Chương 229: Tế Đao

“Liệt Sơn tôn giả, Ma suất hậu kỳ?”Lý Dương trong miệng thấp giọng thì thào tự nói, nhưng trong đầu lại đang suy nghĩ.

Liệt Sơn tôn giả này hiển nhiên là rất muốn chiếm Bích Lan sơn này, người bên ngoài đang kêu la kia hiển nhiên là sứ giả truyền tin, ý tứ rất rõ ràng: ”Tiểu tử, thức tỉnh đi, mau đưa Bích Lan sơn dâng lên, nếu không đại quân bên ta đánh tới…”

Lý Dương trên mặt đột nhiên có một tia cười lạnh, trực tiếp bước ra ngoài. Phố Húc, Hầu Sơn đám người phía sau lúc này cũng không hiểu suy nghĩ lúc này của Lý Dương, nhưng vẫn theo sau đi tới. Khóe miệng Lý Dương có một tia lãnh đạm, sát ý dần dần tăng lên.

Chỉ thấy bên ngoài Bích Lan sơn, một gã đại hán đang không ngừng đổi phương hướng, không cách nào tiến vào trong Bích Lan sơn, lại không có cách nào rời đi. Hiển nhiên, đã bị ‘tiểu Thái Cực Âm Dương trận giam giữ. ’

“Mẹ kiếp. cái địa phương quỷ quái này, Bích Lan sơn từ lúc nào biến thành bộ dáng này, như thế nào lại không vào được? Chẳng lẽ là trận pháp trong truyền thuyết?” đại hán nọ cuống cuồng lên, hung hăng công kích vào đám cự thạch (đá lớn) xung quanh. .

“Nhanh thả lão tử ra, nếu không Liệt Sơn tôn giả nhất định đem đại quân đánh tới. ” đại hán nọ điên cuồng hét lên.

Lý Dương sắc mặt lạnh như băng.

“Hưu !”

Đao phách chợt lóe lên, đại hán nọ thân thể chấn động, lập tức đổ xuống phía trước, không nhúc nhích. Tâm tạng của hắn bỗng chốc liền bị đao phách xuyên qua, nguyên thần bị phá nát. Một cao thủ cấp bậc Thiên ma, ở trên tay Lý Dương lại không chịu nổi một kích.

“Mộc Dịch đại nhân. Ngươi đây là…. ” Phố Húc đám người kinh hãi.

Liệt Sơn tôn giả tại Phiêu Tuyết sơn mạch cũng không có một ai có can đảm chống lại mệnh lệnh của hắn. Điều này không phải là cùng Liệt Sơn tôn giả đi về hai hướng đối lập sao?

Lý Dương khẽ nhếch khóe miệng: ”Liệt Sơn tôn giả? Ta phải xem xem hắn có bao nhiêu lợi hại, hừ!”

Lý Dương hôm nay chính là Thiên ma hậu kỳ đỉnh phong, hắn có cảm giác, chính mình rất nhanh sẽ đạt tới Ma tướng tiền kỳ. Đến lúc đó Đao Chi Bi Sát xuất ra, thêm vào đó ‘Phá Sơn Liệt Không’, Liệt Sơn tôn giả muốn đối phó với hắn quả là không dễ dàng. Huống chi, Hạng Vũ tốc độ khôi phục lại cực nhanh, phỏng chừng còn nửa tháng nữa cũng sẽ đạt tới Ma suất cảnh giới.

Hạng Vũ đối với lý giải về ‘Ma Thần Lục Tuyệt’ vượt qua rất xa Lý Dương, uy lực công kích tự nhiên cũng kinh khủng hơn rất nhiều. Cho dù về mặt công lực yếu hơn một chút, nhưng bằng vào giải thích đối với thiên đạo, muốn đối phó với tên kia, đối với Hạng Vũ cũng là dễ như trở bàn tay.

Mình còn lo sợ cái gì?

Cho dù địch nhân cường đại hơn, cùng lắm thì chân đạp Thanh Vân mang theo huynh đệ của mình bỏ chạy. Huống chi bây giờ xung quanh Bích Lan sơn có ‘tiểu Thái Cực Âm Dương trận’ người bình thường căn bản muốn xông vào cũng không được.

