“Ba chỗ, phân làm ba chỗ giam giữ, một chỗ ba người, một chỗ năm trăm mười ba người, một chỗ một trăm bốn mươi người, mặc dù hơi phiền toái, nhưng hẳn là có điểm hy vọng." Thần thức Lý Dương cẩn thận quan sát trứ năm mươi vạn đại quân cùng với nơi giam giữ những người Thiết Quắc tộc, trong lòng không ngừng suy nghĩ, cho dù là hắn, cũng không chắc trăm phần trăm.
Tự tin như vậy trước mặt Thiết Oa Chân Nhân, bất quá là làm cho Thiết Oa Chân Nhân tin tưởng mà thôi.
Dù sao đối phương đến năm mươi vạn đại quân, hơn nữa có một Yêu Đế tiền kì cao thủ, hơn mười người Yêu Quân, chỉ cần mình bị phát hiện, năm mươi vạn cao thủ, tùy tiện lập một đại trận hợp kích, mình cũng tiêu đời.
Dù sao Tụ lý Càn Khôn thuật có phạm vi khá hạn chế.
Do đó… phải cẩn thận, cẩn thận, rất cẩn thận.
“Người Thiết Quắc tộc phân làm ba chỗ giam giữ, một khi ta phá một trong đó ba chỗ, Yêu Quân hoặc Yêu Đế người thiết trí cấm chế hẳn phải biết, khi đó ta căn bản không thể đi cứu người hai nơi khác, do đó ta chỉ có thể…" Lý Dương ngẫm lại liền có quyết định.
Người Thiết Quắc tộc dựa theo công lực chia làm ba chỗ giam giữ, Yêu Quân cấp bậc đích chỉ còn lại có ba người, bị phong ấn công lực rồi mới giam giữ. Thiên Yêu đến Yêu Vương cấp bậc có năm trăm mười ba người bị giam giữ vào chung một chỗ, còn lại một trăm bốn mươi tiểu tể tử chưa có độ kiếp bị giam một chỗ.
Ba chỗ lao ngục đều hoàn toàn bị phong bế, bị người thi triển cấm chế, một khi có người phá, người thi triển cấm chế lập tức cảm ứng được, đến lúc đó cứu một chỗ, thì người hai nơi khác sẽ không kịp tương cứu.
Như thế nào mới tốt đây?
Nếu là Thiết Oa Chân Nhân, cho dù tới được lao ngục, ngay cả cấm chế cũng phá không được, chứ đừng nói chuyện cứu người. Về phần Lý Dương, cũng khó, phi thường khó.
Thiết Quắc nhất tộc nguyên trước ở một chỗ, là một tòa phương viên trên thảo nguyên chỉ có mấy trăm dặm núi Thiết Huyễn sơn, Thiết Huyễn sơn cũng không phải là lớn, nhưng đối với dân cư rất thưa thớt như Thiết Quắc nhất tộc thì vậy là đủ rồi.
Lúc này trên Thiết Huyễn sơn tràn ngập quân lính. Chính là năm mươi vạn đại quân của Sư Lĩnh Đà.
Nguyên trước là chỗ ở của tộc trưởng của Thiết Quắc nhất tộc bị một Yêu Đế chiếm cứ, Yêu Đế này chính là người dẫn đầu năm mươi vạn đại quân, tên là Thạch Đông, Thạch Đông Yêu Đế coi như một viên kiện tướng dưới trướng Sư Đà Vương. Bất quá Thạch Đông Yêu Đế không phải là đối thủ của Thiết Quắc nhất tộc tộc trưởng là Cầu Kim Yêu Đế.
Sở dĩ dám để cho Thạch Đông Yêu Đế chỉ huy đại quân, bởi vì Dã Tượng Vương dùng thần khí Trường Hồng Tác từ ngoài ngàn ngàn dặm, trói tộc trưởng Thiết Quắc nhất tộc Cầu Kim Yêu Đế lại, nên Thạch Đông Yêu Đế dễ dàng đối phó với đại quân của Thiết Quắc nhất tộc.
Trong cung điện tộc trưởng Thiết Quắc nhất tộc Cầu Kim Yêu Đế.
