Chương 350: Khai Thiên Thần Phủ

- Xi Vưu, Nữ Oa, nhớ kỹ, trong vòng một trăm mười năm, không được đến gần Hỗn Độn sơn. Thanh âm mờ ảo vang lên trong đầu Xi Vưu và Nữ Oa, các Yêu Đế, Ma Đế khác không ai nghe thấy, trong nháy mắt, bàn tay thật lớn đó biến vào hư không, đồng thời Bằng Ma Vương đang bị nắm đầu cũng biến mất theo. - Hồng Quân đạo nhân, Hồng Quân đạo nhân!!! Thái Úc đột nhiên cao hô, trong tam đại phương pháp cứu hắn con gái, một là Tu Linh thảo, hai là tìm kiếm Quỷ Đế Băng Hồn, ba là cầu Hồng Quân đạo nhân. Hồng Quân đạo nhân địa vị chí cao, nhưng tất cả vì con gái, Thái Úc vẫn gọi lớn như trước, đáng tiếc… Hồng Quân đạo nhân không có phản ứng gì, có lẽ Hồng Quân đạo nhân đã ly khai. Tóm lại, Thái Úc gọi rất lâu, nhưng Hồng Quân đạo nhân vẫn không có phản ứng. - Hồng Quân đạo nhân! Trong mắt Thái Úc hiện lên nỗi thống khổ, rồi lắc đầu bất lực cười khổ. Xi Vưu và Nữ Oa thấy Hồng Quân đạo nhân ly khai, lúc này mới đứng dậy, nhìn nhau. - Đã bao nhiêu năm, sư phụ rốt cục hiện thân rồi. Nữ Oa cảm thở dài nói. Xi Vưu cũng gật đầu, vô số năm qua, Đại Tôn trong lục giới đã lâu không hề thấy Hồng Quân đạo nhân, thậm chí có người nghĩ rằng Hồng Quân đạo nhân cũng giống như Bàn Cổ đã chết rồi, hoặc là tới địa phương thần bí khác. Lần này hiện thân làm cho Xi Vưu bọn người biết rằng, Hồng Quân vẫn còn đó. - Được rồi, Xi Vưu đạo hữu, sư phụ nói một trăm mười năm, rốt cuộc là tại sao nhỉ? Thời gian chuẩn xác như thế, hẳn là có chỗ nào đó đặc biệt. Nữ Oa quay về Xi Vưu nói. - Ừ! Xi Vưu gật gật đầu, cũng không biết tại sao phải là một trăm mười năm. Xi Vưu đột nhiên nhìn về phía Hỗn Độn sơn, nhìn vô số điện xà hỗn loạn, cùng với không gian không ngừng vỡ vụn. Nói không chắc lắm: - Nữ Oa, ta nghĩ, một trăm mười năm, nói không chừng là có liên quan đến Lý Dương và Điền Cương đó. Lần này Hỗn Độn sơn dị biến, cũng có liên quan tới bọn chúng. Còn sư phụ hẳn là biết xảy ra sự tình gì, đáng tiếc, sư phụ như thần long thấy đầu không thấy đuôi, chúng ta mặc dù thấy thoáng qua sư phụ, nhưng lại không kịp hỏi. Nữ Oa gật đầu: - Sư phụ nói một trăm mười năm, nói xác định như thế, khẳng định người biết xảy ra sự tình gì. Đáng tiếc… chúng ta không biết. Bất quá sư phụ đã nói như thế, chúng ta cứ làm theo sư phụ nói, cứ từ từ chờ đợi thôi. Hai vị Đại Tôn Xi Vưu và Nữ Oa lại nhìn về Hỗn Độn sơn. Hỗn Độn sơn vẫn có những điện xà vờn quanh như trước. Năng lượng cuồng bạo, không gian vỡ vụn, không ai có thể vào được. Có thể vào có lẽ cũng chỉ có Đại Tôn. Nhưng Hồng Quân đạo nhân đã nói thế, họ cũng sẽ không dám vào. Bởi vậy, Hỗn Độn sơn vẫn tiếp tục giữ nguyên trạng thái như vậy. - Xin hỏi Đại Tôn. Không biết Hỗn Độn sơn khi nào thì có thể khôi phục an tĩnh? Thanh âm Thái Úc đột nhiên vang lên. Thái Úc cung kính nhìn Xi Vưu và Nữ Oa, dò hỏi. Tánh mạng con gái hắn thật sự quá