Chương 89: Mỏ dầu

Tiến vào phòng khách , Lý Dương cùng Lâm Ngọc ngồi xuống. Thị nữ lập tức dâng lên nước uống.

“Mộc Dịch tiên sinh, lần này ta đến đây , có một việc quan trọng muốn nhờ ngài hỗ trợ. ”Lâm Ngọc hai tay cầm tách trà , ngẩng đầu nhìn Lý Dương, cung kính nói.

Lý Dương nhẹ nhàng uống một ngụm trà :

- Có sự tình gì ? Ngươi có thể nói.

Lâm Ngọc gật đầu, suy nghĩ một lát rồi nói :

- Lần này tập đoàn Thánh Lâm của chúng ta tìm được một số mỏ dầu ở Iraq ký hiệu M7 có thể khai thác nhưng tập đoàn chúng tôi không có quyền tham gia đấu giá mua lại quyền khai thác các mỏ dầu này. Cho nên hy vọng Mộc Dịch tiên sinh có thể hỗ trợ. Ngài sở hữu tập đoàn Tuyết Lan , vốn có thể trực tiếp tham gia đấu giá.

Nghe đến đây , sắc mặt Lý Dương biến đổi , trở nên âm trầm.

Lâm Ngọc nhìn sắc mặt biến đổi của Lý Dương liền nói ngay :

- Đương nhiên đấu giá cũng chỉ có 3 bên tham gia mà thôi. Khi đó Mộc Dịch tiên sinh đại biểu cho Tuyết Lan tập đoàn sẽ ở trong thâu tóm , sau đó có thể nhượng lại cho chúng tôi. Đương nhiên tập đoàn Thánh Lâm sẽ chi trả những khoản chi phí nhất định cho ngài.

Lý Dương nghe xong nhất thời trên mặt xuất hiện một nụ cười thần bí, khiến cho Lâm Ngọc nhất thời nhìn không ra ý tứ của hắn muốn gì.

Mỏ dầu M7 ở Iraq. Đây sẽ là vận khí lớn của Tuyết Lan tập đoàn. Lúc trước Tuyết Lan tập đoàn có tham gia đầu tư vào một công ty bất động sản ở Iraq. Công ty bất động sản này lúc đầu là công ty lớn thứ hai ở Iraq, một thời gian kinh doanh do năng lực quản lý yếu kém nên giá cổ phiếu của công ty nhanh chóng bị rớt giá. Khi đó Tuyết Lan đã chuẩn bị mua lại công ty này sau đó trực tiếp quản lý. Vào thời điểm đó chẳng ai quan tâm đến một công ty sắp phá sản như công ty này.

Nhưng khi Tuyết Lan tập đoàn chuẩn bị mua được thì công ty này đột ngột phát hiện ra ở ngay dưới công ty có một vài mỏ dầu thô chưa được khai thác. Thông tin này xuất hiện làm cho giá cổ phiếu của công ty tăng vọt , các thế lực lớn cũng bắt đầu nhúng tay vào . Tuyết Lan tập đoàn dù rất cố gắng cuối cùng cũng chỉ có thể sở hữu được 35% cổ phiếu của công ty này. Trở thành một trong ba cổ đông lớn nhất của công ty.

Dầu thô nếu nói đến sự quý giá của nó bây giờ tất sẽ làm cho người ta kinh hãi. Giá dầu thô trên thế giới rất cao. Nguồn năng lượng trên thế giới thì càng ngày càng khan hiếm. Một mỏ dầu lớn như vậy sẽ có giá trị lên tới 100 tỉ USD . Cho nên ba cổ đông lớn nhất đều muốn độc chiếm mỏ dầu này , bao gồm cả Tuyết Lan tập đoàn cũng muốn vậy.

Dù sao cả ba cổ đông lớn nhất đều hiểu được giá trị của mỏ dầu này.

Hiệp thương cùng nhau không được, 3 cổ đông lớn nhất quyết định đem công ty ra đấu giá nhưng cũng chỉ có 3 cổ đông này là có quyền tham gia đấu giá.