Một nam tử gầy gò trên đại điện, tay trái cầm một đùi thịt, hằn học xé một miếng to, rồi cho vào miệng nhai nhồm nhoàm, tay phải bưng một bình rượu lớn, ăn một miếng thịt to, uống một ngụm rượu, vô cùng thoải mái!
Người này chính là Thạch Đông Yêu Đế.
- Yêu Đế bệ hạ, tất cả đã chuẩn bị xong!
Một phó tướng có công lực tu vi đạt tới Yêu Vương cảnh giới đến bên Thạch Đông Yêu Đế. Cung kính nói, trong mắt lóe ra tia gian trá.
Thạch Đông Yêu Đế nhãn tình sáng lên.
- Sao, chờ một chút, chờ ta ăn xong tiểu hài tử Thiết Quắc cái đã rồi hãy nói, nói thật chứ thịt tiểu hài tử Thiết Quắc ăn vừa thơm vừa béo, ăn ngon lắm, nếu không phải Đại Vương lần này hạ lệnh, bình thường ai dám săn tiểu tử Thiết Quắc nhất tộc chứ.
Miệng nói dứt lời, Thạch Đông Yêu Đế ngoạm một miếng thịt đùi thật lớn.
Thiết Quắc nhất tộc dân cư rất thưa thớt, tự nhiên tộc trưởng Cầu Kim Yêu Đế đối với tộc mỗi trong một người thập phần quý trọng, một khi ngoại nhân giết một tộc nhân, Cầu Kim Yêu Đế sẽ phải giết đối phương cho được. Cầu Kim Yêu Đế mặc dù là Yêu Đế tiền kì, nhưng bởi vì Thiết Quắc nhất tộc trời sanh ưu thế, hoàn toàn có thể thắng khi đánh với Yêu Đế tiền kì cao thủ bình thường, trừ phi đối phương là Yêu Đế trung kỳ.
- Đi! Lần này ngươi bắt được một đứa nhỏ của Thiết Quắc nhất tộc có tu vi như thế nào?
Thạch Đông Yêu Đế dò hỏi.
- Hắc, bẩm báo bệ hạ, tiểu nhân vừa mới bắt một tiểu hài tử vừa hóa hình, công lực thập phần yếu kém, hắc hắc, thịt nó khẳng định rất mềm.
Nói rồi, trong mắt phó tướng lóe ra một cổ tàn bạo.
- Tốt lắm, ha ha…
Thạch Đông Yêu Đế cười to, ra khỏi đại điện, đi ra bên ngoài quảng trường.
Trên quảng trường có mấy trăm người, trong đó đa phần là Yêu Vương, Yêu Quân, đều là cao thủ trong quân đội, cao thủ này có hứng thú là mỗi ngày hành hạ vài Thiết Quắc tộc nhân, hành hạ đến gần chết, sau đó xẻ thịt chia nhau ăn.
Một thiếu niên bị trói chặt vào một thiết trụ, công lực của hắn đã hoàn toàn bị trói buộc, giống như một người thường bị trói vậy.
- Bệ hạ, xin mời!
Thấy Thạch Đông Yêu Đế đến, lúc này một thuộc hạ dâng lên một cây trường tiên.
Thiếu niên Thiết Quắc nhất tộc trợn mắt nhìn chằm chằm vào Thạch Đông, trong mắt lộ vẻ cừu hận, phẫn nộ, cha mẹ của hắn toàn bộ đã chết, còn ca ca hắn cũng bị bắt và dẫn ra ngoài mấy ngày trước, rốt cuộc không thấy trở lại nơi giam giữ, bây giờ hắn cũng bị bắt đi, hắn có lẽ gặp phải vận mệnh giống như ca ca của mình.
- Chát!
Thạch Đông Yêu Đế đột nhiên vung tay phải lên, thanh trường tiên màu đen nhất thời hóa thành một đạo tiên ảnh, quất vào người thiếu niên này, cho dù thân thể thiếu niên này rất vạm vỡ, nhưng với lực lượng của Thạch Đông Yêu Đế, máu tươi chảy xuống chảy ròng.
