- Lý Dịch hắn đã không còn trong vương cung nữa, nhưng mà ta có thể đảm bảo, hắn nhất định ở tại Tống Đế Thành.
Tống Đế Vương mỉm cười nói với mấy người Giang Phong.
Mấy người Giang Phong chỉ có bất đắc dĩ cáo từ rời đi.
Nhìn mấy người Giang Phong rời đi, thân ảnh Phong Đô Đại Đế liền xuất hiện trong đại sảnh.
- Đại Đế!
Tống Đế Vương vội vàng chắp tay nói.
Phong Đô Đại Đế nhìn ra cửa đại sảnh, trên mặt có một tia tự tin:
- Hừ! bọn chúng làm sao biết được Lý Dịch đang cùng Lý Tầm Hoan kia ở cùng một chỗ. Rất tốt, người đừng nói cho bọn chúng hành tung của Lý Dịch, để bọn chúng đi mò kim đáy biển.
Phong Đô Đại Đế chính là từ sớm đã dùng thần thức truyền âm với Tống Đế Vương đàm luận qua, để Tống Đế Vương không nói cho bọn người Giang Phong biết tin tức liên quan đến Lý Dịch.
- Đại Đế, xin yên tâm, thần thức của bọn chúng căn bản tra không được Lý Dịch, tự nhiên tìm không ra Lý Dịch.
Tống Đế Vương hết sức khẳng định nói, Phong Đô Đại Đế gật đầu, hắn cũng không vội vã đi tìm Lý Dương, liền ở lại trong vương cung.
Trên một con đường cái tại Tống Đế Thành.
- Tiểu nhân có thể khẳng định, chỉ cần Quỷ Đế Lý Dịch không biến hoá diện mạo, tiểu nhân tuyệt đối có thể liếc mắt một cái là nhìn ra.
Một thanh niên mày rậm mắt to khoát tay, nói hết sức chắc chắn.
Còn ở bên cạnh thanh niên này chính là nhóm người Giang Phong.
Bọn Giang Phong đám người này vừa tới Tống Đế Thành, gặp qua Tống Đế Vương, biết được Lý Dịch không ngờ không ở tại vương cung, nhóm người Giang Phong bất đắc dĩ đành rời khỏi vương cung, khi đó Giang Phong nhìn thấy thủ vệ của vương cung, trong lòng khẽ động, liền nhờ thủ vệ đi theo hắn tìm Lý Dịch. Thủ vệ đó chỉ là nhờ vả để các huynh đệ khác đổi ca cho mà thôi, rất là đơn giản.
- Hai vị trưởng lão, Lý Dịch cũng là cao thủ Quỷ Đế hậu kỳ, tuyệt đối không thèm biến hoá diện mạo, có tiểu huynh đệ Lam Đàm này. Tin rằng xác suất chúng ta tìm thấy Lý Dịch chắc là cao lên không ít.
Giang Phong nói với hai trưởng lão đi phía sau.
Còn thanh niên tên Lam Đàm kia hai mắt như mắt ưng, vừa quét qua một cái, đám người trên đường trong vài trăm thước liền hoàn toàn nhìn qua hết, hắn tốt xấu gì cũng là cao thủ đẳng cấp Quỷ Vương, tốc độ phân biệt người đặc biệt nhanh. Một điểm quan trọng nhất là… Lý Dương một thân hắc y, phàm là không phải y phục màu đen đều trực tiếp bỏ qua, như vậy tốc độ tự nhiên nhanh.
- Con đường này không có.
Lam Đam thập phần khẳng định, lúc trước khi hắn làm thủ vệ, nhìn thấy Lý Dương đến bái kiến, đối với diện mạo và cách ăn mặc của Lý Dương rất rõ ràng, dù soa hắn thân là thủ vương cung, cũng là cao thủ đẳng cấp Quỷ Vương.
- Đi, đến một con đường khác.
Giang Phong mỉm cười nói, không có chút vội vã.
- Đại ca, biết mệt không vậy, đã tìm nửa ngày trời rồi, còn chưa tìm thấy.
Giang Ngọc rất là mất kiên nhẫn nói.