mức trọng yếu với hắn. Thời gian cũng quan trọng, xét ra chỉ có mười ngàn năm thì cũng không dài đối với các cao thủ khác, nhưng đối với Thái Úc mà nói, mười ngàn năm này rất trọng yếu. Nữ Oa và Xi Vưu đồng thời nhìn về phía Thái Úc, liếc mắt nhìn nhau, dĩ nhiên có quyết định. Hai người bọn họ đều biết rõ ràng sự tình của Thái Úc, Nữ Oa mỉm cười nói: - Thái Úc, thời gian không xác định chính xác, bất quá ta có thể xác định một việc, trong vòng một trăm mười năm. Này Hỗn Độn sơn sẽ không có khả năng khôi phục an tĩnh. - Một trăm mười năm? Thái Úc lẩm bẩm, rồi ngẩng đầu nói: - Hai vị Đại Tôn, Thái Úc này xin ly khai trước, một trăm mười năm sau xin trở lại đây. Hai vị Đại Tôn gật đầu, Thái Úc liền lập tức ly khai Nữ Oa Cung, bay thẳng đến về Minh giới. Đợt này hắn lại vượt qua Bắc Minh hải, đi Quỷ giới một lần nữa tìm kiếm Quỷ Đế Băng Hồn. Dù sao cũng là một trăm mười năm, với tốc độ của Thái Úc, nói không chừng có thể tìm được hắn. Resort Á Long, Khu Du Lịch Tam Á, Đảo Hải Nam, địa cầu! Một nam tử chỉ mặc có cái quần soọc, đang ngồi trên tửu điếm Dương Thai, vẻ mặt tươi cười, nhìn hải dương mênh mông, trên tay có một con chim nhỏ, con chim kim sắc, rất nhỏ, khoảng chừng chỉ bằng một con chim sẻ thôi. - Kim Sí, lúc trước trong khi còn hỗn độn, ngươi đã theo ta vô số năm, ta cho ngươi Kim Quang Càn Khôn Tráo là hy vọng không có ai khi dễ ngươi, nhưng lần này ngươi làm quá đáng rồi, lại đối phó với bạn tốt của ta, năm đó khi sơ hiện hỗn độn, ta và lão hữu ở chung trong một khối năng lượng, lúc đó ta cũng biết tính khí của hắn. Mặc dù Bàn Cổ và ta giác ngộ trước, hắn vẫn chưa giác ngộ. Một khi giác ngộ, với tính tình hắn, ngươi có thể sẽ thảm lắm. Thanh niên mặc quần soọc cảm thán nói. Thanh niên mặc quần soọc đột nhiên im lặng, tựa hồ nhớ lại kỉ niệm xa xăm. Năm đó chỉ là một khối năng lượng rất lớn, hắn khi đó căn bản không năng lực gì, chỉ là một khối năng lượng tinh khiết nhất nguyên thủy nhất mà thôi, hắn và một khối năng lượng khác ở cùng một chỗ, giao tình lẫn nhau qua vô số năm. Chợt con chim nhỏ màu vàng kim kêu chích chích vài tiếng. Đoản khố thanh niên cười cười: - Kim Sí, đừng lo lắng, lão hữu ta mặc dù tính tình có điều… ừm, sát khí có điều hơi nặng. Nhưng tốt xấu gì cũng có một phần giao tình với ta. Có ta ở đây, hắn chắc không ép ngươi vào chỗ chết đâu. Đương nhiên, từ hôm nay đến ngày hắn giác ngộ, ngươi phải ở lại bên người ta, thời ngươi sống ở Yêu giới, sát khí quá nặng rồi, mấy ngày tới, lo mà tu luyện tâm tính đi. Con chim nhỏ màu vàng kim kêu vài tiếng, có vẻ rất lém lỉnh. Đoản khố thanh niên cười, lập tức xỏ chân vào dép lê, ra khỏi tửu điếm: - Ô, lần trước có rất nhiều mỹ nữ bơi mà, hôm nay đợi cả nửa ngày rồi, cũng không biết có thể thấy mỹ nữ nào nữa không? Thanh niên mặc quần đùi cười hì hì, liền vịn vào thanh chắn inox của hồ bơi