- Lão công!
Lily vẫn xưng hô thân mật với Điền Cương như trước, lúc này mắt Lily đã hơi hồng lên rồi, tính ra biệt ly đã hơn ngàn năm, làm sao Lily không nhớ chứ?
- Cha!
Đồng Đồng lúc này nhảy đến bên Điền Cương, một chút xíu nữa là Điền Cương bế lên, một ngàn năm qua rồi, hình dạng Điền Cương không có gì biến hóa, nhưng Đồng Đồng thì lại từ tiểu hài tử biến thành đại cô nương.
Lily cũng chạy lại ôm chầm lấy hắn, một nhà ba người ôm nhau hồi lâu mới buông ra.
- Ngươi thật đáng chết, đến cả ngàn năm cũng không trở về, thật sự quá đáng rồi. Ngươi xem xem, con gái ngươi đạt tới Ma Tướng cảnh giới đã bao nhiêu năm rồi? Con gái độ kiếp ngươi cũng không trở lại. Không quan tâm tới con gái gì cả.
Niềm xúc động gặp mặt vừa qua, Lily đã cằn nhằn Điền Cương một trận.
Trong lòng Điền Cương thấy hơi thẹn, nhỏ giọng nói:
- Xin lỗi, lão bà đại nhân, Đồng Đồng, đừng giận cha nhé?
Đồng Đồng nhoẻn miệng cười, gật gật đầu, khi vừa quay đầu đã thấy Lý Dương, hưng phấn kêu lớn:
- Đại bá.
Rồi mặc kệ tất cả bay tới ôm cổ Lý Dương, năm đó tại Bích Lan sơn, có một thời gian Lý Dương chăm sóc Đồng Đồng rất lâu.
- A a, có cha thì không cần đại bá phải không.
Lý Dương cười nói.
- Không phải, đại bá trở nên anh tuấn quá, Đồng Đồng chút xíu nữa là không nhìn ra.
Đồng Đồng cười lý lắc (nhí nhảnh) nói, lập tức bốn người cười nói tâm sự, mọi người đều cảm thấy hanh phúc. Đêm đến, Lý Dương hỏi kỹ mọi sự tình có liên quan tới Bích Lan sơn, cả về tình hình của Tinh Cực tông.
Đã qua một ngàn năm, môn hạ đệ tử Tinh Cực tông đã quá vạn, cao thủ độ kiếp cũng có mấy ngàn người, công lực đệ tử phần lớn đã đạt tới Ma Tướng cảnh giới, La Đức Thành làm Tinh Cực tông Đại Tông chủ, đã đạt tới Ma Soái hậu kỳ, tốc độ tu luyện rất nhanh.
Lý Dương trong lòng biết, Tinh Cực tông phát triển tốt như thế, Thánh Chủ Lưu Ly cũng xuất lực giúp đỡ không ít.
Ngày thứ hai.
Không khí cả Ma Thần cung có vẻ khác thường, từng người từng người một, các Ma Đế liên tục đến nơi. Hôm qua Thánh Chủ Lưu Ly đã đến, còn thất đại Ma Đế kia đều đến ngày thứ hai mới tới, tất cả hạ nhân trong Ma Thần cung đều bàn tán rốt cuộc xảy ra đại sự gì.
Li Lộc Ma Đế bị bắt, Trung Ương nguyên vực bây giờ chỉ còn có bát đại Ma Đế thôi.
Thanh Tiêu các lầu cao nhất, bát đại Ma Đế tụ tập, Lý Dương tự nhiên cũng ở đây, Hạng Vũ cũng bởi vì là đồ đệ của Đại Tôn. Hơn nữa tâm thần tu vi của hắn đã đạt tới Ma Đế cảnh giới, cũng được lên lầu cao nhất của Thanh Tiêu các. Lúc này Xi Vưu Đại Tôn còn chưa xuất hiện, trên lầu các Ma Đế đàm luận. Còn Kim Y Đồng Tử và Ngân Y Đồng Tử thì đứng ở bên cạnh ngọc sàng, im lặng chờ Xi Vưu Đại Tôn đến.
- Lưu Ly Đại tỷ. Nhìn ngươi đứng ở bên cạnh Lý Dương huynh đệ kìa, xem ra rất có giao tình tốt với Lý Dương huynh đệ.
