Lần này bởi vì chỉ có hai danh ngạch, thế nhưng có đến sáu mươi ba người báo danh, do đó chia làm hai tổ, một tổ ba mươi hai người, một tổ ba mươi mốt người, mỗi tổ sẽ có một người có thể tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục. Trong tổ thứ hai do có ba mươi mốt người, nên trong vòng một, một người sẽ không phải đấu mà được trực tiếp tấn cấp, do vậy đợt thứ hai tổ này cũng sẽ có mười sáu người, đi từng vòng một, cuối cùng còn lại hai người quyết đấu.
Hạng Vũ đến bên cạnh Lý Dương nói.
Lý Dương gật gật đầu:
- Ta và Li Kiệt đều được chia vào đệ nhất tổ, theo thứ tự các trận đấu, nếu chúng ta đều thắng lợi, chúng ta sẽ quyết đấu ở vòng cuối, từ đó tranh đoạt danh ngạch duy nhất của tổ mình.
Hạng Vũ cũng nói:
- Lần này có tới mười mấy người đạt tới Ma Vương hậu kỳ báo danh, nhưng thực lực lớn nhất là Trảm Mệnh và Li Kiệt, Trảm Mệnh thì được xếp vào tổ hai, tin rằng hắn sẽ đoạt được một danh ngạch mà không gặp khó khăn gì. Nói cách khác, Trảm Mệnh đã coi như đoạt được một danh ngạch rồi, chỉ có ngươi và Li Kiệt phải tranh chấp một danh ngạch thôi.
Lý Dương cười khổ, nếu trong trận chung kết mình gặp Li Kiệt, Lý Dương chắc không thể ra tay hạ thủ, dù sao Li Kiệt đối xử với hắn rất hữu hảo, thường xuyên mời Lý Dương ăn các món trân kì, Lý Dương tự nhiên có điểm do dự. Bất quá Lý Dương không thể bỏ việc tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục.
Tu luyện nhanh hơn, đề cao nhanh hơn. Sớm đi tìm Tuyết, đây chính là mục tiêu của Lý Dương.
- Ta mong Li Kiệt tại trước trận chung kết sẽ bị thua ai đó, nếu là như vậy, ta cũng không phải khó xử.
Lý Dương lắc đầu cười nói. Lý Dương không biết rằng, có người đã an bài thứ tự như thế, chính là Li Kiệt lợi dụng ảnh hưởng của cha hắn để sắp xếp mọi việc.
Nếu không, xác suất hai người tình cờ quyết đấu ở trận cuối là rất nhỏ.
Thời gian qua nhanh, bọn Lý Dương mỗi ngày chăm chỉ tu luyện, hơn một tháng sau, trận đấu rốt cục cũng tới.
Trên nghiễm tràng tại Ma Thần cung, tại trung ương nghiễm tràng có hai nhóm tham gia thi đấu gồm sáu mươi ba người ghi danh, ngoài ra cũng có bằng hữu của những tuyển thủ này và còn có một vài người vô công rỗi nghề trong Ma Thần cung đến quan khán cuộc thi. Lý Dương, Điền Cương, Hạng Vũ ở trong số đó.
- Trận đấu này tiến hành rất nhanh, một ngày là có thể xong rồi.
Lý Dương cười nói.
Hạng Vũ ngồi ở bên cạnh hắn cũng gật gật đầu:
- Cao thủ tiến hành chiến đấu, tự nhiên rất nhanh. Tổng cộng chỉ có sáu mươi ba người thôi, hơn nữa lại chia làm hai tổ thi đấu, hai tổ song song tiến hành, tự nhiên sẽ chấm dứt rất nhanh.
Điền Cương cười:
- Hắc hắc, sư huynh, ngươi cần phải cố gắng nhé, ta đứng ngoài ủng hộ tinh thần cho ngươi!
Lý Dương không hề tức giận Điền Cương. Điền Cương không cần đấu, tự nhiên cũng có một danh ngạch, bây giờ lại còn đứng bên ngoài huyên thuyên như thế.
