Ngẩng đầu là hỗn độn vô tận, Xi Vưu khoanh chân ngồi trên ngọc sàng, đột nhiên Xi Vưu nhíu mày, phi thân bay lên, lăng không đứng trên Thanh Tiêu Các, hướng về phía Thiên Hà nhìn lại, hai mắt tựa hồ xuyên thấu không gian.
Quỷ giới và Minh giới có Bắc Minh hải chia cắt.
Phật giới và Yêu giới có Khổ hải khôn cùng chia cắt.
Còn Tiên giới và Ma giới thì bị Thiên Hà chia cắt, Thiên Hà khác với Bắc Minh hải và Khổ hải, Bắc Minh hải và Khổ hải là vật chết, mặc dù vì diện tích rất lớn, nên cũng có những cơn sóng ngất trời, nhưng không cách nào so được với Thiên Hà.
Nguồn của Thiên Hà là Cửu Thiên ngân hà, Cửu Thiên ngân hà từ trên Cửu Thiên chảy xuống làm cho nước Thiên Hà thủy ngày một nhiều hơn, nơi sâu nhất trong Thiên Hà là Cửu U Vực. Cửu U Vực một khi vận chuyển, cho dù Thiên Hà nước chảy khôn cùng, cũng chỉ trong vài canh giờ hoàn toàn khô cạn.
- Còn bảy ngày, bảy ngày nữa Cửu U Vực này sẽ phát động rồi.
Trên mặt Xi Vưu xuất hiện vẻ vui mừng, với năng lực của hắn tự nhiên có thể phát hiện những lúc Cửu U Vực có diễn biến bất thường. Vô số năm qua, hắn đã tổng kết ra quy luật.
Một khi Cửu U Vực có năng lượng ba động, nói chính xác là bên trong Cửu U Vực bắt đầu từ từ chuyển động, thì trong bảy ngày sau, cả Cửu U Vực sẽ hoàn toàn bộc phát, nước Thiên Hà sẽ bị điên cuồng hút vào đó.
- Đại ca, Cửu U Vực bắt đầu sinh ra năng lượng ba động rồi, bảy ngày sau, sẽ điên cuồng thu nạp nước Thiên Hà rồi.
Một đại hán tóc xanh đột nhiên xuất hiện từ hư không, đứng bên cạnh Xi Vưu, trên mặt cũng có chút hưng phấn.
Chờ đợi bao năm tháng cũng cực kỳ nhàm chán. Tiên Ma chi chiến là sự tình được Ma giới Tam Tôn và Tiên giới Tam Thanh chờ mong nhất.
- Ha ha… rốt cục cũng tới, một lần trước Thông Thiên dùng Tru Tiên kiếm trận đánh bị thương ta, lần này ta nhất định phải báo thù.
Một đại hán tóc đỏ như lửa cũng hiện lên, tóc hắn giống như ngọn lửa đang cháy bập bùng.
- Chúc Dung, hừ. Dám đốt tóc của bổn tôn, lần này ta không thể tha cho ngươi được.
Một đạo thanh âm lãnh ngạo vang lên chung quanh, hình ảnh một nam tử mày kiếm lạnh lùng xuất hiện trong không trung, lạnh lùng nhìn Chúc Dung.
Lúc trước hắn cũng ăn phải quả đắng của Chúc Dung.
Chúc Dung Đại Tôn ha ha cười to nói:
- Thông Thiên, ngươi tưởng rằng hỗn độn Hỏa Linh là chuyện chơi sao? Hừ, lần này ta đốt cho ngươi biến thành gà quay, khắc khắc...
Chúc Dung Đại Tôn cười cực kỳ kiêu ngạo, không hề cố kỵ gì.
- Sư đệ, hơi đâu mà nhiều lời với Chúc Dung hoang dã này, năm đó bị Tam Quang Thần Thủy của ta giáo huấn, hắn phỏng chừng đã quên rồi.
Một thanh âm nhã nhặn vang lên. Lại một đạo hư ảnh xuất hiện, chính là một lão giả hiền lành với bộ tóc dài màu trắng bay tứ tán, trong lúc nói chuyện cũng có một ngữ khí trào phúng.
