Chương 167: Vân Vụ Sơn

Trong đại điện Tinh Cực tông.

Bên Tinh Cực tông chỉ có một mình Lý Dương đứng thẳng trên đại điện. Bên kia gồm Hoàng Sơn chân nhân, Vụ Minh chân nhân đều phẫn nộ nhìn Lý Dương, vài đệ tử đứng sau lưng bọn họ hai mắt đỏ ngầu, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.

Thiên Lam tông tông chủ Lam Phong chân nhân từ từ bước tới, đi vào chính giữa đại điện.

Lý Dương khẽ nheo mắt, trong mắt toát ra tia hàn quang.

”Bá Vương, người biết giờ ta muốn làm gì nhất không?”

Lý Dương nhìn Thiên Lam tông chủ Lam Phong chân nhân tiến vào đại điện, trong lòng ngược lại hỏi Hạng Vũ.

Hạng Vũ cười:

”Đương nhiên là chém giết, đem bọn chúng ra giết sạch, như vậy không được sao? Hừ hừ, cùng bọn chúng nói nhiều làm gì? Nếu là bổn Bá Vương tại Ma giới, dám chống lại bổn Bá Vương, nhất định phải chết! Hừm, Đấu khẩu với bọn chúng làm gì? Hừm hừm.”

Lý Dương khẽ nhếch miệng lộ ra một tia lãnh ý.

Hắn thật sự muốn tự tay đem cả đám người kia ra giết sạch. Nghĩa phụ của hắn sắp phải độ kiếp, đối với nghĩa phụ mà nói đây là đại sự sinh tử. Những người này tựa như lại đem biến thành một trường vui vẻ, ai ai cũng muốn tham gia.

”Hoàng Sơn đạo huynh, Vụ Minh đạo huynh, hai vị không ngờ đều ở đây, phải chăng là vì chuyện Tiêu Diêu tán nhân độ kiếp mà tới?”

Lam Phong chân nhân vừa đi vào đã phát hiện ra Hoàng Sơn chân nhân cùng Vụ Minh chân nhân, liền lập tức lên tiếng.

Hoàng Sơn chân nhân cùng Vụ Minh chân nhân vẻ mặt thực sự không dễ coi, vừa rồi bị Lý Dương lên giọng bọn họ bây giờ lửa giận bốc lên tận trời!

”Lý Dương đạo hữu này, tựa hồ như không coi hai người bọn ta ra gì, hừm Huyễn Quang chân nhân, Hoàng Sơn ta xin cáo từ!”

Hoàng Sơn chân nhân phất tay một cái rồi lập tức nghiêm mặt xoay người muốn bỏ đi, ba tên đệ tử đằng sau cũng tỏ vẻ nghạo nghễ.

”Huyễn Quang chân nhân, Vụ Minh chân nhân ta cũng xin cáo từ trước.”

Vụ Minh chân nhân cũng tỏ vẻ kiêu ngạo phất tay áo, chuyển thân muốn bỏ đi.

Lý Dương cười lạnh nói:

”Hai vị, không tiễn!”

”Chậm đã, Hoàng Sơn đạo huynh, Vụ Minh đạo huynh, sao lại vội vã như vậy? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Sao lại so đo cùng một tiểu bối của Tinh Cực tông cơ chứ?”

Lam Phong chân nhân lập tức lên tiếng ngăn Hoàng Sơn chân nhân cùng Vụ Minh chân nhân.

Huyễn Quang chân nhân cười nhạt nói:

”Lam Phong chân nhân, đừng nói cái gì Tinh Cực tông tiểu bối. Lý Dương là cháu của ta, hơn nữa lại là nghĩa tử của Tiêu Diêu tán nhân, không phải là cái gì tiểu bối như ngươi nói!”

Huyễn Quang chân nhân hiển nhiên đứng về phía Lý Dương.

Mấy tông chủ của các tiểu tông phái kia mà dám hống hách trong đại điện của Tinh Cực tông.

Tinh Cực tông là tông phái loại gì?

Một trong thập đại tông phái, vài tông phái trước mắt bất quá cũng chỉ là thuộc hạ của Thượng Thanh cung mà thôi. Hơn nữa Tinh Cực tông hiện tại trong số thập đại tông phái địa vị cũng cực cao, trên đại điện của Tinh Cực tông, tông chủ của ba tiểu tông phái dám làm càn sao?