Đấu giá chỉ gồm 3 bên. Nếu Tuyết Lan tập đoàn ra giá 100 tỉ USD thì nếu được chấp thuận 100 tỉ USD này sẽ chia ra làm 3. Khi đó Tuyết Lan có thể thu hồi lại 35 tỉ USD bỏ ra ban đầu , đồng thời còn có thể 1 mình độc chiếm mỏ dầu.

Lý Dương trên mặt xuất hiện một tia trào phúng nói :

- Lâm Ngọc tiên sinh , ngươi dựa vào cái gì mà muốn Tuyết Lan tập đoàn nhượng lại ? Vì sao chúng ta phải tham gia đấu giá cho các ngươi ?.

Lâm Ngọc vội vàng cung kính nói :

- Không không , Mộc Dịch tiên sinh , ngài đã hiểu lầm ý của chúng tôi rồi, chúng tôi chỉ muốn ngài giúp đỡ mà thôi. Cái gì cũng có giá của nó. Mộc Dịch tiên sinh cứ thoải mái cho chúng tôi một cái giá. Thánh Lâm tập đoàn chúng tôi nhất định sẽ tận lực đáp ứng.

“Vậy…” Lý Dương nhìn Lâm Ngọc nói :

- Nếu ta ra giá 100 tỉ USD các ngươi có thể đáp ứng hay không ?

Lâm Ngọc nhất thời biến sắc :

- Mộc Dịch tiên sinh , có phải là…. . Mộc Dịch tiên sinh nên thành tâm cho chúng tôi một cái giá hợp lí. Song phương có thể thỏa thuận. 100 tỉ USD , haha cho dù chúng tôi mua cũng chưa tới giá đó, huống chi chỉ là nhờ ngài đấu giá , sau đó nhượng lại cho chúng tôi, thật sự ngài đâu phải bỏ ra đồng nào, toàn bộ chi phí chúng tôi đều đã chịu. Thánh Lâm tập đoàn thật sự muốn mua lấy mỏ dầu này , Mộc Dịch tiên sinh nên thành tâm.

“Không được” Lily bất giác xuất hiện nhìn Lâm Ngọc. Đoạn nói :

- Thánh Lâm tập đoàn của các ngươi có phải đang nằm mơ hay không ?Mỏ dầu M7 hiện nay tam đại cổ đông đang tranh đoạt, các ngươi muốn nhúng tay vào có phải đang nằm mơ giữa ban ngày hay không?

Không lạ khi Lily tức giận như vậy . Thời gian gần đây cơ hồ nàng chỉ tập trung phân tích , nghiên cứu về mỏ dầu này , về sau sử dụng như thế nào …. . Đây thực sự là một lá bài chủ lực của Tuyết Lan tập đoàn, có thể làm cho Tuyết Lan tập đoàn phát triển vượt bậc đều là nằm ở mỏ dầu này.

“Đây là chủ tịch của Tuyết Lan tập đoàn, mọi sự việc của Tuyết Lan tập đoàn đều do vị cô nương này quản lý. ” Lý Dương lạnh lùng nói.

Lâm Ngọc lập tức đứng đưa bàn tay phải ra (định bắt tay) nói :

- Hân hạnh, hân hạnh. Từ lâu đã nghe đại danh của chủ tịch Tuyết Lan tập đoàn, hôm nay mới có dịp gặp gỡ, Lâm Ngọc này quả thật rất vinh dự. (tool:sến như con hến. )

Lily lạnh lùng cười , đoạn tiến đến tùy ý ngồi xuống một chiếc ghế sofa , căn bản không thèm nhìn đến Lâm Ngọc.

Lâm Ngọc vẫn đứng , tay phải đưa ra trước , trong lòng nổi lên sự lo ngại. Lý Dương lúc nãy đã đề nghị cái giá 100 tỉ USD , tựa hồ như muốn chơi xỏ hắn. Bây giờ lại thêm chủ tịch Tuyết Lan tập đoàn trực tiếp nói với hắn là đang nằm mơ ban ngày. Quả thực là ép người.