Giang Phong khẽ nhíu mày, liếc nhìn Giang Ngọc ở bên cạnh một cái, nhị đệ này của mình đích thực là kẻ chỉ biết hưởng thụ, may mắn là sinh tại Giang gia, thực lực của Giang gia cũng được coi là mạnh mẽ, Giang Ngọc này mới có thể hoàn toàn thoải mái như vậy.
- Nhị đệ, ngươi về Cửu Trọng Lâu trước, chúng ta đợi một lúc rồi sẽ về.
Giang Phong lạnh nhạt nói.
- Tốt, đại ca, các người tiếp tục tìm đi, đệ về trước đây.
Nói rồi Giang Ngọc liền cười díp mắt bước đi, còn hai vị trưởng lão bên cạnh Giang Phong đến đều nhìn theo bóng lưng Giang Ngọc mà lắc đầu.
- Hai vị trưởng lão, chúng ta tiếp tục tìm, hay là quay về nghỉ ngơi?
Giang Phong nhìn về phía hai vị trưởng lão.
Đại trưởng lão tóc bạc cười nhạt nói:
- Tiếp tục tìm thêm một canh giờ nữa, nếu như tìm không thấy hãy quay về.
Giang Phong gật đầu, ba người liền dẫn theo thủ vệ Lam Đàm tiếp tục tìm kiếm.
Giang Ngọc nhìn thấy nhóm người Giang Phong đi qua một con đường khác, liền đắc ý cười lên:
- Hừ hừ, bổn thiếu gia theo các ngươi ra ngoài, không phải là tìm người chịu tội, mà là để hưởng lạc. Hiện tại ai mà quay về Cửu Trọng Lâu chứ, trước tiên ở Tống Đế Thành này vui chơi cho đã rồi hãy nói.
Giang Ngọc, công lực cũng là Quỷ Quân tiền kỳ, được coi là một cao thủ Quỷ giới. Thêm vào có một món thượng phẩm quỷ khí rất lợi hại, bản thân cũng có không ít quỷ nguyên thạch, tự nhiên có thể hưởng thụ một phen đã đời.
o0o
Cửu Trọng Lâu tầng ba.
Vương Sĩ cũng lạnh giọng nói:
- Đạo hữu, không nghe rõ sao? Cửu Trọng Lâu chúng tôi không hoan nghênh người, người có thể đi.
Vương Sĩ này và Giang Thiên Lan đều nhìn Lý Dương rất là khó chịu, Lý Dương vừa rồi đã phá hỏng một vụ buôn bán lớn.
Rất hiển nhiên, một khối Ôn Lãnh Ngọc tinh có lẽ không đến được tay.
- Tốt, ta đi!
Lý Dương mỉm cười liếc mắt với Giang Thiên Lan hai người một cái. Khi đi đến bên lục y nữ tử nói:
- Cô nương, Ôn Lãnh Ngọc tinh đó của cô, nếu như chỉ đổi lấy một thượng phẩm quỷ khí, sư tôn cô nhất định sẽ hết sức tức giận, hay là quay về nói chuyện với sư tôn cô rồi hãy quay lại.
Lục y nữ tử cũng gật đầu, xoay người chuẩn bị rời đi.
Vương Sĩ và Giang Thiên Lan nghe Lý Dương nói vậy, trong lòng lại bực tức một trận.
- Hừ, một kẻ ngoài nghể không ngờ dám vô cớ đánh giá thượng phẩm quỷ khí mà ta luyện chế, cũng không tự xem mình thân phận gì, quỷ khí do Vương Sĩ luyện chế hắn há có thể đánh gía được.
Vương Sĩ tức giận bất bình, chỉ có thể dùng ngôn ngữ công kích.
Còn lúc này nhóm người Giang Phong đang có chút bất đắc dĩ đành quay về Cửu Trọng Lâu.
Bọn họ trực tiếp lên lầu, căn bản không ngừng lại. Dù sao ba tầng dưới là làm việc buôn bán, muốn nghỉ ngơi phải dừng ở tầng trên, đang lúc mấy người Giang Phong đi đến tầng hai sắp lên cầu thang tầng ba. Tại đó Lam Đàm ở bên cạnh nhóm người Giang Phong đột nhiên sáng mắt.