Mông Sơn Ma Đế cười nói.
Lưu Ly một tay quàng vào tay Lý Dương, cười mủm mỉm nói:
- Rồi sao? Ta với Lý Dương đệ đệ quan hệ tốt thì liên quan gì đến ngươi? Chẳng lẽ ngươi ghen với Lý Dương đệ đệ.
Nói xong, Lưu Ly liền cười khanh khách. Mông Sơn Ma Đế bị trêu như thế, chỉ có thể cười cười.
Lý Dương bị Lưu Ly kéo cánh tay như thế. Cảm thấy không được tự nhiên, liền rút cánh tay mình về.
- Sao vậy? Tỷ tỷ quàng tay ngươi thì làm sao, da mặt mỏng thế?
Lưu Ly cười nói, Lý Dương không khỏi cảm thấy đỏ mặt. Thực ra Lý Dương trước nay không hay tiếp xúc thân mật với đàn bà, tự nhiên cảm thấy mất tự nhiên.
Nghe Lưu Ly nói chuyện như thế, hắn không khỏi cảm thấy khó xơi. Đột nhiên Lý Dương nhãn tình sáng lên.
- Bái kiến Đại Tôn!
Lý Dương là người thứ nhất khom người nói, lúc này trên ngọc sàng, Xi Vưu mặc áo xanh đang khoanh chân ngồi. Xi Vưu công lực cao hơn Ma Đế rất nhiều, Xi Vưu đến nơi, mọi người nhất thời còn chưa phát hiện, chỉ khi nghe Lý Dương hô lớn, mọi người nhất thời tránh sang hai bên, khom người nói:
- Bái kiến Đại Tôn.
Lý Dương trong lòng thở phào may mắn, may mà Xi Vưu Đại Tôn tới đúng lúc, mình cuối cùng không phải đối mặt với sự “hành hạ” của Lưu Ly rồi.
Lưu Ly liếc mắt cười với Lý Dương, trong lòng Lý Dương không khỏi run lên. Lưu Ly này thật sự là phiền toái. Đúng là nàng có ân với mình, Lý Dương cũng không thể làm mặt lạnh. Nhưng chính cách Lưu Ly đối xử làm Lý Dương bối rối.
- Hôm nay, bổn tôn triệu tập mọi người tới, là vì sự tình của Li Lộc.
Xi Vưu lạnh nhạt nói.
Trên tầng thượng Thanh Tiêu các, bát đại Ma Đế chia làm hai hàng, một hàng đứng đầu là Lưu Ly, một hàng khác đứng đầu là một trung niên nhân tóc dài màu đỏ. Lý Dương và Hạng Vũ phân biệt đứng ở cuối hai hàng.
- Kim Y, đem sự tình nói rõ một chút cho mọi người.
Xi Vưu lệnh cho Kim Y tự mình nói ra mọi chuyện.
- Dạ, Đại Tôn.
Kim Y Đồng Tử hướng Đại Tôn khom người, lập tức tiến lên một bước, nhìn về phía mọi người nói lớn:
- Một ngàn năm trước, Li Kiệt là con của Ma Đế Li Lộc trong lúc thi đấu muốn giết chết Lý Dương, rồi sau đó lại vũ nhục hắn. Hơn nữa trước khi tỷ võ, Li Kiệt có dụng độc hại Lý Dương, tổng hợp những việc trên, Lý Dương giết Li Kiệt là lẽ đương nhiên, Đại Tôn đã ra quyết định, Lý Dương vô tội, được phép tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục tu luyện.
- Rồi sau đó, Ma Đế Li Lộc bởi vì ái tử bị chết, giận quá mất khôn, xông vào Lôi Viêm Địa Ngục, đuổi giết Lý Dương, thi hành trả thù cho con, rồi sau đó còn muốn giết đồ đệ của Đại Tôn là Hạng Vũ. Việc này Đại Tôn cực kỳ tức giận, bèn giam Li Lộc lại, đợi đến Lý Dương ra khỏi Lôi Viêm Địa Ngục, do đó hôm nay là thương thảo xem phải xử lý Li Lộc như thế nào?