- Đừng nói linh tinh, sư huynh Liệt Thiên của ta ra rồi kìa.
Hạng Vũ rồi đột nhiên nói với hai người, Liệt Thiên Ma Đế chính là người chủ trì. Lý Dương vừa nghe, ánh mắt lập tức hướng về phía trung ương nghiễm tràng.
Một người gầy gò, nhưng rất có khí thế nam nhi lăng không đứng trên nghiễm tràng.
- Các vị, chỉ còn lại có hai danh ngạch tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, hai danh ngạch này sẽ do sáu mươi ba người ghi danh có công lực dưới cảnh giới Ma Quân tranh đoạt. Sáu mươi ba danh tuyển sẽ được chia làm hai tổ. Mỗi trận đấu đều là từ hai tuyển một, mỗi một tổ sẽ có một người được tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục.
Liệt Thiên Ma Đế nói.
“ Hai quang quyển này không có tác dụng ngăn trở nào. Đến mây mù cũng có thể xuyên qua được, hai quang quyển này chỉ dùng để chia hai sân đấu mà thôi, các trận đấu tổ thứ nhất được tiến hành tại quang quyển phía nam, các trận đấu tổ thứ hai được tiến hành tại quang quyển phía bắc.”
- Ta nhấn mạnh hai điểm: Thứ nhất là khi một người bị đánh ra bay ngoài quang quyển (vòng ánh sáng) thì coi như thua trận. Hai là ai lỡ tay làm vỡ ngọc giản màu xanh này, coi như phạm qui, cũng tính thua cuộc. Đúng vậy, chỉ có hai kết quả này. Cho dù giết chết đối phương, cũng phải đá thi thể đối phương ra ngoài quang quyển mới được tính!
Liệt Thiên Ma Đế lạnh lùng nói.
Nghe xong lời này, sáu mươi ba người sắp tham gia trận đấu run lên.
- Đã gọi là cuộc đấu loại trực tiếp, tự nhiên phải chém giết nhau, chết sống có số, ta nhắc nhở mọi người, nếu sợ bị giết, thì cứ bóp vỡ ngọc giản là xong.
Liệt Thiên Ma Đế nói xong, hóa thành tàn ảnh, biến mất trên nghiễm tràng.
Trận đấu Ma giới, tự nhiên phải toàn lực ứng phó, bỏ qua mọi thứ khác.
- Tất cả đều là sanh tử chi chiến, hơn nữa giết chết đối thủ vẫn không được tính là thắng, phải đá ra ngoài quang quyển được tính, thật sự là...
Lý Dương cảm thấy rất không thoải mái.
Hạng Vũ cười nói:
- Đây là quy củ, chỉ có hai kết quả để phân thắng thua, một là ra khỏi quang quyển, hai là làm vỡ ngọc giản. Ngoài ra không thể phân thắng thua được.
Lúc này, hai mỹ nữ áo trắng bay vào giữa sân, hai người chia ra đứng phía ngoài hai quang quyển.
- Đệ nhất tổ, trận đấu đầu tiên, Kiến Nhân đấu với Thiện A.
Bạch y mỹ nữ ở quang quyển phía nam tuyên bố, có thể thấy hai mỹ phụ này là trọng tài.
Trận đấu chính thức bắt đầu...
Dựa theo thứ tự trận đấu, Lý Dương là người cuối cùng ở tổ một tham gia trận đấu, Lý Dương cũng không vội, tranh thủ xem trận đấu của người khác.
Lý Dương dùng thần thức đảo qua, kiểm tra hai người đang tham gia trận đấu, Kiến Nhân công lực ở mức Ma Vương trung kỳ, Thiện A cũng là Ma Vương trung kỳ, nhưng xét về khí thế, Thiện A có phần trội hơn.
- Bắt đầu!
Bạch y mỹ nữ ra lệnh, Thiện A nhất thời hóa thành một đạo hắc quang, nhằm phía Kiến Nhân.