- Ra mắt Lý Dịch tiền bối!
Lam Đàm cũng là người thông tuệ, không có la lớn lên, mà là hướng đến Lý Dương hành lễ. Lý Dương lúc này đang từ tầng ba đi xuống, lập tức đụng phải nhóm người Giang Phong. Nghe có người kêu mình, Lý Dương cẩn thận nhìn, nhất thời nhớ ra người trước mắt chính là vương cung thủ vệ của Tống Đế Vương.
- Nguyên lai là ngươi. Ngươi là vương cung thủ vệ.
Lý Dương cười nói.
- Chính là tiểu nhân!
Lam Đàm cực kỳ cung kính.
Ở phái sau Lý Dương lục y nữ tử khi sắp xuống lầu nghe được, lập tức kinh hô lên:
- A, ngươi là vị Lý Dịch đại sư đó? Luyện khí đệ nhất cao thủ, cao thủ có thể luyện chế ra thần khí?
Lục y nữ tử có vẻ khó có thể tin.
Giang Phong nhìn thấy lục y nữ tử nhất thời sáng mắt:
- Thuỷ linh chi khí, có được linh khí như vậy, nếu như cùng ta song tu “Thuỷ Hoả huyền minh điển”, tin rằng công lực của ta nhất định có thể đại tăng, nói không chừng còn có thể giúp ta cảm ngộ thiên đạo.
Nhưng ma Giang Phong liền lập tức thu liễm lại, khôi phục bộ quân dạng quân tử khiêm hư.
- Phong nhi, công lực người này sâu không thể dò. Ta và đại trưởng lão cũng nhìn không thấu, hẳn là Lý Dịch rồi.
Thần thức truyền âm của nhị trưởng lão vang lên trong đầu Giang Phong.
- Vãn bối Giang Phong, ra mắt Lý Dịch tiền bối.
Thêm vào lời của Lam Đàm, Giang Phong đã thập phần xác định, lập tức chắp tay hành lễ nói.
Nghe thấy tiếng kinh hô của lục y nữ tử, Giang Thiên Lan và Vương Sĩ cung đi ra, nhìn thấy trước mắt. Nhất thời kinh ngạc hẳn lên:
- Cái gì, hắn là Lý Dịch đại sư… A, đại trưởng lão, nhị trưởng lão!
Giang Thiên Lan và Vương Sĩ trong nhất thời ngẩn ra.
Một lát sau, trong đại sảnh tiếp khách tầng sáu của Cửu Trọng Lâu.
Lúc này lục y nữ tử đã rời khỏi Cửu Trọng Lâu, Giang Phong tuyệt không có cùng lục y nữ tử kia nói một câu nào, trong đại sảnh tiếp khách có Giang Phong, đại trưởng lão, nhị trưởng lão, Vương Sĩ, Giang Thiên Lan còn có người khách duy nhất là Lý Dương.
Vương Sĩ và Giang Thiên Lan sắc mặt có chút xấu hổ, khó coi.
- Lý Dịch tiền bối, nhị thúc tôi cùng với Vương thúc không biết người chính là Lý Dịch tiền bối, do vậy ngôn ngữ có phần mạo phạm, xin đừng để ý.
Giang Phong mỉm cười nói.
Bọn họ lúc trước ở trước mắt Lý Dương, cao giọng nói Lý Dịch lợi hại như thế nào, tuỳ ý công kích Lý Dương không có tư cách bình luận quỷ khí.
Nói Lý Dương là người ngoài nghề, nhưng hiện tại bọn họ mới phát hiện người bị bọn họ nhục mạ như vậy không ngờ lại là… người mà bọn họ gọi là “Lý Dịch đại sư”!
- Lý Dịch đạo hữu. Thiên Lan và Vương Sĩ bọn chúng đều có chút ngạo khí. Có chút ngạo khí của luyện khí cao thủ. Bọn họ trước là không biết được thân phận của ngài, vạn mong đừng trách.
Nhị trưởng lão cười nói với Lý Dương.
Nhị trưởng lão nói xong, liền liếc nhìn Vương Sĩ và Giang Thiên Lan một cái.