- Ha ha… ha ha ha ha…
Thạch Đông Yêu Đế hưng phấn cười to, trường tiên trong tay không ngừng quất tới lui trên thân thể thiếu niên lúc này đã run lên, công lực hắn hoàn toàn bị trói buộc, căn bản không thể chữa trị thân thể, chỉ có thể cắn răng chịu mọi đau đớn.
- Yêu Đế bệ hạ, một tiên này quả nhiên lợi hại, lực lượng không lớn không nhỏ, vừa vặn làm cho Thiết Quắc tiểu tử này lột da, oa, máu thịt hồng hồng ngon lành quá.
Bên cạnh có một vài cao thủ Yêu Quân đứng tán dương.
Thạch Đông Yêu Đế thích nhất là ngược đãi.
Trước nay hắn ngược đãi rất nhiều người tu yêu của các chủng tộc khác nhau, nhưng đến giờ vẫn chưa được ngược đãi bất kỳ ai trong Thiết Quắc nhất tộc, lần này hắn được ngược đãi cho tận hứng. Do đó mặc dù kia Sư Đà Vương hạ lệnh san bằng Thiết Quắc nhất tộc, nhưng Thạch Đông Yêu Đế vẫn bắt một mớ tù binh, để tự mình hưởng thụ việc ngược đãi họ.
Không phải mấy trăm nhiều trong Thiết Quắc một cuối cùng cũng chết sao? Cho dù Sư Đà Vương biết, cũng không trách cứ Thạch Đông Yêu Đế.
- Tê!
Thạch Đông Yêu Đế đột nhiên chụp vào bụng thiếu niên, xé một miếng thịt xuống, thiếu niên đau đến nước mắt chảy ròng ròng, nhưng hắn một mạch cố chịu không khóc, hằn học nhìn chằm chằm vào Thạch Đông Yêu Đế, so với việc nỗi tuyệt vọng do việc thân nhân mình tử vong, những đau đớn trên người căn bản không là gì.
Đột nhiên!
- Các vị Yêu giới đạo hữu. Các ngươi đang làm gì thế?
Một đạo thanh âm lãng lãng vang lên trên quảng trường, tất cả mọi người đều cả kinh, sao lại có người tới mà không ai có thể phát hiện. Làm sao không sợ hãi được? Còn Thạch Đông Yêu Đế cũng ngẩng đầu, trong mắt hơi kinh hãi, đồng thời thần thức quét ngang.
Hắn phát hiện.
Một Ma giới cao thủ, một người trong Ma giới có. Tâm thần tu vi đạt tới Yêu Đế tiền kì, thân thể tu vi tương đương Yêu Quân trung kỳ.
- Ha ha, hoan nghênh Ma giới đạo hữu, ta là Yêu Đế Thạch Đông dưới trướng của Yêu giới Sư Đà Vương.
Thạch Đông Yêu Đế đột nhiên lên tiếng nói, còn Lý Dương quang mang chợt lóe xuất hiện trên quảng trường, hắn căn bản không thu liễm khí tức, hơn nữa một người có tâm thần tu vi tương đương, Thạch Đông Yêu Đế lúc này mới quan sát công lực tu vi Lý Dương.
- Nguyên lai là Thạch Đông đạo huynh.
Lý Dương cười lướt nhìn chung quanh. Hắn đồng thời cũng thấy được thiếu niên Thiết Quắc trên người máu tươi đầm đìa, gần như huyết nhục bị xé rách, trong lòng không kìm hãm được tỏa ra một cổ sát ý, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười như trước.
Thạch Đông Yêu Đế đột nhiên sắc mặt biến đổi.
- Ta vừa mới phát hiện ra trong cơ thể hắn có một phi đao, chẳng lẽ chính là người mà Đại Vương từng nói qua Đao Phách. Người này đúng là Lý Dương người được Xi Vưu Đại Tôn coi trọng trong Ma giới trong?
Thạch Đông Yêu Đế trong lòng kinh hãi.
Sư Đà Vương dưới tay chỉ có ba Yêu Đế mà thôi, Thạch Đông Yêu Đế địa vị tự nhiên cực cao.
Sư Đà Vương thân là Yêu giới thất Đại Thánh, đối với công tác tình báo tự nhiên không kém, việc Li Lộc Ma Đế chết vì một người tên là Lý Dương thì tình báo của Sư Đà Vương tự nhiên phải biết, cũng từng đàm luận việc này với bọn Thạch Đông Yêu Đế.