“Lý Dương huynh đệ. Cái ‘tiểu Thái Cực Âm Dương trận’ này như thế nào?” Hầu Tĩnh cũng đi tới, thấy trận pháp mình bố trí nổi lên tác dụng, trên mặt cũng có một chút tự hào.

“Hầu Tĩnh, cái ‘tiểu Thái Cực Âm Dương trận’ này của ngươi có thể giam giữ được người có công lực cao nhất đạt tới mức nào?” Lý Dương dò hỏi.

Hầu Tĩnh thở dài nói : ”Công lực của ta quá thấp, trận cơ không đủ cường đại. Trận pháp này cao nhất giam giữ được cao thủ cấp bậc Ma tướng thôi, điều này còn đòi hỏi đối phương đối với trận pháp không có nghiên cứu. Đối với trận pháp nghiên cứu càng sâu, đột phá càng dễ dàng. ”

Trận cơ là đòi hỏi trọng yếu nhất. Mặc dù Lý Dương đám người công lực so với Hầu Tĩnh cao hơn rất nhiều nhưng bởi vì không biết trận pháp, cho nên không có cách bố trí trận cơ.

Dù sao bố trí trận cơ cũng không phải là chuyện đơn giản.

“Công lực của ngươi thấp? Công lực của ngươi không phải là bị phong ấn sao, trước đó giải khai một đạo, công lực không phải tăng lên sao, sau khi củng cố xong, tiếp tục giải khai đạo phong ấn thứ hai công lực của ngươi tự nhiên sẽ cao lên. ” Lý Dương nghi hoặc nói.

Hầu Tĩnh sững sờ, lập tức lắc đầu cười tự giễu: ”Nghiên cứu trận pháo quá si mê rồi, cũng quên mất chính mình còn có ba đạo phong ấn. ”

Hầu Sơn, Hổ Đại cùng Hổ Nhị ba người đã giải trừ xong đạo phong ấn thứ nhất, nhưng Hầu Tĩnh một đạo phong ấn cũng chưa có giải khai, hắn nghiên cứu trận pháp đã quên ăn quên ngủ.

“Tốt, tốt lắm. Ta phải đi tu luyện. Đợi sau khi ba đạo phong ấn toàn bộ giải khai, ta lại một lần nữa bố trí đại trận này, đến lúc đó trận pháp uy lực tự nhiên tăng lên càng lớn. Lý Dương huynh đệ, ta đi trước tu luyện. ” Hầu Tĩnh nói xong một tràng, liền vội vàng đi tu luyện.

“Hầu Tĩnh này, cũng si mê trở thành cái bộ dạng này. ” Lý Dương nhìn bóng lưng Hầu Tĩnh cười nói.

Ngày thứ hai. Kiệt Thụy, Kiệt Tây, La Đức Thành, Bác Khắc Lạp Tư, Mễ Tư năm đệ tử của Lý Dương, Cát Thính nhất gia, đám người Điền Cương cũng xuất hiện trong đại sảnh.

“Sư huynh, ngươi hôm nay triệu tập mọi ngươi ở chỗ này có chuyện gì sao?” tiểu Kiệt Khắc lắc lư tự mãn nói. Hắn lại là đắc ý vừa lòng, trong Ma giới mặc dù linh thảo linh dược không nhiều như tiên giới, nhưng Ma giới so với phàm nhân giới còn tốt hơn.

Tiểu Khắc Kiệt bây giờ chính là chuyên tâm nghiên cứu chế tạo đan dược.

“Muốn hỏi mọi người một chút về tình huống đặc biệt gần đây nhất. Nếu mọi người không có chuyện gì, trợ giúp mọi người nghĩ cách giải quyết chuyện này. Cả ngày tu luyện cũng rất là nhàm chán. ” Lý Dương cười nói.

Tiểu Kiệt Khắc có chút gian trá nói : ”Sư huynh, động tác của ngươi quá chậm, tỷ tỷ đã sớm an bài tốt cho chúng ta rồi, tỷ tỷ quản lý tài vụ của cả Bích Lan sơn, sau đó trù tính chung quản lý. Vợ chồng Cát đại thúc hiệp trợ tỷ tỷ, bổn thiên tài chuyên môn luyện chế linh đan, cung cấp cho tỷ tỷ buôn bán. ”

Lý Dương ngẩn ngơ: ”Bán?”