Nói xong, Kim Y Đồng Tử liền lui ra phía sau một bước, trở lại vị trí của mình
Xi Vưu Đại Tôn vung tay áo, nhất thời một đạo quang mang chợt lóe lên, Li Lộc Ma Đế liền rơi giữa đài, dưới chân mọi người. Đường đường Ma Đế, lại rơi xuống đất như thế, trong lòng bát đại Ma Đế không kìm được tiếng thở dài, cũng có chút hả hê, bất quá không ai nói gì.
Li Lộc Ma Đế tóc rũ rượi, bị giam cầm cực khổ cả ngàn năm, hắn xem ra vẫn không có gì thay đổi, lúc này hắn đưa mắt nhìn mọi người, thấy Hạng Vũ đang đứng ở cuối hàng, nhất thời giận dữ nói:
- Hạng Vũ, không giết ngươi là ta có lỗi với con ta.
Nói rồi vung tay lên, một đạo ma nguyên lực bắn về phía Hạng Vũ.
- Trên Thanh Tiêu các không được phép phóng túng.
Trung niên tóc dài màu đỏ đứng đầu hàng bên trái hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, một cổ áp lực kinh khủng áp lên trên người Li Lộc, Li Lộc không chống cự nổi ngồi phệt trên mặt đất, đạo ma nguyên lực kia cũng tiêu tan.
- Cám ơn Âm Dương Ma Đế.
Hạng Vũ lúc này khom người nói.
Trung niên tóc dài màu đỏ hướng về Hạng Vũ gật gật đầu, cười mỉm, không nói gì cả. Lý Dương giật mình, quả nhiên, trung niên tóc dài màu đỏ máu chính như hắn sở liệu, là đệ nhất Ma Đế dưới tay Xi Vưu Đại Tôn - Âm Dương Ma Đế.
Âm Dương Ma Đế được sinh ra với khôn cùng huyết ngục, thần thông to lớn, tuyệt đối khó lường. Huyết ngục một tộc là một tộc lớn ở Ma giới. Thanh danh Âm Dương Ma Đế truyền khắp cả Ma giới, thần thông quảng đại, chỉ cần xem hắn phất tay là làm cho Li Lộc Ma Đế ngồi phệt xuống là biết hắn thần thông đến đâu rồi.
Li Lộc Ma Đế tu luyện bao lâu? Hơn chín trăm triệu năm mà thôi, còn Âm Dương Ma Đế thì sao? Từ khi hỗn độn sơ khai, lục giới đản sanh cũng là lúc xuất hiện huyết ngục. Âm Dương Ma Đế cũng bắt đầu từ đó sinh ra, có thể tưởng tượng được thời gian tu chân của hắn.
Âm Dương Ma Đế cũng là một nhân vật trời sanh nên bản lãnh khó lường, nhưng muốn trở thành Đại Tôn cũng khó.
- Lý Dương, không. Không, ngươi không phải Lý Dương, Lý Dương đã đã chết. Ngươi như thế nào có thể là Lý Dương.
Li Lộc Ma Đế chỉ vào Lý Dương đột nhiên gào lớn.
Giờ khắc này, Li Lộc Ma Đế giống như điên cuồng, thấy Lý Dương đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, Li Lộc Ma Đế gần như điên lên. Vì nhi tử mà báo thù, đệ nhất cừu nhân chính là Lý Dương, giết Lý Dương xong, Li Lộc Ma Đế chết cũng không tiếc nuối. Chính là...
Lý Dương bây giờ vẫn đứng ở trước mặt hắn.
- Li Lộc, hắn đúng là Lý Dương, ta vẫn tự hỏi, lá gan ngươi làm sao mà lớn đến thế? Ngay cả Lý Dương đệ đệ của ta cũng dám khi dễ, quả thực chán sống rồi.
Lưu Ly hừ hừ nói. Thân là Phệ Tâm Trùng xuất hiện từ hỗn độn sơ khai, thực lực cực mạnh, cả Âm Dương Ma Đế cũng không nắm chắc thắng được nàng. Lưu Ly đương nhiên có thể đánh bại Li Lộc một cách dễ dàng.
- Không, ngươi không phải Lý Dương, tuyệt đối không phải Lý Dương, Lý Dương đã bị ta giết, đã bị Lôi Viêm đánh thành hư vô, làm thế nào còn sống được, không có khả năng.