- Oanh!... Oanh!... Oanh!...
Hai người điên cuồng công kích lẫn nhau, toàn chiêu thức để đưa đối phương vào chỗ chết. Quả nhiên, Thiện A chiếm ưu thế, đột nhiên hắn xoay tròn đùi phải, nện vào ngực Kiến Nhân, chỉ nghe “Ca sát!” một tiếng, xương ngực của Kiến Nhân hoàn toàn vỡ vụn, máu tươi chảy đầy đất.
Kiến Nhân giống như một chiếc bao tải rách, ngã xuống đất, miệng phun ra một búng máu tươi.
- Đi tìm chết!
Thiện A trong mắt hiện lên một tia tàn khốc, nhằm phía Kiến Nhân, như muốn ăn tươi nuốt sống Kiến Nhân ngay.
Đột nhiên...
- Ta nhận thua!
Kiến Nhân rồi đột nhiên kêu lên một tiếng, Thiện A vừa nghe. Ngừng lại nhìn Kiến Nhân cười lạnh, có vẻ rất đắc ý, Kiến Nhân thò tay lấy ra ngọc giản, chuẩn bị bóp vỡ ngọc giản. Nhìn thấy thắng lợi trong tầm tay, trên mặt Thiện A không khỏi lộ vẻ tươi cười, lòng thầm giãn ra.
- Hưu!
Kiến Nhân bỗng đột nhiên hóa thành một đạo hắc mang. Một cú đá như bão táp, nện vào đầu Thiện A. “Bồng!” một tiếng. Đầu Thiện A vỡ vụn, bất quá đối với ma đạo cao thủ mà nói, vỡ đầu chỉ là tiểu thương.
- Phốc!
Trong khi đùi phải công kích, hàn quang trong tay Kiến Nhân đã đâm xuyên qua ngực Thiện A, đồng thời đâm xuyên qua trái tim của hắn, hủy diệt nguyên thần. Thi thể Thiện A đổ gục xuống đất, Kiến Nhân một cú đã tương thi thể của Thiện A bay ra khỏi quang quyển.
- Kiến Nhân thắng!
Bạch y mỹ phụ tuyên bố.
Ở ngoài Lý Dương, Điền Cương bọn người bắt đầu tranh luận về trận đấu.
- Kiến Nhân không phải đã nhận thua rồi sao? Chơi vậy mà cũng tính sao?
Điền Cương nghi hoặc hỏi.
Hạng Vũ giải thích:
- Ngươi ngốc thế, không có nghe rõ quy củ sao? Phân định thắng thua chỉ có hai điều: Thứ nhất, bị đẩy ra ngoài quang quyển. Thứ hai, bóp vỡ ngọc giản. Kiến Nhân mặc dù ngay từ đầu đã nhận thua, nhưng hắn một là không có ra ngoài quang quyển, hai không có bóp vỡ ngọc giản, tự nhiên không có bại.
Lý Dương cũng ngạc nhiên:
- Xem ra quy củ này hoàn thật sự là tàn bạo. Cho dù giết chết đối phương, cũng phải đá ra ngoài quang quyển. Thiện A chết quá uất ức, đang thấy Kiến Nhân nhận thua, hắn mới buông lơi. Lại bị Kiến Nhân tận dụng cơ hội, trong nháy mắt đưa hắn vào chỗ chết.
- Lý Dương! Nhớ kỹ, khi đối phương nói “Ta nhận Thua”, cũng không thể phóng túng, phải nhìn thấy đối phương bóp vỡ ngọc giản mới coi là thắng.
Hạng Vũ nhắc nhở Lý Dương.
Lý Dương cười:
- Yên tâm, đã xem qua trận đấu như vậy rồi, tự nhiên sẽ không phạm lầm lẫn tương tự.
Hết trận này đến trận khác.
- Sư huynh, Li Kiệt lên kìa.