đi xuống. Ngày đó, Điền Cương bị trọng thương, đánh bay vào trong quang quyển, rồi ói ra một vòi máu tươi. Kia ngụm máu phun vào trong viên đá Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người trong nằm giữa quang quyển. Hai ngụm máu bị Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch hấp thu ngay, bất quá khi đó không ai chú ý đến điểm ấy. Điền Cương và Lý Dương một trước một sau lọt vào trong quang quyển. Nhất thời cả năng lượng trong hạch tâm không gian nhất thời bành trướng. Nhưng một đạo hắc sắc quang mang từ trong Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch đó bắn ra, nhanh chóng bắn vào người Điền Cương, từng đạo năng lượng hắc sắc không ngừng dung nhập vào cơ thể Điền Cương, Điền Cương hoàn toàn lâm vào trạng thái trầm thụy (ngủ mê) Còn Lý Dương vừa tiến vào trong quang quyển, liền đột nhiên… biến mất … rồi lại xuất hiện, thân thể Lý Dương đã tới trung ương quang quyển, chính giữa trung ương, ngay cả Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người cũng còn cách xa, rồi một cổ năng lượng mở ra, xuất hiện một giọt nước và một kim sắc trân châu nhỏ xíu. Trong giọt nước có điện quang lóe ra, kim sắc trân châu cũng có điện xà vờn quanh Lý Dương đang nằm trong quang quyển trung ương. Giọt nước và kim sắc trân châu bay lơ lửng trên thân thể Lý Dương, từng đạo lục sắc quang mang và kim sắc quang mang không ngừng từ trong giọt nước và kim sắc trân châu bắn ra, dung nhập vào trong cơ thể hắn. - Hô! Thân thể Lý Dương đột nhiên chấn động, phía sau đột nhiên lao ra một đạo hỏa trụ ngút trời, trên hỏa trụ có vô số thiểm điện không ngừng uốn quanh Nhất thời! Tốc độ hấp thu gia tăng thập bội, từng đạo kim sắc quang mang và lục sắc quang mang nhanh chóng dung nhập vào Lý Dương, nhưng giọt nước và kim sắc trân châu đó thoạt nhìn căn bản không hề suy chuyển, giống như lấy ra một giọt nước từ đại dương mênh mông, kim sắc quang mang và lục sắc quang mang đối với giọt nước và kim sắc trân châu mà nói, quả là không đáng kể. Lý Dương cứ thế tiếp tục, không biết khi nào mới dừng. Còn Điền Cương ở bên kia cũng có biến hóa thật lớn. Thân thể Điền Cương không ngừng thay đổi, từng đạo hắc sắc quang mang không ngừng dung nhập vào cơ thể hắn, từ mi tâm của Điền Cương đột nhiên xuất hiện một đạo ấn ký hình một cây búa màu đen (hắc sắc phủ đầu). Ấn ký nhỏ có hình hắc sắc phủ đầu. Thân thể Điền Cương đột nhiên dựng đứng lên Đây hoàn toàn là vô thức. Điền Cương giơ tay, một cây phủ vô hình xuất hiện trên tay hắn, Điền Cương bắt đầu vô thức chém ra, động tác thong thả, cũng chỉ làm có một động tác chém ra như thế mà thôi, vô cùng đơn giản, nhưng động tác đó thật sự rất tự nhiên. Nếu Xi Vưu Đại Tôn thấy được, hẳn chắc chắn sẽ kinh ngạc đến ngây người, bởi vì động tác của Điền Cương dưới mắt của họ, quả thật không có gì sơ hở, cực kỳ hoàn mỹ. Thời