Chúc Dung nhất thời biến sắc.
Cộng Công bên cạnh lại cười nói:
- Nguyên Thủy, Tam Quang Thần Thủy, nhớ hồi đó Phệ Tâm trùng thôn phệ Lưu Ly bình của ngươi, rồi cũng thôn phệ nốt cả Tam Quang Thần Thủy trong Lưu Ly. Tiếc quá, một Phệ Tâm trùng nho nhỏ mà thôn phệ mất bảo bối Lưu Ly bình của ngươi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa nghe xong, trên mặt hiện lên chút sát khí, hướng Xi Vưu nhìn lại.
Lúc trước Phệ Tâm trùng thôn phệ Lưu Ly bình, Nguyên Thủy Thiên Tôn tự nhiên muốn đuổi giết. Nhưng cuối cùng lại được Xi Vưu bảo vệ, Phệ Tâm trùng cũng thành một đại Ma Đế bên cạnh Xi Vưu. Chính là Thánh Chủ Lưu Ly của bộ tộc Phệ Tâm trùng.
Có Xi Vưu bảo vệ, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không làm gì được Phệ Tâm trùng kia.
- Ha ha, lần trước đánh nhau có thua có thắng, lần này nhất định phải một trận thư hùng.
Lại một hư ảnh xuất hiện giữa Thông Thiên giáo chủ và Nguyên Thủy Thiên Tôn, là một lão giả tóc đen nhánh, trong tay chống một cây quải trượng.
Xi Vưu cười lạnh nói:
- Có thua có thắng? Tựa hồ Lý Nhĩ ngươi còn chưa hề thắng ta lần nào. Lão cầm quải trượng không vững kia? Còn muốn báo thù sao, ta nghĩ, ngươi vĩnh viễn không có cơ hội đâu.
Lão Tử vốn luôn luôn tươi cười nhất thời xị mặt xuống
Chúc Dung và Cộng Công hai người đánh với Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ, mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn hai người có hơi chiếm ưu thế. Nhưng tốt xấu bọn người Chúc Dung cũng có khi chiếm chút tiện nghi, nhưng Lão Tử qua bao nhiêu năm cho tới bây giờ cũng không thể đả thương nổi Xi Vưu.
Xi Vưu với thân thể Bàn Cổ quá mức cường hãn. Căn bản không thể gây thương tổn.
- Xi Vưu, chớ có kiêu ngạo, ngươi đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang nghĩ cái gì, Ma giới các ngươi vừa sinh ra một nhân vật khó lường, rất có thể sẽ trở thành Đại Tôn, đáng tiếc… ta sớm đã có đối sách, ngươi đừng mơ tưởng thực hiện được mưu kế.
Lão Tử Lý Nhĩ có vẻ đã tính trước.
Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ một bên cũng mỉm cười, rồi cũng nhân vì thế đắc ý không thôi.
Xi Vưu sắc mặt nhất thời lạnh xuống.
- Sao? Mưu kế của ta?
Xi Vưu cười lạnh nói, Cộng Công và Chúc Dung bên cạnh cũng nhìn về phía hư ảnh của ba người Lão Tử. Ma giới sắp xuất vị Đại Tôn thứ tư, đương nhiên là Lý Dương. Biểu hiện của Lý Dương vô luận trong Lôi Viêm Địa Ngục hay là Hỗn Độn Sơn đều làm cho người ta kinh dị, cũng làm cho ba người Xi Vưu càng thêm tin tưởng Lý Dương sẽ thành công.
- Hỗn Độn Sơn mở ra là một đại sự, ba người chúng ta sao lại không chú ý chứ. Hỗn Độn Sơn xuất hiện dị thường như vậy, chúng ta đương nhiên điều tra rành mạch. Thật không ngờ, Ma giới các ngươi lại có nhân tài như thế.
Lão Tử cảm thán nói, nhưng không có chút lo lắng nào.
Ba người Xi Vưu nhất thời tỉnh ngộ.
Hỗn Độn Sơn mở ra là một đại sự, Lý Dương ngủ vùi trong đó một trăm mười năm, Tam Thanh Tiên giới biết được cũng chẳng có gì là lạ.
