Chương 11: Kết Giao

Thiên tài là gì? Chính là tồn tại cùng cấp độ lại có thể vượt trội hơn đa số những người còn lại, là cấp độ mà khi chẳng may đối đầu với cường giả cao cấp hơn vẫn đủ sức chống trả một phen. Nhạc Phong chính là thể loại này, có thể ngăn được một kích tuỳ tiện chưa được phần ngàn thực lực của cường giả như Đường Bá Thiên thì chỉ có thể là thiên tài trong thiên tài. Thế nhưng để mà Đường Bá Thiên xem trọng Nhạc Phong thì thật là vẫn chưa thực tế, chí ít lão cũng chỉ xem hắn như một tiểu gia hoả có chút thủ đoạn mà thôi.

Thường thì con đường gia nhập bất kỳ một tông môn lớn nào theo con đường phổ thông thì cũng phải đi qua Ngoại môn, dần dần chứng minh thực lực mà tiến vào Nội môn. Thế nhưng đánh giá nếu mà để Nhạc Phong ở Ngoại môn, thì chỉ tổ tốn thời gian của hắn mà thôi.

~~

Đường Bá Thiên, Thần Chiến Sĩ nửa bước Thần Chiến Tướng tuy tốc độ phải nói có thể theo Nhạc Phong suy luận theo kiến thức ở Địa Cầu trước đây thì xấp xỉ trên dưới 10 lần tốc độ âm thanh, thế nhưng khoảng cách từ địa bàn thế lực của Thái Dương tông đến Huyết Linh Tông lại quá lớn, kết quả là phải mất gần nửa tháng mới có thể đến được nơi. Trong suốt hành trình này Nhạc Phong nhìn qua biết bao nhiêu là danh lam thắng cảnh, chỉ tiếc là tốc độ quá nhanh, hắn không kịp thưởng thức liền bỏ xa. Có thể nói trong suốt thời gian hắn đến thế giới này, đây là khoảng thời gian yên bình nhất mình từng có. Nhạc Phong cũng trong vô thức nhận ra tính cách bản thân của mình đã dần dần trở lại như lúc trước, chí ít là không còn lạnh lùng như lúc vừa Đoạt xá Từ Vân.

Để nói về Huyết Linh tông, không phải tự nhiên mà người đời cho rằng đây là tông môn tà phái, vì ở nơi đây cường giả vi tôn được đẩy lên đỉnh cao, hình ảnh chém chém giết giết có thể thấy ở mọi nơi, vô cùng thảm khốc, vô tình tạo ra khung cảnh nơi đây lấy huyết sắc làm chủ đạo. Cả tông môn này toạ lạc ở một vùng hẻo lánh, xung quanh đồi núi trập trùng, nhưng đáng chú ý nhất là 5 ngọn núi cao một cách lạ thường chia nhau chiếm vị trí giống như 5 ngón tay hướng lên trời cao. Đỉnh của nó là nơi ở của những tồn tại đỉnh cao trong tông môn.

Xa xa nhìn thấy cảnh này, Nhạc Phong cũng phải không ngừng kinh hãi.

Đến nơi, lúc này Đường Bá Thiên đang giữ Nhạc Phong phi hành ở trên cao tầng mây, bất ngờ ném hắn xuống:

- Hi vọng ngươi đừng làm ta thất vọng!

Nhạc Phong cứ thế từ trên độ cao 2km rơi xuống, xoay như chong chóng cố gắng lấy lại thăng bằng, mãi đến khi cách còn có hơn trăm mét mới có thể ngạnh khánh đứng vững. Dần dần hạ xuống.

~~

Huyết Linh tông Nội môn thế nhưng mỗi ngày vẫn có hàng trăm người đến xin gia nhập. Đơn giản là vì nhân loại ai cũng muốn trở thành cường giả, con đường tối ưu nhất vẫn phải là gia nhập một thế lực, càng phải nói đây lại là một trong các tông môn lớn nhất thế giới này, hỗn tạp đầy đủ mọi loại người. Lúc này Nhạc Phong rơi xuống vị trí cửa tông môn, chuyên khảo hạch tiếp nhận đệ tử. Quy củ ở đây rất rõ ràng, muốn tiến vào làm đệ tử cần phải xếp hàng báo số thứ tự, sau đó tiến hành khảo hạch. Một tên đại hán vai u thịt bắp, khuôn mặt dữ tợn không ngừng từ đằng sau đánh ngã đoàn người đang tụ tập xếp hàng, miệng không ngừng la lối:

- Tránh ra một bên, để đường cho bổn đại gia đi qua, bằng không ta sẽ giết chết các ngươi!

Tuy ngang ngược như thế nhưng không thể trách hắn lại có lực lượng rất lớn, nhiều nam nữ tử vì chống đối liền bị hắn đập cho dập nát, chẳng hề biết thương hoa tiếc ngọc.

Nhìn thấy cảnh tượng này, một nam tử dáng người thanh thoát, thân mặc y phục nhìn như rất đắt tiền, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú sau lưng dắt theo một thanh kiếm lục ngọc tiến đến ngăn hắn lại:

- Vị đại hán này, có thể hay không quy củ một chút, bằng không chính ta phải ngăn ngươi lại!