gian một ngày trôi qua, Điền Cương không ngừng múa phủ, còn Lý Dương cũng cứ lẳng lặng nằm đó, mặc cho Điền Cương chém búa như thế nào cũng không thể đến gần Lý Dương nửa phần, tựa hồ có lực lượng thần bí ngăn Điền Cương. Mới đó năm năm đã trôi qua. Lúc này, Điền Cương vẫn còn múa búa chém ra, nhưng tốc độ Điền Cương chém ra cực nhanh, đã đạt tới cực hạn, vô số bóng phủ tràn ngập cả trong quang quyển, còn phủ đầu tưởng tượng kia càng ngày càng ngưng tụ, làm người ta cảm thấy phủ đầu này một ngày nào đó có thể biến thành một phủ đầu thực thụ. Bất quá, cho dù chỉ là phủ đầu nửa thực nửa hư, nhưng khí thế rất mạnh, hoàn toàn có thể so sánh với thần khí. Năng lượng trong cơ thể Điền Cương không ngừng kia hắc sắc năng lượng luyện hóa, thân thể cũng càng ngày càng kết chặt lại. Hắc sắc năng lượng tựa như vừa luyện hóa thân thể Điền Cương cùng lúc bổ sung cả công lực, Điền Cương chỉ một ngàn năm đã đạt tới công lực như thế, chủ yếu dựa vào công dụng của dược vật. Cho dù là Tôn Ngộ Không, muốn làm cho cơ sở thật vững chắc, cũng tu luyện tiếp không biết mấy trăm triệu năm, nhưng Điền Cương lại dựa vào hắc sắc năng lượng này, công lực hắn không ngừng tinh thuần, thân thể cũng không ngừng luyện hóa, hắc sắc năng lượng thần kỳ này quả là khó có thể tưởng tượng Bất quá… Điền Cương vẫn tiếp tục múa búa chém ra, nhưng động tác từ từ thong thả xuống. Ba năm qua đi. Động tác của Điền Cương chậm hẳn lại, vẫn tư thế giống một người cầm búa tùy ý bổ xuống, tốc độ rất chậm, căn bản không hứng thú gì, nhưng phủ đầu bổ xuống, không gian vỡ vụn, lực công kích cực mạnh, thậm chí vượt qua cả Ngưu Ma Vương siêu cấp cao thủ. Còn lúc này, phủ đầu cũng hoàn toàn ngưng tụ thành thực thể. Đột nhiên… Hắc sắc phủ đầu đột nhiên biến mất, biến vào hư không. Còn ấn ký hình cây phủ màu đen ở mi tâm Điền Cương cũng đột nhiên biến mất. - Oanh … Cả hạch tâm không gian đều chấn động, giọt nước và kim sắc trân châu bay lơ lửng phía trên thân thể Lý Dương đột nhiên quang mang đại thịnh, kim sắc quang mang và lục sắc quang mang hình thành một hình thái cực, đột nhiên hướng ra bốn phương tám hướng oanh khai. Tựa hồ cảm ứng được nguy hiểm, trên tay Điền Cương một lần nữa xuất hiện hắc sắc phủ đầu. Mắt Điền Cương vẫn nhắm, hai tay nắm chặt hắc sắc phủ đầu, đột nhiên quát khẽ một tiếng, cúi đầu bổ mạnh lên bầu trời của hạch tâm Hỗn Độn sơn không gian, nhất thời không gian vỡ thành mảnh vụn, đột nhiên có chấn động rất mạnh, một tiếng rít vang lên… - Oanh long long… Hỗn độn thạch cực kỳ cứng rắn, thậm chí cả Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch lúc này cũng vỡ vụn, xuất hiện một thông đạo, Điền Cương hóa thành tia chớp cắt ngang bầu trời, trực tiếp từ trong thông đạo đi ra ngoài. Còn lúc này từng đạo kim sắc quang mang và lục sắc quang mang hình thái cực đã bao phủ cả bên trong hạch