Lam Phong chân nhân lúc này nghiêm sắc mặt nói:

”Huyễn Quang chân nhân, ngươi nói thế không đúng rồi.Lý Dương dù là cháu của ngươi nhưng cũng không thể không có trên dưới gì cả.”

Lam Phong chân nhân muốn dùng lý lẽ để bẻ Huyễn Quang chân nhân.

Lý Dương cười lạnh nói:

”Lý Dương ta làm gì là việc của Lý Dương ta, không cần các ngươi phải kéo cả gia gia của ta vào. Hôm nay ta nói cho ba người các ngươi biết, chuyện nghĩa phụ của ta độ kiếp là chuyện riêng của người, không cần các ngươi phải nhọc công quan tâm, các người có thể lập tức rời đi rồi!”

Lam Phong chân nhân, Hoàng Sơn chân nhân, Vụ Minh chân nhân ba người trong lòng tức giận, nhìn chằm chằm Lý Dương. Nhưng với uy danh của Tinh Cực tông cùng vị Tiêu Diêu tán nhân khủng bố kia, ba người này đều không dám ra tay, chỉ có thể phẫn nộ trừng mắt mà thôi.

Lý Dương vẫn cười lạnh, hắn ta không hề để ý tới vẻ tức giận của mấy tông chủ gì đó.

”Động thủ?”

Cho dù động thủ, giờ đây Lý Dương đã là Độ Kiếp kì cao thủ, đao mang của hắn uy lực cực lớn, đã tiến lên một tầng thứ khác, thêm vào còn có “ Phá Sơn Liệt Không “, cho dù là Đại Thành kỳ cao thủ, hắn cũng có thể giết được, hắn tại sao phải để ý bọn người trước mặt vào trong mắt.

Nếu luận thuật ám sát, sử dụng Liễm Khí thuật, Độn thuật rồi thêm cả đao mang, xem ra ba lão già này có bị giết hết, cũng chưa phát hiện ra được tung tích của Lý Dương.

Lý Dương một mình đứng ngăn cản trước mặt ba đại tông chủ, nhưng Tiêu Diêu tán nhân ngồi phía sau trong lòng lại rối bời.

Trước mắt, Lý Dương vì hắn mà ngăn cản mấy tông chủ này, cùng với đám tông chủ này khua ba tấc lưỡi, thậm chí không tiếc khi trở mặt cùng bọn họ.

” Nếu như lần này ta thực sự không cho mọi người tới xem, có lẽ Tinh Cực tông sẽ bị phần lớn tu chân giả của Côn Lôn tiên cảnh chửi thầm sau lưng, thậm chí Lý Dương còn có thể bị chửi đích danh nữa!”

Tiêu Diêu tán nhân trong lòng thầm nghĩ “Được rồi, bản thân ta nếu như bị nhục mạ, ta căn bản cũng không để ý. Nhưng nếu như vì việc này, ba tên khốn khiếp kia truyền bá lung tung ra ngoài, Lý Dương bị chửi rủa, thanh danh vì chuyện này mất hết, vậy thật không ổn chút nào!”

Tiêu Diêu tán nhân cực kỳ cao ngạo, người khác nói gì hắn đều không để ý, nhưng hắn không muốn Lý Dương vì việc này mà mất hết thanh danh, hắn đối với Lý Dương quả thực vô cùng quan tâm.

Ngọc Minh chân nhân đoán rất đúng, Tiêu Diêu tán nhân sẽ vì Lý Dương, quyết không để cho Lý Dương gặp phải phiền não.

Tiêu Diêu tán nhân rốt cuộc đã có quyết định.

”Nửa năm sau, sau ngày hạ chí (1) một ngày, phía tây bình nguyên của Thiên Vân sơn, muốn đi cứ đi!”

Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên đứng, nói xong không nói gì thêm nữa, trực tiếp chuyển mình ly khai đại điện.

”Bẩm báo tông chủ…”

Lúc này ngoài đại điện, lại có thêm tông chủ của một tông phái đến, hình như cũng vì việc này mà tới.