Li Lộc Ma Đế vẫn không thể thừa nhận sự thực này, hắn dùng thần thức quan sát Lý Dương, nhưng lại phát hiện...
- Sao có thể như vậy, ngươi như thế nào có thể có khí tức giống hệt Lý Dương? Làm sao có thể?
Li Lộc Ma Đế hai mắt đỏ sọc lên, giờ khắc này hắn đã gần như suy sụp hoàn toàn.
Lý Dương nhìn thấy trạng thái điên cuồng của Li Lộc lúc này, trong lòng cũng thở dài.
Đường đường là một trong tam đại Ma Đế của Xi Vưu Đại Tôn, là cao thủ hậu kỳ Ma Đế, lại biến thành bộ dáng như thế, toàn bộ bởi vì Li Lộc Ma Đế chấp niệm. Vì nhi tử báo thù, Li Lộc Ma Đế đã không tiếc gì hết, chỉ cần xem hắn vừa rồi trước mặt Xi Vưu Đại Tôn vẫn muốn giết Hạng Vũ, thì biết Li Lộc Ma Đế quyết tâm thế nào rồi.
- Li Lộc, Lý Dương không chết, lúc trước bị Lôi Viêm oanh kích, là được bổn tôn cứu.
Xi Vưu không muốn để cho các Ma Đế khác biết sự tình Lý Dương tiến vào hạch tâm cấm vực, nên phải nói như vậy.
Li Lộc Ma Đế thân hình chấn động, lập tức hai mắt mờ đi, chỉ trong chốc lát, hắn như già đi đáng kể, không còn tức giận nữa, thở dài nói:
- Tiểu Kiệt, cha xin lỗi con, cha tưởng rằng đã giết được Lý Dương báo thù cho con rồi, nhưng cha thật vô dụng, vẫn là hoàn toàn thất bại. Lý Dương vẫn không chết, Hạng Vũ cũng không chết, không có gì thành công cả, thất bại toàn bộ rồi, thất bại toàn bộ rồi, cha không thể giết một người nào cả.
Li Lộc Ma Đế đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Xi Vưu, nói:
- Đại Tôn, từ khi quyết định báo thù cho nhi tử của ta, toàn bộ tim óc của ta đã chết. Lúc trước ta cho rằng có thể giết chết Lý Dương và Hạng Vũ, nhưng không ngờ Li Lộc ta thật sự vô dụng, ngay cả một người cũng không giết chết được. Thôi, thôi, hết thảy đều thất bại, Đại Tôn muốn trừng phạt ta như thế nào, cứ hạ quyết định đi.
Nói xong, Li Lộc Ma Đế liền mắt nhắm lại, trong mắt chảy xuống một dòng nước mắt, đây là nước mắt trong cả cuộc đời hơn chín trăm triệu năm, đó là hắn thẹn với nhi tử của mình.
- Ngươi hành hạ Lý Dương bằng ba mươi sáu đạo đại hình, ngươi nói, ngươi bảo ta phải xử ngươi như thế nào?
Xi Vưu lạnh nhạt nói, lúc này Xi Vưu như vị thần của chúng sanh, giờ khắc này hắn tuyệt đối là chí cao, và cũng không có chút lòng thương xót nào.
- Ba mươi sáu đạo đại hình, Li Lộc, đồ khốn khiếp, dám dở thủ đoạn như thế với Lý Dương đệ đệ!
Lưu Ly nhảy đến bên cạnh hắn, tát mạnh vào miệng Li Lộc, một cái tát này Lưu Ly dùng sức rất mạnh, Li Lộc bị đánh ói ra một ngụm máu, ở ngoài các Ma Đế xôn xao bàn tán.
Ba mươi sáu đạo đại hình, thật là tuyệt đối tàn nhẫn, dùng các loại thủ đoạn hành hạ, để cho một cao thủ đau mà chết. Nguyên thần Ma Đế kiên định như thế, nhưng với những cơn đau đớn này linh hồn nguyên thần cũng tơi tả, có thể đau đến tử vong, đủ biết đó là loại đau đớn kinh khủng đến đâu.