Điền Cương nhắc nhở Lý Dương
Lý Dương lúc này nhìn lại, Li Kiệt toàn thân áo lam, đối thủ của hắn là một hắc y đại hán, công lực ở mức Ma Vương trung kỳ. Lý Dương cười, này trận đấu nên không cần phải xem, Li Kiệt sẽ dễ dàng giải quyết đối thủ.
Kết cục cũng không khác sở liệu.
- Hát!
Li Kiệt quát khẽ một tiếng, đùi phải hóa thành cuồng phong, đá vào đầu đại hán kia, xương đầu lập tức vỡ vụn, đại hán kia cao giọng hô:
- Ta nhận thua!
Nhưng mà Li Kiệt căn bản không ngừng tay, thân hình trong nháy mắt đến trước mặt hắc y đại hán, tay phải hóa thành một đạo ngân quang, trong nháy mắt đâm xuyên qua ngực hắc y đại hán. Bóp nát trái tim, tiêu diệt nguyên thần đối phương.
- Bồng!
Li Kiệt đá thi thể hắc y đại hán ra ngoài quang quyển.
- Li Kiệt thắng!
Bạch y mỹ nữ tuyên bố.
Nhìn thấy trận đấu Lý Dương từ từ nhíu mày, thần thức của hắn trong nháy mắt đã biết đạo ngân quang kia là cái gì, đó là một món thượng phẩm ma khí, ma khí hình trảo. Lý Dương không biết, ma khí này tên là Ngân Thiết Trảo!
- Đối phương đã nhận thua rồi, kia Li Kiệt vẫn không hề ngừng tay, trực tiếp giết chết đối phương.
Điền Cương ngạc nhiên.
Lý Dương cười:
- Có lẽ Li Kiệt nhìn thấy trận đấu đầu, mới có quyết định như vậy.
Điền Cương cười lạnh nói:
- Hắn cũng nên tạm thời dừng lại, xem đối phương có bóp nát ngọc giản hay không chứ. Huống chi công lực hắn rõ ràng cao hơn hắc y đại hán nhiều, lo lắng cái gì? Ta nghĩ Li Kiệt này bề ngoài hữu hảo, nhưng nội tâm rất lãnh khốc.
Tựa hồ Điền Cương có thành kiến với Li Kiệt.
Hạng Vũ cười nói:
- Trực tiếp giết chết người khác như vậy thì rất dễ đắc tội với mọi người. Bất quá Li Kiệt có cha là Li Lộc Ma Đế, Li Kiệt cũng không sợ đắc tội với ai. Do đó mới có thể trực tiếp giết chết đối phương.
Lý Dương nghe xong, cũng gật gật đầu.
Đệ nhất tổ tổng cộng có ba mươi hai người, trong vòng một có mười sáu trận, Lý Dương đấu trận cuối.
- Vòng một, tổ một, trận đấu thứ mười sáu, Lý Dương đối Sa Phong.
Bạch y mỹ nữ tuyên bố.
Lý Dương mỉm cười đứng dậy, Hạng Vũ và Điền Cương cười hướng về Lý Dương. Sa Phong cũng xuất tràng, cũng mặc hắc sắc chiến giáp, trên hắc sắc chiến giáp còn có màu đỏ, đó là dấu vết giết người còn lưu lại, tỏa ra mười phần sát khí.
- Lý Dương huynh đệ, cần phải đánh hết sức nghe, ta đợi quyết chiến với ngươi.
Li Kiệt đã về tới, nói với Lý Dương.
Lý Dương cười:
- Yên tâm, ta nhất định phải tiến tới vòng cuối, chỉ là không biết ngươi có thể đến vòng cuối không thôi. Ha ha...
Lý Dương cười đùa, rồi tiến vào quang quyển, Li Kiệt ở bên ngoài, cùng bọn người Hạng Vũ nhìn chăm chú vào trận đấu của Lý Dương.
Sa Phong, Ma Vương hậu kỳ cao thủ, không biết có bao nhiêu kinh nghiệm sanh tử chi chiến, đối mặt Lý Dương, hắn rất tự tin, bởi vì hắn biết Ma Vương hậu kỳ chỉ có hơn mười người, trong đó tịnh không có Lý Dương.