Giang Thiên Lan hai người tức thì tiến lên một bước, cố gắng làm ra một bộ dạng như áy náy:
- Lý Dịch tiền bối, xin người đại nhân đại lượng, tha thứ cho hai người chúng tôi.
Giang Thiên Lan và Vương Sĩ cúi đầu, giờ khắc này thực là cảm thấy rất mất mặt, nhưng mà không có biện pháp nào.
Đại trưởng lão và nhị trưởng lão uy tín ở trong Cửu Trọng Lâu đã đạt đến cực điểm, bất kể là Giang Thiên Lan hay là khách khanh Vương Sĩ, đối với hai vị trưởng lão đều không dám cãi lời.
- Ta trước giờ không có để ý qua. Hai vị không cần quá mức quan tâm.
Lý Dương phất tay cười nói, tựa hồ không để ý đến.
- Lý Dịch đạo hữu, tiếp theo đây cuộc nói chuyện của chúng ta tương đối quan trọng, do vậy cần phải để phòng có người nghe lén, cần phải để hai vị trưởng lão cùng bố trí cấm chế, ngay cả Phong Đô Đại Đế cũng đừng mơ tưởng là có thể nghe trộm!
Giang Phong nói với Lý Dương, Lý Dương cũng không thèm để ý, gật gật đầu.
- Xin mời hai vị trưởng lão!
Giang Phong cung kính đứng lên.
Lý Dương trong lòng cười lạnh “Đề phòng người nghe lén, bố trí cấm chế? Còn không phải muốn trước mặt ta thể hiện thực lực. Ta ngược lại muốn xem xem, hai vị trưởng lão của Cửu Trọng Lâu này thực lực rốt cục là mạnh đến mức nào”. Lý Dương dùng thần thức dò xét, hai vị trường lão này thực lực chắc là tiếp cận Phong Đô Đại Đế, còn về thực lực chân thật, thực sự còn khó nói.
Đại trưởng lão tóc bạc và nhị trưởng lão tóc đen đồng thời đứng dậy, nhị trưởng lão mỉm cười nói với Lý Dương:
- Sắp sửa khi chúng tôi bố trí cấm chế, khả năng khí thế tương đối mạnh một chút, bất quá tin rằng với tu vi của đạo hữu tự nhiên có thể dễ dàng chịu được.
Lý Dương gật đầu, liền ngồi xuống một bên không nói không rằng.
Đại trưởng lão và nhị trưởng lão nhìn nhau, trong mắt có một tia tiếu ý, đột nhiên...
- Xuy xuy...
Khí thế giống như thực chất từ trên người hai vị trưởng lão áp bách qua, luận về khí thế Lý Dương không để tâm. Lúc xưa dưới sự áp bách của Xi Vưu đại tôn cũng có thể chống cự. Lúc này tâm thần Lý Dương so với quá khứ không biết là mạnh hơn bao nhiêu lần, tự nhiên không coi khí thế của hai vị trưởng lão vào mắt.
Một cổ ngân bạch sắc khí lưu từ trên người đại trưởng lão tán phát ra, đồng thời từng đạo quang mang loé lên bên trong ngân bạch sắc khí lưu, trình độ lạnh lẽo khiến cho Lý Dương kinh hoàng một trận.
Một cỗ lam sắc quang mang từ trên người nhị trưởng lão tán phát ra, hoả diễm thiêu đốt bên ngoài cơ thể nhị trưởng lão. Đó là cửu muội chân hoả.
“Hai lão già này quả nhiên kinh khủng. Cửu muội chân hoả bình thường là chân hoả trong cơ thể. Nhị trưởng lão này không ngờ toàn thân đều là, còn băng năng lượng thuộc tính thuỷ của đại trưởng lão kia, tựa hồ so với cửu vị chân hoả cũng tương đương”. Lý Dương trong lòng thầm giật mình trước sự lợi hại của hai lão già này.
Thuỷ hoả không dung hợp.
Hai cỗ năng lượng đột nhiên công kích lẫn nhau, nhưng hai đại trưởng lão đều ngồi xếp bằng tĩnh toạ, liên tục phát ra hàng ngàn thủ ấn quyết, hai cổ năng lượng thuỷ hoả hoàn toàn tương phản bất ngờ bám riết lấy nhau, bất đầu chầm chậm xoay chuyển.