So với những hình phạt này, thì việc đánh nát thịt rồi xát muối vào, bóp nát đầu ngón tay là một chế độ đãi ngộ rất dịu dàng.
- Thôi để cho hắn trực tiếp chết đi, không cần hành hạ hắn nữa.
Thanh âm Lý Dương đột nhiên vang lên, tất cả mọi người không khỏi sửng sờ, bát đại Ma Đế nhìn chằm chằm vào Lý Dương, trong lòng đều không hiểu, ba mươi sáu đạo đại hình này Ma Đế đều biết.
Lý Dương phải chịu ba mươi sáu đạo đại hình, so với tử vong còn thống khổ vạn bội, bọn họ không thể hiểu được Lý Dương lúc này nghĩ gì, nếu bọn họ là Lý Dương, sớm đã dùng thủ đoạn cùng loại để đối phó với Li Lộc Ma Đế rồi.
- Lý Dương, ngươi váng đầu hả? Tên hỗn đản kia dùng thủ đoạn như vậy đối phó ngươi, mẹ nó, không hành hạ hắn ta làm sao chịu được. Đến bây giờ ta mới biết, hắn thật ra là vận dụng ba mươi sáu đạo đại hình đối với ngươi.
Hạng Vũ tức giận, mặt đỏ bừng.
Lưu Ly cũng khuyên nhủ:
- Lý Dương, không cần mềm lòng như đàn bà, thân là người trong Ma giới, có đức báo đức, có cừu báo cừu, thiên kinh địa nghĩa, nếu không hành hạ tên Li Lộc này, ta cũng cảm thấy bất bình thay cho ngươi.
Lý Dương nhìn lúc này nhìn Li Lộc Ma Đế, mỉm cười:
- Ta thông cảm với Li Lộc Ma Đế, ở trong lòng hắn, nhi tử Li Kiệt là toàn bộ những gì hắn có, vì nhi tử, hắn có thể bất chấp mọi thứ, cũng có thể làm mọi việc. Cho dù tử vong, hắn cũng không quan tâm, ta thông cảm hắn, bởi vì ta cũng có chấp niệm tương tự, vì Tuyết của ta, ta cũng có thể bất chấp mọi thứ, ta cũng có thể không quan tâm đến cả tử vong.
Lý Dương thở dài nói.
- Hãy để cho hắn chết một cách an tĩnh đi.
Lý Dương nhìn Đại Tôn nói.
Xi Vưu nhìn chằm chằm Lý Dương, một lát sau, Xi Vưu trên mặt có vẻ tươi cười, quay về Lý Dương khẽ gật đầu, vung tay áo lên. Li Lộc Ma Đế, người vốn đã chết từ trong tâm, liền hóa thành tro bụi, biến mất giữa thiên địa.
Thế thôi, một cao thủ Ma Đế hậu kỳ chết đơn giản như thế.
- Hừ hừ, Lý Dương đệ đệ, ngươi đúng là lòng dạ đàn bà, ngươi có biết không? Hắn đối với ngươi như vậy, ngươi lại để cho hắn chết dễ dàng như thế, thật sự là tiện nghi hắn rồi, bất quá...
Lưu Ly cười:
- Bất quá ta cũng rất bội phục ngươi không hành hạ hắn, xem ra, ta càng muốn thân cận với ngươi.
Nói xong lại muốn choàng tay Lý Dương.
Bị dọa, Lý Dương bay ngược lại nấp phía sau lưng Hạng Vũ. Lưu Ly nhất thời cười khanh khách.
Lý Dương cũng là cười khổ, khi tâm tình bình tĩnh lại, Lý Dương nhìn vào mặt đất nơi Li Lộc Ma Đế lúc trước còn ở đó, lúc này Li Lộc đã hóa thành tro bụi rồi. Li Lộc Ma Đế lúc trước muốn giết mình bây giờ hóa thành tro bụi như vậy.
“Ta lòng dạ đàn bà?” Lý Dương trong lòng tự hỏi, rồi hắn lắc đầu cười không thèm để ý “lòng dạ đàn bà cũng được, chỉ cần không thẹn lương tâm là được.”
thaolakinh89 : Ai muốn post kiểu gì thì post. Mẹ nó ta chịu hết nổi rồi. Ta sẽ ko bao giờ sửa bài nữa. Chết tiệt