Thạch Đông Yêu Đế cũng biết sự tồn tại của Lý Dương.
- Đạo hữu là Ma giới Lý Dương?
Thạch Đông Yêu Đế truyền âm đến Lý Dương.
Lý Dương vừa nghe xong, trong lòng vui vẻ, hắn sớm biết rằng vì sự tình của Li Lộc Ma Đế, đại danh của hắn cũng sẽ truyền khắp Yêu giới và Minh giới, nhưng hắn không nghĩ đến vận khí lại tốt như vậy, đến Thạch Đông Yêu Đế cũng biết đại danh mình của.
- Thạch Đông đạo huynh, ngàn vạn lần đừng truyền ra ngoài, ta lần này đến Yêu giới tạm thời không muốn ai biết. Ngươi gọi ta Nhất Mộc nhé.
Lý Dương truyền âm nói, Lý Dương biết rõ, hai tên Mộc Dịch, Lý Dương đều có rất nhiều người biết rồi, do đó lại tạo thêm một tên giả nữa.
Thạch Đông Yêu Đế lúc này cười.
- Tất cả mọi người lui ra, mau chuẩn bị tửu yến, ta muốn cùng với Nhất Mộc đạo hữu đến từ Ma giới ăn nhậu một phen.
Thạch Đông Yêu Đế vừa ra lệnh xong, lập tức chỉ tay vào thiếu niên Thiết Quắc nhất tộc đang bị trói:
- Đem thiếu niên này ra ngoài nướng chín, đem hai đùi đưa đến chỗ ta, ta muốn mời Nhất Mộc đạo hữu nếm mùi vị của Thiết Quắc.
Lý Dương vừa nghe, lúc này trong lòng chấn động.
Ăn thịt người?
Mặc dù Thiết Quắc nhất tộc bản thể là yêu thú, nhưng đã thành hình người, Lý Dương chắc chắn sẽ không ăn. Huống chi, Lý Dương cũng không đành lòng nhìn thấy thiếu niên bị hành hạ tan da nát thịt như thế, sau đó bị những người đứng trước mặt xẻ thịt ăn.
- Thạch Đông đạo huynh, chúng ta Ma giới mặc dù có ăn thịt, nhưng không ăn thịt những kẻ đã thành hình người, ta rất thích thiếu niên này, để cho hắn đi theo ta được không? Ở Yêu giới ta không có một hạ nhân nào.
Lý Dương tùy ý nói.
Thạch Đông Yêu Đế rùng mình.
- Đương nhiên, nếu Yêu Đế có khó khăn, chuyện này bỏ qua đi.
Lý Dương nói có vẻ hơi tiếc nuối.
Thạch Đông Yêu Đế lúc này vội vàng nói:
- Không, không, chỉ là việc nhỏ, không phải đây chỉ là tiểu tử của Thiết Quắc nhất tộc vừa mới hóa hình sao? Hà, đưa hắn cho Lý… à quên Nhất Mộc đạo hữu.
Thạch Đông Yêu Đế có vẻ rất hào khí nói.
Dù sao Lý Dương thân phận rất cao, hơn nữa được Xi Vưu Đại Tôn trọng dụng, Xi Vưu Đại Tôn là ai? Ngoại trừ Hồng Quân đạo nhân, Đại Tôn trong lục giới không có ai đáng gọi là đối thủ của Xi Vưu.
Lý Dương có thể được Xi Vưu coi trọng, hơn nữa bây giờ tâm thần tu vi của hắn đã đạt tới Ma Đế tiền kì, sau này tự nhiên là một Ma Đế, hơn nữa có Xi Vưu hỗ trợ, sau này rất có thể sẽ trở thành một nhân vật giống như Yêu giới thất Đại Thánh, sau này Thạch Đông Yêu Đế nói không chừng có sự tình gì muốn nhờ Lý Dương hỗ trợ, một tiểu tử của Thiết Quắc nhất tộc mà thôi, chỉ là ăn ít một miếng thôi! Thạch Đông Yêu Đế không quan tâm chút nào.