Một lúc sau đương lúc Lâm Ngọc chuẩn bị cáo từ thì Lý Dương đột nhiên nói :

- Ân , thực ra yêu cầu mà ngươi đưa ra không phải là không thực hiện được.

Lâm Ngọc lập tức vui mừng nói :

- Mộc Dịch tiên sinh , còn có điều kiện gì xin cứ nói , chúng tôi nhất định sẽ đáp ứng.

Lily lập tức đứng lên : “sư huynh”. Nàng đối với mỏ dầu này cũng rất quan tâm.

Lý Dương từ từ quay về phía Lily ra hiệu im lặng :

- Sự việc này ta đã có chủ trương.

Lily có điểm tức giận ngồi xuống nhưng nói thế nào đi nữa thì Lý Dương mới chính thức là chủ tịch của Tuyết Lan tập đoàn.

“10 tỉ USD , đây là yêu cầu của ta” Lý Dương nhàn nhạt nói.

Lâm Ngọc sắc mặt biến đổi :

- Mộc Dịch tiên sinh có thể bớt đi một chút được không ?. . . . Chúng tôi gần như mua lại của ngài , chỉ nhờ ngài tham gia đấu giá. Số tiền công này có vẻ là quá cao.

“Lâm Ngọc , ngươi phải hiểu được một điểm . Các ngươi không có quyền tham gia đấu giá , cũng không có cơ hội mua lại mỏ dầu này. Làm sinh ý quan trọng nhất là phải nắm bắt cơ hội. 10 tỉ USD ngươi cũng không muốn bỏ ra , ta cũng không miễn cưỡng. Mỏ dầu này tuyệt đối có thể sinh lợi cho ta vượt xa số tiền 10 tỉ USD của ngươi” Lý Dương không chút nóng nảy nói.

Lâm Ngọc trầm ngâm một lúc rồi nói :

- Được ta đáp ứng điều kiện này.

Không lạ là Lâm Ngọc lại phải suy nghĩ lâu như vậy mới đáp ứng bởi vì trong nhiệm vụ lần này Lâm Thiên Vũ chỉ cấp cho hắn 10 tỉ USD mà thôi , sở dĩ như vậy là để đề phòng giá dầu trên thế giới nếu có hạ thì cũng không bị lỗ hết số tiền 10 tỉ USD , mà chỉ bị lỗ một số nhỏ vào các thủ tục mà thôi.

“Mọi chuyện cứ quyết định như vậy. bây giờ ngươi trở về từ từ chuẩn bị , sau một tháng chúng ta sẽ chính thức ký hợp đồng. ” Lý Dương mỉm cười nói.

“Vậy ta xin cáo từ “ Lâm Ngọc đứng dậy cung thân cáo từ.

Lý Dương gật gật đầu.

Mắt thấy Lâm Ngọc rời khỏi, Lily đứng dậy bước đến bên cạnh Lý Dương hỏi :

- Sư huynh, người vì cái gì mà lại bỏ qua mỏ dầu này ? Không phải lần trước người đã từng nói đối với Lâm gia thị tộc có một chút ân oán hay sao ?.

Lily mấy người đều biết tên thật của Lý Dương, cũng biết sơ một vài chuyện trong quá khứ của hắn.

Lý Dương nhìn thấy xe của Lâm Ngọc rời đi, trên mặt thoáng xuất hiện một tia cười lạnh :

- Hừm , ta như thế nào có thể nhường lại mỏ dầu này cho hắn, ta chỉ định bước đầu lấy của hắn 10 tỉ USD , sau đó lại lấy thêm của hắn 100 tỉ USD để mua mỏ dầu. Mỏ dầu sẽ do chính chúng ta quản lý. Ta sẽ cho hắn không bao giờ có thể gượng dậy được nữa. Làm sinh ý phải đặt lên hàng đầu, lúc đầu sẽ nhường cho hắn một chút thuận lợi mà thôi.