Xi Vưu khinh thường nói:
- Lý Dương chắc chắn có thể trở thành Đại Tôn, các ngươi tưởng có khả năng ngăn cản hắn sao?
Chúc Dung cũng ha ha cười to nói:
- Trở thành Đại Tôn, đó là dựa vào tự thân tu luyện cảm ngộ, Lý Dương bản thân có ưu thế tiên thiên, nói vậy ngươi cũng có thể đoán được, trong Hỗn Độn Sơn vượt qua một trăm một mười năm, nguyên thần và linh hồn của Lý Dương nhất định do trời sanh, hắn cũng sẽ trở thành Đại Tôn, các ngươi cũng không có khả năng ngăn cản được.
Một người muốn trở thành Đại Tôn, là do bản thân hắn, tự nhiên không phải ngoại lực có khả năng ngăn cản được. Bất quá… Xi Vưu trong lòng cũng hơi lo lắng, lo bọn Lão Tử tìm được tử huyệt của Lý Dương.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng một bên mỉm cười:
- Đúng, việc linh hồn của hắn là tiên thiên là điều tất nhiên, chúng ta tự nhiên không thể giết hắn, nhưng… chúng ta không thể giết chết hắn không có nghĩa là không thể ngăn cản hắn trở thành Đại Tôn, may mắn chúng ta một mạch chú ý tới Lý Dương, hắn đi Quỷ giới tìm kiếm một người tên là Khương Tuyết…
Nói đến đây, Nguyên Thủy Thiên Tôn ngừng lời không nói nữa.
Ba người Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công đều biến sắc.
Tử huyệt duy nhất của Lý Dương chính là Khương Tuyết, nếu ba người Lão Tử dùng Khương Tuyết làm con bài, nói không chừng cũng có thể làm cho Lý Dương không thể trở thành Đại Tôn.
- Quỷ giới là địa bàn của chúng ta, Lý Dương gây nên chuyện gì đều nằm trong lòng bàn tay chúng ta. Giả mạo người Quỷ giới, kiểm tra người yêu của hắn ở nhân gian, xem cách hắn tìm Tuyết là biết tình cảm sâu đậm đã xâm nhập vào linh hồn hắn. Một khi chúng ta làm cho Lý Dương không gặp được Khương Tuyết…
Lão Tử thần tình rất đắc ý.
Sắc mặt ba người Xi Vưu hơi khó coi.
Lúc này Lão Tử Lý Nhĩ thoải mái vô cùng.
Vô số năm qua, hắn bị Xi Vưu cho ăn quả đắng không biết bao nhiêu lần, luôn bị đè nặng. lần này hòa nhau một - một, đương nhiên hắn hưng phấn vô cùng. Đặc biệt khi thấy vẻ mặt của Xi Vưu, hắn càng cảm giác thoải mái hơn.
Thông Thiên giáo chủ cũng cười nói:
- Chấp niệm cản trở Lý Dương tu hành chính là tìm kiếm Khương Tuyết, một khi chúng ta không cho hắn tìm thấy Khương Tuyết, trong lòng hắn có một vết sẹo thật sâu. Há có thể cảm ngộ Thái Cực vô thượng đại viên mãn chi cảnh?
Đích xác, một khi trong lòng có sự lo lắng băn khoăn, cho dù có ưu thế là linh hồn tiên thiên bảo hộ cũng không có khả năng cảm ngộ được Thái Cực vô thượng đại viên mãn.
- Các ngươi đơn giản chỉ cần giết Khương Tuyết không phải là giải quyết hết mọi việc sao.
Cộng Công lập tức cười lạnh nói.
Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ nhìn nhau, lập tức cũng lạnh lẽo cười khỉnh nhìn ba người Xi Vưu.
- Giết? Chúng ta sao lại phải nghe các ngươi nói. Ngươi cho chúng ta là đồ ngu cả sao. Nếu giết Khương Tuyết, Lý Dương thâm hãm trong cừu hận, một ngày nào đó hắn giải thoát tình cảm của mình, ngược lại không còn vướng mắc trong lòng, lại sẽ trở thành Đại Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cười khinh khỉnh nói.