Tiêu Diêu tán nhân không thèm liếc mắt nhìn lão đầu bên ngoài một cái, ra khỏi đại điện, liền ngự không bay mất.

” Nửa năm sau, một ngày sau ngày hạ chí, bình nguyên phía tây Thiên Vân sơn mạch, muốn đi cứ đi!”

Hoàng Sơn chân nhân, Vụ Minh chân nhân, Lam Phong chân nhân tam nhân lập tức nở nụ cười rạng rỡ.

Thành công rồi!

Bọn Huyễn Quang chân nhân có chút sửng sốt, trong lòng thầm thở dài một hơi. Tiêu Diêu tán nhân lời này nói ra, nói cách khác, là đã đáp ứng cho mọi người tới xem, Tinh Cực tông cũng không gặp phải khó khăn gì nữa. Sau này các đại tông phái tại Côn Lôn tiên cảnh cũng không thể trách cứ gì Tinh Cực tông được cả.

Lý Dương giật mình, giận dữ nhìn trừng trừng về phía ba người Hoàng Sơn chân nhân, rồi lập tức hóa thành một đạo lưu quang, phá không đuổi theo.

Thời gian: Tiêu Diêu tán nhân độ kiếp là nửa năm sau, sau hạ chí một ngày.

Địa điểm: Thảo nguyên phía tây Thiên Vân sơn mạch.

Tin tức này lập tức giống như có cánh, nhanh chóng truyền bá khắp cả Côn Lôn tiên cảnh, vô số tu tiên giả, vô luận là thiếu niên vừa mới chuẩn bị tu luyện, hay là tán tiên ẩn thế tu luyện đã mấy ngàn năm, ai ai cũng đều ghi nhớ thời gian địa điểm.

Trong Thượng Thanh cung.

Ngọc Minh chân nhân đang cùng Phụng Tân cung chủ chơi cờ.

” Đại trường lão, đã nhận được tin tức chưa? Tiêu Diêu tán nhân đã công khai địa điểm cùng thời gian độ kiếp rồi.”

Phụng Tân cung chủ mỉm cười nói.

Ngọc Minh chân nhân cười khẩy nói:

” Biết rồi! Hừ hừ! Việc này ta đã sớm đoán được, Tiêu Diêu tán nhân nhất định sẽ không khiến cho nghĩa tử của mình khó nghĩ, không phải? Sự tình phát triển hoàn mỹ tới mức này sao? Nửa năm sau, ta sẽ tự thân đi chứng kiến, cẩn thận, chiếu tướng.”

Ngọc Minh chân nhân vừa nói vừa đi con pháo.

Phụng Tân cung chủ mỉm cười, chạy con tướng sang một nước, sau đó nói:

”Đại trường lão, lần trước chúng ta không phải đã kết oán với họ hay sao? Chúng ta đi xem, không phải sẽ bị đàm tiếu hay sao?”

Ngọc Minh chân nhân cười lạnh nói:

” Đàm tiếu? Đàm tiếu cái gì? Ta đã chuẩn bị sẵn rồi, cuối cùng không phải chúng ta đã đem bí pháp Chế Mô Thức khiển lôi cho bọn chúng sao? Ít nhất chúng ta vẫn còn chưa bị mất mặt? Chiếu tiếp! Ngươi chết chắc rồi!”

Ngọc Minh chân nhân lại động con xe.

Ngọc Minh chân nhân thả quân cờ xuống, đứng thẳng lên, lạnh lẽo nhìn về hướng bắc.

”Tinh Cực tông! Hừm, đó chính là đại địch của Thượng Thanh cung ta.”

Thời gian trôi đi, khoảng cách lần độ đệ cửu tán tiên thiên kiếp này càng lúc càng gần.

Một ngày trong số đó.

Hoàng Tuyền chi hải.

Hoàng Tuyền chi hải, nơi này nằm ở cực bắc của Côn Lôn tiên cảnh đại lục. Thủy triều mênh mông hàng ngày vỗ vào Côn Lôn tiên cảnh lục địa. Trên lục địa sát bên Hoàng Tuyền chi hải có một ngọn núi cực cao, thậm chí xuyên thủng cả mây trời, được gọi là Vân Vụ sơn.