Lily nghe xong , trong lòng chấn động nhưng nàng vẫn có một chút nghi hoặc vội nói tiếp :

- Sư huynh , Thánh Lâm tập đoàn không phải ngẫu nhiên mà trở nên mạnh mẽ như ngày nay , hẳn cũng phải có không ít thực lực. Nếu như khi đấu giá mỏ dầu ta không nhường lại cho họ thì khi ký hợp đồng phải cẩn thận , họ có thể kiện chúng ta ra tòa án thương mại.

Lý Dương thong thả phất tay nói :

- Yên tâm. Hết thảy mọi chuyện ta đều đã có chủ trương. Chuyện nhỏ như vậy ta có thể giải quyết được.

Lily trong lòng vẫn còn nghi hoặc nhưng không dám hỏi thêm , nàng đối với những kỳ tích phát sinh từ Lý Dương cũng đã cảm thấy bình thường.

“Lâm Thiên Vũ, lần này không thể trách ta . Ta không tìm ngươi kiếm chuyện , không ngờ ngươi lại tự động dẫn xác đến đây” Lý Dương nhất thời trong lòng xuất hiện một tia sướng khoái.

…….

Nửa ngày sau

“Thiên Lũy sư huynh, là ta Mộc Dịch đây. Cực Thối đạo quán tại hơn 300 thành phố lớn cũng bắt đầu khai trương. Mỗi một đạo quán chỉ có duy nhất một giáo luyện nhưng cần có thêm 3 đến 4 người trợ giúp. Sư huynh có thể tùy tiện lựa chọn trong Thanh Bang tại các thành phố lớn 3, 4 người để trợ giúp” Lý Dương nhất thời muốn dùng Thanh Bang để lôi kéo sự chú ý của mọi người.

Thiên Lũy nghe xong vội nói :

- Mộc Dịch sư đệ , ngươi thật sự là …. vừa mới kiếm cho ngươi 400 gã đại hán, bây giờ mỗi thành thị lại cần 3, 4 người. Ta làm sao có thể ăn nói với hội đồng trưởng lão đây. Điều này quả là có chút điểm khó khăn.

Lý Dương cười hì hì nói :

-Ta biết Thanh Bang đối với những thành phố lớn thì nhân mã thủ hạ đều có từ vài trăm đến hơn 1 ngàn người. Tìm 3, 4 người thật quá dễ dàng . Hơn nữa biết đâu trong Thanh Bang cũng có những người đang buồn chán, muốn điều chỉnh , tìm kiếm sự mới mẻ trong cuộc sống.

Thiên Lũy chợt cười ha ha nói :

- Mộc Dịch sư đệ , kỳ thật ….

“Kỳ thật cái gì ?” Lý Dương đối với thái độ ma ma phật phật của Thiên Lũy cũng không phán đoán được hắn muốn nói cái gì.

“Kỳ thật ta đã sớm chuẩn bị tốt mọi thứ ngươi cần rồi” Thiên Lũy là Thanh Bang trưởng lão, lại điều hành mọi chuyện lớn nhỏ trong bang đã lâu dĩ nhiên khả năng suy đoán của hắn rất tốt, hắn cũng biết Cực Thoái đạo quán khi mới mở ra sẽ rất cần giáo luyện do đó hắn đã sớm chuẩn bị tại 300 thành thị, mỗi một phân đà chọn ra 4 người muốn thay đổi môi trường làm việc . Dù sao thủ hạ Thanh Bang tại mỗi phân đà đều rất đông.

“ Ngươi…. ” Lý Dương chỉ còn biết mỗi một cách là mỉm cười mà thôi.

Lý Dương nói với một giọng điều thần bí :

- Thiên Lũy, ngày mai huynh hãy đến chỗ ta , ta có một thứ muốn cho sư huynh xem.

Thiên Lũy liền nói :

- Tốt , tốt , ngày mai ta sẽ đến chỗ ngươi , xem ngươi có thứ bảo bối gì . Nếu ngươi lừa ta. Hừ hừ…. .

Thiên Lũy bộ dạng có chút trêu chọc muốn uy hiếp Lý Dương.