- Ngươi thì có bản lĩnh gì?

Tên kia không ngừng để ý nam tử tuấn tú, mắt thấy hắn cùng lắm chỉ là một công tử có chút tiền bạc, khí chất cũng không đến nỗi nào, thế nhưng nhìn quá yếu, liền vênh mặt lên thách thức.

- Ta tự nhận không có bản lĩnh gì, thế nhưng để chà đạp ngươi thì quá dễ.

Nghe được lời, tên kia không khỏi nghiến răng, tức giận vô cùng cầm đại đao nhảy bổ đến, sức lực của hắn nếu phải nói có thể dễ dàng chẻ đôi một tảng đá lớn bổ xuống, nam tử tuấn kia thế nhưng không hề e ngại liền không cần rút kiếm khỏi vỏ, cứ thế hất nhẹ đòn vừa rồi sang một bên, mũi đao chém xuống đất. Tên đại hán kia chưa kịp ngạc nhiên liền bị một cước thẳng vào ngực, văng xa 6 thước nằm co lại đau đớn.

- Ta không giết ngươi, cút mau đi cho thuận mắt ta, không chừng ta sẽ đổi ý.

Nghe thế, hắn liền như chó nhà có tang cụp đuôi chạy chối chết. Nhìn thấy một màn này những người gần đó không khỏi tán thưởng, người như này chẳng phải quá mạnh hay sao, tên kia khủng bố như thế mà đối với hắn vẫn không thể chịu nổi một kích. Liền có hai nam tử tiến đến cung kính cảm tạ:

- Vị công tử này, cảm tạ đã ngăn hắn lại!

Nam tử tuấn tú chỉ cười nhẹ, vô thức lại tỏ ra khí thế thanh tao, lãng tử vô cùng vô tận:

- Chuyên nên làm thôi!

Một vài nữ tử thấy thế mặt không ngừng hồng hào, người thì nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ, người thì thẹn thùng e ấp. Đúng lúc đó, một tiếng nói vang lên:

- Vị công tử kia chẳng phải là Ngụy Diên công tử hay sao, là Ngụy Diên công tử!

- Ngụy Diên công tử là ai?

- Là con trai của thành chủ thành Long An, nổi tiếng võ công xuất chúng, tu vi đạt đến Đại Chiến Sĩ Sơ cấp, không những thế lại là tuyệt đỉnh mỹ nam. Năm nay cùng lắm chỉ 23 tuổi.

Số đông không ngừng ồn ào.

- Cái gì? 23 tuổi liền đạt đến đẳng cấp Đại Chiến Sĩ Sơ cấp, sao lại có tồn tại như vậy.

Ồn ào một lúc, lại có người chỉ lên bầu trời:

- Mọi người nhìn xem, lại có thứ gì trên cao rớt xuống.

Cả đám xôn xao nhìn qua, mấy chốc một nam tử vẻ mặt có thể còn có thể đem so sánh với Ngụy Diên còn có nét đỉnh cấp hơn từ từ hạ xuống, một thân hồng y chân chạm đất.

- Hắn sao lại có thể ở trên đó?

Một nữ nhân thích thú nhìn về phía Nhạc Phong cười nói:

- Ta dám chắc hắn là người từ trên trời rớt xuống!

- Còn phải nói, hắn chính là như vậy.

Đám người xung quanh nghe thế không ngừng cười vang. Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Nhạc Phong, Nguỵ Diên tiến đến cười nói:

- Không biết huynh có phải lần đầu tiên đến, còn bỡ ngỡ ta có thể giúp được gì cho huynh.

- Đúng vậy, ta thật là lần đầu đến đây, không biết tiếp theo nên làm gì.

Lúc này Ngụy Diên nói sơ qua một lượt, Nhạc Phong cũng đã hiểu quy củ:

- Ta tên là Ngụy Diên, không biết danh xưng của huynh là gì, nếu may mắn cả hai đều được tiến vào có thể cùng nhau chiếu cố.

- Ta là Nhạc Phong! Tốt, cùng nhau chiếu cố.

Cả hai đưa tay trước ngực tỏ vẻ tôn trọng, liền tiến đến hàng ngũ, Ngụy Diên lại hỏi:

- Không biết Nhạc Phong huynh từ đâu mà tới, với khí chất của huynh ta đoán không phải người tầm thường a!

Nhạc Phong cười đáp:

- Ta quả là người tầm thường, bỗng nhiên gặp được cơ duyên, liền đi được đến bước này.

- Nhạc Phong huynh thật khiêm tốn, ta vậy nhưng vẫn có thể nhìn ra huynh cực kì là mạnh mẽ a!

Thời gian cứ thế trôi đi, Nhạc Phong hai người cứ thế nói chuyện phiếm, cảm thấy cả hai nói chuyện khá ăn ý liền sinh cảm giác thân thiết, chẳng mấy chốc đã nửa ngày. Cuối cùng cũng đến lượt tham gia khảo hạch.