Vân Vụ sơn ngay gần sát Hoàng Tuyền chi hải, nằm giữa Thiên Vân sơn mạch cực bắc của Côn Lôn tiên cảnh. Đứng trên Vân Vụ sơn có thể nhìn thấy được biên giới phía bắc của Hoàng Tuyền chi hải.

Trên đỉnh Vân Vụ sơn quanh năm bị mây mù bao phủ, bách thú không sống nổi, không ai có thể tiến lại gần nửa phần.

Tuy nhiên, trong lòng núi của Vân Vụ sơn, lại có một cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ.

Một thanh tử sắc trường kiếm cắm vào trong một tảng đá màu đen thẫm, tử sắc thiểm điện không ngừng lấp lóe xung quanh trường kiếm. Một màn hào quang hoàn toàn vây bọc lấy trường kiếm này, tử sắc thiểm điện vô luận thé nào cũng không xuyên phá được màn hào quang này.

Giữa lòng núi của Vân Vụ sơn có một mật thất.

Một lão nhân râu tóc bạc trắng đang ngồi xếp bằng trên vân sàng. Đúng vậy, dưới chỗ hắn ngồi, là một đám mây.

Lão nhân này toàn thân khoác bạch y, trên lớp bạch y còn có từng lớp tinh quang lấp loáng, trên bạch y dường như có một đạo cấm chế kỳ diệu, đạo đạo tinh qua không ngừng vây bọc xung quanh bạch y lão giả

” Vi vu!”

Thần khí Xích Tiêu!

Xích Tiêu tổng cộng gồm sáu thanh thần kiếm:

Một là Bạch Hồng.

Hai là Tử Điện,

Ba là Tích Phong,

Bốn là Lưu Tinh,

Năm là Thanh Minh,

Sáu là Bách Lý.

Ta tốn thời gian gần trăm triệu năm, Phân Thân bí điển cuối cùng cũng đại thành, một mình ta phân thành sáu phân thân phân biệt canh giữ sáu thanh thần kiếm. Không ngờ sáu đại phân thân độc lập khổ tu trăm triệu năm cuối cùng đã tu luyện đại thành được Phân Thân bí khúc, sáu đại phân thân đều có thực lực của bổn thể!

Thiên Nhàn Tử, Tiên giới tiên đế cấp biệt siêu cấp cao thủ.

Năm đó bạn tốt của hắn là Phá Quân tiên đế có thần khí Xích Tiêu . Phá Quân tham gia Tiên Ma đại chiến rồi chết trận. Thần khí Xích Tiêu cũng từ một hóa thành sáu, chia ra cất giữ tại sáu địa vực tại Phàm Nhân giới.

Tiên đế Phá Quân trước khi chết đã nhờ Thiên Nhàn giúp đỡ bảo vệ sáu thanh thần khí này một trăm triệu năm. Còn tại sao yêu cầu một trăm triệu năm thì ngay cả Thiên Nhàn cũng không rõ, bởi tiên đế Phá Quân chưa kịp nói rõ nguyên nhân thì đã chết.

Năm đó Thiên Nhàn Tử cũng đang khổ tu Phân Thân bí điển, liền đáp ứng việc này, lập tức thân thể một hóa thành sáu, sáu đại phân thân riêng biệt bảo vệ sáu thanh thần kiếm.

Một trăm triệu năm, so với thời gian từ lúc Tiên Ma đại chiến đến nay đúng là khoảng một trăm triệu năm.

Thời gian một trăm triệu năm này, Thiên Nhàn Tử lục đại phân thân luôn luôn tách rời, không hề hợp lại làm một.

Không ngờ trải qua một trăm triệu năm, phân thân thuật của hắn đã đạt tới một mức độ làm người ta kinh khiếp. Các Tiên đế, Tiên quân bình thường khi phân thân công lực cực thấp, có thể xuất ra một phân thân có công lực bằng nửa mình đã là không tồi rồi.

Nhưng Thiên Nhàn Tử một mình luôn luôn phân thành sáu phân thân, hơn nữa phân thân công lực lại phi thường cao, thậm chí tiếp cận bổn thể.