Lão Tử nhìn Xi Vưu, mỉm cười nói:
- Xi Vưu! Thấy dại chưa? Đáng tiếc, ngươi thật vất vả mới phát hiện một người mới, nhưng hắn không thể trở thành Đại Tôn được.
Lão Tử bọn họ cũng thông minh.
Giết Khương Tuyết, Lý Dương sẽ có hai trạng thái, một là thâm hãm trong cừu hận, như vậy sẽ không trở thành Đại Tôn, nhưng cũng có có thể giải thóat tình cảm, trở thành Đại Tôn, đây không thể là việc mà bọn Lão Tử muốn.
- Giam Khương Tuyết lại. Để Lý Dương biết Khương Tuyết vẫn còn sống, nhưng lại không thể đoàn tụ với Khương Tuyết, để hắn chịu sự hành hạ như thế, hắn sẽ vĩnh viễn không thể có tâm tính thành thục, đạt tới cảnh giới vô thượng đại viên mãn.
Lão Tử rất tự tin, rồi nói tiếp:
- Hai vị sư đệ, chúng ta đi.
Xi Vưu cười lạnh nói:
- Cho dù không có Lý Dương, các ngươi Tiên giới Tam Thanh cũng đừng mơ tưởng có thể áp chế được chúng ta. Hơn nữa, linh hồn Lý Dương là tiên thiên khó lường, cho dù không thành Đại Tôn được, cũng có thể trở thành đệ nhất nhân trong lục giới chỉ dưới Đại Tôn, các ngươi dựa vào cái gì ngăn trở hắn và Khương Tuyết đoàn tụ, đừng quên Ma giới Tam Tôn chúng ta và Tiên giới Tam Thanh các ngươi trước giờ vẫn kìm chế lẫn nhau, bọn các ngươi không ai có thể ngăn trở nổi Lý Dương khi hắn điên cuồng!
Trong lòng Chúc Dung và Cộng Công nhất thời cũng thở phào.
Ma giới Tam Tôn và Tiên giới Tam Thanh mải đánh nhau, ai ngăn cản được Lý Dương? Đây mới là chìa khóa.
- Hừ, đừng đắc ý, nếu thật sự không có biện pháp thì… sư đệ.
Lão Tử nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn:
- Sư đệ, ngươi có thể đem Thái Cực Phù Ấn ra để kết hợp với Thái Cực đồ của ta không?
Vừa nghe xong, ba người Xi Vưu nhất thời sắc mặt đại biến.
Thái Cực đồ chính là đệ nhị thần khí của Lão Tử, gần bằng với căn quải trượng kia, đương nhiên đó là nếu so về lực công kích. Còn trên thực tế Thái Cực đồ bao dung vạn tượng, có cả ngũ hành, chứa đựng thiên địa thần thông khó lường, là loại thần khí cao nhất.
Thái Cực Phù Ấn của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng tương đương với một kiện thần khí khó lường. Thái Cực Phù Ấn có thể chống đỡ tất cả các năng lượng pháp thuật công kích. Nhưng nguy hiểm hơn là một khi Thái Cực Phù Ấn và Thái Cực đồ hết hợp sử dụng, thì…
Nghĩ đến cảnh đó, Ma giới Tam Tôn trong lòng đều cảm thấy không ổn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười nói:
- Đại sư huynh ngay cả Thái Cực đồ mà cũng đưa ra, ta há có thể hẹp hòi, đây là Thái Cực Phù Ấn.
Lão Tử vừa nghe xong, nhất thời thần tình cực kì sảng khoái, nhìn Xi Vưu liếc mắt, nói luôn:
- Hai vị sư đệ, chúng ta đi, bảy ngày sau sẽ là đại chiến rồi, chúng ta cần phải hảo hảo chuẩn bị… chuẩn bị.
Nói rồi, hư ảnh của ba người liền tiêu tan.
Ba người Lão Tử bất quá vận dụng thần thông huyễn hóa thân hình thành hư ảnh thôi, chân thân chính thức vẫn còn ở Tiên giới như trước.