Lý Dương thậm chí cảm thấy trời đất như rung động cả lên, hắn cũng bị thuộc vào phạm vi bị khống chế, tựa như một người bị nhốt trong một nhà lao vậy, Lý Dương hiện tại chính là có cảm giác như vậy.
- Thật là lợi hại, thực lực của một cá nhân thoạt nhìn không tính là mạnh. Hai người này liên thủ, uy lực cực lớn, căn bản không phải là một cộng một, mà là tăng lên gấp bội, có thực lực như như vậy, hai người bọn họ liên thủ tuyệt đối có thể đánh bại Phong Đô Đại Đế.
Lý Dương thập phần tin chắc.
Thần thức của hắn thực sự rất lợi hại, hai trưởng lão này liên thủ, thuỷ hoả giao dung uy lực tăng lên rất lớn, đã đạt đến một mức độ kinh khủng.
“Hai lão già này liên thủ lại, cho dù là Côn Bằng Yêu Đế có lẽ cũng không phải là đối thủ. Lẽ nào Phong Đô Đại Đế có thần khí gì phi thường, mới có thể trấn áp được hai trưởng lão này”. Lý Dương trong lòng nghĩ đến khả năng này, suy đoán của Lý Dương chính là sự thật.
Phong Đô Đại Đế thân là Quỷ giới đệ nhất nhân, địa vị không ai có thể lung lay, nguyên nhân chủ yếu chính là thần khí thần bí đáng sợ của hắn.
- Định!
Một cổ năng lượng thuỷ hoả hình thành cấm chế hoàn toàn phủ lấy tầng lầu thứ sáu, cấm chế như vậy, thần thức của Phong Đô Đại Đế tự nhiên không cách nào xuyên thấu được.
Đại trưởng lão và nhị trưởng lão phân biệt thu lại quang mang ngoài thân thể, mỉm cười quay về chỗ ngồi.
- Hai vị trưởng lão quả nhiên công lực rất cao, theo ta thấy, cho dù là Phong Đô Đại Đế, dưới sự liên thủ của hai người, cũng nằm mơ mới làm gì được.
Lý Dương cười nói với hai vị trưởng lão.
Giang Phong nhìn thấy cảnh này, xem ra mãn ý, đứng lên nói:
- Hai vị trưởng lão liên thủ, tự nhiên là vô địch ở Quỷ giới, chỉ là Phong Đô Đại Đế kia có hai đại thần khí – Tam Sanh Thạch cùng với Lục Đạo Luân Hồi, cực kỳ lợi hại phi thường, hai vị trưởng lão mới không làm gì được hắn.
- Bất quá… hai vị trưởng lão liên thủ, hắn cũng không làm gì được hai vị trưởng lão.
Giang Phong thập phần khẳng định khi nói, hiển nhiên là muốn nói cho Lý Dương, người đừng có lo, về với Giang gia ta, Phong Đô Đại Đế kia sẽ không làm gì được ngươi.
Vừa rồi đã ở trước mặt Lý Dương biểu hiện qua thực lực, Giang Phong tự nhiên biết phải làm chuyện gì.
- Lý Dịch tiền bối, vãn bối có một thỉnh cầu nho nhỏ. Chỉ mong tiền bối sau này luyện chế thần khí, chỉ là bán tại Cửu Trọng Lâu chúng tôi là được.
Giang Phong rất thông minh, hắn không cần Lý Dương nhất định phải về với Giang gia, chỉ là để Lý Dương nếu muốn bán thần khí, thì bán tại Cửu Trọng Lâu của hắn.
Chỉ cần bằng điểm này, hắn liền có thể khiến người khác nghĩ rằng “Lý Dịch về đầu phục Cửu Trọng Lâu hắn rồi”.
- Ba viên Luân Hồi Châu này chính là một chút tâm ý Cửu Trọng Lâu tôi muốn tặng cho tiền bối, vạn mong tiền bối nhận lấy.
Trong tay Giang Phong xuất hiện một hộp ngọc đã mở sẵn. Bên trong hộp ngọc có để ba viên Luân Hồi Châu.