Lý Dương cười nói :

- Tốt , nếu ta lừa dối huynh , huynh muốn làm gì ta cũng tùy ý.

Nói xong hắn hít một hơi dài, đoạn 2 người đều kết thúc cuộc nói chuyện bằng điện thoại.

Sáng thứ hai , Lý Dương vừa thức dậy xong đã thấy xe của Thiên Lũy tiến vào sân.

“Hi , ngươi quả là đúng hẹn. ” Lý Dương uống xong ly sữa , đoạn cười nói tiến ra nghênh tiếp.

Lý Dương mặc dù thân phận là Thanh Bang khách khanh trưởng lão nhưng không phải là thực quyền, hơn nữa nhiều việc của hắn là do Thiên Lũy hỗ trợ . Vả lại Thiên Lũy cũng là sư huynh của hắn , nên đối với vị sư huynh này hắn quả thực có cảm giác chân thực , không hề so đo tính toán.

“Ồ, ta cả đêm qua đều không ngủ được, tò mò không biết ngươi có cái bảo bối quỷ quái gì tặng cho ta đây.

Lý Dương vẫn giữ nguyên vẻ thần bí lúc trước:

- Đừng suy đoán lung tung, huynh nhất định không đoán ra , vào đây, ta sẽ cho huynh xem. Lý Dương lập tức lôi xồng xộc Thiên Lũy vào phòng khách.

Trong phòng khách.

Lý Dương cùng Thiên Lũy ngồi hai bên một chiếc bàn nhỏ.

Lý Dương từ từ lấy ra từ trong ngực một chiếc hộp hình chữ nhật, dài khoảng 20 cm, rộng 10cm.

“Nhìn cho rõ này nhé” Lý Dương khẽ liếc mắt nhìn Thiên Lũy, đoạn hít một hơi từ từ mở nắp hộp.

Trong lúc nắp hộp mở ra , hai mắt Thiên Lũy bỗng trở nên sáng ngời.

Trong hộp chỉ thấy ba khỏa tinh thạch lấp lánh sáng ngời. Chung quanh mỗi viên tinh thạch chỉ thấy tràn ngập thiên địa linh khí đồng thời tỏa ra quang mang rực rỡ như muốn thâu hết hồn phách của người xem .

“Đây là cái gì? Không phải là kim cương, lại có khả năng ẩn chứa thiên địa linh khí. Có phải là sư tôn đã từng nói qua …. linh thạch. ” Thiên Lũy hai mắt dò hỏi nhìn Lý Dương. Trong quá khứ hắn đã từng nghe Vương Thông đề cập đến linh thạch.

Linh thạch có tác dụng hỗ trợ cho quá trình tu luyện nhưng cũng có tác dụng trọng yếu khi chiến đấu, cũng có thể sử dụng để trị thương. Linh thạch cũng bổ sung linh khí cho cơ thể với tốc độ rất nhanh. Nếu bình thường hấp thụ thiên địa linh khí thì không biết bao lâu mới đạt được một vạn tinh năng lượng , nhưng nếu có linh thạch thì nhanh hơn nhiều. Giống như lần trước Lý Dương trong một lúc hấp thụ mà có thể đạt đến 30 vạn tinh năng lượng.

30 vạn tinh năng lượng nếu như bình thường hấp thụ thiên địa linh khí thì phải mất vài năm mới có thể đạt tới. Một tỉ lệ thật sự quá khác biệt.

Lý Dương lần trước hấp thu hơn mười khỏa tinh thể chốc lát đạt tới 30 vạn tinh thật là phí phạm. Nếu như là một tu chân giả ắt sẽ không làm như vậy. Vì linh thạch quan trọng nhất vẫn là để sử dụng khi chiến đấu vào thời khắc sau cùng nếu bị thương thì có thể sử dụng, tốc độ hồi phục cũng sẽ rất nhanh chóng. Có thể xem như bảo vật cứu mạng vậy.

“Linh thạch !Không…đây chính là linh tinh” Lý Dương mỉm cười nói.

Thiên Lũy nhất thời mắt trợn tròn , mồm há hốc.