Lỵ Lỵ đứng lên, trên mặt có tia tươi cười tự tin: ”Sư huynh. Ta sau khi tới Ma giới có một chút nghiên cứu, phát hiện ra Ma giới buôn bán thủ đoạn thật sự quá lạc hậu, căn bản không biết quy luật tài chính. Thông hóa, bành trước một chút đạo lý. Cho nên ta liền vận dụng một chút thủ đoạn!”

Lỵ lỵ là dạng người nào? Tiến sĩ quản lý tài chính, hơn nữa khi còn ở trên địa cầu quản lý một cái siêu cấp đại tập đoàn đều là dễ dàng. Tài chính thiên phú của nó cực cao, tuyệt đối là có thể được.

Tại Ma giới. Mọi người đều là tàn sát lẫn nhau, tranh đấu lẫn nhau. Nhiều nhất chính là dùng ma nguyên thạch trao đổi lấy một ít vũ khí, chỉ bất quá tương đương với loại buôn bán cổ đại nhất của Trung Quốc cổ đại mà thôi. So với buôn bán hiện đại thật sự là quá lạc hậu.

Lỵ Lỵ, một người tại thế giới thương mại hiện đại là nữ hoàng hô phong hoán vũ đi tới Ma giới, hơi vận dụng một chút thủ đoạn, muốn tại Ma giới buôn bán lớn, vậy không phải là vô cùng đơn giản sao?

“Có đạo lý. Bất quá buôn bán linh đan, ngươi bán thế nào? Ngươi có đường dây sao?” Lý Dương hỏi lại.

Lỵ Lỵ cười thần bí : ”Đối với ngươi một người mà tài chính không biết nói chuyện tài chính, ngươi hiểu được sao?” Lỵ Lỵ bộ dạng thần bí, Lý Dương nhất thời cười khổ, bản thân mình đối với kinh tế thật sự là một người đi bên ngoài, so với Lỵ Lỵ giống như là chênh lệch giữa hài đồng ba tuổi cùng kiện tướng điền kinh.

“Được, được rồi, hết thảy tài vụ của Bích Lan sơn do sư muội ngươi tới quản lý. Vợ chồng Cát đại ca tới phụ giúp ngươi. ” Lý Dương giống như ở phàm nhân giới, công việc thủ chưởng quỹ, hắn đối với Lỵ Lỵ rất là tin tưởng.

Lỵ Lỵ gật đầu : ”Chỉ cần vợ chồng Cát đại ca đi theo ta, hết thảy đều ok. ” Lỵ Lỵ gần đây mới phát hiện ra vợ chồng Cát Phổ quản lý sổ sách nghiêm cẩn tuyệt đối. Làm một người quản gia, đó là yêu cầu tốt nhất. Ở trong Ma giới, muốn tìm được một nhân tài quản lý, còn thật sự là ít.

Sau một lát thảo luận, Lý Dương nhìn về phía mấy người đồ đệ của mình, mấy người đồ đệ này của mình đều đã đạt tới Kim Đan kỳ, ngay cả Cát Hân cũng đã tới Kim Đan kỳ.

“La Đức Thành, Bác Khắc Lạp Tư, Mễ Tư Hoắc Phu các ngươi đã hoàn thành kim đan, hôm nay ta truyền cho các ngươi ‘Thất Diệu Tinh Cực’. Phi đao nhập đạo chi thuật, từ hôm nay trở đi, các ngươi coi như là một phần tử của Tinh Cực Tông. ”

Lý Dương biết rằng, Tinh Cực Tông tại tiên giới căn cơ mỏng, liền quyết định tại Ma giới cũng thành lập một cái Tinh Cực Tông, dù sao có Hạng Vũ chống đỡ (giúp đỡ), Tinh Cực Tông tại Ma giới phát triển còn có điểm nắm chắc.

“Cám ơn sư tôn!” La Đức Thành ba người nhất thời con mắt sáng ngời, lập tức quỳ xuống nói.

Lý Dương quay đầu nhìn Cát Hân nói: ”Cát Hân. Ta là tiểu thúc thúc của ngươi, cũng truyền cho ngươi ‘Ma Dương điển’. Ngươi gần đây nhất cũng vừa đạt tới Kim Đan kỳ, nếu như ngươi nguyện ý gia nhập vào môn hạ của ta, trở thành đệ tử của ta, ta cũng truyền cho ngươi ‘Thất Diệu Tinh Cực’. Cát Hân, ngươi có bằng lòng không?”