- Ba tên gia hỏa này.
Xi Vưu lạnh nhạt nói.
- Đại ca, một khi bọn họ thật sự sử dụng Thái Cực đồ và Thái Cực Phù Ấn, nếu Lý Dương tiểu huynh đệ muốn phá có lẽ gặp chút khó khăn đó.
Cộng Công nhíu mày nói, Chúc Dung một bên cũng nghĩ không ra biện pháp gì.
Xi Vưu lúc này truyền âm vào tai hai người.
Vừa nghe Xi Vưu nói xong, Cộng Công và Chúc Dung nhất thời vui như bắt được của quí.
- Bất quá… làm như vậy có được không?
Cộng Công và Chúc Dung nghi hoặc hỏi.
- Đừng lo lắng, tất cả ta tự có tính toán. Hừ, nếu thật sự không thành công, ta sẽ để cho chúng biết… lực công kích của thân thể Bàn Cổ mạnh như thế nào. Hừ, Thái Cực đồ, một mảnh vải rách mà thôi." Xi Vưu trên người khí phách lẫm liệt.
Bàn Cổ và Hồng Quân Đạo Nhân cùng một cấp bậc, thân thể Bàn Cổ mạnh rốt cuộc đạt tới trình độ nào, ngoại nhân đích thực không biết, cũng chỉ có Xi Vưu mới biết thôi.
Với lực lượng tuyệt đối như thế, pháp thuật cấm chế gì gì đó đều là đồ phế thải!
Đây là niềm tin của của Xi Vưu.
- Đại ca đúng nói, chọc giận chúng ta, dù liều thân bị thương cũng muốn giúp Lý Dương tiểu huynh đệ một phen, dù sao hắn có thể chính là vị Đại Tôn thứ tư trong tương lai của Ma giới chúng ta.
Chúc Dung ha ha cười lớn:
- Đợi đến Lý Dương trở thành Đại Tôn, chúng ta có thể tận tình “dày xéo” đám Tiên giới Tam Thanh rồi.
Trên mặt ba người Xi Vưu đều vui vẻ.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng mà!
Đột nhiên Xi Vưu biến sắc.
- Lý Dương này đúng là gan lớn, giả mạo được một lần lại tính giả mạo thêm một lần nữa. Bộ tưởng rằng không ai biết hắn là ai chắc, lại còn muốn đi Tiên giới nữa. Chỉ bằng thực lực bây giờ của hắn, nếu bị Tiên giới Tam Thanh bắt được, đảm bảo hắn chẳng có chút lực hoàn thủ nào.
Xi Vưu nổi giận mắng.
Từ khi Lý Dương đi Quỷ giới, Xi Vưu vẫn một mạch chú ý tới Tiên giới Tam Thanh, hắn lo lắng nhất là Tiên giới Tam Thanh bắt được Lý Dương. Mặc dù vì Lý Dương có nguyên thần linh hồn tiên thiên khó lường, Tiên giới Tam Thanh không thể giết Lý Dương được, nhưng hoàn toàn có thể giam cầm Lý Dương.
Phỏng chừng Tiên giới Tam Thanh cũng biết Xi Vưu rất chú ý, cũng một mạch không hề ra tay. Nhưng một khi Lý Dương đi Tiên giới, thì sự việc sẽ rất khó lường.
Tiên giới Tam Thanh và Ma giới Tam Tôn đã quy định, nếu không xảy ra chiến tranh thì không được đến lãnh thổ của đối phương.
- Nhị đệ, Tam đệ, ta nghĩ… chúng ta cũng nên bắt đầu cho Lý Dương tiến vào địa phương kia.
Xi Vưu cười nói, Cộng Công và Chúc Dung hơi kinh hãi, lập tức ngẫm nghĩ, rồi cũng cười, khẽ gật đầu.
- Ta phải đi Quỷ giới ngăn Lý Dương lại, nếu Lý Dương tiểu tử đi Tiên giới, lại bị ràng buộc bởi quy định kia, ta không thể đi Tiên giới được.
Xi Vưu cười, lập tức thân hình lóe lên, liền hư không tiêu thất không thấy đâu nữa.