tâm Hỗn Độn sơn không gian không ngừng xoay tròn, Lý Dương một mình một người nằm ở trung ương. Thiểm điện hỏa trụ kia không ngừng phát ra năng lượng mênh mông, giọt nước và kia kim sắc trân châu cũng không ngừng xoay tròn, từng đạo năng lượng không ngừng dung nhập vào cơ thể Lý Dương … Hỗn Độn sơn, từ ngày lôi điện năng lượng trong nháy mắt điên cuồng, một mạch không ngày nào yên tĩnh, cũng có không ít Yêu Đế, Ma Đế ở đây chờ đợi như trước, đối với bọn họ thời gian vài năm căn bản không phải là dài, còn Xi Vưu Đại Tôn cũng ở lại Nữ Oa Cung. Tám năm qua đi. Trong tám năm này, quan hệ của Xi Vưu với Nữ Oa cũng tốt lên rất nhiều. Hai người thường xuyên ở đây luận đạo, khi nhàn đàm thì thảo luận xem Hỗn Độn sơn rốt cuộc phát sinh sự tình gì? - Xi Vưu đạo hữu, Hỗn Độn sơn của ta so với Lôi Viêm Địa Ngục của ngươi ở Ma giới còn kinh khủng hơn rất nhiều, ngay cả ngươi cũng không thể đi vào trong đó. Nữ Oa cười nói Xi Vưu gật gật đầu: - Lôi Viêm Chi Tâm uy lực rất mạnh, theo ta thấy trong Hỗn Độn sơn có hai loại năng lượng được xếp cùng bậc với Lôi Viêm Chi Tâm, ta thấy lục sắc lôi điện và kim sắc lôi điện xem ra không giống nhau. Hẳn là có hai nguồn năng lượng bất đồng. Nếu hai loại đó không liên lạc với nhau, ta còn có thể đi vào, nhưng này loại này lại hỗ trợ lẫn nhau, uy lực đề cao rất nhiều, ngay cả ta cũng không thể đi vào, hơn nữa trên chín tầng trời hỗn độn lại phát ra vô số năng lượng lôi điện, làm cho Hỗn Độn sơn được tăng cường thập bội, ta lại càng không có biện pháp. Đang lúc Xi Vưu và Nữ Oa đàm luận, đột nhiên… - Hô hô… Năng lượng cuồng bạo trên Hỗn Độn sơn đột nhiên xoay tròn, lấy Hỗn Độn sơn làm trung tâm mà xoay tít, thậm chí năng lượng khắp cả Yêu giới cũng hỗn loạn, một cổ khí tức ngút trời hướng bốn phương tám hướng tản ra sát khí tuyệt đối. Nữ Oa và Xi Vưu nhất thời biến sắc, đồng thời hướng về phía nơi phát ra khí tức nhìn lại. - Oanh long long… Một trường thanh âm vỡ vụn từ Hỗn Độn sơn vang lên, Nữ Oa và Xi Vưu đã có dự cảm, phải biết rằng Hỗn Độn sơn chỉ có một thông đạo, cũng là do Khai Thiên Thần Phủ bổ ra mà thành, ngoại trừ Khai Thiên Thần Phủ, không có gì có thể mở Hỗn Độn sơn ra được. Khai Thiên Thần Phủ? Khai Thiên Thần Phủ được công nhận là siêu việt hơn tất cả các loại thần khí, là tuyệt đối vương giả thần khí, phải biết rằng Bàn Cổ dùng Khai Thiên Thần Phủ khi đã cảm ngộ được Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo, nếu Khai Thiên Thần Phủ không sánh được với thân thể ngài, ngài làm sao sử dụng Khai Thiên Thần Phủ được? Khai Thiên Thần Phủ, tuyệt đối đệ nhất thần khí. Nữ Oa và Xi Vưu nhìn nhau khiếp sợ một đạo kình khí hình phủ đầu từ đỉnh Hỗn Độn sơn lao ra, đồng thời một đạo thân ảnh cũng lao theo, tay cầm một hắc sắc phủ đầu, Nữ Oa và Xi Vưu căng mắt nhìn, người đó chính là Điền Cương, vẫn đang nhắm nghiền mắt.