Hiện tại hắn tu luyện một trăm triệu năm, cuối cùng Phân Thân bí điển tu luyện đại thành, lục đại phân thân đều có công lực của bổn thể. Nói cách khác, Thiên Nhàn tử hắn một mình tương đương với lục đại tiên đế.

Hiện tại Thiên Nhàn tử thậm chí dám tự nhận mình là cao thủ đệ nhất tại Tiên giới, chỉ đứng sau Tam Thanh.

Thần khí Xích Tiêu chính là thần khí có tốc độ cao nhất lục giới. Đáng tiếc, một phân thành sáu. Tuy nhiên mỗi thanh thần kiếm tốc độ đều cực kỳ nhanh.

Tử Điện thần kiếm này phi hành giống như một tử sắc thiểm điện, tốc độ phi thường.

“Thiên Nhàn Tử ta tốn gần trăm năm thời gian, dùng đến Minh Dương thạch luyện chế được sáu thanh tiên kiếm. Đáng tiếc …Uy lực còn xa mới bằng được. Sáu thanh tiên kiếm không ngờ đều là hạ phẩm tiên khí, quả thực là mất mặt!”

Thiên Nhàn tử nhìn thanh tiên kiếm trên tay rồi lại quay lưng nhìn năm thanh tiên kiếm nằm trên mặt đất không khỏi nhăn mặt.

Thiên Nhàn tử án chiếu theo thần kiếm Xích Tiêu và cũng luyện chế sáu thanh tiên kiếm, phân biệt là

Bạch Hồng tiên kiếm,

Tích Phong tiên kiếm,

Tử Điện tiên kiếm,

Lưu Tinh tiên kiếm,

Thanh Minh tiên kiếm,

Bách Lý tiên kiếm

Sáu thanh này xem như tiên kiếm, còn thần khí Xích Tiêu là thần kiếm cho nên sáu thanh kiếm kia đều là thần kiếm. Còn sáu thanh kiếm của Thiên Nhàn tử chỉ tính là tiên kiếm.

Thậm chí còn là hạ phẩm tiên khí.

Thiên Nhàn tử thân là Tiên đế, hơn nữa có thể một chia thành sáu, công lực cực mạnh, thực sự không có mấy đế cấp cao thủ có thể cùng hắn giao đấu. Nhân vật như hắn không ngờ lại luyện chế ra hạ phẩm tiên khí, cũng khó trách hắn cảm thấy mất mặt.

”Sáu thanh tiên kiếm này, may mà còn có thể dung hợp, tạo ra Xích Tiêu. Dù chỉ là trung phẩm tiên khí nhưng tốc độ quả thực không tồi, so sánh với thượng phẩm tiên kiếm, thậm chí còn nhanh hơn một chút!”

Thiên Nhàn Tử trong lòng có lẽ chỉ tự hào về tốc độ, bất quá nghĩ đến tốc độ của thần khí Xích Tiêu rồi nhìn lại bản sao của mình, cũng không khỏi cảm thấy mất mặt.

“Tính ra còn một năm nữa mới tới kỳ hạn một trăm triệu năm, thật nhàm chán, biết làm sao đây? Đúng rồi, lần trước Tiên Ma đại chiến có một kiện Càn Khôn Đại, lần này ta luyện thì cứ gọi là Tiểu Càn Khôn Đại đi còn như sáu thanh tiên kiếm dựa theo thần khí Xích Tiêu luyện chế giống như đồ thừa bị vứt cào một góc.”

Thời gian trôi qua!

Ai có thể biết trong Vân Vụ sơn không ngờ lại có một vị tiên đế đã ở đó từ một trăm triệu năm trước. Hơn nữa ở bên cạnh người đó một trăm triệu năm còn có một trong sáu phần của thần khí Xích Tiêu thần kiếm Tử Điện cũng bị giam hãm không cách nào thoát ra.

Phải chờ tới kỳ hạn một trăm triệu năm, thần kiếm Tử Điện mới có thể tự tìm chủ nhân.

(1) hạ chí: ngày hạ chí tức là ngày 22-6. Chắc Tiêu Diêu chân nhân độ kiếp vào ngày 23 hay 24 gì đó. Mọi người nghĩ lại xem có hum nào thấy hắc sắc hồng vân hay gì đó vào ngày đó không:0 (113):