Lý Dương muốn sử dụng chiêu này làm cho Cát Hân cắt đứt ý niệm trong đầu.

Cát Hân cúi đầu. Cuối cùng ngẩng đầu lên : ”Đồ nhi Cát Hân bái kiến sư tôn!” nói xong liền quỳ xuống dập đầu. Lý Dương rõ ràng nhìn thấy, khi Cát Hân dập đầu một giọt nước mắt đã rơi xuống. Đợi Cát Hân ngẩng đầu lên lại không có nước mắt.

“Tốt lắm, từ hôm nay trở đi, ngươi cũng tính là đồ đệ của ta. La Đức Thành, Mễ Tư Hoắc Phu, Bác Khắc Lạp Tư mấy người các ngươi, còn có Kiệt Thụy, Kiệt Tây, sau này Cát Hân sẽ là sư muội của mấy người các ngươi. ” Lý Dương nhìn về phía mấy người La Đức Thành nói.

“Ra mắt sư huynh !” Cát Hân tiên lên nói.

“Ừm sư muội. Chúng ta đã là sư huynh. Không mau dâng trà cho chúng ta?” Mễ Tư Hoắc Phu giống như một con gấu trắng lớn, sau khi tu ma thân thể lại cao hơn cường tráng hơn, thân cao hai thước hai ba, thể trọng ít nhất cũng hơn ba trăm cân.

Bác Khắc Lạp Tư là một tên xảo trá nhất trong mấy tên đồ đệ của Lý Dương: ”Phải, Mễ Tư Hoắc Phu nói rất có đạo lý, chúng ta chính là sư huynh !” nói xong liếc mắt với La Đức Thành.

La Đức Thành nhất thời trong lòng minh bạch, con mắt nhấp nháy nói : ”sư muội, hai người bọn họ…. cũng có chút đạo lý. ” Nói xong còn cố ý trịnh trọng gật đầu.

“Dâng trà? Hừ!”

Cát Hân ngay lập tức trở mặt. Chu miệng, hừ lạnh một tiếng. Toàn thân hóa thành ảo ảnh, cấp cho La Đức Thành ba người mỗi người một cái cốc vào đầu, xem như là lễ gặp mặt, lúc này Cát Hân tựa hồ hồi phục lại bộ dáng hoạt bát năm đó.

“Đừng nháo loạn. Điền Cương, Kiệt Thụy, Kiệt Tây, Hầu Sơn, Hầu Tĩnh mấy người này lưu lại, những người khác về trước nghỉ ngơi đi. La Đức Thành, Cát Hân mấy người các ngươi tự mình chăm chỉ tu luyện. ” Lý Dương cười nói.

Mặc dù bây giờ Cát Hân đã hơi chút hoạt bát (mạnh mẽ), nhưng Lý Dương vẫn còn là rất cao hứng, nếu như Cát Hân vẫn một bộ dáng ưu thương nọ, Lý Dương cũng sẽ lo lắng, trở lại bản sắc như vậy ngược lại làm cho Lý Dương yên tâm.

Sau khi những người khác đi rồi, trong đại sảnh chỉ có Điền Cương, Kiệt Thụy, Kiệt Tây, Hầu Tĩnh bốn huynh đệ.

“Sư huynh. Có chuyện gì sao?” Điền Cương dò hỏi.

Lý Dương lúc này sắc mặt nghiêm túc trở lại: ” Đúng vậy. Ta đoán phỏng chừng không bao lâu nữa Liệt Sơn tôn giả sẽ đối phó với chúng ta. ”

“Liệt Sơn tôn giả là người như thế nào?” Điền Cương hỏi.

Hầu Sơn nói: ”Cao thủ cấp bậc Ma suất hậu kỳ. ” Đám người Hầu Sơn đã biết chuyện này, dù sao ngày đó khi Lý Dương giết chết Liệt Sơn tôn giả sứ giả, mấy người bọn họ cũng đang ở đó.

Điền Cương ngẩn ngơ.

Ma suất hậu kỳ? Vậy so với hắn lợi hại hơn rất nhiều, phỏng chừng một chiêu là có thể đối phó với hắn.

“Sư huynh, ngươi có nắm chắc đối phó được hắn không?” Điền Cương vội hỏi.