- Tiểu tử, hay là nhận thua sớm một chút, nếu không chết cũng không trách được.
Sa Phong “ha ha” cười to một cách càn rỡ, nói.
Lý Dương mỉm cười không nói.
Bạch y mỹ phụ hô lớn một tiếng:
- Bắt đầu!
Sa Phong vừa mới cười to, nhất thời sắc mặt bắt đầu nghiêm túc, đối mặt địch nhân, bất kể địch nhân loại gì, đều phải xuất toàn lực ứng phó, xuất ra thực lực cực mạnh. Đây chính là qui tắc chiến đấu của Sa Phong, nếu không hắn cũng không có khả năng sống lâu như vậy.
- Oanh!
Sa Phong đạp mạnh xuống đất, dùng phản lực kết hợp với lực của bản thân, hắn hóa thành một đạo hắc quang trực tiếp bắn tới Lý Dương.
Lý Dương đứng bất động.
Khi đòn công kích của hắn đến gần sát Lý Dương, Lý Dương mới động, giống như một trận gió nhẹ, phiêu diêu bước một bước tránh được đòn của Sa Phong. Nhìn thấy cảnh này, Li Kiệt đang đứng ở ngoài nhất thời sắc mặt biến đổi.
Một bước này đã lộ ra thực lực của Lý Dương.
- Trận đầu, chắc phải chấn nhiếp bọn họ một chút.
Lý Dương cũng muốn che dấu thực lực, quyết định giải quyết Sa Phong nhanh chóng.
Sa Phong khiếp sợ phát hiện Lý Dương trước mắt đột nhiên biến mất, biết là bất diệu. Do có nhiều kinh nghiệm sanh tử chi chiến, hắn quyết định ngay lập tức, thân thể trong nháy mắt ngã xuống đất.
- Hô!
Đùi phải Lý Dương giống như đao chém xuống, xẹt qua phía trên Sa Phong, kình phong lướt qua sắc bén như đao.
Lúc này Sa Phong ngã xuống, tay phải đánh xuống đất, thân hình như mũi tên dán trên mặt đất bay vọt đi. Hắn vừa muốn đứng dậy, nhưng...
- Oanh!
Đầu gối Lý Dương nện xuống bụng Sa Phong, Chiến Thần Ngoa mạnh nhất là ở chỗ đầu gối, vừa đá một cú đã khoan thủng bụng Sa Phong thành lỗ thủng lớn, đồng thời, thân hình xoay tròn, chân phải cũng bắt đầu tung đòn.
- Ba!
Chân phải Lý Dương nện vào cằm Sa Phong, đầu Sa Phong bỗng biến thành méo mó một cách quái dị, lúc này, yết hầu của hắn đã gãy.
- Ta nhận thua!
Sa Phong lúc này hét lớn một tiếng, Lý Dương ngừng lại, lạnh lùng nhìn Sa Phong.
Sa Phong lấy ra ngọc giản, bóp nát. Sa Phong nhìn Lý Dương, ngạc nhiên:
- Lý Dương, tốc độ ngươi quá nhanh, cước thứ hai vừa rồi, nếu ngươi công kích trái tim ta, có lẽ ta đã đã chết. Cám ơn ngươi thủ hạ lưu tình.
Lý Dương tốc độ quá nhanh, khi Lý Dương công kích, hắn căn bản không có phản ứng.
Năm xưa chỉ là Ma Soái tiền kì, tốc độ Lý Dương đã có thể sánh với tốc độ nổi tiếng của Kha Phong Ma Vương, bây giờ đã là Ma Soái hậu kỳ, hơn nữa lĩnh ngộ “Xuyên Vân Toa Vụ” cao hơn một tầng, tốc độ tự nhiên càng thêm kinh khủng.
- Lý Dương thắng!
Bạch y mỹ nữ tuyên bố.