pháp sư 4th Circle trước lễ tốt nghiệp.'
Trong khoảnh khắc, một sư im lặng yên tĩnh. Tay theo đang ngứa ran vì muốn dùng 'giám định' ngay lập tức trong khi Vince nhắm mắt và nhâm nhi hương vị cà phê. Tuy nhiên, sự im lặng giữa hai người bị phá vỡ ngay sau đó bởi giọng nói của Vince.
"Kể từ bây giờ, sẽ là câu hỏi cá nhân của thầy."
Chuyện cậu lo lắng nhất cuối cùng cũng không thể tránh khỏi. Biểu cảm thoải mái của Theo ngay lập tức kéo căng như dây đàn, Theo trở nên ảo não.
Cậu đã quên mất sự cảnh giác đối với giáo sư Vince khi ông trao cho cậu cổ vật, kèm theo cuộc trò chuyện thăm dò đánh lạc hướng cậu. Bầu không khi đột nhiên lạnh đi nhanh chóng.
"Thầy không nghi ngờ khả năng của em. Không, ai biết rõ tài năng thiên bẩm của em đều sẽ không thấy nghi ngờ. Không phải thầy nói với em nhiều lần rồi sao? Theodore Miller, nếu em có độ nhạy cảm nhiều hơn một chút, chắc chắn em đã đứng top đầu tốt nghiệp 3 năm trước."
Biểu hiện của Theo không hề thay đổi ngay cả với lời khen ngợi vừa rồi. Thay vào đó, trở nên căng thẳng hơn. Theodore sợ danh tiếng nổi bật đó. Không ai trong học viện biết, duy nhất chỉ một người đoán được tài năng của Theodore. Người đó là giáo sư Vince.
"Tuy vậy, đó là giới hạn. Không có cách nào để tăng độ nhạy cảm của một người, và thầy đã cảm thấy rất tiếc cho em."
Nhưng-
Vince nhìn cậu với đôi mắt sắc bén.
"Từ khi kì nghỉ đông, em đã thay đổi. Không, từ 'thay đổi' vẫn còn thiếu. Em đã hoàn toàn khác biệt."
Có một chút nhẹ nhõm vì ánh mắt đó không chứa sự thù địch. Theo có thể đã hấp thụ một số tài năng và kinh nghiệm của Alfred Bellontes, nhưng cậu chắc chắn mình không phải là đối thủ với Vince. Vince là một pháp sư chiến tranh trong nhiều thập kỷ và là một người mạnh mẽ với sức mạnh 6th Circle. Nếu Theo chiến đấu với Vince 100 lần, thì Theo sẽ chết đủ 100 lần.
May mắn thay, Vince chỉ đang nghi ngờ Theo và dường như không có bất kỳ cảm giác thù địch nào.
"Không sao cả nếu em không muốn trả lời. trò là một học sinh thành thật chứ không phải một học sinh cá biệt . Thầy biết em sẽ không sử dụng phương pháp dơ bẩn để khiến bản thân trở nên mạnh mẽ."
"Giáo sư…"
"Nhưng nếu em xem thầy là giáo viên của em, thầy tự hỏi liệu thầy có thể làm gì để giúp thêm cho em không?"
'Thầy muốn dạy học' là kết luận của Theo. Ngay lúc đó, Theodor Miller có linh cảm.
'Đây là ranh giới.'
Cuộc sống của cậu sẽ thay đổi tùy thuộc vào phía cậu chọn. Cậu có nên nói với Vince hay cậu nên giấu nó?
Nếu cậu che giấu nó, thì mỗi ngày của cậu sẽ tiếp tục như bây giờ. Cậu sẽ tiếp tục ăn sách từ thư viện và nhận bằng tốt nghiệp như một học sinh ưu tú. Không, nó sẽ thực sự như vậy?
Có giới hạn về số lượng sách cậu có thể lấy từ thư viện. Trong hai tháng qua, Gluttony đã ăn hơn 100 cuốn sách. Cậu bằng cách nào đó đã che giấu nó, bằng cách thay đổi bố cục của tủ sách hoặc di chuyển vị trí bàn đọc, nhưng nếu ai đó nhìn kỹ, chắc chắn sẽ phát giác rõ ràng.
Tuy nhiên, nếu cậu có sự hợp tác của Giáo sư Vince, cậu sẽ không cần lo lắng đến rủi ro trên.
'Không, đó không phải là vấn đề.'
Cuối cùng, đó chỉ là vấn đề thứ yếu. Cậu phải nhìn vào bản chất của tình huống.
Ý nghĩa của ranh giới này là gì?
Theo nhìn chằm chằm vào giáo sư Vince. Tóm lại, đó là một câu hỏi đơn giản...
...Nên tin hay không tin vào Vince?
"Giáo sư."
Sau một thời gian im lặng tưởng chừng rất lâu nhưng lại không, Theo cuối cùng cũng đưa ra quyết định của mình.