Lý Dương cười : ”Tạm thời nắm chắc không lớn, bất quá nửa tháng sau liền có thể nắm chắc. ” Điền Cương trong lòng thất kinh, Lý Dương sư huynh mình thực lực rốt cục cao đến mức nào, hắn cảm thấy càng thêm mê hoặc.

Đột nhiên, Lý Dương sắc mặt nghiêm túc đứng dậy : ” Nghe này, có một đám người đánh tới đây. Các ngươi phải bảo vệ Lỵ Lỵ bọn họ đưa đến huyệt động sâu nhất dưới Bích Lan sơn. ” Lý Dương đã có kế hoặch, một khi đối phó không được, bỏ chạy đến huyệt động dưới chân núi Bích Lan Sơn. Để cho Điền Cương đám người vào trong tiểu Càn Khôn, sau đó nhờ vào Thanh Vân thoát đi.

“Biết. ” Điền Cương cũng rất nghiêm túc, hắn biết việc này rất trọng yếu.

Lý Dương đột nhiên xoay người, nhìn hướng nam, ánh mắt phảng phất xuyên qua không gian, giống như thấy được sào huyệt Liệt Sơn tôn giả, trong lòng thầm nghĩ : ”Liệt Sơn tôn giả, ngươi cũng được tính là đối thủ đầu tiên có chút thực lực từ khi Lý Dương ta tới Ma giới gặp phải, sau này tại Ma giới hỗn loạn sát phạt, huyết tinh không ngừng. Coi như ngươi cấp cho ta tế đao đi. ”

Dưới trướng Liệt Sơn tôn giả là tả hữu nhị đại suất đều là cao thủ Ma suất cấp bậc, bình thường làm việc đều là tả hữu nhị đại suất ra tay. Nhiệm vụ chiếm lĩnh Bích Lan sơn lần này là do tả đại suất Lang Phủ tiếp nhận.

“Tê ~~”

Nhất ngũ đại tam (cao lớn) hán tử tay cầm lấy một cái đùi nướng lớn cho vào miệng cắn ăn, trên tay còn cầm chén rượu uống không ngừng. Đại hán này chiến giáp trên thân có gai nhọn mặt trước, đều là cực kỳ sắc bén. Người này là thủ hạ của Liệt Sơn tôn giả tả đại suất Lang Phủ.

“Báo ~~ tả đại suất. Huynh đệ được phái đi Bích Lan sơn truyền tin đã bị giết. ” tráng hán chiến tướng cấp bậc bay vọt đến, quỳ xuống bẩm báo.

Lang Phủ sửng sốt, tức khắc trong mắt một tia sát khí chợt lóe.

“Oanh !”

Một cái đùi nướng lớn cắm sâu xuống mặt đất, mặt đất vỡ vụn, Liệt Sơn tôn giả chính là đệ nhất cao thủ khu vực phía bắc Phiêu Tuyết sơn mạch, khu vực phía bắc này không người nào dám trái lệnh, ngoại trừ một người không biết quy củ vừa mới vào Phiêu Tuyết sơn mạch liền chiếm đoạt Bích Lan Sơn đó là tân nhân Lý Dương.

Lang Phủ lạnh lùng ra lệnh : ”truyền lệnh cho thủ lĩnh tám núi lớn xung quanh Bích Lan sơn, để cho tám tên gia hỏa này liên thủ tiêu diệt Bích Lan sơn, bắt thủ lĩnh Bích Lan sơn cho ta. Khách Sơn, ngươi phụ trách giám sát liên quân của bọn họ. Ta thật sự muốn nhìn xem, tân tiểu tử đó rốt cục lợi hại đến cỡ nào!”

Thủ lĩnh tám núi lớn xung quanh Bích Lan sơn, mỗi người thực lực đều không nhỏ, nếu như tính chung với nhau, chỉ Ma tướng cấp bậc cao thủ cũng quá mười tên. Mười mấy tên Ma tướng liên thủ, vậy chính là tuyệt đối khủng bố.

“Lang Phủ, có chuyện gì? Chiếm cứ Bích Lan sơn việc nhỏ mà cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn. ” Một đạo thanh âm hùng hậu từ bên ngoài truyền đến. Lang Phủ vừa nghe, không khỏi run rẩy một trận, khu vực phía bắc này có thể làm cho hắn sợ hãi cũng chỉ có Liệt Sơn tôn giả, vội vàng lao ra nghênh đón.