Dùng một tiểu tử Thiết Quắc nhất tộc, đổi lại tương lai quan hệ với đại nhân vật trong tương lai, quá hời.
- Thật sự cảm tạ nhiều lắm.
Tay Lý Dương vung lên, một đạo đao mang liền trực tiếp cắt đứt dây trói, hơn nữa trực tiếp phá phong ấn trong cơ thể thiếu niên Thiết Quắc nhất tộc, đồng thời một đạo ma nguyên lực thâm hậu rất nhanh chóng chữa trị hết những vết thương trên người thiếu niên.
Thạch Đông Yêu Đế thấy Lý Dương phá phong ấn cho thiếu niên, trong lòng hơi khó chịu, nhưng nghĩ thiếu niên bất quá mới hóa hình thôi, ngay cả Độ Kiếp kỳ cũng chưa đến, cho dù bỏ phong ấn, cũng không ảnh hưởng gì tới hắn, trong lòng Thạch Đông Yêu Đế cũng thư thái một chút.
- Tiểu huynh đệ, qua đây, ngươi tên là gì?
Lý Dương cười nói với thiếu niên.
Thiếu niên vẫn im lặng.
- Hừ, không muốn chết thì đi theo ta.
Lý Dương đột nhiên quát lạnh một tiếng, đồng thời truyền âm nói với thiếu niên:
- Tiểu tử, muốn ngày sau báo thù, bây giờ phải nhẫn nhục, người nhẫn nhục phải có khả năng làm những việc mình không muốn làm, sau này mới có thể báo thù. Với tình hình này, ngươi chết thì ai sẽ báo thù cho các ngươi?
Lý Dương truyền âm xong đã có tác dụng.
Thiếu niên ngẩng đầu, nhìn Lý Dương, trong mắt lóe ra quang mang, cũng không biết trong lòng hắn nghĩ đích gì, liền đi tới bên người Lý Dương, nói:
- Ta gọi là Quan Nam.
Thạch Đông Yêu Đế cười nói:
- Tiểu tử này thật không biết điều, đạo hữu ngươi kêu hắn tới, hắn làm như câm như điếc. Đạo hữu uy hiếp hắn “Không muốn chết thì đi Theo ta”, tiểu tử này lại ngoan ngoãn đi đến, đúng là đầu bò.
Lý Dương cười:
- Tiểu hài tử mà, da mặt còn non lắm.
- Nhất Mộc đạo hữu nói có lí. Đi, đạo hữu, đến đại điện, ta đã chuẩn bị tửu yến rồi, ha ha…
Nói rồi liền nhiệt tình lôi kéo Lý Dương tiến vào đại điện.
Trên đại điện.
Lý Dương và Thạch Đông Yêu Đế ngồi đối diện, hai người vừa ăn uống vừa cười nói.
Lý Dương mặc dù mặt ngoài rất vui vẻ, thực tế lại cẩn thận quan sát ba chỗ giam giữ Thiết Quắc tộc nhân.
“Cấm chế chỗ thứ nhất hẳn là do Thạch Đông Yêu Đế tự mình bố trí, cấm chế chỗ thứ hai và chỗ thứ ba, là do Yêu Quân bố trí. Hơn nữa là vài Yêu Quân đồng thời liên thủ bố trí, rốt cuộc là Yêu Quân nào mới được?" Lý Dương phát hiện, cấm chế chỗ thứ nhất có năng lượng rất mạnh, hơn nữa giống như đúc với năng lượng trong cơ thể Thạch Đông Yêu Đế.
Còn cấm chế ở hai lao ngục kia thì hỗn loạn, nhưng lại hoàn toàn hòa với nhau, cho dù là Lý Dương, trong lúc nhất thời cũng không thể nhận ra rốt cuộc Yêu Quân nào bố trí. Bất quá hắn xác định được một điểm, cấm chế thứ hai và cấm chế thứ ba không hoàn toàn giống nhau.
- Nhất Mộc huynh đệ, mau đến đây? Uống rượu nhé, đây là rượu Thiết Quắc nhất tộc cất trữ rất lâu năm, rất ngon, bình thường không kiếm được đâu, ha ha…
Thạch Đông Yêu Đế ngửa đầu uống một chén lớn, khà một tiếng rất thống khoái.